Người Chồng Bá Đạo Nghiện Vợ

Chương 47: Ván Bài Lật Ngửa - Thách Đấu Em Chồng






– Cô có biết không? Chính vì gia đình cô đã khiến tôi bị ghẻ lạnh suốt 25 năm qua còn cô hạnh phúc sống trong một biệt thự cao sang quyền quý.

Cô nhớ kỹ lại đi năm trung học tôi được bầu cử làm hoa khôi của trường nhưng chính vì cô mà tôi phải trở thành con của kẻ nghèo kia thôi.

Nên tôi xin cô đừng sử dụng hai từ tình bạn để kêu tôi níu giữ.

Bây giờ tôi với cô chỉ còn là kẻ thù không đội trời chung mà thôi.- Từ Mỹ lau đi giọt lệ trong suốt rồi tuyên bố cắt đứt tình bạn với cô.

– Được nếu như cậu đã chọn cách này để gây chiến với mình thì mình chấp nhận.

Tình bạn của chúng ta chấm dứt từ đây.

Cái đồng hồ này tớ trả lại cho cậu!- Cô quyết định khai chiến với Từ Mỹ.

Cô muốn Từ Mỹ bước lại con đường trong sạch như thuở nào.

Chính vì vậy cô sẽ chọn cách cắt đứt tình bạn này.

” Cạch ” tiếng cửa mở ra người bước vào chính là Hoàng Thiên.

Từ Mỹ nhanh ý nắm lấy tay cô tát vào mặt của mình.


” A ”
– Anh Thiên, coi vợ của anh kìa!- Cô ta ngang ngược vu khống cho cô.

– Có đau không?- Anh gỡ tay cô ta ra đi đến bên cô nói.

Lời nói này thật sự không xác định là anh đang muốn hỏi người nào.
Sau khi tan cuộc họp thì vô tình thấy Triệu My đang đứng trước cửa phòng nên anh mới hiểu ra được chuyện gì xảy ra, nhanh chóng đi vào.

– Đau lắm ạ!- Từ Mỹ để tay của mình lên má, chạy đến nói
– Có đau không?- Anh lập lại câu hỏi này.

Lần này thì câu hỏi này đã xác định là anh muốn hỏi ai.

– Không!- Cô lãng tránh cái ôm ái muội của anh, trả lời lạnh nhạt.
– Cô tới đây làm gì? – Nhận được câu trả lời nhưng anh lại chẳng thể nào mà vui nổi nên đành phải giải quyết cô ta trước sau đó tính tiếp với người con gái ương ngạnh này.

– Thì tại em nhớ anh!- Cô ta ôm anh thủ thỉ nói.

Hành động này hoàn toàn không ngần ngại có mặt cô ở đây mà ngược lại còn rất tự nhiên.

– Vô sĩ, một kẻ gái điếm như cô mà cũng biết nhớ hay là cô nhớ mùi tiền? – Triệu My đi tới bên cô nói.

– Cô là ai …..

có tư cách xen vào chuyện của tôi?- Từ Mỹ không hề biết Triệu My là em gái của anh vì từ trước đến nay cô gái này chưa một lần xuất hiện trong giới truyền thông.

– Tôi có tư cách xen vào chuyện này vì tôi vẫn có liêm sĩ hơn cô.

À mà tôi quên gái điếm như cô thì cần gì liêm sĩ chắc cái tính ấy bị chó tha đi mất rồi! – Giọng nói đầy gai luôn sẵn sàng chờ Từ Mỹ trả lời mà đâm vào.

– Triệu My, đừng nói nữa.

Cô muốn biết người này là ai thì tôi trả lời cho cô biết! Người này là Lâm Triệu My em gái của anh ta! – Cô không muốn đôi co với Từ Mỹ nữa nên lên tiếng trả lời
– Cô ta là ….- Từ Mỹ vô cùng bất ngờ trước tình thế này.

– Gây chuyện đủ rồi! Lôi cô ta xuống mật thất đi!- Anh đẩy cô ta xuống dưới sàn kêu lính ở bên ngoài vào

– Anh …..

anh bị cái gì vậy?- Từ Mỹ bất ngờ hỏi ngược lại anh.

