Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 1774: Cứu sống Kim Ô (1)




Dương Hầu Ma Đế cắn răng một cái, cười lạnh nói:

- Tiểu nha đầu, muốn ta quy thuận Phục Hy? Ngươi thật không xem Dương Hầu Ma Đế ta là một vị Đại Đế rồi! Thời điểm ta tung hoành thiên hạ, ngươi còn không biết ở nơi nào a!

Tư Mệnh không nói thêm gì nữa, tiếp tục thôi động Mộ Cổ. Cùng lúc đó, Lục Đạo Thiên Luân bắt đầu xoay tròn, từ từ cắt vỡ Bí cảnh Nguyên thần của Dương Hầu Ma Đế, khiến cho Bí cảnh Nguyên thần hắn dần dần có xu thế sụp đổ tan rã.

Trong lòng Dương Hầu Ma Đế nhất thời kinh hãi.

Chung Nhạc thôi động Thiên Dực Cổ Thuyền, men theo tiếng trống kia chạy tới, đồng thời không ngừng nổi trống. Sau một lúc lâu, hắn loáng thoáng nhìn thấy trong Hắc động phía trước có một gã đạo đồng hắc bào đứng trước một cái trống lớn, hai tay đang lúc cật lực nổi trống.

Dưới nách gã đạo đồng kia mọc ra hai cánh tay, hai cánh tay phía trước đang không ngừng nổi trống, mà hai cánh tay phía sau thì đang kéo căng một cây đại cung.

Cây đại cung kia đã bị hắn kéo căng thành hình tròn, trên dây cung lắp một mũi hắc tiễn, phốc một tiếng bắn ra một mũi tên. Mũi tên này cũng không phải là bắn về phía Chung Nhạc, mà là bắn về phía sâu bên trong Hắc động Tịch Cốc.

- Quả nhiên là đạo đồng của Hắc Đế, sư đệ của Mục Tiên Thiên!

Trong mắt Chung Nhạc chớp động tinh quang, thôi động Cổ thuyền trực tiếp đụng thẳng về phía trước. Gã đạo đồng hắc bào kia đối với hắn làm như không thấy, tiếp tục giương cung lắp tên, liên tục bắn tên.

Ầm ầm!

Thiên Dực Cổ Thuyền hung hăng đụng vào hậu tâm gã đạo đồng hắc bào kia. Gã đạo đồng hắc bào kia mở miệng thổ huyết, cuốn lên Mộ Cổ xoay người bỏ đi, cười lạnh nói:

- Dịch Quân Vương, ta biết rõ ngươi! Ngươi chính là Thần quan bộ hạ của sư huynh ta, Mục Tiên Thiên! Ngươi không cần quá đáng a!

Chung Nhạc thôi động Cổ thuyền một lần nữa đụng tới. Gã đạo đồng kia tế khởi Mộ Cổ nghênh đón, chiếc Cổ thuyền hung hăng va chạm với Mộ Cổ, bộc phát ra một tiếng nổ vang thật lớn.

Đúng lúc này, tiếng trống của Tư Mệnh đột nhiên vang lên, trấn áp tu vi gã đạo đồng kia trong khoảnh khắc. Chung Nhạc nhân cơ hội tế khởi Tiên Thiên Thần Đao, giơ đao chém xuống. Cái đầu gã đạo đồng kia lăn xuống, cặp lỗ tai trên đầu hắn đột nhiên điên cuồng biến lớn, rất nhanh biến thành một cặp cánh thịt, vỗ cánh bay đi, miệng lạnh lùng nói:

- Dịch Quân Vương, ngươi đây là có ý gì? Ngươi muốn tạo phản hay sao? Đợi ta nói cho sư huynh ta biết, hắn sẽ tru sát cửu tộc ngươi!

Cỗ nhục thân không đầu của hắn đột nhiên giương cung, bắn một mũi hắc tiễn về phía Chung Nhạc.

Đông!

Chung Nhạc gõ vang Mộ Cổ, định trụ mũi hắc tiễn kia, lại thôi động Cổ thuyền đuổi theo, ném thanh trường đao trong tay về phía trước, phốc một tiếng đã chém thẳng lên trên cái đầu đang giương cánh phi hành kia, lạnh lùng nói:

- Ngươi cũng đã muốn giết cửu tộc ta rồi, ta còn có thể buông tha cho ngươi sao?

- Dừng tay!

Ánh mắt cái đầu gã đạo đồng kia lộ ra thần sắc kinh hoàng, gấp gáp nói:

- Dịch Quân Vương, ta chính là sư đệ của Mục Tiên Thiên…

- Sư huynh đệ của Mục Tiên Thiên, ta đã giết qua mấy tên, thêm ngươi nữa cũng không nhiều lắm!

Chung Nhạc vươn tay nắm lấy chuôi đao, ấn mạnh xuống dưới, chém đứt cái đầu kia, ngay sau đó xoay người chém ra một đao, chém nát cỗ nhục thân không đầu kia.

Hắn vươn tay chụp về phía cây đại cung kia, đột nhiên thoáng chần chừ một chút, vứt cây đại cung đi, xoay chuyển đầu thuyền lập tức cực nhanh phóng về phía trong Thánh địa Tịch Cốc.

