Người Chơi Hung Mãnh

Chương 47




Không đợi Hình Hà Sầu phát ra bất kỳ âm thanh cảm thán nào, Lý Ngang đi ra khỏi Đại Hùng bảo điện, đi ra khỏi chùa Cô Hàn, đi tới rừng rậm phía trước.

Ở đây là phạm vi 500 mét được chỉ định của nhiệm vụ.

Bóng cây lắc lư giống như có quỷ tác động, Lý Ngang không sợ chút nào, móc ra một cây búa coi như là cây cuốc bắt đầu đào.

- Cậu đang làm gì vậy?

Đám người Vạn Lý Phong Đao đuổi theo phía sau hỏi.

- Đào.

Lý Ngang nói một chữ đơn giản:

- Từ ngoài vào trong, phạm vi 500 mét bên ngoài chùa Cô Hàn đều đào hết một lần đi.

Cả đội nhìn nhau, mắt nhìn sắc trời đen kịt và rừng rậm u ám, có chút do dự.

Lý Ngang đang đào thì ngẩng đầu, bất đắc dĩ nói:

- Nếu như nữ quỷ bị trói buộc ở đây, như vậy thi thể chỉ sợ là cũng không xa, đào ra thi thể rồi mồi lửa đốt đi, tất cả mối họa sẽ không còn nữa.

Đám người Hình Hà Sầu không biết nên nói gì cho phải.

Hệ thống thông báo nhiệm vụ bảy ngày sinh tồn là muốn để cho bọn họ chịu sự tập kích của nữ quỷ, trong sự sợ hãi vô tận nhìn từng đồng đội chết đi, run rẩy phát run, may mắn sống qua bảy ngày.

Tại sao tới Lý Ngang tới đây thì lại biến thành chủ động xuất kích, giải quyết tai họa ngầm trước thời hạn, hoàn thành nhiệm vụ rồi?

Huynh đệ, tại sao cậu không ra bài theo sáo lộ vậy?

Trong lòng của Hình Hà Sầu giống như có hàng ngàn vạn con dê chạy qua đưa mắt nhìn nhau, vây quanh Lý Ngang, thi triển thủ đoạn không tiếng động đào lên.

Tay, chân, đầu, cánh tay, vai.

Sau vài tiếng, đất trong phạm vi 500 mét đã đào được từng mảnh xương trắng, cuối cùng gom lại thành một hình người.

- Nhìn tuổi của xương, đã chết được ba năm, từ cấu tạo của xương cho thấy đây là một cô gái, hơn nữa dáng người rất tốt, đoán chừng là lớn lên rất xinh đẹp.

Nhìn thấy xương cánh tay liền nghĩ tới xương đùi, xương sườn lồng ngực rồi đến ngực, trong tưởng tượng của Lý Ngang chỉ có thể tiến tới cái tầng này.

Hắn nhìn xương trắng của cô gái được bày ra, than thở nói:

- Oan có đầu, nợ có chủ, có oan báo oan, có thù báo thù, chị gái, chị yên tâm đi đi.

Dứt lời, hắn móc từ trong túi balo ra một bình thiêu đốt, chuẩn bị thiêu thi cốt, đám người Hình Hà Sầu, Vạn Lý Phong Đao, Tuệ Bẩm, Liễu Vô Đãi lại rút vũ khí ra, vây quanh người Lý Ngang.

Mắt thấy thi cốt sắp bị thiêu, nữ quỷ kia muốn tập kích, cơ hội tốt nhất chắc là ngay lúc này.

Rầm.

Bình thiêu đốt rơi xuống dưới, lúc sắp đạp vào đống xương trăng ngay lập tức có một cánh tay nhỏ dài nắm lại đưa ra ngoài.

Đám người Hình Hà Sầu đang định vận sức chờ phát động từ lâu, thi triển thủ đoạn của mình, giết cánh tay kia thành mảnh vụn, lại bị Lý Ngang đưa tay ngăn lại.

- Đợi đã.

- Còn do dự cái gì nữa, trực tiếp giết là được rồi!

Vạn Lý Phong Đao vội vàng quát lên.

