Nguyên Thủy Thời Đại

Chương 109: Chấn Nhiếp Uver




Con chim cổ đại đầu đàn, điên cuồng chạy loạn bên trong bộ lạc, nhưng tất cả chỉ là vô ít, ngọn lửa không ngừng cháy lan khắp thân thể nó.

“ Ầm!”

Con chim khổng lồ va chạm vào bức tường rào của lò rèn, chiếc đầu khổng lồ của nó chuyên thủng qua chiếc lò nung to tướng.

“ Rống! Rống!”

Nó dường như đang cố gắng trong vô vọng. Con đầu đàn đã thế, nhưng con khác thì càng trở nên hỗn loạn và hoang mang hơn. Thế trận bầy chim đã vỡ, một khi chúng xông vào bên trong bức tường rào, thỉ số phận chúng đã bị an bài.

Khi chính mắt con chim cổ đại đầu đàn kia, bị khóa chặt bên trong lò nung đồng thì Minh Vũ mới thật sự thở phào nhẹ nhõm.

Lúc này thân thể nhỏ bé của hắn cảm giác vô lực, bất kỳ lúc nào hắn cũng có thể ngã quỵ xuống đất. cơ thể mệt mỏi đến không thể nào tả nổi.

Từ bên trong cổ họng truyền ra cảm giác khô nóng, dường như có một cục than đỏ hồng không ngừng thiêu đốt bên trong đó.

Minh Vũ khàng giọng nói:

“ Tất cả giữ nguyên vị trí! Không, đợi chúng chạy hết sức, lúc đó mới là thời cơ giết chúng!”

Trên mõm đá và bên trong hang đá lúc này những người bị thương đang được sơ cứu, có ít nhất hơn 40 người bị thương nhẹ, thương nặng khoảng 70 người. số lượng này còn chưa tính những người bị chết trong đợt đột kích vừa rồi.

Những đứa trẻ với vẽ mặt cực kỳ hoảng sợ, chúng co rút vào trong một góc, thân thể không ngừng run rẩy.

Còn những người trưởng thành thì nhanh chóng thu dọn, dùng da thú, vải băng bó vết thương, những ai bị chảy máu thì dùng thuốc gây tê dạng loảng, đồng thời dùng sợi vải và xương cá khâu lại vết thương.

Ashi nhanh chóng ổn định những người nơi đây, sau đó nàng cũng nhanh chóng xuống bên dưới trợ giúp mọi người chiến đấu.

“ Ầm!” Âm thanh dữ dội vang lên, đó là lúc bức tường bị vỡ.

Ashi tận mắt nhìn thấy bức tường bị xé toang, tâm thần nàng chợt run lên. Miệng thều thào nói

“ Xong! Xong! Bộ lạc xong rồi!” tinh thần nàng cùng những tộc nhân khác bị sa sút trầm trọng, những tiếng gào thét giống như những tiếng ac ma đến từ địa ngục.

Nhưng rất nhanh các nàng nhận ra điều bất thường, bọn chim lúc này giống như những ngọn đuốc sống, đang không ngừng chạy loạn khắp bộ lạc.

“ ầm!” lại một tiếng vang lên, đó chính là lúc con chim đầu đàn tông vào chiếc lò nung đồng.

“ Rống! Rống! Rống!”

Mọi người đứng trên mõm đá nhìn thấy cảnh tượng kia thì không ngừng reo hò.

Phía dưới này đám chiến binh bộ lạc cũng bắt đầu hưởng ứng theo, tuy thân thể đã gần như cạn kiện sức lức, nhưng những tiếng hoan hô phấn khởi làm kích thích thêm tinh thần cho những tộc nhân đang chiến đấu.

Ngay lập tức mấy tên máu nóng nhất Orc, Luc, Ulr hung hăng nhảy xuống bức tường, mỗi tên trên tay cầm 3 thanh giáo bọc đồng cùng một thanh dao lớn. riêng Orcl à một cây rìu lớn, hướng thẳng con chim đầu đàn mà đi.

