Nhật Ký Trở Thành Boss Thời Mạt Thế

Chương 124




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Đại Bạch vốn sắp rơi từ trên không trung xuống, nhưng không ngờ con trăn lớn đã quấn lấy nó, cái miệng lớn kia mở rộng, quả thật có thể nuốt được cả con bò. Khi thấy những cái răng nanh sắc nhọn sắp cắn xuống, nhìn thấy chủ nhân bị người đàn ông dây dưa không thể phân thân, con mắt nó xoay tròn, bốn chân đang hoạt động nhanh đột nhiên ngừng lại. Khi mọi người chỉ cho rằng nó không còn sức lực giãy giụa, chỉ thấy cơ thể nó dừng lại một giây rồi bắt đầu rơi xuống. Con trăn lớn này thấy vậy, hai đồng tử dựng thẳng cũng sáng lên. Đầu lưỡi nhỏ phân nhánh lập tức bắn về phía Đại Bạch. Tốc độ của con trăn quá nhanh,2cơ thể nhỏ nhắn xinh xắn của Đại Bạch nhanh chóng bị nó che khuất. Lý Tiểu Tửu vừa ngẩng đầu thì thấy trên không trung đã không còn bóng dáng của Đại Bạch nữa.

“Đại Bạch!” Cậu lập tức sửng sốt và sợ hãi kêu lên, viền mắt đỏ ửng. Không ngờ con trăn lớn này đột nhiên kêu lên một tiếng và bắt đầu lắc đầu thật mạnh. Mọi người còn tưởng với một đòn của con trăn lớn kia, Đại Bạch chắc chắn sẽ không thể sống được, ngay cả Lý Tiểu Tửu cũng không dám chắc nó có thể trốn được. Nhưng chỉ thấy con trăn lớn đột nhiên hất đầu giãy giụa trên mặt đất. Lúc này bọn họ mới chú ý thấy, Đại Bạch vốn đã rơi vào trong bụng7rắn, không ngờ đang treo ở trên miệng của con trăn lớn. Mà móng vuốt sắc bén, nhỏ nhắn, xinh xắn của nó đang bám chặt vào trên đầu lưỡi của con trăn lớn!

“Ôi mẹ ơi! Như vậy cũng được à?”

Đại Bạch treo trên không trung, lắc lư theo động tác giãy giụa của con trăn lớn. Bởi vì móng vuốt sắc nhọn của nó, đầu lưỡi của con trăn lớn đã chảy máu, đầu lưỡi vốn là nơi nhạy cảm của con rắn, bị Đại Bạch cao như thế có khác nào đinh sắt đóng vào. Đừng nói Đại Bạch còn là thú biến dị, móng vuốt có bao nhiêu độc, trong nháy mắt làm cho con trăn lớn này đau đớn không chịu nổi.

Vì tránh khỏi nó, con trăn lớn chỉ có thể1hất đầu, hy vọng có thể ném được kẻ làm cho nó đau đớn. Nhưng không ngờ càng như vậy thì nó càng đau đớn hơn.

Đại Bạch thoạt nhìn thì nhỏ, nhưng sức kéo đầu lưỡi của con trăn rất lớn, khiến con trăn không thể thoát được nên nó rất chán nản. “Đại Bạch!” Lý Tiểu Tửu ngạc nhiên kêu lên, cuối cùng gọi một tiếng khiến Đại Bạch tỉnh táo lại.

Người đàn ông đối diện cũng sửng sốt, không ngờ dưới tình huống như thế, con thú biến dị nho nhỏ này không chỉ không bị thương, còn dễ dàng làm bị thương con thú biến dị của hắn. Con trăn lớn càng lúc càng vặn thận mạnh hơn, kêu lên điếc tai nhức óc khiến cho lỗ tại Đại Bạch ong ong.7Mãi đến khi tiếng của Lý Tiểu Tửu vang lên, nó theo âm thanh nhìn thấy Lý Tiểu Tửu, dưới vuốt mới đột nhiên thả lỏng, bị hất văng ra ngoài. Lý Tiểu Tửu thấy vậy, vội vàng đón lấy nó. Nhưng không ngờ, người đàn ông kia đã nhân cơ hội phát động công kích về phía Đại Bạch trên không trung!

Lý Tiểu Tửu vừa đón được Đại Bạch rơi xuống, trước mắt chợt có ánh sáng chói mắt hiện ra. Lưỡi dao bằng công kích về phía cậu, mà vị trí của lưỡi dao bằng này nhắm tới chính là Đại Bạch trong tay cậu.

Đầu Đại Bạch vẫn choáng váng, nó thực sự bị con trăn hất quá mạnh, vừa được Lý Tiểu Tửu đỡ lấy, còn chưa lấy lại tinh thần, toàn0bộ thân mèo đã bị một lực mạnh hất văng ra ngoài.

A! Má nó!

Đại Bạch lăn hai vòng trên mặt đất, thiếu chút nữa thì tức tới phát khóc.

Hôm nay nó đắc tội ai mà bị hết người này ném tới, người kia ném lại? Nó ngã xuống trong chân còn ôm mảnh vải rách, vẻ mặt vặn vẹo. Thật quá đáng!

Đùa bỡn nó vui lắm sao? Vậy còn không bằng vừa rồi đừng đỡ nó. Đại Bạch uất ức đến cực điểm, đang muốn ầm ĩ với Lý Tiểu Tửu. Nhưng nó vừa ngẩng đầu, mới phát hiện, Lý Tiểu Tửu đã bị một người một trăn kia vây đánh, đồng thời tình hình vô cùng nguy hiểm!

Cho dù Đại Bạch không hiểu chuyện nữa, nhưng hiểu rõ bây giờ không phải là lúc có thể làm ầm ĩ.