Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 172: Bí cảnh Đạo Nhất




Tiếng quát của Tân Hỏa chưa dứt, Thần Nhãn thứ ba tại mi tâm Nguyên thần của Chung Nhạc đã hóa thành Kiếm Nhãn. Toàn bộ Lôi Trì sôi trào, tinh thần lực biến thành từng đạo từng đạo lôi tương phóng vọt tới, năng lượng cuồng bạo nhất thời thôi động Kiếm Nhãn, chín vòng Đồ Đằng Luân điên cuồng chuyển động, tốc độ càng lúc càng nhanh. Nhất là vòng Đồ Đằng Luân nhỏ nhất ở trung tâm kia, tốc độ chuyển động nhanh tới mức không thể nào tưởng tượng.

Cỗ lực lượng này cường đại như vậy, kinh khủng như vậy, gần như hút cạn toàn bộ tu vi của hắn, ngay cả nửa điểm tinh thần lực trong Lôi Trì cũng không hề lưu lại. Uy năng khủng bố hội tụ lại trong Thần Nhãn thứ ba của hắn, càng lúc càng mạnh, càng lúc càng kinh người.

Rốt cuộc, một đạo kiếm quang khủng bố từ trong Thần Nhãn thứ ba bắn thẳng ra, phóng vọt về phía hỗn độn trong não hải Nguyên thần của hắn. Đạo kiếm quang giống như một tia quang tuyến tịnh lệ, xuyên thấu qua hỗn độn thương mang, mạnh mẽ đánh thẳng lên Bàn Cổ Điểm!

Ầm ầm!

Chung Nhạc chỉ cảm thấy trong não hải Nguyên thần phảng phất như vang lên thanh âm nổ vang như khai thiên tích địa vậy. Khoảnh khắc này hỗn độn mở ra, thiên địa xuất hiện, hỗn độn trong não hải của hắn giống như một con mắt từ từ mở ra, Bí cảnh Đạo Nhất mở ra!

Chung Nhạc nhất thời cảm giác được, nương theo Bí cảnh Đạo Nhất mở ra, một cỗ lực lượng dâng trào bàng bạc từ trong Bí cảnh tuôn ra, chảy ra khắp toàn thân Nguyên thần của hắn.

Cỗ Thần quang do Kiếm Nhãn của hắn bắn ra ngưng tụ như tương, không ngừng lan tỏa ra khắp nơi. Sau đó lại có từng đạo từng đạo văn lộ Đồ đằng kỳ dị từ trong Thần quang lan tràn ra, không ngừng dung nhập vào trong không gian của Bí cảnh Đạo Nhất. Trong đó có Kiếm văn, văn lộ Giao Long, có văn lộ Lôi Đằng, có Nhật văn, Nguyệt văn, văn lộ Long Tương, Mộc văn… Tất cả các loại văn lộ Đồ đằng trước đây hắn từng học tập đều dung nhập vào trong Bí cảnh Đạo Nhất, khiến cho lực lượng trong Bí cảnh Đạo Nhất tuôn ra càng lúc càng mạnh hơn, Nguyên thần của hắn cũng càng lúc càng mạnh hơn.

Ông!

Đạo Thần quang do Thần Nhãn thứ ba của hắn bắn ra, sau khi mở ra Bí cảnh Đạo Nhất trong não hải Nguyên thần, lại một lần nữa lượn lờ, bay ra sau đầu của Nguyên thần Chung Nhạc, hóa thành một đạo luân hình, chính là Đạo Nhất Luân!

Sau khi Đạo Nhất Luân ngưng tụ hoàn tất, chậm rãi chuyển động, từ trong luân bắn ra quang mang đủ các loại màu sắc, mơ hồ xuất hiện hư ảnh một tôn Bàn Cổ Thần.

- Bàn Cổ khai thiên tích địa, mở ra Bí cảnh Đạo Nhất trong não hải Nguyên thần, chính là khai thiên tích địa, mở ra chính là không gian trong não hải!

