Nhất Cá Thái Giám Sấm Hậu Cung

Chương 59: Lam dạ xoa (2)




Lời vừa nói ra, Lam dạ xoa còn chưa có chủ ý, bộ hạ của hắn đã xao động, vẻ mặt hiện lên vẻ kích động, thì thào với nhau, chúng cảm thấy sự tình hôm nay rất tốt, trong lòng tràn ngập hưng phấn.

Lý Tiểu Dân nói xong, hắn lạnh nhạt nhìn về phía bọn thủy quỷ thấy chúng dùng ánh mắt nóng bỏng nhìn về phía Lam dạ xoa hiển nhiên tuân theo quyết định của hắn chỉ cần hắn gật đầu đồng ý việc này đã thành.

Mắt Lam dạ xoa đảo nhanh nhưng hắn lại cười lạnh lùng nói: "Tiểu bối dám đến đây tính kế với Lão Tử. chỉ có một vật nhỏ bé tính lừa gạt Lão Tử bán mạng cho ngươi, ngươi không nghĩ quá đơn giản sao?"

Chúng thủy quỷ biến sắc, khiếp sợ tinh thần sa sút, tiếng than khóc nức nở phát ra từ miệng của một ít tiểu quỷ, lén lan ra khắp mặt nước.

Lý Tiểu Dân cũng có chút kinh ngạc, hắn chắp tay hỏi: " Đại vương nếu cảm giác không tốt, vậy xin hỏi Đại vương muốn điều kiện gì mới ra tay trợ giúp? Xin mời Đại vương cứ việc nói ra, triều dình Đại Đường có thể đáp ứng yêu cầu của Đại vương".

Lam dạ xoa ngửa mặt len trời cười lớn: "Lão Tử cái gì cũng không muốn. bây giờ ta ở đây cũng quá tốt, có ăn có uống, cần gì phải phá bỏ cục diện này? Hơn nữa Công Tôn Bất bại vốn là lão bằng hữu của ta, có hắn hỗ trợ ta mới có thể yên ổn ở đây, hắn lại thường xuyên ném lễ vật xuống nước, có bò có cừu đôi khi còn có cả người nữa. Về phần miếu thờ Công Tôn Bất Bại cũng đáp ứng xây cho ta, ngươi nói xem lão tử ta có cần bán mạng đi đánh giặc thay ngươi không?"

Đám bộ hạ thủy quỷ của hắn, một số trước đây là cống phẩm của Đông Phương Bất Bại cho Lam dạ xoa ăn thịt, nhe hắn nói đến việc này trên mặt liền hiện ra vẻ khiếp sợ uy lực của hắn tất cả đều cúi đầu. chỉ dám thầm oán hận trong lòng chứ không dám biểu lộ ra ngoài để hắn nhìn thấy.

Trong số chúng quỷ có một ác quỷ cường tráng ngang nhiên bước ra, nó bay trên mặt nước tới trước mặt Lam dạ xoa, quỳ một gối cất giọng nói: "Đại vương, tặc khấu Cự Sơn, độc ác vô tình, thuộc hạ Hà Quýnh cùng mấy ngàn huynh đệ bộ hạ bị tặc khấu Cự Sơn hại chết, thuộc hạ vẫn trung thành với Đại vương, tận tâm làm việc cho Đại vương, thỉnh cầu Đại vương cho phép thuộc hạ mang các huynh đệ bị ám hại đến trợ giúp quan quân triều đình tử chiến cùng tặc khấu".

Lý Tiểu Dân đưa mắt nhìn thì thấy ác quỷ nọ mình đầy máu tươi, vô số vết thương, phế phủ quả nhiên đó là chỉ huy sứ Hà Quýnh bị chém tám mốt nhát đao, bộ dáng nhìn qua cực kỳ thê thảm.

Lam dạ xoa nghe nói, bừng bừng giận giữ nói: "Hà Quýnh lớn mật, ngươi tính toán cái gì, cũng dám đặt điều kiện với bổn vương! Còn không cút xuống mau, nếu không bỏn vương tức giận đánh cho ngươi hồn phi phách tán hối cũng không kịp bây giờ!".

Sắc mặt Hà Quýnh tràn ngập giận giữ, hắn tức giận nhìn Lam dạ xoa không nói nên lời.

Lam dạ xoa thấy bộ dạng này của hắn sinh ra cuồng nộ, hắn quát: "Chuyện gì, ngươi dám không tuân theo quy định của bổn vương sao?"

Lý Tiểu Dân sợ Hà Quýnh bị hắn đâm cho một xiên, hắn muốn ra tay giúp đỡ vội vàng chắp tay cười nói: "Xin Đại vương bình tĩnh, tại hạ đột nhiên nhớ lần xuất chinh trước từng đi ngang qua nhà Hà chỉ huy sứ, thay mặt triều đình vào vấn an gia quyến. gia quyến của ông ấy nhờ tại hạ mang thư nhà đến hóa ở Vu Thủy. nếu đã gặp nhau ở đây xin Đại vương khai ân cho tại hạ đem thư nhà giao cho Hà chỉ huy sứ. ngày khác tại hạ quay lại sẽ dâng lên Đại vương tế phẩm gấp ba lần bây giờ".

Lam dạ xoa trừng mắt nhìn hắn, hắn cũng liếc nhìn tế phẩm thựong hạng rồi hắn quyết định lưu lại chi mệnh của Hà Quýnh, hắn cúi đầu hướng oan hồn của Hà Quýnh quát: "Còn không mau lui ra!"

Hắn sợ Hà Quýnh đi chậm, hắn phóng ra một cước, bọt nước bắn tung tóe đầy trời, đá Hà Quýnh văng xuống đảo đá ngầm.

Vong hồn Hà Quýnh ngự phong bay xuống đảo đá ngầm, hắn quỳ gối trước mặt Lý Tiểu Dân nức nở khóc: "Hạ quan vô năng, không tiêu diệt được tặc khấu Cự Sơn, lại hại chết mấy ngàn quan binh tại đây. Hôm nay tướng quân đến đây hạ quan thật không có mặt mũi nào gặp mặt!".

Lý Tiểu Dân vội bước lên phía trước hoàn lễ nói: "Hà chỉ huy sứ mau đứng lên, tin nhà của ngài ở đây, mời ngài lại nghe".

Hắn cúi đầu sát tai Hà quýnh vận thần âm nói vào tai Hà Quýnh: "Hà chỉ huy sứ, thật không dám giấu, không có cái gì là thư nhà của ngài. Chỉ là bổn quan muốn tiêu diệt tận gốc tặc khấu Cự Sơn thế nào cũng phải nhờ Hà chỉ huy sứ tượng trợ. Chỉ cần Hà chỉ huy sứ thống lĩnh thuộc hạ lập công lớn, bổn quan tự có biện pháp làm cho Hà chỉ huy sứ rời khỏi nơi giam cầm này về nhà gặp lại thê tử và lão mẫu, cũng sẽ làm cho tôn phủ được nhận ban phong của triều đình, Hà chỉ huy sứ cũng không phải vĩnh viễn ở đây chịu khổ cực nữa".

Hà Quýnh kinh hãi ngẩng đầu nhìn gương gương mặt chân thành của Lý Tiểu Dân, cảm giác trên người hắn tiên lực mạnh mẽ, tâm tráng Hà Quýnh có vài phần tin tưởng: "Vị tướng quân này có pháp lực cường đại, nếu nói làm cho ta thoát ly khỏi thân phận thủy quỷ, không bị chịu cảnh đầy ải cũng có khả năng đúng. Huống hồ hắn mặc binh phục mặc dù không nhận ra chức tước của hắn nhưng hắn cũng là kẻ có chức vị cao và có quyền lực trong quân đội, hắn muốn trợ giúp gia quyến của ta chỉ cần nhấc tay cũng làm được".

Nhớ tới lão mẫu và thê tử ở nhà không người nương tựa, trong lòng Hà Quýnh không khỏi đau xót, hai hàng quỷ lệ từ từ chảy xuống từ đôi mắt quỷ.

Lam dạ xoa thấy Hà Quýnh khóc lóc như vậy, hắn tỏ vẻ khinh miệt cũng không nhẫn nại được quát lên: "Nói xong chưa? Hà Quýnh, trở về bên cạnh Lão Tử,đừng có ở đó học thói đàn bà, làm mất mặt lão tử".

Lý Tiểu Dân chắp tay cười nói: "Đại vương, tại hạ sít quên, tại hạ đã chiếm được nhất kiện chi bảo, tại hạ đặc biệt đến đây hiến dâng lên Đại vương, xin mời Đại vương thu nạp".

Lam Dạ Xoa hừ một tiếng khinh thường nói: "Muốn dùng vật gì mua chuộc lão tử sao? Chỉ sợ ngươi không mua dược thôi!".

