Nhà Ai Cầu Nhỏ Nước Chảy

Chương 61: Mất thể diện




Vì vậy Diệp Tiểu Kiều hơi rối rắm đi theo Diệp Huệ Nhi tới nhà cô cả, nói nàng rối rắm, là bởi vì đi nhà cô cả, nàng nhất định vui mừng, nhưng mà nơi này còn có một Diệp Huệ Nhi, nên không có tâm tư đó, cao hứng liền bị đánh gãy.

Dọc theo đường đi, Diệp Huệ Nhi cũng không nói chuyện với Diệp Tiểu Kiều, chờ sắp đến nhà cô cả, nàng ta đột nhiên nhiệt tình với Diệp Tiểu Kiều, nhìn thấy bán mứt quả, còn hỏi Diệp Tiểu Kiều có muốn ăn không, Diệp Tiểu Kiều ngây ngốc, kết quả, hiện giờ trong tay vẫn còn cầm một cây. Lại nói, nàng không hề thích ăn mấy thứ chua chua ngọt ngọt này, đáng tiếc người ta nhìn không tới, cảm thấy là một tiểu oa tử, trưởng bối mua cho người đồ, ngươi phải vui mừng nhận lấy.

Diệp đại cô nhìn thấy Diệp Tiểu Kiều dĩ nhiên vui mừng, nhưng nhìn thấy Diệp Huệ Nhi trong lòng cũng hơi mất hứng, chỉ có điều không biểu hiện ra trên mặt, đã là người số tuổi lớn như vậy, không làm được khuôn mặt tươi cười ra nghênh đón người, cũng sẽ không thể bỗng chốc bày sắc mặt ra cho người ta, vậy chẳng phải thành Diệp Huệ Nhi rồi sao?

“Đại tỷ, lần này muội tới, cha và nương để cho muội mang đồ cho tỷ, đều là trứng gà nhà mới đẻ, mới mẻ.” Lần này Diệp Huệ Nhi tới đây, mang một giỏ trứng gà so, đây chính là Quách thị tích cóp một đoạn thời gian, lấy ra mà lòng bà đau! Nhưng mà chỉ vì tiền đồ của khuê nữ, liền đưa đi.

Lần này Diệp Tiểu Kiều tới đây, cũng mang đồ, nhưng mà nàng không giống như Diệp Huệ Nhi, có đồ liền lập tức lấy ra khoe khoang.

Diệp đại cô cười để hai người vào nhà. Song Bình và Tam Định biểu ca đều ở trong nhà, Diệp Tiểu Kiều trước chơi với bọn họ.

Diệp Tiểu Kiều nói với tam biểu ca Tam Định: “Biểu ca, lần trước ca nói muốn ăn thịt khô, nương muội kêu muội mang đến!” Tam biểu ca thích ăn thịt khô dùng khói hun này, bọn họ ở Khang huyện, không thể dùng khói hun, mua cũng không chính tông như mình làm, cho nên Ngô thị để Diệp Tiểu Kiều lần này mang đến, vào lễ mừng năm mới bọn họ giết một đầu heo, thịt còn dư lại cũng nhiều, liền lấy vài miếng treo trong phòng bếp,t hời gian dài, thịt khô này dĩ nhiên hun xong rồi.

Tam Định vừa nghe vô cùng cao hứng, vội vàng nói với tiểu Kiều: “Tiểu Kiều, chờ có hội chùa rồi, biểu ca dẫn muội đi ăn ngon, muội ở trong nhà thời gian ngắn, hội chùa kia đồ gì đều có, đồ ăn cũng nhiều, rất nhiều thứ vừa rẻ lại ăn ngon!”

Song Bình biểu ca nghe lại hỏi: “Tiểu Kiều, mang cho lão tam đồ tốt, cũng không mang cho ca à.”

Diệp Tiểu Kiều nói: “Dĩ nhiên mang theo, nương muội còn đặc biệt làm cho ca một đôi giày đó.” Song Bình biểu ca mang giày đặc biệt tốn, mỗi lần cô cả đều oán trách, hơn nữa hiện giờ Diệp đại cô vốn không tự làm giày, giày của Song Bình biểu ca đều mua bên ngoài, nhưng hắn còn cảm thấy người trong nhà làm đeo thoải mái một chút. Cho nên lễ mừng năm mới xong Ngô thị liền làm cho hắn một đôi.

