Người Ta Yêu Là Nữ Nhân

Chương 47







Jen cực lực giãy dụa, tiếc rằng Jisoo ôm quá chặt như thế nào đều giãy không ra, chỉ có thể cả giận nói: " buông ra "



" không " Jisoo mặc nữ trang, bộ dáng tất nhiên là không giống nhưng tính tình bộ lại thì nửa điểm không thay đổi, còn được một tấc muốn tiến thêm một thước hôn môi Jennie


Rõ ràng Jisoo là nữ nhân mà còn hôn nàng, nhất thời làm cho Jennie có cảm giác rất khó tả.


Jisoo thấy Jennie cau mày và vẻ mặt không biết là chán ghét hay phản cảm, sợ tới mức vội vàng buông ra. Sợ Jennie dưới nóng giận nói ra những lời quá kích, da mặt y tuy dày nhưng cũng có chừng mực, đừng nói là Jennie không hề thích ứng một chút nào về bộ dáng hiện tại của y. Thật ra thù ngay cả y cũng chưa hoàn toàn thích ứng được, không tự nhiên lộng làn váy một chút, ho nhẹ mốt tiếng nói:


" nàng có phải hay không cảm thấy kỳ quái vì sai ta là nữ nhân? "


Nhắc tới mới nhớ, Jennie mới ý được vấn đề nghiêm trọng hơn. Nàng như thế chỉ lo chuyện tình yêu mà sơ sót Jisoo là nữ nhân! Đường đường một vương gia hơn nữa nắm trong tay một giang sơn lại là nữ nhân! Đây quả thực rất hoang đường, là ai đã tạo nên sự dối trá lừa gạt đến mức này? Nhưng Jisoo đã giấu bí mật này bao lâu nay quả nhiên liên quan đến sinh tử, một khi đã như vậy thì nhất định phải luôn giấu kín chứ? Mà Jisoo vì sao lại nói ra, bộ không sợ nàng lấy nhược điểm này đe dọa?


Trong lòng Jennie tràn đầy dấu hỏi, nàng đang đợi đáp án của Jisoo


Jisoo biết Jennie muốn nghe cái gì, dựa vào tháp điều chỉnh tư thế thoải mái nhất rồi mới chậm rãi nói.


Jisoo nói rất nhiều về nguyên nhân mình nữ phẫn nam trang, nói về thời thơ ấu cô đơn, nói trên chiến trường sinh tử chém giết, nói lúc trước phụ mẫu lục đục với nhau, nói về lúc vừa gặp Jennie đã yêu. Jisoo nói kỳ thật y là người rất vô tình, lạnh lùng đến mức có thể mặc kệ sinh tử của bất luận kẻ nào nhưng Jennie là uy hiếp duy nhất của y, vì Jennie y có thể không để ý đến sinh tử. Jennie cười đến thật là buồn, Jennie nói, chỉ là vẻ bề ngoài thôi......kỳ thật ra ta và ngài giống nhau đều thân bất do kỷ. Cũng từ khoảng khắc đó y có một loại mong muốn anh hùng cứu mỹ nhân, y muốn giúp Jennie giải ưu, y muốn cho Jennie vui vẻ. Từ lòng cảm ơn đến ái mộ, từ ngay thơ đến khắc sâu, tích lũy tháng ngày lắng đọng lại đã làm cho y đối với Jennie không thể tự kềm chế, cuộc đời này nếu không có được Jennie là vô nghĩa.



Nàng nào có như Jisoo miêu tả hoàn mỹ như vậy. Thì ra Jisoo thích nàng là trong tưởng tượng, chẳng biết tại sao trong lòng có chút buồn bả.


" ta đối với ngài cũng không ân huệ gì cũng không như ngài tưởng tượng tốt đẹp như vậy, cho nên người ngà ái mộ cũng không phải ta. Từ nay về sau quên hết đi " Jennie nói.


Jisoo vội la lên: " như thế nào không phải nàng! Nàng là không chú ý ta nhưng  ta lúc nào cũng đem nàng để ở trong lòng, nhất cử nhất động của nàng đều tác động đến ta, đây không phải là yêu thì là cái gì? "


" là...." Jennie cũng không biết thuyết minh như thế nào, nàng cảm thấy Jisoo nhất sương tình nguyện và người mà Jisoo truy đuổi kỳ thật lắm mỹ nhân do chính y trước đó tạo ra. Giang sơn, Jisoo đã có, mà mỹ nhân thì nàng không muốn khi Jisoo nhìn đến bộ dáng chân thật của nàng, Jennie thất vọng


" tóm lại người ngài thích nhất định không phải ta "



Jisoo bị ép đến nóng nảy, bệnh cũ lại tái phát, cử chỉ thô lỗ kéo Jennie qua đè xuống, đầu ngón tay vẽ lên dung mạo tuyệt mỹ của nàng. ôn nhu nói: " ta vì nàng mà si cuồng như vậy thì như thế nào lại yêu không phải là nàng? "



Suy nghĩ Jennie hỗn loạn, bây giờ kiều nhan Jisoo đối mặt nàng gần trong gang tấc nhắc nhở nàng. Jisoo là nữ nhân, là nữ nhân! Jennie thậm chí cảm nhận được ngực Jisoo mềm mại đè ép nàng, một nữ nhân luôn miệng nói yêu nàng. Jennie lại muốn hôn mê.



