Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 1963: Tam phân Vũ trụ Cổ lão (1)




- Hai vị đạo huynh đường xa mà tới, sao không vào trong ngồi một chút?

Chung Nhạc ân cần khoản đãi, nói:

- Nếu hàn xá có thể khoản đãi hai tôn Thần Vương, thật sự là nhà tranh sáng chói, tiểu đệ nói ra cũng đều vinh quang đầy mặt a!

Tiên Thiên Thần Đế và Tiên Thiên Ma Đế đều tự cười lạnh. Tiên Thiên Thần Đế quay sang nói với Tiên Thiên Ma Đế:

- Đạo huynh, người ta đã mời ngươi tiến vào kìa, cần gì đứng ở đây chứ?

Tiên Thiên Ma Đế cười hắc hắc, nói:

- Ngươi tiến vào trước đi!

Hai tôn Thần Vương đều hừ lạnh một tiếng. Tiên Thiên Ma Đế mỉm cười, nói:

- Nếu Tộc trưởng mượn uy năng của Tổ Đình bắt lấy chúng ta, vậy sự tình mà Phục Mân Đạo Tôn cũng không làm được, ngược lại đã bị ngươi làm được. Ngươi quả thật chính là nhà tranh sáng chói, vinh quang đầy mặt rồi. Hang ổ của ngươi, chúng ta tuyệt sẽ không tiến vào, có chuyện gì liền ở đây nói là được rồi!

Chung Nhạc nhìn tư thái của hai người, có chút kinh ngạc, nói:

- Lẽ nào thanh Thần đao này của ta vẫn chưa triệt để tách ra Thần đạo và Ma đạo, thế cho nên hai tôn Thần Vương vẫn như cũ nhìn không thuận mắt lẫn nhau như vậy?

Tiên Thiên Thần Đế cười ha hả, nói:

- Một đao của Tộc trưởng đã tách ra Thần đạo và Ma đạo của Vũ trụ Cổ lão, ý nghĩ tuy tốt, nhưng thực lực có chút không đủ. Thần đao của ngươi truyền thừa từ Phục Mân Đạo Tôn, Phục Mân Đạo Tôn có năng lực này, nhưng ngươi và bộ hạ của ngươi không có thực lực này!

Chung Nhạc gật đầu. Phục Mân Đạo Tôn không cần mượn ngoại lực, đã có thể một kiếm bình thiên hạ, khiến cho toàn bộ Thần Vương trong thiên hạ không dám có chút dị động nào, thậm chí ngay cả Thần Ma tranh đấu cũng bình ổn trở lại, không dám nhiễu loạn trật tự vũ trụ.

Mà Chung Nhạc mượn dùng Tiên Thiên Thần Đao, cho dù Tiên Thiên Thần Đao đã khôi phục lại tiêu chuẩn Đế kiếm của Phục Mân Đạo Tôn, nhưng hắn cũng không có đủ lực lượng để phát huy ra toàn bộ uy lực của thanh Thần đao này, cũng không thể trấn áp được đại đạo Thần Ma của Vũ trụ Cổ lão.

Hiện tại bản thân Tiên Thiên Thần Đao vẫn đang tiếp tục chữa trị, uy năng càng lúc càng mạnh. Nhưng toàn bộ Thần Ma dưới trướng Chung Nhạc cũng đều đã vận dụng hết thảy lực lượng và thủ đoạn, đã không cách nào khiến cho đao khí đao quang tiến thêm một bước nữa.

Với nội tình hiện tại của Tổ Đình, nhiều nhất chỉ có thể phát huy ra bảy thành uy năng của thanh Thần đao này.

- Tộc trưởng tự mình tới gặp chúng ta, lẽ nào không sợ chúng ta sẽ nhân cơ hội xuất thủ, giết chết tên tiểu tặc nhà ngươi sao?

Tiên Thiên Thần Đế nghi hoặc, hỏi:

- Với thực lực của hai chúng ta, đột nhiên xuất thủ, giết chết ngươi cũng không khó lắm!

Chung Nhạc sai người dâng lên mỹ tửu, cùng hai tôn Thần Vương ngồi trên chiếu giữa không trung, đích thân rót rượu cho hai tôn Thần Vương, mỉm cười nói:

- Hai vị đạo huynh, nếu ta triệt hồi thanh Thần đao này, vậy sẽ như thế nào?

Sắc mặt Tiên Thiên Thần Đế và Tiên Thiên Ma Đế khẽ biến. Tiên Thiên Ma Đế lạnh lùng nói:

- Ngươi uy hiếp chúng ta?

- Không dám!

Chung Nhạc chậm rãi uống rượu, nói:

- Nếu ta triệt hồi Tiên Thiên Thần Đao, vậy hai tôn Thần Vương sẽ lập tức xuất thủ, đánh nhau tới không chết không thôi. Hai vị chính là Lão tổ của Thần đạo và Ma đạo, là Tiên Thiên Thần Vương do Thần đạo và Ma đạo dựng dục sinh ra. Đã không còn thanh Thần đao này của ta, Thần Ma tiếp xúc, công phạt lẫn nhau, yên diệt lẫn nhau. Khi đó, hai vị liền biết ta không phải là địch nhân chân chính của các ngươi, hai người các ngươi mới là đại địch không chết không thôi!

Tiên Thiên Thần Đế và Tiên Thiên Ma Đế liếc nhìn nhau một cái, trong lòng đều vô cùng khó chịu. Hai tôn Thần Vương Thái Cổ tung hoành thiên hạ vô số năm nay, hiện tại lại bị một gã mao đầu tiểu tử uy hiếp.