Dọc theo đường đi có mấy con chim khác chạy băng qua, thế nhưng bọn chúng không hề tấn công đám người Orc, bọn chúng đang điên cuồng mà chạy cố thoát khoải cái lồng lửa ác mộng này mà thôi.

Con chim đầu đàm bị kẹt vào trong lò nung, hai chân nó không ngừng vùng vẫy nhằm thoát khỏi trói buộc.

Nhưng nó càng vùng vẫy thì càng bị mất sức, hơn nữa đám lông trên người nó đã bị cháy trụi, chỉ còn lại những chõm lông đem cháy thành than. Để lộ ra bên dưới lớp lông là một cơ thể tràn đầy cơ bắp, đặc biệt là cặp đùi cực kỳ săn chắc.

Luc cùng Ulr nhanh chóng tách ra hai bên hông con chim, sau đó dùng tốc độ và sức mạnh nhanh nhất hung hăn mà dùng giáo đâm xuyên qua hai bên sườn ngực của nó.

“ Rống!” tiếng gào thế dữ dội truyền ra, hai mũi ngọn giáo đã xuyên sườn ngực đâm xuyên thấu qua hai bên. Một dòng máu tươi đỏ thẩm chảy ra từ hai lổ thủng kia.

Chưng dừng lại ở đó hai tên cuồng tính nam nhân kia nhanh chóng rút hai thanh dao lớn bên hông, không ngừng chặt chém lên thân hình vạm vỡ kia.

Orc lấy cây rìu sau lưng ra, hắn cố gắng chạy thật nhanh, nhưng với thân hình to lớn nặng hơn 100 kg, hắn muốn nhanh như hai tên kia cũng không được.

Nhưng hắn lại có lực lượng bù lại tốc độ.

“ Phốc!”

Cây rìu lớn không thương tiếc nện xuống phần sống lưng con chim. Đứng xa cách đó hơn 50m, Minh Vũ cũng có thể nghe thấy âm thanh xương vỡ. quả thật đây chính là một đòn cuồng bạo. trực tiếp đáng nổ xương sống.

“ rống! Rống!” con chim cổ đại chỉ kịp rống lên hai tiếng tham thiết và bi thương, thì thân hình to lớn của nó đã không chịu đứng nổi với nhưng đòn chí mạng của ba tên cuồng thú kia.

“ rống!”

Ba tên rống lên một riếng vao tận trời xanh, giống như là những cong mãnh thú khi chiến thắng địch nhân của mình vậy.

Ngay sau đó cả bộ lạc cuồng rống lên, ngay cả những người đang bị thương cũng hồ hỡi mà rống lên, tiếng rống này đại biểu cho chiến thắng, là cách ăn mừng nguyên thủy nhất, dã tính nhất.

Khi Minh Vũ xác định con chim đầu đàn kia đã chết, hắn mới thở phào nhẹ nhõm. Hắn ngước nhìn về phía đông, đó cũng là cảnh mặt trời hừng đông, những tia sáng ban mai khởi đầu một ngày mới.

Phải một ngày mới như bao ngày, bộ lạc sẽ ngày càng đi lên, trên khuôn mặt hắn nở ra một nụ cười sau đó hắn ngất đi trong sự huân hoang chiến thắng của bộ lạc.

Mà cách đó không xa Uver đã nhìn thấy tất cả, cảnh tượng chiến đấu dưới kia cực kỳ rung động, từ trước tới giờ ả ta chưa từng nhìn thấy tràng diện chiến đấu nòa lớn như thế, hung mãnh đến như thế.

ả ta thật không biết nếu bộ lạc Syk của ả đụng độ phải bầy chim kia, bộ lạc nàng sẽ như thế nào. Có thể bị tận diệt cũng có thể là rời khỏi bộ lạc.

nhưng Uver chắc chắn một điều, bọn họ sẽ không có khả năng đánh một trận lớn như thế kia.

