Nhân Tổ

Chương 761: Mảnh Vỡ Khai Thiên Phủ






Từ khi tuyên bố mở ra Chung Cực Chiến, không có cái gì đại sự, ngoài chuyện các Thiên Thần tỉnh giấc, mọi người không cảm nhận được chiến tranh áp bức.
Chung Cực Chiến không nên là như vậy!
Thực tế Chung Cực Chiến không phải không diễn ra, chỉ là chiến hỏa chưa lan tới Thần tộc, tất cả nhờ mấy vị Thiên Thần tại phía trước cản địch.

Bọn họ cho Thần tộc một chút thời gian chuẩn bị.
Thần tộc đang có những thay đổi.
Quan trọng nhất là hệ thống điểm.
Hạ thấp điểm đổi, tăng cường hạn mức, thêm vật phẩm quý, tăng thưởng...
Ví dụ như:
Trước kia một viên Hóa Nguyên Hoa Đan cần 152 điểm, hiện nay chỉ còn 100 điểm, cái điểm này cực kỳ tiện nghi.
Có nhiều thứ còn như cho không, đổi một tặng một.
Ví dụ đổi một cây Linh Khí, được tặng một cây Bảo Khí hoặc một tấm minh văn cấp 1.
Những đồ vật dưới 10 điểm, hiện tay chỉ còn một hai điểm, quá rẻ.
Trước kia những vật bị hạn chế đổi như đan dược tăng tu vi, Đạo Chủng, ấu thú hoặc trứng thú… nhưng hiện nay đều tăng trần, có thể đổi số lượng lớn.
Ngoài ra trong hệ thống còn đưa vào những vật phẩm trước kia không hề có, chẳng hạn như đạo thạch.
Đạo thạch quý giá thế nào không cần phải nói.
Chỉ có phong thần mới có thể nắm giữ, hậu nhân hay đệ tử đôi khi sẽ được cho một chút, nhưng bây giờ công khai mở điểm.
Tất nhiên điểm số vẫn khá cao nhưng ít nhất ai cũng có hy vọng.
Khiến mọi người chấn động hơn là cho phép dùng điểm mượn dùng mảnh Đạo Khí cảm ngộ.

Cái này đối với những Thần tộc lục dực đỉnh phong, thiếu một bước phong thần cực kỳ dụ hoặc, so với nuốt Đạo Chủng, từ Đạo Khí ngộ đạo càng tốt.
Đạo Khí là đại đạo kết tinh thuần túy, Đạo Chủng lại không được như vậy.
Ngoài ra các nhiệm vụ đều được tăng thưởng, tăng điểm...

Cống hiến đan dược, đan phương, bảo khí, công pháp… cũng đều được tăng thưởng.
Những điều này trước đây là không thể có, không ai dám nghĩ tới.
Mọi người tất nhiên vô cùng vui mừng, tự nhiên trong thẻ tăng thêm một số điểm lớn, mà lại đổi đồ vật cực kỳ tiện nghi, ai lại không được vui cơ chứ!
Thần tộc làm như vậy trên lý thuyết có thể dẫn đến lạm phát điểm, điểm mất đi giá trị của mình.

Nhưng thực tế lại không có vì bọn họ mở rộng bảo khố, xuất ra hàng tích trữ.
Chỉ cần muốn đổi liền có, không vì nhiều người đổi mà khan hiếm hàng hóa.
Lúc này hàng tỷ năm tích lũy của Thần tộc phát huy ra công dụng.
Mọi người sau vui mừng liền nhận ra vấn đề, đây là đãi quân trước trận chiến.
Xem ra Chung Cực Chiến là thật!
Đây có thể là khoảng thời gian yên bình cuối cùng các vị Thiên Thần tranh thủ bọn hắn.

— QUẢNG CÁO —
Nhận ra điều này, mọi người càng quyết tâm tu luyện.
...
Sau khi Tôn Kỳ bị hạn chế, những đạo tràng tiếp theo mở ra cơ hội cho mọi người.
Những gương mặt sáng giá xuất hiện, Nguyên Sa lấy thêm được hai cái đạo vật, Mộ Dung Vô Địch, Đạo Trung Thiên, Dạ Tuyết… được thêm một cái.

Ngoài ra còn thêm mấy cái người lần đầu nhận được đạo vật.
Đến lúc này đã có chục cái đạo tràng sinh ra, tính đến số lượng Thiên Thần ngủ say đã gần tương đương, tất nhiên số liệu trong lịch sử chưa chắc đã đúng, khả năng che giấu một ít át chủ bài.
Nhưng mà số lượng Thiên Thần còn lại chắc chắn không nhiều, bởi vậy mọi người càng cố gắng tích cực ngộ đạo, tranh đạo vật.

Trọng Lực Đạo Tràng.
Đây là cái đạo tràng mới xuất hiện, trọng lực đại đạo.

Mọi người tiến về tham ngộ.
Trọng lực là một loại đại đạo đặc trưng, vạn vật bị nó ảnh hưởng nhưng lại không dễ miêu tả trực quan.

