Nhà Lao Chi Vương

Chương 200: Chương 200





“Chủ tịch nói quá rồi, tỏi vừa mới vào công ty, còn rất nhiều quy trình làm việc của công ty mà tôi vẫn chưa quen, đối với tôi mà
nói, có thế làm tốt công việc thư ký hội đồng quản trị đã không dễ dàng rồi.” Mã Viên Thuyên nói một cách khiêm tốn.
Tiêu Chấn Long hài lòng cười cười không nói gì, bởi vì anh phát hiện thang máy đã lên đến tầng cao nhất.

Khi tiếng chuông thang máy vang lên, mọi người trong phòng họp đều ngừng nói chuyện, ánh mắt tập trung về phía cửa thang máy.
Trong lòng mổi người đều đang thầm nhủ, nhân vật số một của tập đoàn Nam Thiên cuối cùng cũng xuất hiện…
Theo thang máy mở ra, tiêu điếm ánh mắt tất cả mọi người toàn bộ tụ tập đến một nơi.
Cửa thang máy dần dần mở lớn, hai nam một nữ đi vào phòng họp dưới tầm mắt của tất cả mọi người, người cầm đầu đứng yên ở giữa là một chàng trai trẻ tuối mặc âu phục màu tím cơ thể cường tráng, sở dĩ chàng trai này vừa vào đã hấp dẫn ánh mắt tất cả mọi người là vì mọi người thấy được thứ mà mình không có ở trên người anh.

Đàn ỏng nhìn vào là thần phục, kính sợ, phụ nữ thì là mê luyến và cảm mến.

Biểu cảm không giận tự uy biếu cho tất cả mọi người cảm giác tập đoàn Nam Thiên tạo ra thần thoại cũng không chỉ là truyền thuyết, khóe miệng mỉm cười tự tin để cho tất cả mọi người cảm giác được người trẻ tuối trước mắt này có quyết tâm mở ra thế giới mới, tất cả mọi người không cần giới thiệu cũng biết người này chính là Tiêu Thiên Long – nhân vật số một tập đoàn Nam Thiên.
Đằng sau đi theo chính là Nam Thiên tập đoàn cao cấp hành chính tổng giám đốc Lưu Minh Nghĩa và thư ký chấp hành ban giám đốc Mã Viễn Thuyên.

Từ khi ba người Tiêu Chấn Long bước chân ra khỏi thang máy trở đi, ánh mât tất cả mọi người di chuyến theo bóng dáng Tiêu Chấn Long bước đi.

Rất nhiều người đều bừng tỉnh nhận ra hóa ra hôm qua người tổng giám đốc Lưu đi cùng là chủ tịch tập đoàn Nam Thiên.

Rất nhiều người đều thầm hận mình không có mắt, nếu như lúc trước biết người này chính là chủ tịch tập đoàn, chí ít lúc đó hắn là tiến lên bắt chuyện.

Bất kế như thế nào, quen mặt trước, có lẽ có chỗ tốt đối với việc lên chức của mình sau này.
Lưu Minh Nghĩa lễ phép đế Tiêu Chấn Long đến vị trí trung tâm bàn hội nghị, từ nơi này nhìn lại biếu cảm của tất cả mọi người đều có thế thu hết vào mắt.

Mặc dù nói là bàn tròn hội
nghị, nhưng cũng phải phân chủ thứ.

Lưu Minh Nghĩa ngồi bên tay trái Tiêu Chấn Long, Mã Viễn Thuyên thư ký ban giám đốc ngồi bên tay phải nhập Tiêu Chấn Long.


Mã Viễn Thuyên vừa ngồi xuống đã lập tức lấy ra văn bản tài liệu đã xử lý xong đưa cho Tiêu Chấn Long và Lưu Minh Nghĩa: “Chủ tịch Tiêu, tống giám đốc Lưu, đây là tất cả tư liệu lý lịch sơ lược nhân viên tham dự công ty.””Cảm ơn!”Tiêu Chấn Long tiếp nhận bìa tài liệu mở ra xem, khá lắm, đủ tỉ mỉ xác thực.

