Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 372: Đại Nhật Thiên Ma Chân Kinh (2)




Trong lòng Chung Nhạc cả kinh, ngay sau đó lại thản nhiên trở lại:

- Kim Ô và Ma Ô đều là thái dương, thái dương không phân biệt Thần Ma! Thần Đạo và Ma Đạo đều là tu hành, tu hành cũng không phân biệt Thần Ma!

Hắn không quá mức chú ý tới sự khác biệt giữa Đại Nhật Ma Ô với Đại Nhật Kim Ô, chỉ thấy tâm cảnh chính mình đột nhiên mở rộng trong sáng. Một lần nữa lại nhìn về phía đám dải lụa bao phủ toàn thân A Tu La Thiên Ma Thần. Những văn lộ Đồ đằng trong đám dải lụa kia nhất thời không còn thâm ảo như trước, không còn khó lĩnh ngộ như trước nữa. Trong đám dãy lụa, vô số văn lộ Đồ đằng lưu chuyển biến hóa, đại biểu cho huyền cơ ảo diệu và phương pháp tu luyện công pháp Đại Nhật Thiên Ma Chân Kinh.

Hiện tại hắn đã tìm ra được biện pháp lĩnh ngộ Đại Nhật Thiên Ma Chân Kinh, nhưng cũng không có nghĩa là có thể trong thời gian nửa tháng sẽ có thể hoàn toàn lĩnh ngộ được môn Ma công này. Trên thực tế, thời gian Đồ Cương cấp cho hắn thật sự quá ngắn, bất luận là Đại Nhật Thiên Ma Chân Kinh hay là Thiên Thánh Thần Chiếu Kinh, cũng không thể trong khoảng thời gian ngắn ngủi như vậy hoàn toàn lĩnh ngộ ra được. Bất quá, Chung Nhạc lại không giống như vậy.

- Thần Nhãn thứ ba, mở ra!

Thần Nhãn trên mi tâm hắn một lần nữa mở ra, trong mắt bắn ra một đạo Thần quang, bắn vào đám dải lụa xung quanh thân thể A Tu La Thiên Ma Thần. Thần quang vừa chiếu xuống, từng đạo từng đạo văn lộ Đồ đằng dưới Thần quang chậm rãi chuyển động, các loại tin tức nhất thời tiến vào trong đầu Chung Nhạc, hóa thành thanh âm niệm kinh vang vọng. Đại Nhật Thiên Ma Chân Kinh hóa thành thanh âm niệm kinh, truyền vào trong đầu của hắn!

Chung Nhạc ngồi một lần chính là mười ngày đằng đẳng. Mười ngày sau, đầu óc của hắn đã có chút đờ đẫn, nhưng cuối cùng hắn cũng xem qua xong một lượt toàn bộ Đại Nhật Thiên Ma Chân Kinh. Sau đó, hắn nhắm mắt lại, lại ngồi đó thêm hai ngày nữa. Trong hai ngày này, hắn củng cố lại một chút Đại Nhật Thiên Ma Chân Kinh mà chính mình vừa mới lĩnh ngộ, tiến hành diễn luyện lại một lượt, lúc này mới mở mắt ra.

- Quả nhiên là công pháp không tầm thường! Chỉ có công pháp bậc này mới thích hợp với Nguyên thần Đại Nhật Kim Ô!

Trong lòng hắn cực kỳ cảm khái. Mặc dù hắn đã nhận được Đại Nhật Kim Ô Chi Linh, nhưng từ trước cho tới nay hắn tu luyện cũng không phải là công pháp Đại Nhật Kim Ô chân chính, mà chỉ là các loại công pháp như Đại Tự Tại Kiếm Khí, Hỏa Kỷ Cung Toại Hoàng Quan Tưởng Đồ và Yêu Thần Minh Vương Quyết… Mặc dù mấy môn công pháp này cũng đều không kém, nhưng lại rất khó khai phát ra hoàn toàn uy lực của Đại Nhật Kim Ô Chi Linh. Cái này chính là tương đương với một kẻ có kiếm thuật tinh diệu, lại cầm búa đi đánh nhau, không thể phát huy ra uy lực chân chính của kiếm thuật.

Mà môn Đại Nhật Thiên Ma Chân Kinh này vừa vặn có thể phát huy ra uy năng chân chính của Đại Nhật Kim Ô Chi Linh, phát huy vô cùng nhuần nhuyễn. Có thể nói, chỗ tốt mà Đại Nhật Thiên Ma Chân Kinh mang tới cho hắn còn vượt qua Thiên Thánh Thần Chiếu Kinh một bậc.

- Còn lại thời gian ba ngày, không biết có thể xem qua Thiên Thánh Thần Chiếu Kinh một lần hay không?

Chung Nhạc lập tức đứng dậy, từ trên Thái Dương Xa bước xuống, đi nghiên cứu Thiên Thánh Thần Chiếu Kinh lạc ấn trên thân xe.

