Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 1268: Về nhà (Thượng)




Thậm chí tất cả núi đá cũng bị hơn ngàn người lấy đi, dù là kiến trúc tàn phá hay mảnh nhỏ cũng là như thế... Nhìn chung quanh, cho dù có đệ tử Đạo Hà Viện quay về cũng hoảng hốt, cho rằng mình đi nhầm đường, cũng không nhận ra tông môn lúc trước.

Lúc này công lao của Thiết Đản rất lớn, ngộ tính của nó lại tốt, thân thể có thể lớn có thể nhỏ, chui vào một ít khe hở, thường thường ở những nơi không ai cho rằng giấu bảo bối nhưng lại có bảo bối, Bạch Tiểu Thuần thấy Thiết Đản thông minh như vậy, hắn cao hứng và cảm khái.

- Đúng vậy, Thiết Đản ngươi có thiên phú, về sau thủ pháp xét nhà của chúng ta phải nhờ vào ngươi phát dương quang đại.

Bạch Tiểu Thuần tán thưởng khen ngợi vài câu, Thiết Đản càng hưng phấn, càng nghiêm túc.

Một khi Bạch Tiểu Thuần nhìn sang những người khác, hắn thở dài, vẫn cảm thấy không phải đặc biệt thoả mãn, hắn vô cùng hoài niệm Chu Nhất Tinh, suy nghĩ nếu như có Chu Nhất Tinh ở chỗ này, cho hắn thêm thời gian có thể sẽ mang tất cả bảo tàng của Đạo Hà Viện ra ngoài, cho dù là giấu sâu dưới ba thước đất.

- Tiếp tục như vậy không được ah...

Nội tâm Bạch Tiểu Thuần rất nghiêm túc, vẻ mặt càng ngưng trọng.

- Ân, xem ra ta cần phải chỉ dẫn các đệ tử này nhiều, tranh thủ làm mỗi một đệ tử đều phải nắm giữ tinh túy của xét nhà.

- Như vậy về sau Nghịch Hà Tông chúng ta mới có thể càng giàu có, mỗi đệ tử có đủ tài nguyên tu luyện, kể từ đó, có thể giúp mọi người cường đại nhanh chóng, đối với tông môn mà nói đây chính là tin mừng!

Bạch Tiểu Thuần tưởng tượng như vậy, lập tức cảm giác áp lực của mình rất lớn, cũng có cảm giác đây là sứ mạng.

Những người khác không nhìn ra tâm tư của Bạch Tiểu Thuần nhưng Lý Thanh Hậu lại nhìn ra, hắn không ngừng xoa xao mi tâm, cười khổ không thôi, hắn biết Bạch Tiểu Thuần đã tìm ra chí hướng to lớn, Lý Thanh Hậu lúc này ho khan một tiếng.

- Đi, Tiểu Thuần, chúng ta quay về Nghịch Hà Tông.

Bạch Tiểu Thuần nhanh chóng đáp lời, hắn áp chế chí hướng bản thân, hắn phất tay áo mang theo Thiết Đản và hơn ngàn đệ tử cùng đi, cũng đi theo Lý Thanh Hậu bay về Nghịch Hà Tông.

Trên đường đi, Lý Thanh Hậu cũng đến bên cạnh Bạch Tiểu Thuần hri về chuyện Nghịch Hà Tông, Bạch Tiểu Thuần lên tinh thần, hắn vô cùng phấn chấn nói những gì mình biết một lần, nghe tới Bạch Tiểu Thuần chiến ba đại Thiên Nhân, không ngờ có thể đánh một chết, một tàn, một trốn, tâm tình Lý Thanh Hậu rung động không nhỏ, trước kia hắn có suy đoán, hắn không ngờ chuyện còn kinh người hơn cả hắn suy đoán.

Vào lúc nói chuyện với nhau, mọi người tăng thêm tốc độ đi tới gần phạm vi thế lực của Nghịch Hà Tông.

Hiện tại trong Đạo Hà Viện, lão tổ Thiên Nhân bị trảm thân thể mới dám lặng lẽ trở lại, trên thực tế hắn đứng ở xa nhìn tất cả mọi chuyện diễn ra trong tông môn, hắn không dám tới gần, sau đó bỏ chạy thật nhanh.

Sau khi chờ được Bạch Tiểu Thần rời đi thì hắn mới dám trở lại, sau khi nhìn thấy cả tông môn trống trơn, cho dù là hắn cũng phải hoảng hốt không nhỏ, hắn có cảm giác mình bay lộn địa phương.

- Nơi này là... Đạo Hà Viện?

Đạo Hà lão tổ trợn mắt há hốc mồm nhìn bốn phía trống trải, thân thể dần dần run rẩy, đến cuối cùng hắn gào rú thảm thiết.