Song Bình biểu ca nghe cũng cười hì hì, “Mợ hai thật tốt! Đi, tiểu Kiều, muội không phải đi theo Lập Thu học chữ sao, trong nhà ca cũng có sách bút, muội đi viết chữ đi.”

Diệp Tiểu Kiều vẫn cảm thấy hứng thú với chuyện này, dù sao ở nhà, chính là học chữ rồi, viết chữ trên giấy sẽ ít đi, bởi vì tờ giấy đắt. Có thể vẽ một chút trên đất cũng không tệ.

Diệp Tiểu Kiều đi theo nhị biểu ca và tam biểu ca đi viết chữ, Diệp đại cô đã sắp xếp nhà cửa xong xuôi, sau đó liền dặn nữ đầu bếp làm mấy món thức ăn ngon, buổi trưa làm tiệc đón gió cho mấy người Diệp Tiểu Kiều.

Đối với chuyện Diệp Huệ Nhi đến đây, trong lòng nàng biết rõ, nhưng nàng không cho phép xảy ra vấn đề gì ở nhà mình, dù sao Tề công tử và nam nhân mình có chuyện làm ăn lui tới. Gây chuyện không tốt, sẽ khiến buôn bán nhà mình thất bại.

Diệp đại cô cũng đã hỏi nam nhân nhà mình, Tề công tử này rốt cuộc làm gì, nam nhân mình nói trong nhà Tề công tử cũng có tiệm gạo, chỉ có điều lớn hơn tiệm gạo nhỏ nhà mình nhiều, lần này tới Khang huyện, cũng là muốn tìm một tiệm gạo hợp tác, đến lúc đó thu lương thực gì đó, đều trực tiếp vào từ tiệm gạo này, một món làm ăn lớn như vậy, mình có thể kiếm được không ít tiền. Mạnh hơn làm ăn nhỏ hẹp nhiều.

Diệp đại cô liền hỏi, Tề công tử này chẳng lẽ là thương hộ? Không phải xem thường thương hộ, bọn họ cũng như vậy, nhưng mà một công tử như thế, nếu như là nhà thương hộ, vậy cũng quá đáng tiếc.

Phong dượng đã nói, Tề công tử này chính là trong nhà có buôn bán tiệm gạo, dĩ nhiên không phải thương hộ rồi. Tiệm gạo này chỉ là một khoản tiền thu trong nhà bọn họ, Tề công tử không có hứng thú với làm quan, ngược lại thích làm ăn. Nhưng mà mấy năm trước Tề công tử cũng khảo trúng tú tài, sau đó rất nhiều năm không học tiếp.

Diệp đại cô nghe nói Tề công tử trẻ như vậy chính là tú tài, còn là chuyện mấy năm trước, liền tò mò hỏi tuổi của Tề công tử, Phong dượng nói năm nay Tề công tử sắp hai mươi tuổi. Mấy năm trước chính là chừng mười lăm mười sáu tuổi trúng tú tài đi, đoán chừng sớm hơn, Phong dượng đối với chuyện làm ăn ra thì không hề hỏi thăm chuyện riêng tư của người ta như thế nào, cho nên cũng không hề rõ ràng, huống chi hắn cũng đã từng đi qua tiệm trong nhà Tề công tử, tuyệt đối tin được, tiệm gạo của gia đình hắn cũng không phải ổ vàng ổ bạc, không đáng nhìn thành lừa gạt. Hơn nữa Tề công tử và Huyện thái gia cũng quen biết, cũng không thể lừa gạt Huyện thái gia đi.

Diệp đại cô cũng biết Tề công tử người như vậy khẳng định không phải nhà nhỏ như các nàng có thể nghĩ, Diệp Huệ Nhi người này đúng là ngu đến không tưởng. Nhưng mà Tề công tử tuổi lớn như vậy, chỉ sợ đã sớm đính hôn đi, cũng không phải Diệp đại cô tò mò chuyện như vậy, mà nghĩ tới Tề công tử này đã đính hôn, Diệp Huệ Nhi kia sẽ chặt đứt niệm tưởng rồi, tránh cho mọi người nhìn không thoải mái.

Diệp đại cô cảm thấy nên để cho đại nhi tử đi nghe ngóng hỏi thăm một chút, nếu không Diệp Huệ Nhi này luôn mặt dày như vậy tới đây, thật đúng là kỳ cục.

Diệp Huệ Nhi ở bên chỗ Diệp đại cô, mấy ngày đầu vẫn còn rất quy củ, nhưng qua vài ngày, cũng không thấy Tề công tử tới đây, liền hơi nóng lòng, ngày này, nàng nhìn thấy Phong Nhất Phàm có ở trong nhà, liền nhân cơ hội, nói chuyện với Phong Nhất Phàm.