Chẳng phải anh ta đang cần cô ta hay sao tại sao hôm nay lại làm như thế?
– Cô vẫn ngu ngơ à? Được tôi nói cho cô nghe đáp án nhé! Cô đắm chìm trong ảo tưởng nghĩ mình sẽ chiếm được vị trí Lâm phu nhân của Nhật Hạ hả? Cô quá mơ mộng rồi.

Mọi kế hoạch trả thù của cô bị tôi nắm lại hết ý định là chơi vui vẻ với cô một thời gian nữa để giữ Nhật Hạ lại bên tôi nhưng cô đã lật bài ngửa cho Nhật Hạ coi thì tôi cũng phải lật bào thôi.

Nhưng con ách đang nắm trong tay tôi nên ván bài này cô mất trắng!- Anh thản nhiên giải thích mọi sự việc cho cô ta nghe.

Anh muốn chơi đùa với cô ta một thời gian nhưng ai biểu giá trị lợi dụng của cô ta đã hết nên anh đành phải vứt bỏ đi.

Nếu không phải vô tình bật camera trong phòng lên thì chắc anh sẽ không thấy một vở kịch vui như vậy.

– Đừng có hòng mà bắt tôi! Tôi nghĩ anh cũng biết rõ thân phận tôi như thế nào mà? Chuyện này chưa kết thúc đâu Hoàng Nhật Hạ!- Vừa dứt lời thì bóng dáng của cô ta biến mất.

Tử Vương và đám lính ở bên ngoài định chay theo nhưng bị cô ngăn cản lại:
– Dừng lại!- Cô biết khả năng của người bên anh.

Võ nghệ không thua ai cả nhưng Từ Mỹ là con gái nếu chẳng may bị bắt giữ thì liệu cô ta có chịu nổi sự tra tấn man rợ của anh không?
– Chị hai để bọn người ấy bắt cô ta lại đi! Cô ta sẽ phải để đích thân em xử.- Ánh mắt băng lạnh của Triệu My làm cho cả căn phòng này rét lạnh.

Độ ngang tàn, ác độc của hai anh em nhà họ Lâm này cô biết rất rõ.

Anh sử dụng roi để tra tấn tù nhân hay ma tuý nhưng còn riêng

Triệu My là kim tẩm độc chắc chắn là loại độc này thì sẽ không ai giải được và phát tán rất nhanh.

– Không được, Hoàng Thiên tôi anh nói một lời đi! – Cô biết tính của Triệu My thì chỉ có một mình anh ngăn cản được.

Nhưng lạ thay là từ nãy cho đến giờ anh vẫn không hề lên tiếng nên cô đành phải cầu xin.

– Tại sao anh phải ngăn cản.

Em chấp nhận làm gì cho anh thì anh mới nói Triệu My dừng tay!- Anh ta cố ý mượn thời cơ này bắt cô phải làm điều mà anh ta thích
– Cô ta là con gái thì liệu những hình phạt tra tấn của hai người có chịu nổi hay không? – Cô đặt ra lý do
– Không chịu em phải đích thân xử cô ta!- Triệu My nhất quyết phải tra tấn Từ Mỹ vì dám ức hϊế͙p͙ chị dâu mình
– Được! Vậy thì đua xe đi.

Nếu em thắng chị đồng ý cho em bắt cô ta lại và chị sẽ không xen vào mặc cho em muốn làm gì thì làm nhưng còn nếu chị thắng thì quyền quyết định sống còn của cô ta chị là người quyết định!- Cô chịu hết nổi hai anh em nhà này.

Toàn bộ căn phòng hơi bất ngờ vì lời đề nghị của cô.

Anh quyết định không chịu nói một lời nên cô đành phải ra tay.

– Được em đồng ý đua với chị, Kaylin Hạ Băng!- Triệu My biết được là nhờ anh hai mình kể lại khi còn ở bên Pháp nên rất khâm phục tài năng của người chị dâu mình..