Tân Hỏa quát lớn:

- Nghịch khai năm đại Bí cảnh Nguyên thần sở dĩ mạnh hơn so với thuận khai, nguyên nhân chủ yếu chính là thuận khai cần xây Ngũ Hành trước, sau đó mới phân Vạn Tượng, lập Thần Tài, trồng Âm Dương, lại mở Đạo Nhất. Đây cũng không phải là khai thiên tích địa, trong đầu cũng không có Bàn Cổ Thần. Nghịch khai chính là khai thiên tích địa trước, sau đó mới định Âm Dương Ngũ Hành, bởi vậy mới có Bàn Cổ Thần tọa trấn trong Đạo Nhất Luân, mạnh mẽ chính là điểm này! Nhạc tiểu tử, ổn định lại Đạo Nhất Luân, củng cố Bí cảnh Đạo Nhất, ngươi xem như là đã thành công!

Trong Đạo Nhất Luân, hư ảnh Bàn Cổ Thần mơ hồ không rõ, khi thì rõ ràng khi thì ảm đạm. Chung Nhạc liều mạng thôi động Nội đan Thú Thần, luyện hóa tinh khí Thú Thần, duy trì Bí cảnh Đạo Nhất mở ra. Muốn duy trì Bí cảnh Đạo Nhất mở ra, cần phải chuyển động Đạo Nhất Luân, không ngừng thả ra các loại văn lộ Đồ đằng, gia cố không gian Bí cảnh, để cho không gian Bí cảnh càng lúc càng vững chắc hơn.

Mà các loại văn lộ Đồ đằng từ trong Đạo Nhất Luân bay ra, chính là do tinh thần lực của Chung Nhạc biến thành. Lúc mở ra hỗn độn trong não hải Nguyên thần, sớm đã hút cạn tinh thần lực của Chung Nhạc, hiện tại hắn chỉ có thể liều mạng luyện hóa tinh khí Thú Thần để duy trì Đạo Nhất Luân.

- Mở ra hỗn độn cũng không phải là chuyện khó khăn nhất. Chuyện khó khăn nhất chính là sau khi mở ra Bí cảnh Đạo Nhất, không để cho Bí cảnh đổ nát!

Tân Hỏa cười nói:

- Cái này cần có rất nhiều linh đan diệu dược để chống đỡ. Rất nhiều gia hỏa chính là thất bại tại một cửa này. Bọn hắn không có đủ Linh dược để chống đỡ tinh thần lực, khiến cho tinh thần lực khô cạn. Bí cảnh Đạo Nhất đổ nát, quay về hỗn độn, đánh cho chính mình biến thành kẻ ngốc. Bất quá ngươi có Nội đan Thú Thần, căn bản không cần sợ chuyện này!

Chung Nhạc gật đầu. Hết thảy mọi biến hóa này đều là xảy ra trong Thức hải của hắn, căn bản không cần lo lắng bị Hiếu Mang Thần Tộc phát hiện hắn đã trong lúc vô thanh vô tức nghịch khai Bí cảnh Đạo Nhất cảnh, trở thành Luyện Khí Sĩ Khai Luân Cảnh.

Hắn cảm giác được trong Nguyên thần truyền ra lực lượng vô cùng cường đại, càng lúc càng mạnh hơn. Đây là năng lượng từ trong Bí cảnh Đạo Nhất tuôn trào ra, theo Bí cảnh Đạo Nhất càng lúc càng củng cố, lực lượng truyền ra cũng càng lúc càng mạnh hơn. Đây chính là lực lượng của Bí cảnh!

Bí cảnh Đạo nhất trong năm đại Bí cảnh của Nguyên thần chính là Bí cảnh cường đại nhất, chỗ tốt nhận được khi nghịch khai so với thuận khai Bí cảnh càng nhiều hơn, lực lượng nhận được cũng càng mạnh mẽ hơn.

Không chỉ như vậy, Bí cảnh Đạo Nhất càng lúc càng vững chắc, Chung Nhạc còn cảm giác được phương vị của bốn đại Bí cảnh còn lại trong cơ thể Nguyên thần. Hắn thậm chí còn cảm giác được những Bí cảnh còn lại mặc dù vẫn chưa mở ra, nhưng trong lúc mơ hồ lại có lực lượng bị Bí cảnh Đạo Nhất dẫn dắt, tiết lộ ra ngoài. Bí cảnh Đạo Nhất trù tính chung bốn đại Bí cảnh còn lại, đây chính là tiền vốn để nghịch khai Bí cảnh Đạo Nhất.