“Nhất Phàm, hiện giờ làm việc trong tiệm có bận rộn không.” Diệp Huệ Nhi cười hỏi, “Ở chỗ này ngày ngày nhìn thấy ngươi rất bận rộn, cũng không có cơ hội nói mấy câu với dì út.” 

Thật ra thì Phong Nhất Phàm và Diệp Huệ Nhi tương đương tuổi nhau, mặc dù là trưởng bối và vãn bối, nhưng đơn độc nói chuyện như vậy vẫn cảm thấy kỳ cục, dù sao Phong Nhất Phàm làm ăn bên ngoài, nghe xong cười nói: “Đa tạ dì út quan tâm, cháu còn có làm được, nếu dì út không có chuyện gì, cháu đi trong tiệm bận rộn rồi.”

Diệp Huệ Nhi làm sao có thể bỏ qua cơ hội tốt như vậy, vội vàng nói: “Nhất Phàm, các ngươi thường xuyên qua lại với nhân vật lớn, vào lễ mừng năm mới, ta đã nhìn thấy có vị công tử tới đây, nghe nói tất cả mọi người gọi hắn là Tề công tử, hắn là người ở đâu, sao gần đây không tới đây?”

Không thấy một tiểu cô nương chưa lập gia đình nào hỏi về một nam nhân xa lạ, đây cũng quá kỳ cục rồi, Phong Nhất Phàm nghe xong nói: “Dì út, nếu như lời này cháu trả lời dì, người khác cũng sẽ nói cháu không có quy củ. Dì út, cháu đi trong tiệm.”

Phong Nhất Phàm cũng không quan tâm Diệp Huệ Nhi có nghe hiểu không, rời đi rồi, Diệp Huệ Nhi hồi lâu mới hiểu được ý tứ Phong Nhất Phàm nói, đó có phải đang nói, nàng người hỏi lời này không có quy củ không? Dù sao người trả lời mọi người sẽ nói không có quy củ, nàng là người hỏi lời này càng thêm không có quy củ rồi! Thật tức chết nàng! Nếu không phải bởi vì Tề công tử, ai vui lòng nói chuyện với ngươi chứ.

Diệp Huệ Nhi thở phì phò trở về phòng, nhưng mà suy nghĩ một chút, còn chưa cam tâm, nhìn thấy Diệp Tiểu Kiều đang chơi đá cầu trong sân, Tam Định cũng ở bên cạnh chơi cùng con bé, cảm thấy đây mới không có quy củ, tiểu nha đầu chơi chung với tiểu tử, đã lớn như vậy!

Nhưng mà, đảo mắt nàng đã đi ra, nói với Phong Tam Định: “Tam Định, có thể ra ngoài đi dạo với dì út không, dì út mua đồ ăn ngon cho ngươi.”

Tam Định lắc đầu một cái, “Không đi, nương cháu kêu cháu chơi với tiểu Kiều đấy.”

Vẻ tàn bạo chợt lóe trên mặt Diệp Huệ Nhi, nhanh chóng biến mất, lại nói với tiểu Kiều: “Tiểu Kiều, ra ngoài đi dạo một lát với cô, ở nhà không thú vị.”

Tiểu Kiều cũng lắc đầu một cái: “Cô út, bây giờ cô cả không có ở nhà, chúng ta đừng đi lung tung, bên ngoài có người què (mẹ mìn) đó, lỡ như bị người lừa chạy, vậy thì không gặp được cha nương rồi!”

Diệp Huệ Nhi hận đến không có cách nào, nhưng mà cũng là vận số của nàng, khi tính nhẫn nại sắp dùng hết, Phong dượng thế mà lại mang theo Tề công tử tới nhà rồi, Diệp Huệ Nhi vừa nhìn thấy Tề công tử liền không chuyển được ánh mắt rồi.

Bên chỗ Phong dượng bởi vì chuyện trên phương diện làm ăn, cũng không chú ý tới tình huống của Diệp Huệ Nhi bên này, cộng thêm chính là biết, cũng không cảm thấy cô em vợ này sẽ làm ra được chuyện gì, dù sao đây là nhà của hắn, cũng không thể bởi vì cô em vợ ở trong nhà, hắn lại không dẫn người đến, huống chi việc buôn bán với Tề công tử đã bàn luận xong, đang muốn mời Tề công tử ăn cơm đó, lần trước Tề công tử tới nhà mình, cảm thấy nhà mình làm món ăn gia đình ăn thật ngon, hắn cũng không thể không dẫn người tới đây.

