Người Tình Bá Đạo

Chương 59: Chuyển biến của anh




Lại thêm một lần triền miên.

Mây mưa qua đi, tôi nằm bên sườn, quay lưng về phía anh. Anh đã nói tới mức này, ngoài im lặng ra tôi còn biết làm thế nào nữa.

“ Xoay người lại, tôi nghĩ chúng ta cần phải nói chuyện.” Thanh âm rõ ràng không chút hờn giận của Hoa Thần vang lên.

Tôi xoay người lại đối mặt với anh, nhưng anh im lặng không lên tiếng. Một lúc lâu sau, tôi hơi chần chờ nói:” Hoa tiên sinh, có chuyện gì thì cứ nói thẳng ra đi, dù sao tôi cũng không có quyền phát biểu ý kiến.”

Thêm một lúc nữa, anh mới ôm tôi vào trong lồng ngực, thản nhiên nói:” Tôi không thích phụ nữ quá mạnh mẽ, cũng không thích phụ nữ có tâm địa quá thâm sâu. Tô Thiển Thiển, nếu cô có thể dịu dàng ngoan ngoãn giống như trước đây, hợp đồng có thể tiếp tục, nếu cô dám đùa giỡn ở trước mặt tôi, thì biến ngay đi.”

Anh nói tôi tự đánh giá cao bản thân mình, theo tôi thấy người tự đánh giá cao chính mình phải là anh mới đúng. Tôi căn bản không yêu anh, việc gì phải uổng phí tâm tư cho anh cơ chứ.

Đêm nay, anh thân mật với tôi hai lần, cả hai lần đều nói những lời khó nghe. Lần đầu tiên xúc phạm tôi, lần này thì cảnh cáo tôi.

Tuy rằng tôi không yêu anh, nhưng mà nghe thấy những lời anh nói, lòng vẫn ngổn ngang trăm thứ hỗn tạp. Tô Thiển Thiển, một người đàn ông sau khi ân ái với mày, lại lập tức xúc phạm và cảnh cáo mày, tin chắc là bất kì người phụ nữ nào bị đối xử thế này cũng đều cảm thấy khó chịu trong lòng giống mày thôi!

“ Sao không nói gì?” Hoa Thần thấy tôi im lặng, tiếp tục truy vấn.

Anh đã nói đến mức này, tôi còn có thể nói gì nữa đây, còn có thể làm gì nữa đây:” Ừ, tôi biết rồi.”

“ Về sau tránh xa Hạ Mộc Lạo một chút, ở Mộ Phong các người dây dưa thế nào tôi mặc kệ, nhưng từ nay về sau, nếu cô dám loằng ngoằng với thằng đàn ông khác, thì đừng bao giờ xuất hiện ở trước mặt tôi nữa.”

“ Tôi biết rồi.”

“ Thiển Thiển, nếu, cô vẫn ngoan ngoãn như vậy, sau khi hợp đồng kết thúc tôi có thể gia hạn thêm.”

Nghe được hững lời này của anh, tôi phải mất một lúc lâu mới phản ứng được, thứ nhất bởi vì anh gọi tôi là Thiển Thiển, thứ hai là anh nói gia hạn hợp đồng. A, lời này quả thực chói tai. Anh cho rằng tôi nguyện ý làm tình nhân cho anh cả đời chắc? Có lẽ việc bao dưỡng tôi đối với anh ta mà nói., chỉ là bố thí cho tôi, được anh ta bố thí tôi hẳn là phải quỳ lạy cảm tạ trời đất mất. Ở trong mắt anh, tôi chỉ xứng để anh bố thí mà thôi. Ở trong mắt tôi, anh chỉ là đối tác giao dịch tiền bạc, nửa năm trước nếu người đàn ông đó không phải là anh, thì tôi vẫn sẽ lựa chọn con đường này. Tôi không quan tâm việc gia hạn hợp đông có phải là của bố thí của anh ta cho mình không, cũng không hy vọng anh sẽ thay đổi cách đối xử với tôi.

Tôi chỉ muốn hợp đồng mau mau đến ngày hạn định, nếu tình hình cứ như thế này, tôi sợ mình không nhịn được qua năm năm,” Ừm, tôi biết rồi.”

Anh hình như rất hài lòng với câu trả lời của tôi, nắm hai tay tôi thật chặt, tôi cũng vứt bỏ lá gan quay lại ôm anh, hai người lõa thể toàn thân kề sát cùng một chỗ.

Hơi thở ấm áp của anh khẽ phả lên trán tôi:” Về sau, cũng chủ động như thế này nhé!”

“ Tôi đã nhớ kĩ.”

Một đêm triền miên.

Ngày hôm sau tỉnh dậy, bên người là một khoảng trống, không có lấy một chút ấm áp, giống như chưa từng có ai tới. Khóe miệng phiếm ra một tia cười khổ, Hoa Thần, một người sống nội tâm như anh hóa ra cũng giống Hạ Mộc Lạo, hễ há miệng ra là nói những lời làm tổn thương người khác, hơn nữa còn nói không chút do dự.

Những ngày sau e rằng sẽ không còn dễ chịu nữa. Hạ Mộc Lạo đã đông ý cố gắng tránh xa tôi, nhưng việc gặp gỡ Hoa Thần thì không thể tránh được, chẳng những không thể tránh, mà còn phải làm bộ ngoan hiền trước mặt anh.

Đêm qua, anh thình lình chuyển biến khiến tôi cảm thấy thật hoang mang, tôi không biết tai sao anh lại biến chuyển thái độ nhanh như vậy. Vốn dĩ còn nói đuổi tôi đi, sau lại nói gia hạn hợp đồng. Nếu có một ngày nào đó anh thực sự đuổi tôi, tôi cũng sẽ vui vẻ rời đi, tôi đang mòn mỏi chờ ngày hợp đồng hết hạn, có thể đi trước thật không gì có thể hạnh phúc hơn.