Hào Môn Tranh Đấu I: Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc

Chương 598: Nhật kí một ngày




Trên đường cái, thật sự rất náo nhiệt.

Hôm nay chủ nhật, cho nên mới có rất nhiều người đến, một vài quán ăn nhỏ còn chơi nhạc của Michael Jackson.

Một tiệm trang phục nho nhỏ.

Trang Hạo Nhiên hết sức tao nhã ngồi ở trên ghế sa lon trước gương to, hơi mở rộng chân dài người mẫu của mình, ngồi xuống bắt chéo chân, cùi chỏ tựa vào thành ghế sa lon, ngón tay chống cằm, mặt lộ ra nụ cười nhìn cánh cửa kia. . . . . .

Bên cạnh, bà chủ tiệm vừa liếc Trang Hạo Nhiên, vừa đưa tiền cho người ta, ngây ngốc nói: “Đây là 180 đồng, cám ơn.”

Người khách nữ kia sửng sốt nhìn bà chủ, mình chọn cái quần này, 180 đồng, mình đưa bà hai trăm đồng, sau đó bà thối lại cho mình 198 đồng. . . . . . Thật sự không nhịn được nhìn bà chủ, tò mò cười nói: “Bà chủ?”

“À?” Bà chủ kể từ lúc Trang Hạo Nhiên dắt Đường Khả Hinh đi vào, bà vẫn ở trạng thái thiếu dưỡng khí.

“Bà thối lại cho tôi 180 đồng, tôi rất vui lòng, nhưng bà xác định chờ tôi đi ra ngoài, sẽ không chạy đuổi theo tôi chứ?” Người khách nữ nhìn cô, cười hỏi.

Lúc này, bà chủ mới nhìn vị khách nữa này, mặt đỏ lên, vội vàng lấy lại 160 đồng, mới nói: “Thật xin lỗi, ngượng ngùng.”

“Không có việc gì! Đẹp trai ai cũng thích!” Người khách nữ nhìn Trang Hạo Nhiên ngồi ở trên ghế sa lon, phong cách tự nhiên và tôn quý, cô cũng thất thần mới vội vàng đi khỏi.

“Xem được không?” Đường Khả Hinh đột nhiên đẩy kính toàn thân ra, mặc áo sơ mi màu xanh lá sen, mini skirt màu đen, mang giày cao gót màu đen, nở nụ cười ngọt ngào, đi ra đứng ở trước mặt Trang Hạo Nhiên, ánh mắt lấp lánh hỏi.

Trang Hạo Nhiên mỉm cười nhìn Đường Khả Hinh, nhìn cô thay đồ thể thao, mặc vào quần áo hè, hết sức trẻ trung xinh đẹp, quyến rũ, giống như một đóa hoa hàm tiếu chưa nở, nhất là cặp đùi đẹp thon dài trắng nõn, lúc cô nhẹ nhàng di chuyển, hết sức uyển chuyển xinh đẹp, hai mắt anh không nhịn được dịu dàng, ngón tay nhẹ nhàng xoa cằm, mới cười khẽ nói: “Rất đẹp . . . . . .”

“Thật?” Đường Khả Hinh lại vui vẻ hỏi.

“Ừ. . . . . .” Trang Hạo Nhiên gật đầu cười, hai mắt lộ ra một chút đàn ông tham muốn giữ lấy.

“Em lại đi thay mới đấy!” Đường Khả Hinh giống như một con bươm bướm thật vui vẻ, khó được vui vẻ và hạnh phúc như vậy, xoay người cầm lên một đống lớn quần áo mới vừa chọn, đi vào phòng thay quần áo.

Trang Hạo Nhiên nhìn cô vui vẻ như vậy, trên mặt mình cũng nở nụ cười.

“Cái này thế nào?” Đường Khả Hinh lại mặc một cái váy maxi dài tơ tằm có hình hoa anh đào, bên ngoài khoác một cái khoác mỏng màu trắng, chân trần cười rất xinh đẹp đi ra ngoài, đứng ở trước mặt Trang Hạo Nhiên, cười hỏi! !

Trang Hạo Nhiên lại nhìn sau khi Đường Khả Hinh đổi một chiếc váy phong cách, lại có vẻ giống như phụ nữ thành thục, thêm mấy phần xinh đẹp, mái tóc rũ thẳng xuống, chải phân ra phía sau, càng lộ vẻ có chút điềm đạm đáng yêu. . . . . . hai mắt anh loé lên, nhưng chỉ mỉm cười không nói lời nào. . . . . .