- Mục tiêu của đạo đồng Hắc Đế không phải là ta, mà là Kim Ô Thần Đế! Vừa rồi những mũi tên kia của hắn, là bắn về phía Kim Ô Thần Đế!

Ầm ầm!

Thiên Dực Cổ Thuyền đụng nát từng khỏa từng khỏa hài cốt Thái Dương, phóng thẳng tới trung tâm Hắc động. Sau một lúc lâu, chiếc Cổ thuyền bay vào trên không Thánh địa Tịch Cốc. Thần Nhãn thứ ba trên mi tâm Chung Nhạc mở ra, Tam Mục Thiên Đồng vận chuyển, đảo quét về phía trong Thánh địa Tịch Cốc, sưu tầm hạ lạc của Kim Ô Thần Đế.

Đột nhiên, trong lòng hắn chợt trầm xuống, chỉ thấy một con Tam Túc Kim Ô thật lớn thân trúng hơn mười mũi hắc tiễn, mũi nào mũi nấy xuyên thấu hậu tâm, đã rơi xuống trên một phiến Đại lục Tịch Cốc. Phía trước con Kim Ô này chính là tấm bia đá và Đại miếu Trấn Ma do Hy Hạo Đế xây dựng nên.

Lúc này, tòa Đại miếu kia đã triệt để trồi lên mặt đất.

- Trường Sinh Đế! Trường Sinh Đế!

Trong lòng Chung Nhạc thấp thỏm lo âu, vội vàng lấy ra Đồ Đằng Thần Trụ của Trường Sinh Đế, liên lạc với hắn, đồng thời cũng thôi động Cổ thuyền lao thẳng về phía Kim Ô Thần Đế:

- Mau tới cứu mạng a!

Thiên Dực Cổ Thuyền vừa xông tới bên cạnh Kim Ô Thần Đế, Chung Nhạc lập tức nhảy ra khỏi Cổ thuyền, kiểm tra thương thế của Kim Ô Thần Đế, sắc mặt không khỏi đại biến. Kim Ô Thần Đế chính là trúng tên dưới tình huống tu vi bị áp chế. Bản lĩnh của đạo đồng Hắc Đế mặc dù không cao, nhưng đám hắc tiễn kia lại là do bản thân Hắc Đế luyện thành, chính là chuyên môn nhằm vào Kim Ô Thần Đế.

Tình huống hiện tại của Kim Ô Thần Đế đã không xong tới cực điểm, thậm chí còn tệ hại hơn so với thời điểm bị Dương Hầu Ma Đế, Tượng Tôn Ma Đế và U Át Thần Đế vây công gấp mấy lần.

Hắc tiễn của Hắc Đế đã chặt đứt sinh cơ của hắn, bắn vỡ nát đại đạo của hắn. Mỗi một mũi hắc tiễn đều trùng hợp xuyên thấu qua bảy tòa Bí cảnh của hắn, mũi tên cắm lên trên thân thể Thần Nhân Bàn Cổ của Kim Ô Thần Đế.

Một kích này có thể nói là ác độc vạn phần.

Hiện tại, Thần Nhân Bàn Cổ của Kim Ô Thần Đế thậm chí đều đang tan rã, đã sắp sửa triệt để tiêu tán.

Loại thương thế này, cho dù là Cửu Mệnh Hắc Oa Cô cũng không thể thay hắn nhận lấy cái chết, gánh không nổi mối oan này.

Cửu Mệnh Hắc Oa Cô không giải được loại vết thương trí mạng đồng thời nhằm vào nhục thân, Nguyên thần, hồn phách và Bí cảnh này.

Lúc này, toàn thân Kim Ô Thần Đế đã bốc lên hỏa diễm, chính là Bản Mệnh Thần Hỏa của hắn. Đám Thần hỏa này thiêu đốt chính là tính mạng của hắn, thiêu đốt chính là đại đạo của hắn, Tinh hồn của hắn, Thần huyết của hắn…

Hỏa diễm từ trong cơ thể hắn chảy ra, thời điểm thiêu đốt đã phát sinh sự biến hóa kỳ diệu, khiến cho Kim Ô Thần Đế giống như một vầng tà dương đang tiến về phía tử vong. Tính mạng, đại đạo, Tinh hồn, Thần huyết… của hắn đang chậm rãi tương dung với Tịch Cốc tàn phá.

Chung Nhạc ngẩng đầu đảo mắt nhìn ra bốn phía, chỉ thấy từng tòa từng tòa lục địa đổ nát của Tịch Cốc đang chấn động. Trong đám Đại lục kia có Tiên Thiên Ma Đạo đang trọng luyện, đang mượn nhờ năng lượng và đại đạo tinh túy do Kim Ô Thần Đế vẫn lạc mang tới để tu bổ bản thân.

Ầm ầm!

Hai tòa lục địa đổ nát đột nhiên va chạm với nhau, phảng phất như có sinh mệnh vậy, đang chậm rãi dung hợp lại cùng một chỗ.

Núi non trên đám lục địa này không ngừng run rẩy, những ngọn núi non rách nát tả tơi cũng đang tự mình chậm rãi khôi phục lại.

Cùng lúc đó, Tiên Thiên Ma Đạo xung quanh không ngừng ông minh, không ngừng chảy về phía tòa Đại miếu trước mặt Kim Ô Thần Đế kia.