Tất cả bối cảnh cấp dưới tập đoàn Nam Thiên, phạm vi công việc chủ doanh nghiệp, công trạng kinh doanh bao năm qua và viên tư liệu nhân cao cấp đầy đủ mọi thứ, thậm chí ảnh chụp mổi người đều có.

Có thể thấy được người làm phần tài liệu này nhất định bỏ ra rất nhiều tâm tư.

Bới vì nhân viên đông đảo, Tiêu Chấn Long chỉ là nhìn sơ lược một lần, khép lại cặp văn kiện.
“Cỏ làm phần tài liệu này vô cùng tường tận, khố cực rồi!”Nói xong, Tiêu Chấn Long lễ phép cười một tiếng với Mã Viển Thuyên.
Mã Viền Thuyên cười ngại ngùng, xem như đáp lại.

Đơn giản là Mã Viễn Thuyên làm việc cấn thận, cho nên Lưu Minh Nghĩa cố ý để cô ta gia nhập ban giám công ty đốc, đảm nhiệm thư ký chấp hành, trợ giúp Lưu Minh Nghĩa đế ý một ít chuyện trong ban giám đốc.


Bởi vì Mã Viền Thuyên xuất thân là học quản lý tài chính, cho nên đối với bảng báo cáo kiểm tra tập đoàn trở thành phần công việc riêng biệt của cô ta.

Bình thường công việc này là từ giám đốc tài chính tập đoàn trực tiếp đưa đến chỗ Lưu Minh Nghĩa, nhưng Lưu Minh Nghĩa còn hơi thiếu thốn tri thức đối với tài chính chuyên sâu, cho nên cũng chỉ có thế nhờ vào bản lĩnh tài chính của Mã Viễn Thuyên, trước đó tiến hành kiểm tra đối với bảng báo cáo các chuyên mục.

Mã Viễn Thuyên xét duyệt xong lại đưa đến chỗ Lưu Minh Nghĩa, có lúc Mã Viền Thuyên sẽ nói trọng điểm bảng báo cáo lần này cho Lưu Minh Nghĩa là phần nội dung nào.

Bởi vì phần tốt đẹp chính là phấm đức nghề nghiệp và kỹ năng chuyên nghiệp, Mã Viễn Thuyên lập tức trổ hết tài năng
ở tập đoàn, mấy lần tra ra lồ thủng bên trong bảng báo cáo, vì công ty thu hồi tốn thất kếch xù.

Để khen ngợi thành tích công việc của cô ta, Lưu Minh Nghĩa đặc biệt cho cô ta đãi ngộ tương đương với giám đốc chi nhánh tập đoàn.
“Viễn Thuyên, chị nhìn xem còn có ai đến không? Hội nghị lặp tức sẽ bắt đầu.”Lưu Minh Nghĩa nhìn đồng hồ đeo tay, nhìn một vị trí còn trống trên bàn hội nghị, chứng minh còn có một người không tới.
Mã Viễn Thuyên nhìn hàng người đứng đầu an vị phía trước phòng họp, lại nhìn xấp tài liệu của mình, nói: “Báo cáo tống giám đốc Lưu, còn thiếu tống giám đốc Hoàng Chu Ý Logistỉc Nam Thiên.”
“Lập tức gọi điện thoại cho cô ấy, một phút nữa không tới hội trường thì hội nghị này không cần cô ấy tham gia.” Tất cả mọl người cảm giác được bất mãn trong giọng nói của Lưu Minh Nghĩa.
“Được.” Mã Viễn Thuyên đáp.
Sau đó Lưu Minh Nghĩa nhích đến bên cạnh Tiêu Chấn Long nhỏ giọng nói: “Đại ca, Hoàng Chu Ý này là người làm cho tôi đau đầu nhất trong tập đoàn, người này có năng lực làm việc phi thường, nhưng lại kiêu căng bướng bỉnh, chờ lát nữa anh thấy cô ấy sẽ biêVNghe lời Lưu Minh Nghĩa nói, Tiêu Chấn Long mỉm cười, thầm nghĩ còn có người có thế đế cậu đau đầu, nghĩ tới đây Tiêu Chấn Long mở xấp tài liệu ra nhìn tư liệu cá nhân của Hoàng Chu Ý.
Hoàng Chu Ý, nữ, ba mươi tuổi, chưa lập gia đình…Hóa ra là phụ nữ! Đã ba mươi tuổi rồi, còn chưa kết hôn? Ha ha, cái tên Hoàng Chu Ý này đủ nam tính, chỉ là không biết trưởng thành