Đột nhiên, uy năng của Tiên Thiên Thần Đao chợt rút lại vài phần. Chính là Chung Nhạc chủ động triệt hồi uy năng của Tiên Thiên Thần Đao, khiến cho lực lượng Thần đao tách ra hai đạo Thần Ma yếu bớt vài phần.

Trong lòng Tiên Thiên Thần Đế và Tiên Thiên Ma Đế đại chấn. Tiên Thiên Thần Đế rút kiếm cắm thẳng vào mi tâm Tiên Thiên Ma Đế. Tiên Thiên Ma Đế vẫy đuôi, siết chặt cần cổ của Tiên Thiên Thần Đế. Hai tôn Thần Vương Thái Cổ đồng thời thống hạ sát thủ với đối phương.

Đột nhiên, uy năng của Tiên Thiên Thần Đao chợt tăng mạnh, Thần đạo và Ma đạo của Vũ trụ Cổ lão lại tách ra.

Trong lòng hai tôn Thần Vương một lần nữa đại chấn. Tiên Thiên Thần Đế chậm rãi rút Thần kiếm ra khỏi mi tâm Tiên Thiên Ma Đế, Tiên Thiên Ma Đế cũng chậm rãi mở cái đuôi của chính mình ra. Sắc mặt hai tôn Thần Vương đều trầm xuống.

Thời điểm Tiên Thiên Tà Đế vẫn còn, Thần đạo và Ma đạo tách ra, Tiên Thiên Tà Đạo ngăn cách trung ương, có thể khiến cho bọn họ bình an vô sự.

Nhưng hiện tại, Tiên Thiên Tà Đế đã chết, vẫn chưa phục sinh, Chung Nhạc thừa dịp hư mà vào, muốn thay thế Tiên Thiên Tà Đế, trở thành tồn tại cùng đứng cùng ngồi, ngang vai ngang vế với bọn họ.

Hơn nữa, Chung Nhạc so với Tiên Thiên Tà Đế càng có thủ đoạn hơn. Ít nhất Tiên Thiên Tà Đế sẽ không dùng việc này để uy hiếp bọn họ, buộc bọn họ phải tiến vào khuôn khổ, mà Chung Nhạc thì sẽ làm như vậy.

Thần và Ma từ thời điểm thiên địa sinh ra vẫn luôn tương khắc lẫn nhau, kềm chế lẫn nhau, giết chết lẫn nhau, chỉ có sau khi Tiên Thiên Tà Đế tạo thành đạo Long văn, tách ra Thần Ma, mới khiến cho Thần và Ma tạm thời bình an vô sự.

Bất quá, loại quy luật Thần Ma tương khắc này vẫn chưa từng thay đổi qua.

- Sau khi Tiên Thiên Tà Đế chết, dựa theo cách cục của Vũ trụ Cổ lão, phân chia của Tiên Thiên Thánh Địa, hẳn là vị đương đại Thần Vương sinh ra trong Thánh địa Tiên Thiên Huyền Tẫn Mục Tiên Thiên này tới làm đạo Long văn phân tách Thần Ma!

Tiên Thiên Thần Đế nhìn chằm chằm Chung Nhạc, chậm rãi nói:

- Hắn là thiên mệnh sở quy, hẳn là nên như vậy! Nhưng Tộc trưởng đã đoạt mất số mệnh của Mục Tiên Thiên, chính mình lên thay thế. Lẽ nào ngươi không sợ Mục Tiên Thiên sẽ giận dữ, giết chết ngươi sao?

Tiên Thiên Ma Đế gật đầu. Thánh địa Tiên Thiên Huyền Tẫn sinh ra vô cùng kỳ diệu. Tòa Thánh địa này đồng thời bao hàm Thần đạo và Ma đạo, cũng bao hàm cả đạo Long văn thiên nhiên phân tách Thần Ma. Theo lý mà nói, lẽ ra phải do Mục Tiên Thiên tới nhất thống hai đạo Thần Ma, thống nhất Vũ trụ Cổ lão mới đúng.

Nhưng hiện tại Chung Nhạc lại chặn ngang một đao, chính mình muốn làm đạo Long văn này, cướp đi số mệnh của Mục Tiên Thiên.

Có thể tưởng tượng Mục Tiên Thiên sẽ phẫn nộ tới mức nào.

Chung Nhạc khẽ mỉm cười, thản nhiên nói:

- Nàng phẫn nộ cũng không thể làm gì! Nàng có thể làm gì được ta? Hai vị đạo huynh, ta muốn cùng các ngươi tam phân Vũ trụ Cổ lão, ý các ngươi thế nào?

Sắc mặt hai tôn Thần Vương đại biến. Tiên Thiên Ma Đế cười lạnh một tiếng, nói:

- Tam phân Vũ trụ Cổ lão? Khẩu vị của ngươi không nhỏ a! Không biết miệng của ngươi có thể nuốt vào nhiều lãnh địa như vậy không…

Xuy!

Tiên Thiên Thần Đế đột nhiên rút kiếm, nhanh như thiểm điện đâm vào mi tâm của Tiên Thiên Ma Đế. Cùng lúc đó, Tiên Thiên Ma Đế vẫy đuôi siết chặt cần cổ của Tiên Thiên Thần Đế, kéo đầu hắn áp sát trên mặt đất.

Chung Nhạc chậm rãi thôi động Tiên Thiên Thần Đao. Uy năng của Thần đao một lần nữa tách ra Thần đạo và Ma đạo, nhàn nhạt nói:

- Hai vị, ta là muốn cùng các ngươi tam phân thiên hạ, không phải là muốn độc chiếm Vũ trụ Cổ lão. Khẩu vị của ta có lớn hay không, cái miệng của ta có lớn hay không, cũng không cần hai vị thay ta ưu phiền rồi!