Nhật Ký Thực Nghiệm Của Tên Vu Yêu Điên Khùng

Chương 152: Ký sự




"Mọi người đều biết, lần này khoảng chừng hai trăm bảy mươi bộ lạc người thú xuất quân xâm lấn, mặc dù chúng tuyên bố là có tám mươi vạn đại quân, nhưng trên thực tế tổng quân lực chỉ có chừng hai mươi vạn, hơn nữa phải khấu trừ ít nhất ba vạn nhân viên hậu cần không có khả năng chiến đấu, như vậy đại khái chỉ có trên dưới mười tám vạn quân. Mấu chốt nhất là hiện giờ bọn chúng đang phạm vào tối kỵ quân sự, chính là chia quân ra bốn hướng,."

Nhà hát hơn sáu trăm năm lịch sử của Thành Hồng Phong đã sớm bị bỏ hoang, hiện tại nó đang được trưng dụng làm phòng hội nghị lâm thời. Trên đài, một soái ca đang chém gió văng nước bọt tứ tung, nhưng người xem ở dưới lại chẳng thèm để ý hắn, có người đang chợp mắt, có người đang đọc sách, lại còn có người đang tán gẫu.

"Dù cho cân nhắc đến thực lực cá thể chiến sĩ người thú quả thật mạnh hơn chúng ta, nhưng lực lượng liên quân vượt qua ba mươi vạn, bởi vậy chúng ta hoàn toàn chiếm ưu thế, có thể thừa dịp đối phương chia binh mà tiến hành bao vây, tiêu diệt từng bộ phận."

"Người gấu Lund, có thực lực cạnh tranh vị trí thú nhân hoàng, dưới trướng hắn chí ít có hơn hai mươi bộ lạc, tổng quân lực khoảng năm vạn năm ngàn, quân chủng rất đa dạng, từ người chuột loắt choắt đến người gấu cường tráng đều có. Đáng nhắc tới, quân chủ lực của chúng là người gấu, thiên tính ngủ đông, cho nên tốc độ hành quân của nhánh này là chậm nhất, mấy ngày gần đây thậm chí chúng đã bắt đầu tích trữ lương thực và vật tư, có vẻ như chúng định giữ vững địa bàn chờ qua mùa đông."

"Bộ lạc bán nhân mã Kars Hamar xuất quân ba vạn, lấy kỵ binh cao tốc và các chủng loại tốc độ cao làm chủ lực, quân lực tuy ít nhất, nhưng bởi vì chúng không có doanh trại mà chỉ toàn đánh du kích nên trên thực tế lại là phiền toái nhất. Hiện tại chúng đang xung kích phòng tuyến đông bộ, dường như muốn tiến vào quốc gia khác. Một khi bọn họ vọt xuống phương nam, e rằng tình hình sẽ vô cùng phiền phức."

"Lang Vương Sostro, tổng quân lực hơn bốn vạn. Lấy người sư tử, người hổ, người sói và các chủng tộc háo chiến làm chủ. Nhưng không biết hắn nghĩ như thế nào mà lại công kích biên giới phía tây, chẳng lẽ hắn định công kích tinh linh quốc sao? Nghe nói quân sư của hắn là trí giả Hồ tộc, nhất định là có âm mưu."

"Người ưng Eamon, tổng binh lực gần sáu vạn, binh chủng phi thường hỗn tạp, rất nhiều không kỵ binh và người thú phi hành. Theo tình báo cho thấy, Eamon là người khởi xướng liên quân lần này, đồng thời cường giả trong tay hắn cũng là nhiều nhất. Hắn đang tiến đánh Anteen, mỗi ngày Anteen tổn thất phi thường lớn, chỉ sợ không cầm cự được bao lâu nữa."

Từng ký hiệu trên bản đồ thể hiện rõ ràng các chủng loại thú nhân, vị trí cùng phương hướng chủ công. Tuy nhiên dù vị quân nhân trên đài rất cố gắng, nhưng tiếng nghị luận phía dưới còn lớn hơn.