- Ngũ Hành Kiếm khí của ta đã tích lũy đủ, cũng có thể mở ra Bí cảnh Ngũ Hành. Hơn nữa bởi vì nhận được Nhật Nguyệt Song Linh, mượn dùng lực lượng Long Tương luyện thành hai đạo Âm Dương nhị khí, dung luyện vào trong nhãn mâu. Mở ra Bí cảnh Âm Dương cũng trở thành dễ dàng hơn rất nhiều!

Ánh mắt Chung Nhạc chớp động, trong lòng tính toán, nói:

- Không biết sau khi ta củng cố Bí cảnh Đạo Nhất, có thể nhất cổ tác khí cũng giải khai Bí cảnh Âm Dương hay không? Nếu là như vậy, nắm chắc khi quyết đấu với Thần Tộc sẽ lại cao thêm một phần nữa!

Thời gian cấp bách, lúc Chung Nhạc mở mắt ra, đã thấy Khâu Cấm Nhi chẳng biết từ lúc nào đã tỉnh lại, đang ngồi trên đệm giường trắng noãn nhẹ nhàng nhỏ nhẹ ăn vặt. Nàng e ngại phát ra thanh âm, sẽ quấy nhiễu tới sự tu luyện của hắn.

Chung Nhạc đứng dậy, đẩy ra cửa sổ nhìn lại. Chỉ thấy bên ngoài đèn đuốc sáng trưng, Thánh sơn của Hiếu Mang Thần Tộc giống như một bó đuốc lớn, các loại văn lộ Đồ đằng đều phát sáng, vô số kiện Hồn binh cấu thành từng tòa từng tòa đại điện chiếu sáng phương viên mấy trăm dặm, sáng rọi như ban ngày.

Phong quang dị vực lộ ra cảnh sắc đặc biệt xinh đẹp, nếu nơi này không phải là Hiếu Mang Thần Tộc, có giai nhân cùng phòng, Chung Nhạc nhất định sẽ thưởng thức tán thán cảnh trí nơi này, cảm giác trong lòng tràn ngập nhu tình. Nhưng hiện tại, hắn chỉ muốn đánh tan cái thế giới này.

Sắc trời sáng dần, sau lưng hắn, nàng thiếu nữ kia cũng không biết từ chỗ nào lấy ra một mớ thức ăn, lặng lẽ ăn, bộ dạng rất là say mê. Chung Nhạc quay đầu nhìn lại, chỉ thấy trong tay nàng thiếu nữ có một cái bình ngọc nhỏ, bên trong đổ ra từng viên Linh đan màu cam, tràn ngập hương vị thấm đẫm phế phủ người khác.

Chỉ ngắn ngủi trong chốc lát, Khâu Cấm Nhi đã ăn sạch bảy tám bình Linh đan. Nàng thấy Chung Nhạc nhìn mình, có chút xấu hổ nói:

- Sư huynh, ngươi có muốn ăn không? Đây là Ngũ Khí Đan do Lộc bà bà luyện chế cho ta. Lộc bà bà nói, ngũ khí trong cơ thể ta không cân bằng, chi bằng ăn nhiều Ngũ Khí Đan một chút, có thể điều trị được. Ngũ Khí Đan này rất có lợi đối với tu luyện khí Ngũ Hành a…

- Không cần đâu!

Chung Nhạc nhìn chằm chằm nàng, lắc đầu nói. Khuôn mặt Khâu Cấm Nhi ửng đỏ, cúi đầu chậm rãi ăn đồ vật. Sau một lúc, cô nương này lại ăn xong một lọ Linh đan nữa, sau đó không biết từ chỗ nào lại lấy ra một lọ mới. Phát hiện Chung Nhạc vẫn còn đang nhìn nàng, khuôn mặt nàng càng đỏ ửng hơn, hạ giọng giận dỗi nói:

- Người ta đâu phải muốn ăn nhiều như vậy…

Chung Nhạc rốt cuộc cũng nhịn không được, hiếu kỳ nói:

- Sư muội, bình ngọc của ngươi là lấy ra từ đâu vậy?

