Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 2226: Hư Không Bỉ Ngạn (1)




Hỗn loạn do Hư Không Giới sụp đổ tạo thành vẫn còn tiếp tục. Cuộc động loạn này, người chết nhiễu loạn người sống, từ trước tới nay vẫn là lần đầu tiên. Đám Thần linh Ma linh từ Hư Không Giới hạ giới ít nhất cũng là cảnh giới Thần Hoàng. Những tồn tại cường đại này cũng đều không phải là đại thiện nhân, hạng người hung ác trong đó cũng nhiều đếm không xuể.

Hơn nữa, bởi vì nguyên nhân chủng tộc bất đồng, cũng không thể dùng thiện ác đơn thuần để phân chia.

Rất nhiều Thần linh, Ma linh nhập thế dẫn phát không biết bao nhiêu xôn xao hỗn loạn, không biết bao nhiêu sinh linh bị đoạt xá, thậm chí ngay cả Không gian Luân Hồi của các giới trong vũ trụ cũng bị những kẻ này xâm nhập quấy nhiễu.

Hoàng Triều của Đế Nhạc bị đánh cho trở tay không kịp, Chư Đế không có mặt, trong khoảng thời gian ngắn khó có thể trấn áp hỗn loạn.

Mà Hư Không Giới vẫn còn đang không ngừng sụp đổ, dần dần sụp đổ tới chỗ sâu nhất trong Hư Không Giới. Nơi đó, Đại Toại sớm đã mở cặp mắt ra. Thời đại Hỏa Kỷ, đối với rất nhiều người chính là một thời đại cuồng dã nhất, có sức sáng tạo lớn nhất. Mà cái thời đại này, chính là do tôn Thiên Hoàng Đế này khai sáng.

Đại Toại một tay sáng tạo ra Thời đại Hỏa Kỷ, một đoạn lịch sử quang huy xán lạn. Hắn dùng Thánh hỏa thần thánh nhất của Thời đại Hỏa Kỷ cứu vớt chúng sinh từ trong bóng tối. Hắn khai sáng ra hệ thống tu luyện cho sinh linh Hậu Thiên, sáng tạo ra hệ thống tu luyện văn lộ Đồ đằng, mở ra Ngũ Đạo Luân Hồi, xác lập Bí cảnh Nguyên thần Đạo Nhất, Âm Dương, Thần Tài, Vạn Tượng và Ngũ Hành.

Hắn thống nhất hệ số định lượng, thống nhất biểu số thời gian, thống nhất văn tự, thống nhất ngôn ngữ, tạo thành cơ sở cho vũ trụ đại nhất thống. Mà vũ trụ đại nhất thống cũng hoàn thành trong tay hắn, hơn nữa còn là lần đầu tiên làm được đại nhất thống.

Hắn đã đẩy ngã Thời đại Hắc Ám Tiên Thiên Thần Ma chủ chưởng thiên hạ, khai sáng Thời đại Hỏa Kỷ.

Hắn là kẻ khai sáng văn minh, là người phát triển thời đại sinh linh Hậu Thiên, là người vỡ lòng, người dẫn đường cho chúng sinh.

Hắn còn xây dựng Tổ Đình, vận chuyển Tổ Tinh, xây dựng Cấm khu Tổ Tinh, tổ kiến Thiên Đình, phát hiện ba mươi Thiên Đạo Đồ, mở ra Hư Không Giới, thu hai mươi bốn đồ đệ, cùng nhau mở ra Hư Không Giới.

Hơn nữa, hắn còn sáng tạo ra nhân vật truyền kỳ Tân Hỏa, lưu lại Truyền thừa Tân Hỏa, đào tạo các đời Kẻ thừa kế Tân Hỏa, cũng có thể ghi chép lại những sự kiện quan trọng trong lịch sử. Rất khó tưởng tượng một người cả đời lại có thể có nhiều thành tựu vĩ đại như vậy.