"Chúng ta chiếm ưu thế? Tổng binh lực vượt qua ba mươi vạn? Nói đùa sao, tính trái tính phải nhiều nhất chỉ được hai mươi vạn, lại thêm chênh lệch thực lực giữa nhân loại và thú nhân, tổng chiến lực chúng ta đại khái khoảng chừng 1/3 đối phương, như vậy sao có thể đánh?"

"Quân phòng thủ Anteen có gần mười vạn đấy thôi, kết quả thế nào? Bị sáu vạn quân Eamon vây đánh, mỗi ngày đều gửi cầu viện, sắp thất thủ đến nơi rồi. So sánh 1/3 chiến lực dường như còn hơi cao."

"Nghe nói không, bên người gấu xuất hiện cự thú Behemoth, đập hai cái liền phá hủy tường thành của thành Warm, hiện Warm đã là tòa thành thứ mười bị hắn chiếm. Ta hiện tại còn mong bọn chúng thật sự muốn ngủ đông, thật sự không muốn chính diện quyết chiến với đám quái vật đó."

"Chỉ vậy thì đã tốt, ta nghe nói tình huống lần này rất kỳ quái, người thú không ngờ lại không sợ rét lạnh, có thể di chuyển tác chiến giữa trời tuyết, cho nên mới có thể phát động tập kích ngay giữa mùa đông. Trên chiến trường, quân lính của chúng ta lạnh cóng đến run rẩy, lại thêm chênh lệch thực lực cá thể gấp mấy lần, bây giờ quyết chiến há chẳng phải là vội vã đi chịu chết sao?"

"Đúng vậy, lần này người thú tới quá gấp, hiện tại bọn chúng chiếm được quá nhiều thành thị, chỉ sợ đã không cần cân nhắc áp lực hậu cần. Mà chúng ta thì hậu cần đứt quãng, các loại trang bị công thành như máy bắn đá cũng chẳng có. Cuộc chiến này đánh như thế nào? Chẳng lẽ lại mang bụng đói đi vật lộn với người thú giữa trời tuyết?"

"Phiền toái cỡ này không phải nên do những siêu cấp đế quốc tới gánh sao? Tại sao phải để các tiểu quốc phương Bắc chúng ta ứng phó? Kasomi công quốc nói như thế nào? St.Antonio đế quốc có ý kiến gì không?"

Nếu nói bên người thú chỉ có mấy tên tay to muốn làm lão đại, vậy bên nhân loại chính là năm bè bảy mảng, ai ai cũng muốn giữ thực lực, để người khác đi làm pháo hôi.

Người thú tới quá mức "bất ngờ", chớp mắt đã chiếm được rất nhiều thành trì để làm hậu cần cơ sở, viện quân nhân loại vội vã chạy tới hiển nhiên còn chưa chuẩn bị đầy đủ.

Dù người thú trong dốc toàn bộ lực lượng thì cũng chẳng đáng là gì trước siêu cường quốc nhân loại. Thế nhưng người thú đều là quân tinh nhuệ, ngược lại, sáu nước phương Bắc vừa yếu vừa không thể vì một nước láng giềng mà phái ra toàn bộ binh lực, năm quốc gia tổng cộng mới xuất ra vẻn vẹn hơn hai mươi vạn, trung bình một quốc gia bốn vạn.

Đây chính là nguyên nhân mãi vẫn chưa quyết chiến. Nhân loại chờ đợi càng nhiều binh lực trợ giúp, mục tiêu trước mắt của Eamon là chiếm lấy Anteen, củng cố địa vị bản thân, mỗi bên đều có mục tiêu chiến lược của riêng mình.

Mục tiêu chiến lược của song phương không xung đột, bởi vậy quyết chiến tự nhiên phải dời lại.

Rất nhiều tướng quân phương Bắc đều kỳ vọng có thể kéo dài tới mùa xuân sang năm, chờ đến quốc gia mình chuẩn bị kỹ lưỡng, giành lấy ưu thế binh lực cụ thể rồi mới tiến hành quyết chiến.

Về phần Anteen đang đau khổ chờ cứu viện? Slowire sắp diệt quốc tới nơi rồi, ai còn quan tâm ý kiến của bọn họ? Đương nhiên, ngồi nhìn Anteen thất thủ là không thể nào, hiện tại không phải các tướng quân đang thương lượng đấy à?