Đường Khả Hinh có chút lo lắng đi tới gần anh, nói: “Khó coi à?”

Trang Hạo Nhiên im lặng, chỉ ngẩng đầu lên, cười khẽ véo nhẹ bàn tay nhỏ bé của cô.

Đường Khả Hinh sững sờ, cúi đầu nhìn ngón tay thon dài đẹp mắt của anh, bóp ngón áp út của mình, liền cười hỏi: “Làm sao rồi?”

“Không có việc gì. . . . . . Rất đẹp. . . . . .” Trang Hạo Nhiên nhìn cô, nở nụ cười nói.

“Thật à?” Đường Khả Hinh bật cười, lập tức giống như bươm bướm lướt nhẹ vào phòng thay quần áo, phịch một tiếng đóng cửa lại.

Trang Hạo Nhiên ngồi ở trên ghế sa lon, lại cưng chiều mỉm cười, lúc cô đóng cửa lại trong thoáng chốc, sắc mặt có chút thay đổi, thở dốc một hơi, có chút khó khăn chống nhẹ cái trán. . . . . .

“Cái này thì sao?” Chẳng bao lâu, Đường Khả Hinh cũng đã đổi lại một cái váy ren ngắn bó sát người màu đỏ thẫm, buộc tóc đuôi ngựa thật cao, mang giày cao gót Italy cùng màu, mỉm cười đi ra, nhìn Trang Hạo Nhiên cười hỏi: “Đẹp chứ?”

Trang Hạo Nhiên ngẩng đầu lên, nhìn Đường Khả Hinh mặc váy ngắn bó sát người màu đỏ thẫm, làm nổi bật khuôn mặt nhỏ nhắn ửng hồng của cô, mắt to mộng ảo hết sức linh động, khuôn mặt trái xoan nhỏ nhắn thật hoàn mỹ, quần áo cắt xén hợp lý, để cho bả vai nhỏ nhắn của cô, bộ ngực rất săn chắc, đầy đặn mê người, eo thon, giống như chạm vào thân thể cô gái kia một cái sẽ cảm thấy ngứa ngáy, càng làm cho người ta khó có thể kháng cự cặp chân dài kia, giống như người mẫu, hấp dẫn khiến người ta nhộn nhạo . . . . . .

“Xem được không?” Đường Khả Hinh lại tiến lên trước, cười hỏi.

“Đẹp mắt. . . . . .” Trang Hạo Nhiên thở nhẹ, miễn cưỡng cười nói.

“Em cũng cảm thấy cái này nhìn đẹp! Em lại đi đổi. . . . . .” Đường Khả Hinh lập tức xoay người đi vào phòng thay quần áo. . . . . .

Trang Hạo Nhiên đột nhiên mạnh mẽ xông vào phòng thay quần áo, phịch một tiếng, đóng cửa lại.

Bà chủ tiệm trợn to hai mắt, tim đập mạnh, tai đỏ, nuốt một ngụm nước bọt, lau mồ hôi trên trán, vội vàng nhìn máy thu tiền, không dám nhúc nhích. . . . . .

Không gian nho nhỏ.

Chỉ có hơi thở.

Đường Khả Hinh có chút kinh ngạc trợn to hai mắt nhìn Trang Hạo Nhiên, trái tim đập thình thịch, lại tựa vào cạnh cửa, không dám nhúc nhích. . . . . .

“Thật sự là. . . . . .” Trang Hạo Nhiên đè nén từ lúc nảy đến bây giờ, nhắc mí mắt, nhìn Đường Khả Hinh vẫn còn đang kinh ngạc, anh lập tức nắm chặt bả vai của cô, lập tức xoay người của cô. . . . . .

“Ôi!” Đường Khả Hinh ngạc nhiên xoay người, còn đang nghi ngờ, thân thể bị người mạnh mẽ xoay, mặt của cô ửng đỏ. Schnaps, anh thật sự suy nghĩ muốn nếm thử một chút, chỉ nếm thử một chút. . . . . .” Anh lập tức ôm ấp hông của cô, đôi tay nhẹ nhàng vuốt ở bụng cô, cúi mặt hôn nhẹ ở bên tai của cô, lại hôn nhẹ cổ của cô, tiếng hôn ướt át phát ra tràn cả phòng thay quần áo.