Liên quan tới Đại Toại, có rất nhiều rất nhiều cố sự có thể kể ra. Bản thân hắn chính là một truyền kỳ vô cùng huy hoàng. Những hành vi của hắn, bất luận chọn ra một hành vi nào, cũng đều là sự kiện quan trọng đáng để ghi chép vào sử sách. Hắn là tồn tại chói mắt nhất từ cổ chí kim, là tồn tại được thiên hạ xưng Đại đồng dạng với Đại Tư Mệnh.

Phải biết rằng, từ xưa tới nay chỉ có hai người này là được xưng Đại mà thôi. Cho dù là Chung Nhạc, cho dù là Phong Hiếu Trung, cho dù là Phục Mân Đạo Tôn, cho dù là Bào Hy thị, cũng không đảm đương nổi chữ Đại này.

Chung Nhạc tuy đã làm rất nhiều chuyện tình, ví dụ như khiến cho Phục Hy cơ hồ đã diệt tuyệt một lần nữa quật khởi, ví dụ như quảng khai trí tuệ, truyền bá Thất Đạo Luân Hồi, mở ra khu Luân Hồi thứ bảy, hình thành Lục Giới Đại nhất thống, nhưng nếu luận công tích và công lao khai sáng, cũng không thể sánh bằng Đại Toại.

Mà Phục Mân Đạo Tôn thành tựu có một không hai thiên hạ, mở ra Lục Đạo Luân Hồi, sáng tạo Ba ngàn Lục Đạo Giới, hoàn thiện Tiên Thiên Dịch Đạo, dùng nhục thân Hậu Thiên đạt tới thành tựu Đạo Thần, công tích mặc dù nhiều, nhưng cũng không thể sánh bằng Đại Toại.

Công tích của Đại Toại tuyệt không ai bằng, chính là đệ nhất trong sinh linh Hậu Thiên, đây là sự thật không ai có thể chỉ trích.

- Đại Toại, đáng tiếc a!

Lúc này, Bỉ Ngạn Hoa đang từ từ thu liễm lại, nhìn như chậm chạp, nhưng thật ra lại rất nhanh. Tốc độ Hư Không Giới sụp đổ tương đương với tốc độ đóa hoa này thu liễm. Tứ Diện Thần đứng trên một cánh hoa đang thu liễm của Bỉ Ngạn Hoa, mỉm cười nói:

- Ngươi đã đi ra con đường trường sinh của sinh linh Hậu Thiên! Đáng tiếc, ngươi đi chính là con đường Tiên Thiên Tế Tự Thần này. Ngươi mở ra Hư Không Giới, để cho chúng sinh nuôi dưỡng ngươi, tế tự ngươi, ngươi trở thành Tiên Thiên Tế Tự Thần. Đáng tiếc chính là, Tiên Thiên Tế Tự Thần đỉnh cao nhất bất quá cũng chỉ là Thiên mà thôi. Cho dù ngươi hưởng dụng tế tự trở thành Tiên Thiên Thần, nhưng thực lực cũng chỉ dừng lại ở đây!

Thiên nghe hắn nói vậy, có chút không vui, bất quá Tứ Diện Thần nói cũng là sự thật.

Nếu Đại Toại là tiếp nhận tế tự trở thành Tiên Thiên Thần, vậy cũng sẽ giống như hắn vậy, bị giới hạn bởi tế tự. Lực lượng đỉnh cấp nhất của Tế Tự Thần chính là lực lượng của Thiên, cả đời Thiên đều khó có khả năng tiến bộ, cho dù Đại Toại tiếp nhận tế tự còn sớm hơn Thiên rất lâu, nhưng hắn cũng không thể đột phá được gông xiềng của Tế Tự Thần.

- Cái khái niệm Thiên này, là do ta sáng tạo ra! Khái niệm Tiên Thiên Thần Ma, cũng là do ta sáng tạo ra!