Lý Tiểu Dân móc từ trong người ra một cái hộp nhỏ, hắn mở ra xem rồi tấm tắc nói: "Pháp bảo tốt như vậy, thật sự là Thiên Hạ Vô Song nếu không phải là kính sợ sự uy nghiêm của Đại vương, tại hạ thật sự không nỡ từ bỏ nó".

Lam dạ xoa nghe hắn nói rất sống động không khỏi tò mò, thân hình cao lớn di động trên mặt nước lướt nhanh đến đảo đá ngầm, cất giọng trách cứ: "Thứ gì tốt? Cho ta xem một chút" Hắn đã quyết định ra tay chiếm đoạt.

Thanh âm bước chân của hắn đạp trên đảo đá ngầm ầm ầm chấn động giống như muốn nhấn chìm hòn đảo, Lý Tiểu Dân thầm kinh hãi, không đợi cho hắn đi tới trước mặt đoạt lấy, hắn liền mở cái hộp lấy ra một viên minh châu đen rất lớn, hắn giơ lên hướng Lam dạ xoa cười: "Chính là vật này!". Text được lấy tại

Lam dạ xoa tò mò, hắn ngẩng đầu xem, dang muốn đưa tay tiếp nhận thì viên minh châu đen đột nhiên bắn ra một đạo hắc quang, uy lực mạnh mẽ, ầm ầm phóng thẳng tới người hắn.

Lam dạ xoa kinh hãi đang muốn tránh ra, đạo hắc quang nọ lại điên cuồng, nhanh như chớp đánh vòa tay phải hắn, chỉ nghe một tiếng nổ vang, bàn tay phải phủ đầy long mao mầu đen của hắn bị hắc quang xuyên thủng làm cho Lam dạ xoa hét lên đau đớn thảm thiết.

Hắc quang xuyên thấu cự chưởng, đánh thẳng vào vai trái của Lam dạ xoa đánh văng hắn bay đi, rơi xuống hắc khí bao phủ quanh hắn, thân hình to lớn của Lam dạ xoa bị hắc khí bao quanh làm cho co rút lại nhìn qua cũng biết hắn cực kỳ đau đớn.

Sau khi vận dụng một lượng linh lực lớn, sắc mặt Lý Tiểu Dân tái nhợt, hơi thở khó khăn, hắn liền đọc chân ngôn chuẩn bị huy động minh châu phóng hắc quang đánh tới Lam dạ xoa.

Sau một thời gian dài tập luyện, Lý Tiểu Dân dần nắm giữ được phương pháp sử dụng minh châu. Làm cho nó tùy ý phát huy uy lực. lúc này đây hắn quyết tâm đánh chết Lam dạ xoa để tránh hắn phá hỏng đại sự của mình, hắn vội đọc chân ngôn, tiên lực trong cơ thể nhanh chóng lưu chuyển khắp cơ thể không để thân thể tiêu hao với mục đích quan trong nhất là diệt trừ Lam dạ xoa.

Trên mặt đất, Lam dạ xoa đang bị hắc khí bao quanh bỗng nhiên hét lớn, hắn dùng sức chấn đứt luồng hắc khí đang trói hắn, hắn nhảy lên, ngửa mặt lên trời điên cuồng hét lên, quần áo trên người hắn nứt tung lộ ra một thân thể tráng kiện, kình lực trên người hắn mạnh mẽ bắn ra làm tiêu tan tất cả hắc khí trong gió.

Căm tức nhìn Lý Tiểu Dân, Lam dạ xoa hét lớn: "Tiểu bối, dám ám toán gia gia ta, chịu chết đi".

Tay trái hắn nắm chặt cây đinh ba, giọng hắn the thé từ trên bay xuống, hắn dùng hết khí lực hướng Lý Tiểu Dân đâm xuống.

Đinh ba chưa tới hắc khí đã tràn ngập bốn phía xung quanh người Lý tiểu Dân, linh lực từ hắc châu trong tay Lý Tiểu Dân bắn ra, luồng hắc quang khủng khiếp điên cuồng tuôn ra nhanh chóng bắn về phía ngực của Lam dạ xoa.

Linh lực vừa ra, Lam dạ xoa liền cảm thấy không ổn, không thể đả thương Lý Tiểu Dân, thân thể hắn vừa lộn lại phía sau vừ phát ra linh lực bảo vệ thân thể tránh cho lồng ngực bị hắc quang phá nát, bỏ mạng tại chỗ.