có bị đàn ông luôn không, Tiêu Chấn Long lẩm bấm ở trong lòng… ngày mười tám tháng mười một năm một ngàn chín trăm chín mươi chín gia nhập liên minh tập đoàn Nam Thiên, đảm nhiệm tống giám đốc Logistics Nam Thiên, làm người… Tiêu Chấn Long khép lại bìa tư liệu, đã có thế hiếu đại khái đối với người phụ nữ Hoàng Chu Ý này.
Ngay lúc Mã Viền Thuyên vừa muốn gọi điện thoại, một giọng phụ nữ vang dội từ bên ngoài phòng họp truyền vào, dùng ” từ Vang dội” hình dung là bới vì Tiêu Chấn Long cảm thấy mặc dù là phụ nữ, nhưng giọng nói lại vô cùng có lực xuyên thấu, rõ ràng lộ trong giọng nói có một khí thế kiêu ngạo.

Tiêu Chấn Long càng cảm giác tại sao Hoàng Chu Ý và Vương Hi Phượng trong Hồng Lâu Mộng chỉ nghe giọng chưa thấy người hơi tương tự, chỉ là không biết Hoàng Chu Ý có thể mạnh mẽ giống Vương Hi Phượng đến đâu?
“Viễn Thuyên, không cần gọi điện thoại, tôi đã đến!”Nói xong, một người phụ nữ mặc đồ công sở dáng người cao gầy mặt mày quyến rũ, tay phải cắm túi quần xuất hiện ở cửa phòng họp, đồ cỏng sở chỉnh tề làm người phụ nữ có phong thái hào hùng, hai đầu lông mày lộ ra tự tin để mỗi một người ngồi hàng đầu đều không dám nghi ngờ năng lực trác tuyệt của cô ta.

Không cần nói, vị này chính là tống giám đốc Hoàng của Logistic Nam Thiên, Tiêu Chấn Long cười mìm với người đẹp ở cửa.

Thầm nghĩtống giám đốc Hoàng trong đội ngũ quản lý là một nữ binh đồng nhất! Hóa ra Tiêu Chấn Long nhìn thấy nhân viên nữ sau lưng Hoàng Chu Ý ăn mặc đồng bộ, mỗi người đều mặc đồ đen thống nhất, cần cổ buộc khăn quàng cố đỏ tươi.

Mỗi người đều là cùng chiều cao, khiến cho người nhìn người đẹp từ xa trông cực kỳ đẹp đẽ.
Tiêu Chấn Long lần nữa mở xấp tài liệu ra nhìn tư liệu “Quân Nương tử” của Hoàng Chu Ý, lần này tham gia hội nghị có phó tống giám đốc Logistic Nam Thiên Trương Tiên Thời,
Tiêu Chấn Long đổi chiếu ánh chụp thấy được một người mặt
baby đứng yên sau lưng Hoàng Chu Ý, ở trẽn mặt là nụ cười nhàn nhạt, khiến người ta cảm thấy lực tương tác bấm sinh của cô ta..