Đại Toại nâng Phù Tang Thần Thụ trong lòng bàn tay, nhìn về phía đám Thần Vương, Đạo Thần càng lúc càng gần, thanh âm ầm ầm chấn động:

- Trước ta, không có cái khái niệm Tiên Thiên Thần Ma và Thiên này, chỉ tự xưng Thần Thánh, mãi cho tới khi ta dùng khái niệm Tiên Thiên, Hậu Thiên tách các ngươi và chúng sinh ra. Về phần Thiên, ta là muốn để cho sinh linh hậu thế tế tự ra một tồn tại có thể đối kháng Tiên Thiên Thần Ma. Chỉ là ta lại không ngờ, cuối cùng tế tự của chúng sinh đã sinh ra Thiên, nhưng Thiên lại đã phản bội chúng sinh, cùng với Tiên Thiên Thần Ma thông đồng làm bậy.

Thân thể của hắn vĩ ngạn vô bờ, khiến cho các tôn Đạo Thần như Tứ Diện Thần, Khởi Nguyên Đạo Thần ở trước mặt hắn cũng lộ ra vô cùng nhỏ bé.

Hắn vĩ ngạn giống như Đại Tư Mệnh vậy, thể hiện rõ ràng thực lực phi phàm. Dù sao cũng đã trải qua hai trăm vạn năm tế tự, vô số chúng sinh tế tự Hư Không Giới, hắn cũng hưởng thụ, thành tựu hai trăm vạn năm này tuyệt không tầm thường.

Hai mươi bốn vị Thánh Đế vờn quanh bên cạnh hắn, cũng đều là Tiên Thiên Tế Tự Thần, mỗi một vị Thánh Đế đều là Tiên Thiên Tế Tự Thần Đế cảnh. Đối với một Tế Tự Thần, có thể tu luyện tới cảnh giới này đúng là rất hiếm thấy.

Bất quá, đối mặt với đám người Khởi Nguyên Đạo Thần, Tứ Diện Thần và Hắc Bạch Nhị Đế, bọn họ vẫn là thua kém rất xa. Dù sao Khởi Nguyên Đạo Thần, Tứ Diện Thần đều là Đạo Thần chân chính, mà Hắc Bạch Nhị Đế đều có nửa người đã thành Đạo, Thần Ma Tà Tam Đế mỗi người có một phần ba đã thành Đạo, bất luận là cảnh giới hay là xuất thân, cũng đều cao hơn bọn họ rất nhiều.

Về phần Luân Hồi Thánh Vương, lại càng vừa mới xuất thế đã là tồn tại Đạo Thần, mặc dù chỉ có nửa người ở đây, nhưng cũng không tầm thường.

- Từ bên trong phá hoại Hư Không Giới, hẳn là vị Hỗn Độn đạo hữu này a?

Đại Toại nhìn về phía Tứ Diện Thần, nói:

- Xuất thân từ Hỗn Độn, tự có khả năng nhiễu loạn Hỗn Độn trong lòng bàn tay ta, xuyên thấu bàn tay ta, thôn phệ Hư Không Giới. Từ bên ngoài phá hoại, hẳn là Khởi Nguyên và các vị đạo hữu khác. Nhưng nhiễu loạn Hư Không Giới ta, khiến cho linh hồn đại loạn, hẳn là vị tiểu đạo hữu này a? Đương kim Thiên Đế Bệ hạ kéo Đạo Giới vào Luân Hồi, khiến cho Đại đạo Luân Hồi rốt cuộc thành hình, trở thành đạo đại đạo Đại nhất thống đầu tiên trên thế gian. Vị tiểu đạo hữu này hẳn là do Đại đạo Luân Hồi sinh ra a? Trời sinh chính là Thần Thánh Chi Vương, có thể xưng là Luân Hồi Thánh Vương!

Luân Hồi Thánh Vương nhất thời nghiêm nghị, hạ thấp người nói:

- Đại Toại có thể xưng Đại, quả thật danh bất hư truyền! Ngươi là tiền bối, vãn bối thụ giáo!

Đại Toại nói: