Người Tình Của Hotboy

Chương 480: Gió tuyết nhuộm bạc tóc (2)




Cố Tử Thần ngẩng đầu, bầu trời xám xịt bất chợt rơi xuống những bông tuyết nhỏ, từng đợt từng đợt rơi trên mặt, lạnh thấu trong tim.

Anh nhoẻn miệng cười, dáng người cao dài đứng ở đó, còn đẹp hơn nam tài tử hay được đăng ảnh trên tạp chí, có người còn lấy điện thoại ra không ngừng chụp anh.

Tô Niên Niên cố ý đùa nghịch, nhảy ra sau lưng Cố Tử Thần, đưa bàn tay lạnh buốt của mình lên gáy của Cố Tử Thần.

Đây là trò mà mùa đông cô hay chơi đùa với Đậu Đậu mấy người, người bị làm cho lạnh đó sẽ xấu hổ thành tức, lao lên đùa lại nhau.

Tô Niên Niên cười sung sướng đắc ý, nhấc chân chạy, Cố Tử Thần lắc lắc đầu, khóe miệng hiện ra biểu cảm không biết làm sao.

Mọi người xung quanh đều chăm chăm nhìn, chỉ thấy Cố Tử Thần ôm lấy cổ Tô Niên Niên quay mấy vòng, dọa cho Tô Niên Niên giật nảy mình.

“ Này, anh đừng có mà chơi xấu! Lợi dụng chênh lệch chiều cao mà làm bừa! Làm bừa anh hiểu không!” Tô Niên Niên lải nhải không ngớt, Cố Tử Thần thả cô xuống.

Mọi người xung quanh đều biểu thị bị đôi tình nhân ân ái này làm cho gato, còn có người vào diễn đàn trường gửi tin thu hút vô số kẻ tò mò.

Gió tuyết vẫn không ngừng thổi, tuyết càng rơi càng dày, từng đợt từng đợt tuyết, cảnh sắc như tranh.

Tô Niên Niên định đi bộ về, Cố Tử Thần theo ý cô, hai người đi chầm chậm bên đường quay về.

Tô Niên Niên đi được một đoạn đã thở hổn hển, Cố Tử Thần quả thật nhìn không đành, nửa người quỳ xuống, biểu thị muốn cõng Tô Niên Niên.

Có khổ lực miễn phí sao mà không dùng chứ? Tô Niên Niên không nghĩ nhiều liền nhảy lên, thúc giục nói: “ Đại Thần Thần, go go go!”

“ em ngồi yên cho anh chút, đừng có tụt xuống!” Cố Tử Thần nheo mày dặn dò, Tô Niên Niên cong môi, ngoan ngoãn không giãy nữa.

Tuyết rơi trên tóc Cố Tử Thần, dần dần nhuốm thành tóc trắng, Tô Niên Niên nghiêng đầu, quan sát trộm Cố Tử Thần.

Đường nét trên mặt anh sáng sủa, nhưng trên mặt vẫn không biểu cảm gì, mấy bông tuyết rơi trên đôi lông mi dày rậm của anh, khẽ động mấy cái đã tan ra rồi.

Tô Niên Niên cảm thấy trái tim mình, cũng sắp tan chảy rồi.

“ Cố Tử Thần, anh đã từng nghe, cùng nhau đi trên đường vào đợt tuyết đầu tiên, thì sẽ đi đến đầu bạc răng long không?” Tô Niên Niên nói.

Khóe miệng Cố Tử Thần khẽ động, “ Em đọc thể lại văn hỏa tinh này ở đâu thế? Thế mà cũng tin à?”

Tô Niên Niên sa sầm mặt, anh không thể phối hợp một chút được sa? Đây là thời khắc cảm động lòng người như thế!”

Cố Tử Thần trầm tư một lát, quyết định không nói đạo lý với Tô Niên Niên nữa, thay đổi chủ đề, “ Bữa tối muốn ăn gì?”

Tô Niên Niên nghiến răng, va phải đầu của Cố Tử Thần, không may là cô còn chưa tu thành đầu sắt, Cố Tử Thần còn chưa kịp phản ứng, cô đã đau đớn hét lên, hoàn toàn là tự mình hại mình.

“ Không thể lãng mạn chút sao, cảm thấy chúng ta sắp thành chồng già vợ già rồi.” Tô Niên Niên nhoài trên lưng cậu mà oán trách, Cố Tử Thần cười, “ Như thế không phải rất tốt sao?”

Tô Niên Niên sững người, suy nghĩ.

Hai người mất khoảng 20’ thì về đến cửa nhà, Cố Tử Thần lấy chìa khóa mở cửa, Tô Niên Niên đứng ở đó mặt sắp lạnh đóng băng rồi.

Cố Tử Thần nghiêng mặt liếc nhìn cô, trong lòng dao động, bước lên hôn lên môi cô.

Cố Tử Thần bặm môi, lộ ra nụ cười quyến rũ.

Tô Niên Niên còn đang trong trạng thái mơ màng, đã nghe thấy giọng nói của mẹ mình ở nơi không xa chuyển đến: “ Hai đứa quả nhiên ở với nhau!”