Rốt cục, có người chịu không được tên tướng quân trên đài lãng phí thời gian quý giá.

"Đủ rồi! Chúng ta là quân nhân, không phải đám chính khách cả ngày say rượu, nhàm chán rảnh rỗi đấu đá lẫn nhau!"

Người lên tiếng là một trung niên mặt đen, hắn vừa gầm thét, đại sảnh đang ầm ĩ lập tức yên tĩnh trở lại.

"Nhiệm vụ cứu viện Anteen, do chúng ta Kasomi công quốc một mình gánh chịu."

Từng câu từng chữ nhìn như bình thương nhưng lại rung động toàn trường, hiện tại chư quốc không phải đều đang từ chối mạo hiểm đối chiến với quân chủ Eamon sao? Tên tướng quân mặt đen này vừa mở miệng thế mà trực tiếp nhận lấy nhiệm vụ nặng nề nhất.

"Đến lúc nào rồi mà còn kéo dài? Chúng ta có viện quân, người thú không có sao? Trong Osiron chí ít có hơn ngàn bộ lạc người thú, không phải tất tù trưởng đều nể mặt Eamon mặt, hưởng ứng hắn hiệu triệu. Thậm chí có những bộ lạc xưa nay quan hệ tốt với chúng ta... Nhưng các ngươi cảm thấy một khi bọn chúng cảm thấy nhân loại mềm yếu, rất dễ bắt nạt, phản công tới nội địa nhân loại chỉ trong tầm tay, bọn chúng sẽ tiếp tục án binh bất động không?"

"Nhất định phải cứu Slowire, nếu để tiền lệ này xảy ra, lần sau khi quốc gia các ngươi bị ngoại tộc xâm lấn, e rằng không ai sẽ tới cứu các ngươi. Lui một bước mà nói, nếu Slowire thật sự diệt quốc, người thú sẽ trực tiếp giáp ranh với quốc gia các ngươi, các ngươi có cứ điểm mạnh mẽ như nước mắt Chamo để phòng thủ sao? Đến lúc đó, lang kỵ binh sẽ thỏa sức đi săn khắp bình nguyên, giết chết bình dân, đốt cháy nông trường, bắt đi hài tử cùng nữ nhân, đây chính là kết quả các ngươi muốn sao?"

Tướng quân Kasomi công quốc càng nói càng lớn tiếng, cuối cùng thậm chí là trợn mắt gầm thét.

"Được, muốn trốn cứ trốn đi, đến lúc lên Tội bảng thì đừng trách ta không cảnh báo. Ta Anilo không phải thứ hèn nhát, nhiệm cứu viện Anteen do ta gánh, nếu các ngươi là quân nhân, hoặc có lẽ là nam nhân, vậy kiềm chế các nhánh quân người thú khác, đừng để bọn chúng xen vào chúng ta quyết chiến."

Nghe vậy, ta một mực buồn ngủ rốt cuộc lấy lại được tinh thần, suốt nghe ba ngày nói nhảm, cho tới hôm nay mới thấy vài thứ thực dụng.

"Hắn là ai? Đám tướng quân này không phải là trời lớn nhất ta thứ hai sao? Vậy mà đều ngoan ngoãn nghe lời, tên mặt đen này rất nổi danh à?"

"Đương nhiên, khác với cái tên vô danh nào đó, người ta là đại nhân vật trên Công Huân Danh Tướng bảng. Hắn không thể xem như tướng quân Kasomi công quốc, chỉ tạm thời được điều đến giữ chức thôi, thế nhưng dù là trong bổn quốc St. Antonio thì "Gấu đen" Anilo cũng rất nổi tiếng."

Ameera tới sớm hơn ta, vì không muốn truy đuổi lang kỵ binh nên nàng tiến thẳng vào thành Hồng Phong, gián tiếp trở thành thủ lĩnh lâm thời của Đông Lam ở đây. Nhưng có vẻ do cảm xúc vẫn chưa tốt lên nên nàng vẫn tranh thủ nói móc ta.

" Công Huân Danh Tướng bảng? Đó là cái gì? Còn có Tội bảng nữa? Xem ra ta thực sự cổ hũ, không theo kịp thời đại."