Khâu Cấm Nhi vốn cho rằng Chung Nhạc nhìn chằm chằm chính mình là bởi vì chính mình ăn nhiều, cho nên mới có chút ngượng ngùng, lại không ngờ hắn vẫn luôn buồn bực là vấn đề này. Trong lòng nàng khẽ thở phào nhẹ nhõm, nói:

- Là lấy ra từ Bách Bảo Trạc, chính là cái vòng tay này!

Nàng sờ sờ một cái vòng tay ngân sắc chỗ cổ tay của chính mình, chỉ thấy lại có một cái bình ngọc tinh xảo nữa chợt xuất hiện trong ngọc thủ dài nhỏ của nàng.

Chung Nhạc có chút buồn bực nói:

- Làm sao có thể đặt đồ vật vào trong một cái vòng tay?

Khâu Cấm Nhi gỡ xuống Bách Bảo Trạc từ trên cổ tay của chính mình, giao cho Chung Nhạc, nói:

- Ta từng nghe mẫu thân ta nói, Bách Bảo Trạc này thật ra chính là một cái Bí cảnh Nguyên thần của Luyện Khí Sĩ luyện chế thành, cho nên là hình thái vòng tay, đồng dạng với luân hình của Bí cảnh. Có Luyện Khí Sĩ cường đại trước khi chết, đề luyện lại Bí cảnh trong Nguyên thần chính mình, luyện chế thành Bách Bảo Trạc. Thứ này chỉ có thể dùng để tàng bảo, ngoài ra gần như không có chút trọng dụng nào khác. Sư huynh chỉ cần dùng tinh thần lực thoáng cảm ứng một chút liền hiểu rõ!

Tinh thần lực Chung Nhạc tuôn ra, nhẹ nhàng đụng vào, nhất thời liền nhìn thấy không gian nội bộ Bách Bảo Trạc. Chỉ thấy trong nội bộ Bách Bảo Trạc này là một phiến không gian tròn trịa, mặc dù không lớn, nhưng cũng có phương viên mấy trăm trượng, có thể cất giữ được rất nhiều thứ.

Trong Bách Bảo Trạc của Khâu Cấm Nhi chất đầy các loại bình ngọc, còn có mấy bộ quần áo phục sức, cùng với các loại vật lẻ tẻ gương lược… còn có vài kiện Hồn binh nữa.

Chung Nhạc thu hồi tinh thần lực, trong lòng bừng tỉnh, mỉm cười nói:

- Khó trách ta thấy đám Luyện Khí Sĩ khác rất ít khi nào mang theo đồ vật, hóa ra là có loại bảo vật Bách Bảo Trạc này!

- Cái này cũng không hẳn! Tính thực dụng của Bách Bảo Trạc này cũng không lớn lắm đâu!

Khâu Cấm Nhi lại nhỏ nhỏ nhẹ nhẹ ăn Linh đan, vừa ăn vừa giải thích:

- Bởi vì khi Luyện Khí Sĩ tu luyện tới Khai Luân Cảnh, đã mở ra Bí cảnh Nguyên thần của chính mình, có đồ vật gì đó đều có thể đặt vào trong Bí cảnh Nguyên thần rồi. Cho nên loại Bách Bảo Trạc này chỉ hữu dụng đối với Luyện Khí Sĩ Uẩn Linh Cảnh, Thoát Thai Cảnh mà thôi!

- Trong Bí cảnh Nguyên thần của Luyện Khí Sĩ Khai Luân Cảnh cũng có thể cất chứa vật phẩm sao?

Chung Nhạc nhất thời ngẩn ra, sau đó trong lòng đại hỉ. Hiện tại hắn đã là Luyện Khí Sĩ Khai Luân Cảnh rồi, chẳng phải là nói chính mình có bảo bối gì cũng có thể đặt vào trong Bí cảnh Nguyên thần rồi sao?

- Tân Hỏa, trong Bí cảnh Đạo Nhất của ta đã có thể thu thập bảo tồn một vài thứ rồi. Cây đèn đồng kia của ngươi cũng có thể đặt vào trong đó, về sau ta cũng đỡ phải lưng đeo gùi thuốc chạy loạn khắp nơi rồi!