Nếu lúc vừa mới gia nhập nội dung nhiệm vụ, hắn sẽ không để ý tới Lý Ngang - một người mới lv3, nhưng mà vừa nãy đến bây giờ, tất cả sự việc đều phát triển theo tính toán của Lý Ngang, làm cho Vạn Lý Phong Đao không còn nóng nảy nữa.

Lý Ngang thờ ơ lắc đầu, mặt không biểu cảm nhìn bàn tay nắm chặt bình thiêu đốt

Cánh tay, bả vai, thân hình, một cô gái trẻ tuổi mặc váy dài màu vàng nhạt “bốc lên” từ dưới nền, giống như “hoa sen mới” phiên bản bùn đất.

Có lẽ cô khoảng hai mươi tuổi, mặc váy dài màu vàng nhạt, làn da yếu ớt, khuôn mặt xinh đẹp dính một chút bùn đất, hai hàng lông mày thon dài như vẽ, trong mắt ẩn chứa vẻ buồn bã, nhếch miệng làm cho người ta thương tiếc.

Là một mỹ nữ khá xinh đẹp, đặt vào xã hội hiện đại tuyệt đối sẽ là chị gái trên douyin vạn người theo đuổi.

Hơn nữa ngực còn rất lớn, cực kỳ lớn.

Đáng tiếc là đã chết, hóa thành xương trắng, không thể nhân lúc còn nóng nữa.

Lý Ngang đạp một cái, nghiêm mặt nói:

- Xin chào, xin hỏi cô là GG (anh trai) hay là MM (em gái)?

- ?

Nữ quỷ nắm bình thiêu đốt nghiêng đầu một chút, tạo hình âm u quỷ dị, phối hợp với tạo hình mạnh mẽ làm cho Lý Ngang rất cảm động.

Rất hung dữ, ngực tốt, rất phù hợp với thẩm mỹ của Tăng A Ngưu ta.

*Chú thích: Tăng A Ngưu là một nhân vật trong Ỷ Thiên Đồ Long Ký.

Nhưng đám người Hình Hà Sầu hoàn toàn không ngờ não của Lý Ngang đã bắt đầu nghĩ sẽ phát sinh cái gì đó với quỷ nữ, không dám buông lỏng chút nào, giơ các loại binh khí nhắm vào quỷ hồn, nếu như đối phương có bất kỳ hành động kỳ lạ nào, bốn người lập tức công kích!

- Nghe không hiểu sao?

Lý Ngang sửa lại trang phục chiến thuật CQB ở trên người, khẽ ho khan, lại nói với nữ quỷ:

- Tại hạ là Lý Nhật Thăng, xin hỏi tên của tiểu thư là?

Meo meo meo? Bây giờ là thời gian để bắt chuyện sao?

Cho nên mới nói, bây giờ tới cuối cùng là cái tình huống gì.

Hình Hà Sầu là nhân viên công tác của Cục Đặc Sự, vẻ mặt ngây người nắm lấy trường kiếm, Vạn Lý Phong Đao cũng ngây người nhìn Lý Ngang đang vui vẻ trò chuyện với nữ quỷ.

Nữ quỷ kia tên là Sài Thúy Kiều, xuất thân từ nhà làm quan, ông nội của cô đảm nhận chức tả thị lang ở quân đội, cha của cô đảm nhiệm thầy lang trong bộ binh, các cậu chú đều có chức quan, Sài gia ở thủ đô của thành Nam Kinh, coi như là có chút quyền quý.

Đáng tiếc, mẹ của Sài Thúy Kiều từng là hoa khôi nghệ kỹ nổi danh trên sông Tần Hoài, mang thai rồi thì được chuộc về Sài gia sau đó chỉ có thể ẩn nấp làm thiếp, bị vợ lớn bắt nạt uy áp, đám người hầu ác độc trung thành với vợ lớn cũng chưa từng cho mẹ con Sài Thúy Kiều bất kỳ một sắc mặt tốt nào, nghĩ cách gây khó khăn đủ đường.

Mười mấy năm qua mẹ con Sài Thúy Kiều nếm hết sự ấm lạnh của tình người, đã nhìn quen sự dơ bẩn xấu xa bên trong cao môn nhà quyền quý, mặc dù Sài Thúy Kiều rất muốn thoát khỏi nơi quyền quý giàu sang này nhưng thực sự bất lực.