Số người tu luyện đại đạo này cũng không nhiều vì quá khó nhập môn.
Nghe nói vị Thiên Thần chưởng quản trọng lực là Việt, đã chết trong trận chiến Thiên Thần và Địa Ngục.
Cái này đạo tràng là do Ngài Tổng Lãnh lấy một mảnh Đạo Khí Khai Thiên Phủ, kích phát đại đạo dựng lên đạo tràng.
Bởi vật đạo tràng xuất hiện sẽ không phải đạo vật hư ảo như trước đó mấy cái đạo tràng mà là thành thành thật thật một mảnh Đạo Khí.
Thần Sứ nói ai có thể lấy được, tự nhiên thuộc về riêng kẻ đấy.
Lời này khiến cho mọi người tâm tình kích động, mảnh Đạo Khí tuy chỉ là mảnh vỡ, không phải Đạo Khí trọn vẹn nhưng vẫn vô cùng quý giá vì đạo ý vẫn y nguyên, không bởi vì Đạo Khí vỡ mà đạo ý hư.
Ngay cả phong thần cũng không có riêng Đạo Khí hay mảnh Đạo Khí, đều phải nộp lên trên.
Bởi vậy lần này đạo tràng thu hút cực đông mọi người, có thể là đông nhất từ trước đến nay.
Ngay cả mấy vị phong thần cũng xuất hiện, không tham gia nhưng đều mang đến những đệ tử tốt nhất của mình.
Mặc dù người đông nhưng tu luyện trọng lực đại đạo quả thực rất ít.
Tất nhiên ai cũng lên thử tham ngộ một chút, biết đâu hiểu được, mở ra thiên phú chưa biết.

Nhưng mà bọn họ nghĩ nhiều rồi, người tu luyện ít không phải không có lý do, trọng lực đại đạo thực sự phiêu miểu khó hiểu.
Lần này tất nhiên không thiếu được những thiên tài như Mộ Dung Vô Địch, Dạ Tuyết, Nguyên Sa, Đạo Trung Thiên…
Lôi Động cũng không vắng mặt, hắn không tính là thiên tài thế hệ trẻ, nhưng cũng là ứng cử viên sáng giá.

Mặc dù hắn không tu trọng lực đại đạo.

Nhưng mấy cái thiên tài này cũng đâu có tu trọng lực đại đạo.

Nguyên Sa đứng tại bên ngoài, không có bước vào đạo tràng.
“Thầy, có thể lấy tới mảnh Đạo Khí này sao?”
“Ngươi không được.” con mắt nói ra sự thật.
Nguyên Sa thở dài, hắn đã sớm biết, chỉ là không cưỡng nổi mảnh Đạo Khí dụ hoặc, đến xem một chút.

Khi nghe con mắt khẳng định không được, hắn liền thôi.

Hắn vẫn rất nghe lời con mắt.
— QUẢNG CÁO —
“Nhưng chúng ta nhất định phải lấy được.” con mắt băng lạnh nói.
“Thầy, không cần cưỡng cầu, không được thì thôi.” Nguyên Sa lắc đầu, buông bỏ.
“Ngươi sai! đây không phải chuyện của ngươi mà là chuyện của chúng ta.” con mắt kiên quyết.
“Thầy, ngài muốn ra tay?” Nguyên Sa nghe tiếng gió biết lá rơi, không khó đoán ra ý con mắt.
“Chờ cơ hội đi!” con mắt trả lời lập lờ.

Nó lúc này đang tập trung quan sát xung quanh.
Vào đúng lúc này Trật Tự đột nhiên mang ra mảnh vỡ Khai Thiên Phủ, đây là có ý gì? mồi nhử sao? chẳng lẽ hắn biết mình tại trong Thần tộc?
Không thể nào!
Nên nhớ Việt chính là khắc tinh của nó.

Ngày xưa, nó giết Việt, phá hủy Khai Thiên Phủ.

Bây giờ Việt không thể hồi sinh nhưng Khai Thiên Phủ vẫn có thể hoàn nguyên, nó không thể để chuyện này xảy ra.
Có lẽ biết được nó cái này suy nghĩ, Trật Tự mới ném ra miếng mồi này, tự tin nó không thể không đớp, đây là dương mưu.
Con mắt hừ lạnh, nó có thể không nhảy ra sao?
Không sao! Trật Tự vẫn có thể dùng mảnh Khai Thiên Phủ truy tung các mảnh còn lại, hoàn nguyên Khai Thiên Phủ, lúc đó rắc rối không nhỏ.
Mặc dù không còn Việt nhưng Đạo Khí vẫn có thể tự chủ vận hành.
Chỉ có cướp đi mảnh này Đạo Khí mới khiến cho Trật Tự chết tâm khôi phục Khai Thiên Phủ.
Biết là biết Trật Tự giăng bẫy, nhưng lấy vẫn là phải lấy.

Nó lúc này không cảm nhận được Trật Tự ở gần, nó lại tin chắc Trật Tự đang theo dõi nơi này.
Không phải con chuột nào ăn hạt cơm trên bẫy cũng bị bắt.
Con mắt nghĩ đến đây nhếch mép cười.