" ngài là nữ nhân " Jennie vất vả thốt lên một câu



Đây mới là vết thương trí mạng


" nữ nhân thì làm sao? Có ai quy định nữ nhân không thể yêu nữ nhân? "


Nam nữ hoan ái mới là đạo lý mãi mãi không thay đổi, nữ nhân cùng nữ nhân thật sự rất hoang đường, quả thật mới nghe lần đầu........Jennie đột nhiên nghĩ tới Chaeyoung và Lisa các nàng đồng dạng cũng là hai nữ nhân nhưng lại có thể mây mưa.......Jennie tự mình rối loạn và càng không biết như thế nài phản bác Jisoo



Jisoo giờ phút này dán bên tau nàng nói một câu vô cùng mờ ám, giống như kim châm đâm vào tim nàng.



" Jen nhi, trừ bỏ không thể cho nàng sinh con thì cái gì ta cũng có thể làm hết..." Jisoo nói



Jennie biến sắc, nàng đột nhiên cảm thấy Jisoo căn bản xem nàng như mục tiêu đánh cướp, lúc trước không để ý anh mắt thế tục dùng thân phận hoàng thúc tiếp cận nâng. hiện tại lại kinh thế hãi tục hơn lấy thân phận nữ tử tiếp tục dây dưa với nàng, Jennie đã hoàn toàn không biết nên làm thế nào cho phải.



Mà Jisoo bao nhiêu lần bởi vì bận tâm thân nữ nhân của mình nên mới bất đắc dĩ áp chế dục niệm lần nào cũng chỉ lướt ra, hiện tại Jennie đã biết y là nữ nhân, không còn băn khoăn nữa mà còn bắt đầu điên cuồng hơn. Giờ phút này nhìn Jennie cực kỳ mê người, chuyện gì cũng quăng ra sau đầu y chỉ thầm nghĩ phải yêu thương thật tốt nữ nhân trước mắt này.



Trên tháp thì không tiện ra tay cho lắm, Jisoo bế Jennie về phía giường, buông Jennie ra đè xuống hôn lên đôi môi đỏ ước át tùy ý chà đạp.


Cảm giác miệng lưỡi quấn quýt này Jennie rất quen thuộc chỉ là........chỉ vừa nghĩ tới Jisoo là nữ nhân tim đập tổng yếu đình trệ một chút. một lần nữa biến cố này đã làm cho Jennie mất đi năng lực ứng phó, trong đầu có vô ý niệm hiện lên để khước từ Jisoo



Jisoo vừa hôn vừa gọi nàng: " Jen nhi! Jen nhi " như ma âm bình thường làm Jennie khó nhịn


Cho đến khi ray Jisoo luồng vào trong áo nàng, sự lạnh lẽo kích thích làm Jennie khôi phục lý trí, kinh hô:



" Jisoo, không thể "



Jisoo trong mắt đang dào dạt tình ý tay vẫn còn ở trên ngọn núi, rốt cuộc không tác loạn nhìn Jennie. Ánh mắt như lửa nóng rực thanh âm cũng giống như hỏa đốt, vô cùng sốt ruột:


" Jen nhi, ta đã thẳng thắn thành khẩn khai ra hết thảy rồi, trước mặt nàng không còn bí mật gì nữa vì sao còn không thể? "


Nói cho Jennie biết y là nữ nhân tương đương với đem tính mạng mình giao cho Jennie


Jennie trước hết nghĩ chính là:


" chúng ta đều là nữ nhân, không được "


Jisoo đã nghĩ ra lý do tốt nói: " Lisa và Chaeyoung mây mưa thất thường nàng tận mắt nhìn thấy, các là cũng đều là nữ nhân, các nàng được thì vì cái gì chúng ta không được? "


" các nàng.......chúng ta...." Jennie biết rõ lý do của nàng không đủ nên không biết như thế nào phản bác, dưới tình thế cấp bách lại nói: " ta và ngài vô danh vô phận, không được "



" ta đã nói sẽ lấy nàng nhất định sẽ lấy nàng, danh phận chỉ là sớm muộn thôi, cho dù nàng không cần nhưng ta cũng muốn cho nàng, ta tuyệt đối sẽ không để cho nàng chịu nửa phần ủy khuất "



Jennie nhìn dung mạo như hoa như ngọc của Jisoo, có chút dở khóc dở cười: " ngài cũng là nữ nhân như thế nào lấy ta đây? "


" giang sơn ta đều có thế có, lấy nàng lại có khách khí sao? " Jisoo ngạo nghễ nói


Cứ như thế trong nháy mắt Jennie thật sự tin tưởng, cứng cỏi như Jisoo thật không có gì có thể làm khó y. Nhưng vừa nghĩ tới tương lai lại phủ định, nàng và Jisoo thật sự trở ngại nhiều lắm, các nàng không có khả năng đi được lâu dài mà nàng cũng không muốn chỉ nhất thời chi hoan, nếu không có kết quả thì cần gì phải bắt đầu? Nàng đã tổn thương một lần rồi, cái cảm giác đau triệt nội tâm này làm cho nàng không muốn lại đau lần hai.


Jennie vẫn kiên quyết lắc đầu.


Jennie không muốn thì Jisoo đương nhiên sẽ không ép , chỉ là đầy ngập nhiệt tình bị dập tắt. Jisoo giống như sương đánh dập cà bình thường, thẳng người khụy gối quỳ bên cạnh Jennie, cắn môi, vô cùng oán niệm nhìn nàng.


Jennie nhìn bộ đáng của Jisoo, trong lòng đột nhiên hiện lên một tia không đánh lòng, Jennie tự sợ mình luôn, sau đó lại nghĩ, xác nhận biết Jisoo là nữ nhân cho nên theo bản năng cũng bớt phòng bị nhưng bất quá cũng không dám ở lâu cùng y. vội hỏi: " không bằng ngài đi về trước đi, có chuyện gì ngày mai nói sau "


Jisoo lập tức nằm xuống bên cạnh Jennie ôm nàng vào lòng, nói: " ta có thể không làm gì nàng nhưng có một điều kiện, đêm nay ta muốn lưu lại "


___________