Trong Thức hải Chung Nhạc, Tân Hỏa cũng không hứng thú lắm đối với chuyện này:

- Bí cảnh Đạo Nhất của ngươi vẫn còn rất nhỏ, không chứa được bao nhiêu đồ vật đâu. Ngươi vừa bỏ vào trong đó một bình ngọc nhỏ, đoán chừng là đã chất đầy rồi!

- Không có khả năng a? Ta thấy Bí cảnh Đạo Nhất của ta rất lớn mà? Đừng nói một cái bình ngọc nho nhỏ, cho dù là cả một ngọn núi cũng có thể đặt vào được!

Chung Nhạc nửa tin nửa ngờ. Chỉ là khắp nơi trong căn phòng này đều là nhãn tuyến của Hiếu Mang Thần Tộc, hắn cũng không tiện thí nghiệm, miễn cho bị người của Hiếu Mang Thần Tộc phát hiện hắn đã là Luyện Khí Sĩ Khai Luân Cảnh.

- Bí cảnh Đạo Nhất là Bí cảnh cường đại nhất trong năm đại Bí cảnh, hiện tại ngươi chỉ vừa mới mở ra Bí cảnh, củng cố không gian của Bí cảnh mà thôi. Bí cảnh của ngươi thoạt nhìn rất lớn, nhưng trên thực tế lại nhỏ tới đáng thương, cũng chỉ là hơi lớn hơn cái bình ngọc này một chút mà thôi!

Tân Hỏa giải thích:

- Sau này khi tu vi của ngươi đề thăng, không gian của Bí cảnh cũng sẽ càng lúc càng lớn hơn. Bất quá, Bí cảnh của Luyện Khí Sĩ Khai Luân Cảnh cũng không lớn tới đâu, nhiều nhất chỉ có thể đặt vào mấy kiện Hồn binh và mấy bộ quần áo để thay đổi mà thôi. Chỉ có đám Thần Ma kia, trong Bí cảnh mới có thể dung nạp sơn xuyên đại dương mênh mông. Ngươi nắm chắc thời gian tu luyện đi! Nghịch khai Đạo Nhất Luân mà muốn chiến thắng được Hiếu Mang Thần Tộc đã mở đủ năm luân, cũng không phải đơn giản như vậy!

Chung Nhạc xưng phải, sau đó lại cau mày nói:

- Nói như vậy, ta trong khoảng thời gian ngắn sẽ không thể mở ra Bí cảnh Âm Dương rồi sao?

- Đương nhiên là có thể tiếp tục mở ra!

Tân Hỏa có chút buồn bực nói:

- Ngươi có được Nhật Nguyệt Song Linh, cho dù chưa mở ra Đạo Nhất Cảnh, cũng có thể trực tiếp mở ra Bí cảnh Âm Dương. Kẻ nào nói với ngươi là sau khi mở ra Bí cảnh Đạo Nhất, sẽ không thể tiếp tục mở ra Bí cảnh Âm Dương chứ?

Chung Nhạc trừng mắt cứng lưỡi:

- Cái này chẳng lẽ không phải là thường thức sao?

- Dùng trên người Luyện Khí Sĩ thuận khai chính là thường thức, nhưng dùng trên người Luyện Khí Sĩ nghịch khai đã không phải là thường thức rồi!

Tân Hỏa cười nói:

- Chỉ cần ngươi có đầy đủ nội tình, sau khi mở ra Bí cảnh Đạo Nhất, sẽ có thể tiếp tục mở ra Bí cảnh Âm Dương, Bí cảnh Thần Tài, Bí cảnh Vạn Tượng và Bí cảnh Ngũ Hành. Mở ra toàn bộ năm đại Bí cảnh cũng không có bao nhiêu vấn đề. Khó mở nhất chính là Bí cảnh Đạo Nhất, ngay cả Bí cảnh Đạo Nhất cũng đã giải khai, những Bí cảnh còn lại tự nhiên càng không đáng nhắc tới. Quan trọng là ngươi có tích lũy đủ không?

Chung Nhạc nhất thời ngẩn ngơ. Những gì Tân Hỏa vừa nói quả thật hoàn toàn bất đồng với thường thức mà hắn biết được.