Trật Tự, có khi ngươi trộm gà không được còn mất nắm thóc.
Ngày thứ mười tại đạo tràng, người đến người đi tấp nập, vẫn không ai tỏ ra xuất chúng, cho mọi người cảm giác khó ai có khả năng lấy được mảnh Đạo Khí.
Mấy cái người nổi bật như Mộ Dung Vô Địch, Dạ Tuyết, Đạo Trung Thiên… đều đã tiến vào đạo tràng ngộ đạo, đạo tràng không bài xích bất kỳ ai.
Nhưng dù là thiên tài nhất, nước tới chân mới cảm ngộ cũng không có bao nhiêu thành tựu.
Nguyên Sa cũng thử, hắn phát hiện không được, ngược lại còn có cảm giác cực kỳ đè nén, khó chịu.
Sáng Thế Chi Quang hắn tu luyện, đang co lại, giống như bị khắc chế.
Hắn thật không hiểu, thứ gì có thể khắc chế ánh sáng?
Không nghĩ ra, định hỏi một chút thầy, nhưng nghĩ nghĩ lại thôi, không thể cái gì không hiểu cũng đi hỏi, phải tự mình suy nghĩ mới có thể thành tài.
Hắn suy cho cùng cũng là thiên tài, có tư tưởng của mình.
Không thể tham ngộ đạo tràng, Nguyên Sa cũng không rời đi, ngồi một chút giả như tu luyện, sau đó nếu như con mắt ra tay lấy đi mảnh Đạo Khí sẽ không lộ ra nghi ngờ.
Ba mươi ngày sau.
Mọi người chợt cảm giác một cỗ lực lượng trầm trọng đè lên người, không riêng gì những người trong đạo tràng, bên ngoài cũng cảm nhận được.


— QUẢNG CÁO —
Bọn họ nhanh chóng lùi xa.
Mảnh Đạo Khí muốn xuất thế!
Ầm ầm… đây là tiếng không gian bị đè ép, nhiều người thân hình vặn vẹo, giống như muốn cùng không gian bị ép dẹp, bọn họ sợ hãi vội tránh lui.
Có tên tu vi yếu lại tính tò mò ở quá gần, không gian xung quanh cùng hắn một chỗ bị đè ép không thoát ra được.

Hắn mặt không còn giọt máu, hoảng hốt la lên:
“Trưởng bối, cứu!”
Có một vị phong thần cự chưởng đánh ra, vỡ nát không gian, kéo hắn về, tiện thể mắng hắn một câu:
“Thực lực yếu còn dám ở gần.”
“Vâng vâng… là học trò sai!” tên này mồ hôi đổ ròng ròng liên tục gật đầu nhận sai.
Một lúc sau, mảnh Đạo Khí hoàn toàn hiện thân, là một khối hình tam giác lớn như một cái tiểu sơn, uy áp tràn lan.
Nửa giờ sau, đạo ý mới thu hồi trở lại trong đạo tràng.
Mọi người biết hiện tại có thể đi vào thử bắt lấy.
Một nhóm năm tên đi đầu tiến vào, bọn chúng đã có bàn bạc trước, vận khí tương hỗ, hẳn là có thể tới gần mảnh Đạo Khí.
Chỉ là… vừa mới đặt chân.

Ầm! năm bọn hắn bị ép nằm sấp, má dán xuống đạo tràng không thể nhúc nhích nổi.

Cổ họng phát ra tiếng rên khó chịu.
Những người đi sau, giật mình dừng bước, có cần khoa trương như vậy không? năm người này đều hơi thông hiểu trọng lực đại đạo, không đến mức một bước không thể đi a.
Mấy cái đạo tràng trước đó, ít nhất còn có thể đi được vài bước.

Tốt a! cái này đạo tràng đặc thù, do một mảnh chân thực Đạo Khí hình thành, uy lực mạnh hơn bình thường cũng là dễ hiểu.
Nhưng càng như vậy càng khiến nhiều người lửa nóng, tự nghĩ nếu như có thể đạt được… chính là long phi cửu thiên.
Nhìn thấy năm tấm gương trước mắt nhưng cũng không có ai chùn bước.

Bọn họ lần lượt tiến vào.
Chỉ là kết quả cũng không khác nhiều, khá lắm là đi được ba bước, sau đó phải lập tức ngồi xuống… thở.
Phải! là thở.

Thở thôi cũng khó khăn chứ nói chi đi tham ngộ.
Tại trong đạo tràng thật sự quá đè ép, muốn hô hấp cũng khó khăn, mỗi bước đều hao tổn rất lớn.
Nhớ năm xưa, Tôn Kỳ lấy được mảnh vỡ Khai Thiên Phủ là mượn nhờ năng lực của Hỏa Hỏa, tự thân sức lực là không thể nào tiếp cận được.
Thử thách lần này thực sự quá khó.
Đúng là không bao giờ có bánh từ trời rơi xuống.
Những người như Mộ Dung Vô Địch, Đạo Trung Thiên, Dạ Tuyết… tại bên ngoài nhíu mày, bọn họ không vội xông mà suy nghĩ biện pháp đối phó..