"Thời chúng ta đã có thứ đó rồi, chỉ là ngươi một mực không để ý thôi. Có lẽ ngươi biết một cái tên khác, Yêu Tinh Bút Ký Chư Vị Diện."

"A, hóa ra sản phẩm của đám tiểu yêu tinh, bọn họ vẫn cứ nhàn hạ như trước đây."

Tiểu yêu tinh là chủng tộc ma pháp trời sinh, nhìn bề ngoài, yêu tinh có phần tương tự với tinh linh, nhưng bọn họ cao nhất chỉ được mười mấy centimet, thậm chí có thể nhảy múa trong lòng bàn tay nhân loại.

Yêu tinh có rất nhiều biến chủng, có yêu tinh mọc ra cánh, có ảnh yêu tinh giỏi về sinh hoạt trong bóng,… Tính cách, thói quen, hoàn cảnh sinh hoạt, có nhiều sự khác biệt, nhưng nếu muốn tìm điểm chung của yêu tinh, vậy tất nhiên là miệng thúi và tính bát quái ( nhiều chuyện) của họ.

Tộc nhân yêu tinh trải rộng toàn bộ đại lục, bởi vì là chủng tộc cực kỳ trung lập nên yêu tinh quan hệ khá tốt với các chủng tộc khác, bọn họ có thương hội và tiệm cơm ở khắp các quốc gia nhân loại, "Yêu tinh chế tạo" là nhãn hiệu rất được tin cậy.

Thương hội của bọn họ cũng là tổ chức tình báo tốt nhất, chỉ cần trả nổi, không có bí mật gì không thể mua được từ trong tay yêu tinh, bút ký yêu tinh chính là danh sách những sự kiện và nhân vật trọng đại do chính yêu tinh bình chọn.

"Công Huân Danh Tướng là bảng xếp hạng các danh tướng hiện tại, nghe nói căn cứ theo chiến tích và chức vị để xếp hạng, cái này hiển nhiên với bất lợi tiểu quốc cho nên sai sót không ít. Nhưng bảng danh sách này hàng có một cái bảng mẫu —— Danh Tướng Lịch Sử bảng, đồng thời còn được xưng là ""chiến thần bảng"", bản này sắp xếp thú hạng tất cả Danh Tướng Lịch Sử, ngược lại rất có sức thuyết phục. Nhân vật có thể lọt vào top 100 trên bảng lúc còn sống đều là quốc bảo của các quốc gia."

Nhân vật lịch sử? Danh tướng cổ đại? Nghe vậy, ta đột nhiên có vài ý nghĩ.

"Vậy ta..."

"Khi ngươi còn làm nhân loại thì xuống lỗ quá sớm, ngay cả Công Huân Danh Tướng bảng đương thời cũng không có cơ hội lên. Thực ra ngươi có tên trên một cái bảng khác nổi tiếng hơn nhiều, mà lại xếp hạng còn không thấp."

Nghe vậy, ta cảm thấy rất bất ngờ, nổi tiếng hơn Danh Tướng Lịch Sử bảng? Chẳng lẽ ta vậy mà là danh nhân trong lịch sử sao?

Người sống một đời chẳng phải vì lưu lại dấu vết của mình sao? Chẳng lẽ ta đã vô tình để lưu lại dấu vết của mình trên dòng lịch sử rồi? Cái này thật đúng là niềm vui ngoài ý muốn.

"Bảng gì?"

"Cửu Cửu Thiên Tai bảng, ngươi xếp hạng thứ ba mươi ba "Bất diệt Roland"."

Ta lập tức đen mặt, dĩ nhiên ta biết bảng xếp hạng này, những kẻ có tên trên bảng đều là phiền phức siêu cấp, được vinh dự xưng là thiên tai di động, ôn dịch biết đi, đi đến đâu gây họa đến đó. Khi nguy hiểm đến mức chẳng ai có thể ngăn cản, vậy ngươi sẽ có tên trên bảng danh sách.

"Đây là thiên tai, nhân lực không cách nào kháng cự, nhìn thấy liền mau trốn đi, nếu đụng phải chỉ có thể coi là ngươi không may." Bảng xếp hạng này được xưng thiên tai bảng là vì vậy.