Nhưng đạo hắc quang đó cũng không buông tha hắn, nó phá tan linh lực hộ thể, đánh vào lồng ngực Lam dạ xoa làm cho hắn kêu lên một tiếng bi thảm, hắn bị đánh bay ra xa, thân thê to lớn nặng nề rơi xuống vị trí tiếp giáp giữa đảo đảo đá ngầm và mặt nước, một tiếng nổ vang lên, bọt nước bắn tung tóe xa tới mười trượng.

Lý Tiểu Dân thở hổn hển, sắc mặt càng tái nhợt, hắn giơ cao minh vương châu cười nhạt nói: "Lam dạ xoa, nói xem ngươi có đầu hàng không?"

Mặc dù hắn hỏi như thế nhưng hắn lại âm thầm vận tiên lực, thầm đọc chân ngôn, lại chuẩn bị khởi động uy lực của minh châu đánh chết Lam dạ xoa.

Lam dạ xoa cắn răng nói: "Không hàng!" Nói rồi hắn quay người lao xuống nước.

Hắn cũng không phải hạng người lỗ mãng, thấy tình thế không ổn liền nghĩ muốn tháo lui quay xuống nước nghỉ ngơi dưỡng thương. Dù sao bây giờ Lý Tiểu Dân đang ở trên đảo, trừ phi hắn có thể bay trên trời bỏ trốn, nói cách khác chỉ cần hắn ngồi thuyền rời đi chính lũ thủy quỷ bộ hạ của hắn nhất định sẽ lấy mạng của hắn.

Nhìn thấy Lam dạ xoa muốn đào tẩu, sắc mặt Lý Tiểu Dân biến đổi, hắn lập tức tụ tập tiên lực quanh người chuyển hóa băng hàn, miệng hắn đọc chân ngôn càng nhanh hơn, thúc đẩy tiên khí tụ tập quanh người.

Đột nhiên Lý Tiểu Dân quỳ một gối xuống, năm ngón tay phải hắn xòe ra, lòng bàn tay phải úp xuống đất,hắn hét lớn: "Thiên băng đông lạnh, vạn trượng ngưng băng!".

Theo tiếng gầm giận dữ đó, cả đảo đá ngầm lập tức biến thành băng tuyết màu trắng,cả đảo mà mặ nước đều đóng băng lại, mặt băng lóe ánh sáng lộng lẫy.

Lý Tiểu Dân cắn chặt răng, dùng tất cả tiên lực trong người đánh vào đất, mồm niệm băng chú, khoảng mặt nước trong tầm mắt nhanh chóng bị đóng băng và băng đang lan đến vùng mặt nước phía xa.

Lam dạ xoa đang cuống cuồng lặn xuống dưới nước, thân thể vừa ngập trong nước được một nửa, mặt nước liền bị đóng băng một nửa thân thể của hắn bị đông lạnh dưới băng chỉ còn chừa cái đầu với nửa thân trên.

Lam dạ xoa kinh hãi, hắn đang muốn giãy dụa thoát ra, đột nhiên sắc mặt hắn đại biến, hắn ngẩng đầu nhìn lên bầu trời thấy vô số quỷ lệ xuất hiện tay cầm đao thương kiếm kích, gào thét từ trên không điên cuồng vọt tới.

Mắt thấy đao kiếm như rừng, hàn khí bao phủ, sát khí bốc lên khắp thiên địa. Mỗi một lưỡi đao sắc bén nhằm thẳng đầu Lam dạ xoa đâm xuống. Lam dạ xoa cả kinh vội vàng hét lớn tay trái vội giơ đinh ba hướng lên bầu trời nghênh đón.

Vô số quỷ vệ vì chờ thời khắc tấn công bất ngờ này đã ẩn núp trên bầu trời từ rất lâu, điên cuồng gào thét, đao thương sắc bén như rừng đâm vào người Lam dạ xoa ngay cả thịt da hắn thô dày bị hàng trăm vết thương đau nhức khủng khiếp hắn điên cuồng hét lên vang động tứ phương trong đêm tối nghe cực kỳ thê lương.

Mặc dù đau nhức thấu xương, hắn liều mạng huy đinh ba chống đỡ linh đao sắc bén từ trên trời đâm xuống, cả người hắn ngập máu tươi chảy ra từ miệng của vô số vết thương trên người hắn, nhỏ xuống mặt băng biến mặt băng trắng thành một màu đỏ tươi.