“. . . . . . . . .” Mặt của Đường Khả Hinh ửng hồng, dựa sát vào trong ngực anh, cũng không còn dám động đậy, chỉ khẽ cắn môi dưới, khi cảm thụ nụ hôn của anh rơi vào vành tai, cả người ngứa ngáy, nhẹ nuốt cổ họng một cái, nhắm mắt lại.

Trang Hạo Nhiên cảm nhận cô gái trong ngực mềm nhũn, trong lòng càng kích động sôi trào, đang lúc hôn cổ của cô, tay đã dần dần tiến lên, cách quần áo, nhẹ phủ bộ ngực của cô, thậm chí năm ngón tay buộc chặt, xoa nắn. . . . . .

Đường Khả Hinh tựa vào trong ngực của anh, nhìn kính toàn thân trước mặt phản chiếu sau lưng Trang Hạo Nhiên đang mê ly ôm mình, cúi đầu hôn nhẹ cổ của mình, ánh mắt lộ ra dịu dàng và thương yêu, khi hai tay của anh kích động căng thẳng xoa nắn ngực của mình thì giống như đạt tới cảnh giới tối cao, xúc động thở dốc, trong nháy mắt, mình trở thành ly rượu kia bị anh uống xuống bụng. . . . . .

Trái tim của cô bởi vì anh mê say, mà nhảy thình thịch.

“Khả Hinh. . . . . . Anh lại muốn nếm thử một chút. . . . . .” Trang Hạo Nhiên lập tức lại xoay thân thể của cô, đè cô trên gương, hôn lên môi của cô, một tay nâng nhẹ chân trái uyển chuyển của cô, để cho thân thể mình mạnh mẽ đè ở trên người của cô.

“Ưmh. . . . . .” Mặt của Đường Khả Hinh đỏ bừng, cái này so với thật tiến vào người càng trêu chọc hơn, trái tim của cô lại nhảy loạn. . . . . .

“Ôm anh,” Trang Hạo Nhiên lại nâng chân trái của cô, tay xoa nắn ở giữa chân và bờ mông.

Anh là một người đàn ông rất bá đạo.

Trong lòng Đường Khả Hinh nhộn nhạo dịu dàng và mềm mại như nước, đôi tay không nhịn được chậm rãi dời lên trước ngực anh, cuối cùng kéo nhẹ cổ của anh, hơi chủ động hôn nhẹ anh. . . . . .

“Khả Hinh. . . . . .” Trang Hạo Nhiên kết thúc nụ hôn nóng bỏng, lại cúi xuống hôn nhẹ cổ của cô , tay cũng không nhịn được kéo xuống dây khóa sau lưng cô. . . . . .

“Hả?” Đường Khả Hinh bị tình cảm của anh giống như dời núi lấp biển, tràn đầy ý loạn tình mê, hai mắt lóe ra ánh sáng mê ly, sáng ngời đáp nhẹ.

“Anh không muốn van em thay đổi ngay, nhưng bây giờ anh muốn em gọi tên anh. . . . . . Gọi anh . . . . .” Trang Hạo Nhiên cúi đầu, cách quần áo hôn lên ngực cô, tay đã kéo dây khóa đến bên hông hấp dẫn của cô, nhẹ nhàng nói: “Gọi anh . . . . .”

Đường Khả Hinh mở nhẹ đôi mắt dịu dàng màu hồng, nhìn Trang Hạo Nhiên, gọi nhỏ: “Trang Hạo Nhiên. . . . . .”

“Gọi tên anh . . . . .” Đôi tay Trang Hạo Nhiên lướt qua váy ren ngắn trên vai cô, lộ ra áo lót màu tím, ra lệnh.

Đường Khả Hinh đang bị người đàn ông này mạnh mẽ ôm, không nhịn được kêu một tiếng: “Hạo Nhiên. . . . . .”

Một chút cảm giác quyền sở hữu ào tới.

Chợt xảy ra ở trên người hai người này.

“Gọi nữa. . . . . .” Trang Hạo Nhiên hôn nhẹ xương ức của cô gái này, tay đã duỗi tới phía sau, nhẹ buông lỏng móc áo.

“Hạo Nhiên. . . . . .” Đường Khả Hinh có chút cảm động gọi nhỏ.

Hai mắt Trang Hạo Nhiên lập tức sôi trào, lập tức thoát áo lót của cô, cúi xuống cắn chặt điểm nhỏ màu hồng phấn, mút mạnh! !

“. . . . . . . . . . ” Đường Khả Hinh khẽ cắn môi dưới, ngẩng đầu lên, nhắm mắt lại, phát ra một tiếng thở dài.