"Thân phận khác của ta thì sao?"

Đã ngay cả Roland cũng có thể lên bảng, như vậy thân phận Vĩnh Dạ đại đế chắc cũng phải có.

"Không có, ngay từ đầu liền không thể lên bảng. Có lẽ yêu tinh sát nhập hai thân phận làm một, bọn họ xưa nay không giải thích, mà muốn lấy thêm một bước tình báo thì nhất định phải trả phí vô cùng cao."

"Thôi đi, vậy mà lại bị nhìn thấu."

"Bị nhìn thấu không phải bình thường sao, ngươi có che giấu sao? Dùng Lam chiến kỳ làm chiến kỳ của quân cận vệ, ngươi thật coi người khác là kẻ ngu à?

Ta gật đầu, quả thật ta không chút che giấu, năm đó đã quyết định muốn báo thù, ít nhất phải để đối thủ biết vì cái sao ta xử lý chúng, bây giờ nhớ lại, bị yêu tinh tai mắt đông đảo nhìn thấu là chuyện đương nhiên, không biết qua nhiều năm như vậy, bọn họ dùng tình báo về ta đã kiếm bao nhiêu tiền.

"Trên thực tế, trên bảng xếp hạng có không ít người ngươi quen. Vị trí thứ chín mươi chín mới lên bảng là Hồng Long Morel đang phá hoại khắp nơi, hẳn là ngươi quen biết. Còn có "Ác ma giáo sư" Heloise đạo sư xếp hạng bốn mươi sáu, từ danh hiệu này có thể thấy được, trên thực tế lực phá hoại của riêng bản thân nàng không lớn, chủ yếu là bởi vì nàng dạy dỗ không ít học sinh "Tốt". Ví dụ như....."

"Ví dụ như ngươi, ngươi xếp hạng mấy?"

Ta thật sự cảm thán long hậu Morel, ngươi quả nhiên mạng cứng, dưới mặt đất lăn lộn không nổi lại chạy đến trên mặt đất gây mưa gió. Nếu ta và Heloise lên bảng, vậy Ameera hẳn là cũng chạy không thoát.

"Lần trước ta xem là năm mươi bảy, danh xưng "Phong bạo tâm tình siêu tùy hứng ma nữ". Ta vốn chỉ xếp thứ sáu mươi chín, ba tên đứng trước lần lượt rụng, trong đó có một do đích thân ta chặt, cho nên ta được thăng cấp."

Người nào đó dương dương đắc ý nói, nhưng nàng quả thật có lý do đắc ý.

"Danh xưng này êm tai hơn của ta nhiều, cái gì mà "Bất diệt", không có chút uy phong nào, có thể xin sửa chữa xưng hào sao?"

"Ngươi cũng cảm thấy danh xưng của ta êm tai sao? Ha ha, vẫn là ngươi biết hàng, những người khác thế mà dám nói ta không bình thường, thật là tức điên. Nhưng mà cho dù ngươi nịnh nọt hơn nữa, ta cũng sẽ không nhường cái danh xưng này cho ngươi."

"Đáng chết, thế mà bị ngươi phát hiện. Ngươi có thể liên lạc yêu tinh không? Cái xưng hào này thật khó nghe, chí ít phải thay cái nào uy phong một chút. Ví dụ như " Roland cử thế vô song, trời sinh thông minh, vĩnh viễn được người thích"."

"... Siêu xuẩn, siêu tự tư, siêu không nhân duyên sao? Giao cho ta, ta sẽ liên hệ với yêu tinh, yêu tinh truy cầu chân thực, xưng hào này chắc sẽ được thông qua."

Nhìn tướng quân ở trên đang cố gắng bố trí chiến lược rồi liếc qua hai chúng ta đấu võ mồm, đám Renee thật sự cạn lời.

Ta hiểu, chuyện nên nói đều đã nói xong, nếu còn ngồi nhìn nữa thì thực sự trở thành pháo hôi cho người ta rồi, thế là, ta đứng lên.

"Anilo, ngươi bố trí thế này chẳng khác nào tự tìm đường chết, ta đang có vài kiến nghị mới cùng tình báo cơ mật, có lẽ, ngươi nên nghe thử trước đã."