Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần

Chương 437




 

Chương 437

“Sao có thể như vậy được chứ?”, Tô Nhu tái mặt, miệng tím tái. Cô run rẩy dựa vào ghế.

“Chủ tịch Lâm , anh không thể làm vậy được”.

“Chủ tịch Lâm, anh hãy cân nhắc thêm đi”.

“Chúng ta không bàn về sính lễ nữa, đừng hủy hợp đồng”.

“Chủ tịch Lâm, xin anh”.

Tô Bắc, Tô Trân cuống cả lên vội vàng lao tới kêu gào thảm thiết.

Nếu chủ tịch Lâm làm vậy thật thì coi như họ xong đời. Giờ bọn họ đều dựa vào tiền phân cổ tức của nhà họ Tô để sống. Nếu tập đoàn Thịnh Hoa sụp đổ thì bọn họ lấy gì để sống đây?”

Ai mà ngờ được sự việc lại thành ra thế này? Mọi người vốn tưởng là túm được một con rùa vàng, có thể trục lợi từ đây. Nào ngờ…người ta căn bản không hề có ý muốn cưới Tô Nhu…

Cả nhà họ Tô rơi vào tuyệt vọng, ai cũng bất an. Bà cụ Tô cũng đứng ngồi không yên.Tô Cối đỡ bà ta run rẩy đi về phía chủ tịch Lâm.

“Chủ tịch Lâm…cậu không thể cho nhà họ Tô một con đường sống sao? Tôi….cùng lắm thì không cần sinh lễ nữa”.

“Tôi nói lại lần nữa, tôi không hề nói sẽ cưới Tô Nhu, ngoài ra tôi cũng đã cho nhà họ Tô quá nhiều cơ hội rồi nhưng các người đều không biết trân trọng”, chủ tịch Lâm khẽ ngẩng đầu. Đằng sau vẻ khách sáo là đôi mắt lạnh như băng.

Bà cụ Tô run lẩy bẩy, cơ thể loạng choạng.

“Mẹ”.

“Bà nội”, mọi người hét lên.

“Mã Hải, đi thôi. Buổi họp này cũng không cần diễn ra nữa”, chủ tịch Lâm phất tay, ra đòn sát phạt với nhà họ Tô…

Người nhà họ Tô hoàn toàn không ngờ đến kết quả này.

Kịch bản của bọn họ là nhờ vào Tô Nhu trèo lên cành cây to là Tập đoàn Dương Hoa, sau đó kiếm chác. Dù không kiếm được bao nhiêu, ít nhất cũng phải để Tập đoàn Thịnh Hoa hút no máu của Tập đoàn Dương Hoa.

Nhưng bọn họ không ngờ máu còn chưa bắt đầu hút, tiền còn chưa bắt đầu kiếm, thậm chí quyền lực trong tay Tô Nhu còn chưa thu hồi, mọi thứ… đã sụp đổ.

Người nhà họ Tô không thể chấp nhận.

Ngay cả Tô Nhu cũng không thể chấp nhận!

Cô giận dữ nhìn đám người bên phía bà cụ Tô, tức đến mức run rẩy cả người.

Nếu không phải những người này gây rối, chọc giận đến Chủ tịch Lâm, sao mọi chuyện lại ra nông nỗi này?

Hơn nữa, cô cũng không phải kẻ ngốc, từ khi bà cụ Tô và Tô Trân xuất hiện ở cuộc họp này, cô đã hiểu ý của bà cụ Tô.

Bà ta muốn phân chia quyền lực trong tay Tô Nhu cho Tô Trân và Tô Cối. Dù sao Tô Quảng là người hiếu thảo nhất, cũng là người nghe lời mẹ nhất. Bà cụ Tô là người giảo quyệt đến thế nào, sao không đối phó được Tô Quảng? Một khi giải quyết được Tô Quảng, Tô Nhu sẽ không có khả năng xoay chuyển. Dù sao đa số cổ phần của công ty đều nằm trong tay Tô Quảng.

“Tiểu Nhu, cháu phải cứu công ty, cứu nhà họ Tô! Nếu công ty phá sản, bọn cô đều không sống nổi! Người nhà họ Liễu sẽ không buông tha cho bọn cô!”.

Cuối cùng, Tô Trân cũng không nhịn được nữa, chạy tới kéo tay Tô Nhu, khóc lóc.

“Cháu cứu sao được?”, Tô Nhu đau khổ tột cùng.