- Bạch Tiểu Thuần, ngươi khinh người quá đáng!!

Vào lúc này trong phạm vi thế lực Nghịch Hà Tông, bởi vì Bạch Tiểu Thuần có hành động quá nhanh, không có hao phí bao nhiêu thời gian, cho dù xét nhà cũng chỉ mất một canh giờ mà thôi.

Cho nên tu sĩ ba tông vẫn đang hỗn loạn, các đệ tử Nghịch Hà Tông không ngừng đuổi giết, trong phạm vi thế lực của Nghịch Hà Tông đang lâm vào hỗn loạn.

Thậm chí các lão tổ Nghịch Hà Tông hiện tại không gọi các đệ tử quay trở về, bởi vì trước khi nguy cơ xảy ra bọn họ đã bị áp bức tới tận cùng, hiện tại chính là thời gian phát tiết tâm tình bản thân.

Thời gian dần qua, năm trăm dặm, một nghìn dặm, hai nghìn dặm...

Sau đó tu sĩ ba tông triệt để tán loạn, một ít đệ tử không chạy đều lựa chọn đầu hàng.

Trận đuổi giết này kéo dài ba ngàn dặm, tu sĩ Nghịch Hà Tông cũng ổn định tâm tình của mình, bọn họ mang theo mệt mỏi quay trở về, rốt cục... Sau khi đuổi giết hơn ba ngàn dặm, các lão tổ Nghịch Hà Tông phát pháp lệnh dừng đuổi giết.

Kể từ đó tu sĩ ba tông mới thở ra một hơi, nội tâm run rẩy, bọn họ mang theo sợ hãi và khiếp sợ giải tán.

Nội tâm mỗi người bọn họ hiểu rõ... Nghịch Hà Tông sắp quật khởi!!

Trận chiến này bởi vì Bạch Tiểu Thuần xuất hiện cho nên nghịch chuyển càn khôn, mặc dù Nghịch Hà Tông, tổn thất không ít nhưng cũng là đại thắng.

Từ nay về sau, tu sĩ ba tông nhìn thấy tu sĩ Nghịch Hà Tông liền sợ hãi từ nội tâm, không dám trêu chọc, thật sự vì trận chiến này... Triệt triệt để để đánh bọn họ sợ rồi, kinh sợ tận linh hồn bọn họ.

Trận chiến chấm dứt, có thể tưởng tượng, việc này tất nhiên sẽ như gió bão rung chuyển trung du tu chân giới, rung chuyển hạ du Thông Thiên Hà đông mạch, cũng cải biến cách cục của trung du.

Thậm chí trong Tinh Không Đạo Cực Tông bởi vì việc này mà sinh ra chấn động to lớn, dù sao trận chiến tranh này là ba đại tông môn cùng ra tay, cũng đạt được Tinh Không Đạo Cực Tông ngầm đồng ý.

Hơn nữa Bạch Tiểu Thuần không chỉ là là người Nghịch Hà Tông, hắn càng là đệ tử Tinh Không Đạo Cực Tông, thậm chí thân phận của hắn tại trường thành đã đạt tới Vạn phu trưởng.

Mà lịch đại Vạn phu trưởng nếu đi vào Thiết Huyết đường chính là trưởng lão cường thế nhất của Tinh Không Đạo Cực Tông, càng không cần nói Bạch Tiểu Thuần có không ít bằng hữu trong Tinh Không Đạo Cực Tông, cho dù là đạo lữ hai người Triệu Thiên Kiêu, hoặc là Bạch Lân và phần nhiều tu sĩ ở trường thành.

Những đồng bạn này trước khi hắn quay về, bọn họ có thể miễn cưỡng bảo vệ Nghịch Hà Tông, mà hôm nay Bạch Tiểu Thuần trở về, có thể tưởng tượng nhất định trong Tinh Không Đạo Cực Tông sẽ vì chuyện của Nghịch Hà Tông mà sinh ra bắn ngược và khiển trách.

Bạch Tiểu Thuần bộc phát chiến lực trong đại chiến cũng được Tinh Không Đạo Cực Tông trọng thị, kế tiếp Tinh Không Đạo Cực Tông sẽ truyền pháp lệnh, Bạch Tiểu Thuần cũng biết rõ đây là chuyện sớm muộn.

Cũng mặc kệ thái độ Tinh Không Đạo Cực Tông như thế nào, trước mắt Nghịch Hà Tông trải qua đại chiến hôm nay cần ổn định, cần dưỡng sức, cho dù bọn họ đại thắng nhưng cũng tổn thất to lớn.

Trận pháp Không Dong Thụ đã sụp đổ tám chín phần mười, cần tu bổ, chí bảo của bốn mạch cũng tổn hại cực kỳ nghiêm trọng, có thể chữa trị thì chữa trị, đa phần đã bị hủy diệt.