Nhân Sinh Bất Sách

Chương 19: Phiên ngoại 1




Phiên ngoại 1: Quà giáng sinh

Giáng sinh.

Liễu Hà mặc áo khoác, quấn khăn quàng cổ, chuẩn bị đi đến nhà ba mình đón con về, vừa mở cửa liền phát hiện trước cửa có một thùng hàng rất lớn.

Sợ không đủ chói mắt, trên thùng còn buộc bằng dải ruy băng đỏ rực.

Cái thùng hàng kia quá lớn, còn chặn cửa, Liễu Hà không ra ngoài được. Cậu vẫn chưa biết nên giải quyết thùng hàng này như thế nào thì điện thoại của cậu rung lên, có tin nhắn gửi tới.

Người gửi là Tiêu Cảnh đang đi công tác.

[Bé cưng à, quà Giáng sinh.]

Liễu Hà nhìn món quà khổng lồ với chiều cao 1m và bề ngang 1m kia, sau đó ước tính thời gian Tiêu Cảnh trở về, cậu liền đoán được trong thùng là thứ gì.

Chậc, lỗi thời.

Nghĩ đến những tình tiết không thể khống chế được khi mở thùng quà kia ra, Liễu Hà quyết định bỏ qua nó.

Cậu nhấc chân lên và bước qua hộp.

Liễu Hà vừa đi được hai bước, đến bước thứ ba thì bị Tiêu Cảnh chỉ mặc một cái qu@n lót màu đỏ và đội mũ giáng sinh trong thùng quà ôm lấy, hắn ôm eo Liễu Hà, ôm cậu vào trong phòng.

Liễu Hà không kịp đề phòng, cậu chỉ cảm nhận được có một cơ thể ấm áp bao trùm lấy mình, bên tai còn có tiếng leng keng inh ỏi, tiếp theo chính là tiếng đóng cửa.

"Giáng sinh vui vẻ, tôi nhớ em nhiều lắm!"

Tiêu Cảnh áp Liễu Hà lên cửa, thân hình cao lớn rắn chắc ôm cậu vào tỏng ngực, trên khuôn mặt đẹp trai của hắn có một nụ cười ấm áp, hắn cúi đầu hôn cậu một cách cuồng nhiệt.

Liễu Hà từ chối, cậu tránh né, tức giận nói: "Nào có ai ép người ta nhận quà không! "

"Mở ra rồi thì không thể không nhận nha."

Hai người giằng co ở cửa, cho đến khi Tiêu Cảnh hắt hơi một cái.

"Em không thể để tôi vừa về nhà đã bị cảm được." Alpha cao 1m8 với vẻ mặt buồn bã nói.

"Tháng mười hai mà anh lại làm chuyện này, đúng là..." Liễu Hà thở dài, ngẩng đầu gọi thiết bị gia dụng thông minh, "Bạn học Tiểu X, chỉnh điều hòa lên 30 độ. "

"Được."

Làm gió ấm áp từ từ thổi ra, Tiêu Cảnh mổ mổ lên môi Liễu Hà.

"Xong việc rồi?" Liễu Hà hỏi hắn.

"Ừm." Tiêu Hấp gật đầu, nắm lấy tay Liễu Hà đặt lên cơ bụng săn chắt của mình, "Một tuần rồi không nhìn thấy bé cưng, tôi có chuẩn bị bất ngờ cho bé cưng, bé cưng có thích không? "

"Bất ngờ cái rắm!" Dưới sự ấm áp của lòng bàn tay người nọ, Liễu Hà hơi xấu hổ, nhưng vẫn ra vẻ bình thường, "Quà chỉ là cái mũ giáng sinh năm tệ này à. "

Tiêu Cảnh tiến đến bên tai Liễu Hà, khàn giọng nói: "Còn có một cây Thông Noel 25cm. "

Lỗ tai Liễu Hà liền đỏ lên.

Cậu hung hăng nắm lấy cây Thông Noel kia, đi đến trước ghế sofa, cởi áo khoác ra ném lên ghế sofa, khom lưng c ởi quần jean ra: "Ở đây làm đi, em không cởi áo đâu, tranh thủ còn đi đón con nữa. "

Nói xong cậu vén áo lên, ngậm vạt áo vào trong miệng.

Vết bầm tím sau khi cho con bú của cậu vẫn chưa hết, trên ngực còn dán băng keo cá nhân che đi. Cái khăn quàng đỏ làm nổi bật làn da trắng như tuyết của cậu. Cậu nằm xuống ghế sofa, ánh mắt tròn xoe nhìn Tiêu Cảnh, còn tỏa ra mùi đào ngọt ngào.

Nhìn cảnh đẹp trước mắt mình, alpha xảo quyệt quyết định không nói với Liễu Hà rằng ba vợ mình sẽ chăm sóc con đến ngày mai.

"Xem ra bé cưng muốn tặng quà Giáng Sinh cho tôi..."

Tiêu Cảnh rướn người về phái trước, dùng răng cắn miếng băng keo cá nhân.

"Tôi sẽ chăm sóc món quà này thật tốt."