- Hửm? Thiên Thánh Thần Chiếu Kinh trên Thái Dương Xa quả thật có bất đồng rất lớn so với những gì Thiên Ma Phi truyền thụ cho ta. Bất quá, những chỗ bất đồng này đều là nằm trên hai chữ Thần Chiếu!

Chung Nhạc đứng dưới Thái Dương Xa, Thần Nhãn thứ ba mở ra, chăm chú quan sát. Chỉ thấy Đồ đằng Minh văn trên Thái Dương Xa quả thật so với Đồ đằng Minh văn do Thiên Ma Phi truyền thụ cho hắn thì càng thâm ảo hơn, chất chứa càng nhiều huyền diệu huyền cơ hơn. Nhưng cũng chỉ là thâm ảo hơn một chút mà thôi, khung sườn chính vẫn không thay đổi. Bất đồng chủ yếu nhất vẫn là từ phương thức Thần Chiếu.

Lúc Thiên Ma Phi truyền thụ Thiên Thánh Thần Chiếu Kinh cho hắn, đã lưu lại chút giấu diếm, mà trên Thái Dương Xa thì không hề giấu diếm chút nào, thể hiện ra toàn bộ huyền bí của Thần Chiếu. Bản thân tôn Thiên Ma Thần này cũng không có được Thiên Thánh Thần Chiếu Kinh hoàn chỉnh, cho nên hắn đã kết hợp với Đại Nhật Thiên Ma Chân Kinh, chính là dùng Ma Nhật Thần Chiếu để trấn áp Thiên Ma do ác niệm của chính mình biến thành. Loại phương pháp này có hiệu quả tương đương giống với Toại Hoàng Thần Chiếu của Chung Nhạc, nhưng phương diện hiệu quả lại không bằng được Toại Hoàng Thần Chiếu, cho nên A Tu La Thiên Ma Thần cũng không có tu luyện tới trình độ chín Ma Thần.

Chung Nhạc không khỏi cảm giác được áp lực, sắc mặt trở nên ngưng trọng. Hắn thở ra một ngụm trọc khí, thấp giọng nói:

- A Tu La Thiên Ma Thần vẫn chưa thể tu thành chín Ma Thần, nói rõ Ma Nhật Thần Chiếu không bằng được Thiên Thánh Thần Chiếu Kinh của Ma Thánh. Bằng vào Thiên Thánh Thần Chiếu Kinh và Đại Nhật Thiên Ma Chân Kinh mà ta lĩnh ngộ được, muốn diệt trừ Ma Thánh quả thật là không dễ! Tên Ma Thánh này có thể nói chính là đối thủ cường đại nhất, khó chọc nhất mà ta từng gặp qua. Dùng Thiên Thánh Thần Chiếu Kinh đối phó Ma Thánh tuyệt đối là một con đường chết. Muốn thắng được hắn, nhất định làm được Thần Ma hợp nhất!

o0o

Ba ngày sau, hắn rời khỏi khu vực Ma hỏa, trở lại trên đài cao Thần điện.

- Ngươi chính là Ma La công tử?

Trên đài cao Thần điện, một nàng thiếu nữ A Tu La sa mỏng che mặt đang lẳng lặng đứng ở nơi đó. Trên người nàng mặc quần áo lụa mỏng, lộ ra cái rốn và vòng eo mượt mà, thân thể tràn ngập khí tức thanh xuân. Nàng nhìn chằm chằm Chung Nhạc, khẽ cau mày, nói:

- Ngươi cũng là A Tu La Tộc ta, sao lại giả danh là Ma La Tộc gì đó chứ?

Chung Nhạc thấy ánh mắt của nàng đang nhìn bốn cánh tay của chính mình, lập tức tâm niệm nhất động, hai cánh tay dư thừa hóa thành sinh mệnh lực cuồn cuộn chui trở về trong cơ thể, nhếch miệng cười một tiếng, nói:

- Ngươi hiểu lầm rồi! Đúng rồi! Sao trên người ngươi ăn mặc ít như vậy? Ngươi không sợ bị người ta nhìn thân thể, vì sao ở trên mặt lại phủ lên một tầng lụa làm gì?

Thiếu nữ kia khẽ ngẩn ra, mỉm cười nói:

- Đây là trang phục của tộc ta! Nữ tử không được tùy tiện để cho nam tử nhìn thấy khuôn mặt của chính mình. Cũng không phải ta cố ý muốn che lụa, ngươi muốn xem mặt của ta, ta để cho ngươi xem là được!

Nàng khẽ vén tấm lụa che mặt lên, trước mắt Chung Nhạc nhất thời sáng ngời, trong lòng không khỏi tán thán một tiếng, lại là một tiểu mỹ nhân không thua kém Thiên Ma Phi.

- Nghe nói, ngươi muốn ngủ với ta?

Thiếu nữ kia khẽ nghiêng đầu, hiếu kỳ hỏi. Chung Nhạc nhất thời ngạc nhiên, có chút thất thanh nói:

- Ngươi chính là Thánh Nữ Phi? Cái này, ngươi có khả năng đã hiểu lầm rồi! Thật ra ta là muốn lên giường với ngươi… Ha ha ha…