“Tam Định, nương con đâu, kêu nương con chuẩn bị một chút, Tề công tử đã tới, buổi trưa làm chút đồ ăn ngon.”

Phong Tam Định nói: “Nương đi đưa dầu cho thím hai bọn họ rồi, lập tức trở về.” Mặc dù Phong dượng là con trai độc nhất, nhưng có mấy đường đệ, gia đình bọn họ giàu có sung túc, hàng năm cũng sẽ trợ cấp cho các đường đệ ít đồ, dầu này là từ cải dầu thu từ trong núi sau đó ép ra, chia một ít cho các nhà.

Hắn bận rộn làm ăn, cho nên chuyện như vậy liền rơi vào trên người Diệp đại cô.

Phong dượng nói: “Dầu khi nào đưa chẳng được, nhanh chóng gọi nương con về.”

Tề công tử nói: “Không cần phiền phức như vậy, ngược lại ta làm phiền.”

Đang nói chuyện, trước mặt Tề công tử đột nhiên có một nữ tử nhẹ nhàng cúi đầu: “Tiểu nữ Huệ nhi ra mắt Tề công tử.”

Diệp Tiểu Kiều thật hận không thể bịt kín mắt, cô út này, thế mà lại tự mình đưa tới cửa, mặc dù ghét nàng ta, nhưng đây cũng quá mất mặt, ném hết mặt mũi lão Diệp gia, không thấy mặt Phong dượng đã trở nên đỏ bừng sao? Đoán chừng cũng cảm thấy mất thể diện đi, dù sao cũng là thân thích nhà hắn.

Trên mặt Tề công tử không thay đổi, Diệp Tiểu Kiều ỷ vào tuổi còn nhỏ, chạy tới kéo Diệp Huệ Nhi sang bên, nói với hai người: “Cô ta ngã bệnh, người hơi hồ đồ, dượng, không phải dượng cũng biết sao?”

Phong dượng nghe Diệp Tiểu Kiều vừa nói như vậy, nhanh chóng hồi hồn: “Đúng, đúng nhìn ta xem, Tề công tử, chúng ta đi vào trong đi, đây là muội tử của phụ nhân ta, mấy ngày nay ngã bệnh, hơi ngây ngốc, cho nên đụng phải công tử, công tử mời vào.”

Tề công tử cười như không cười liếc nhìn Diệp Tiểu Kiều, nhưng mà Diệp Tiểu Kiều đang liều mạng kéo Diệp Huệ Nhi qua, một chút cũng không chú ý tới Tề công tử. Lại nói, mặc dù Diệp Huệ Nhi lớn hơn Diệp Tiểu Kiều, nhưng mà hàng năm nàng ta đều ở trong nhà, một chút việc cũng không làm, còn Diệp Tiểu Kiều đã làm việc từ nhỏ, hơi sức còn có một chút, lại dốc hơi sức lớn nhất, ngược lại kéo được Diệp Huệ Nhi đi. Cộng thêm nữ đầu bếp cũng thấy, đi theo Diệp Tiểu Kiều cùng nhau kéo Diệp Huệ Nhi đi. Nhìn Tề công tử đi xa, Diệp Tiểu Kiều cũng không dám thở nhẹ một hơi, nếu không cô út này lại đột nhiên chạy đi giới thiệu bản thân, ta đây thật đúng là quá mất mặt rồi, nghĩ như thế nào cũng không nghĩ tới, hôm nay Tề công tử lại tới.

Quả thật là kinh thiên động địa, khó trách cô út này mặt dày mày dạn muốn tới nhà cô cả, ôm cây đợi thỏ, thật đúng để cho nàng ta ôm được.

Diệp đại cô cũng trở lại rồi, trở lại không chỉ biết Tề công tử đã tới, cũng từ trong miệng nữ đầu bếp biết tiểu muội tử kia của mình làm chuyện mất mặt, trên mặt nàng lúc xanh lúc đỏ, liền trực tiếp đến trước mặt Diệp Huệ Nhi, nén giận mắng: “Ngươi không cần thể diện, ta còn cần! Đừng cho rằng ta sẽ nhịn ngươi! Ngươi đã không để ý đến thể diện của ta, vậy ta cũng không khách khí, ngươi lập tức trở về nhà chính ngươi cho ta!”