Uver lâm vào trầm tư, ả không biết có nên tấn công bộ lạc Đá Lớn kia không, còn cả Melly nữa. chiến đấu vừa rồi ả ta không hề hình thấy một bóng dáng của Melly thậm chí là người bộ lạc Syk cũng không hề thấy một người. rất có khả năng là Melly đã trở về.

Đứng kế bên Uver, mấy nữ chiến binh kia cũng chưa hết rung động bởi trận chiến đấu vừa rồi, nàng ta nhỏ giọng nói

“ Uver! Chúng ta về! nơi đây không ang toàn!”

“ đúng! Uver! Trở về thôi! Melly không có ở đây!”

“ về! Melly hẳn đã trở lại bộ lạc!”

Liên tiếp những lời khuyên nhũ Uver trở về. nhưng Uver vẫn trầm mặc không nói.

………………………..

Mà tại một khung cảnh khác nơi đây là một hẻm núi hẹp chỉ cách bộ lạc Syk 3 ngày đi đường, nơi này Melly cùng nhóm của nàng đang hồ hỡi đi về bộ lạc Syk với nhiều thứ mà các nàng học được từ bộ lạc Đại Việt. Melly tin chắc rằng với những thứ kia sẽ làm cho bộ lạc Syk trở nên hùng mạnh hơn bao giờ hết.

Thế nhưng tại cuối hẻm núi kia đó chính là một nhóm người thân thuộc, đó là những chiến binh mạnh nhất bộ lạc Syk. Mila, Kori là hai người thân thuộc nhất của Melly.

Khi nhìn thấy thân ảnh hai người, nội tâm Melly có chút gì đó bất an. Nàng nhanh chóng vượt lên trước đối hiện với hai người.

Khi nhìn thấy Melly thì Mila cùng Kori trở nên cực kỳ phấn khởi, hai nàng không ngừng băng lên phía trước.

“ may quá! Melly! Thủ lĩnh không sao!” Mila nhanh chóng nói trước.

“ Bộ lạc xảy ra chuyện gì?” Melly có chút gấp.

Hai người trầm mặt một chút rồi sau đó Kori nói mọi chuyện cho Melly. kể cả chuyện Vu truyền lệnh xuống muốn bắt nàng làm vật hiến tế thần linh vì tội phản bội bộ lạc.

Nghe được hung tin, Melly nét mặt tái xanh nàng run môi nói chuyện.

“ thần linh sao lại như thế! Ta không có phản bội bộ lạc! ta chỉ liên minh với bộ lạc Đại Việt. bọn họ rất mạnh, ngay cả tà thần bọn họ cũng đánh lui được!” Melly cố gắng giải thích cho hai đồng bạn thân thiết.

“ Đúng rồi! Uver đã mang theo rất nhiều tộc nhân đi tiêu diệt bộ lạc Đá Lớn!” Mila chợt nhớ ra liền nhanh chóng nói cho Melly biết.

“ Tách!”

Thanh dao đồng dắt trên hông Melly bất ngờ rớt xuống dưới đất. thanh dao đồng đó là trước khi nàng rời đi Minh Vũ tặng cho nàng. Đối với nàng đó không chỉ là một thanh vũ khí mà đó là còn là một thứ gì đó cao cả hơn.

“ không tốt! ta phải trở về bộ lạc Đại Việt! nếu không! Nếu không!!!!” Melly có chút bất an.

“ bộ lạc Đại Việt ra sao thì cũng không có qua trọng bằng việc thần linh bảo vệ bộ lạc tức giận!” Kori lên tiếng khyên ngăn.

“ không phải!” Melly lắc đầu.

“ nhanh! Nếu không nhóm người Uver sẽ chết hết!” không đợi Mila cùng Kiro kịp phản ứng, Melly nhanh chóng trở về đoàn người của mình cấp tốc trở lại bộ lạc Đại Việt.