Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 1348: Khi dễ ta? (Thượng)




Chỉ là mặc cho Bạch Tiểu Thuần chạy trốn như thế nào, cứ cách một khoảng thời gian, đều sẽ có con trùng từ bên trong mặt đất lao ra, nỗ lực ngăn cản. Hơn nữa tình huống như vậy càng lúc càng nhiều. Bạch Tiểu Thuần cuối cùng nổi giận.

- Khinh người quá đáng!

Trong lòng Bạch Tiểu Thuần giận dữ nhưng cũng thầm rầu rĩ. Hắn biết tiếp tục như vậy cũng không phải là biện pháp. Sợ là cuối cùng rất khó chạy thoát được. Trừ phi là khiến cho những trùng này buông tha mình.

Mà biện pháp buông tha, chỉ có một... Chính là chấn áp!

Nghĩ tới đây, Bạch Tiểu Thuần hung hăng cắn răng một cái. Trong chớp mắt khi tám con trùng cát một lần nữa xuất hiện, muốn tới ngăn cản hắn đi về phía trước, Bạch Tiểu Thuần gầm khẽ một tiếng. Hắn không tiếp tục bỏ chạy nữa, mà thoáng một cái dưới, trực tiếp đã đến trước mặt một trùng sát có thể so sánh với Thiên Nhân sơ kỳ. Tay phải hắn giơ lên, hung hăng đánh một quyền về phía thân thể của nó!

Không có dùng tu vi, chỉ là thân thể, nhưng vẫn có thể phát ra lực dời núi lấp biển. Tu sĩ Thiên Nhân sơ kỳ ở trước mặt Bạch Tiểu Thuần cũng có thể bị giết chết dễ dàng giống như bẻ một nhánh cây khô, càng không cần phải nói tới những con trùng cát.

Một quyền đánh xuống, truyền ra một vụ nổ lớn. Thời điểm tiếng phát nổ truyền ra thật xa, thân thể con trùng cát này chợt run lên, trực tiếp tan vỡ nổ mạnh. Nửa đoạn thân thể ầm một tiếng, đập vào trong sa mạc, dâng lên không ít cát bụi.

Mắt thấy bạn đồng hành của mình chết, những con trùng cát khác nhất thời điên cuồng, gào thét, đồng thời lao về phía Bạch Tiểu Thuần. Càng có từng tia chớp, thình lình từ trong miệng bọn chúng bạo phát ra. Cũng chính là vào lúc này, phía xa trong thiên địa không ngờ có một bóng người đang nhanh chóng lao về phía trước.

Người này chính là một trong Vân Lôi Song Tử của Cửu Thiên Vân Lôi Tông. Nếu như dựa theo ca ca đệ đệ mà tính, hắn chắc hẳn được xem như là đệ đệ. Thân bên trái của hắn héo khô. Thân phía bên phải lại lớn, hình dáng mặc dù quỷ dị, nhưng về phương diện tốc độ lại có chỗ kinh người của hắn, có thể nhanh chóng vô cùng. Thậm chí so sánh với Bạch Tiểu Thuần trước đó, hình như cũng nhanh hơn không ít.

Người này dù sao cũng là Thiên Nhân trung kỳ, lại có bí pháp của Cửu Thiên Vân Lôi Tông. Ở phương diện tốc độ vốn đã kinh người. Lúc này hắn lao nhanh, xuyên qua bên trong sa mạc này. Phía sau từng trùng biển không ngừng truy kích. Số lượng phải có tới hơn vạn con. Nhưng chúng lại không có cách nào đuổi theo kịp hắn.

Ban đầu, Vân Lôi Tử là nhanh chóng chạy thẳng về phía trước. Nhưng sau khi hắn chú ý thấy Bạch Tiểu Thuần ở đây, ánh mắt hắn chợt lóe lên. Nhất là khi nhìn thấy con trùng sát đỉnh đầu có vòng sáng màu đỏ ở bên cạnh Bạch Tiểu Thuần, có thể so sánh được với Thiên Nhân trung kỳ, trong mắt của hắn thoáng lộ ra một tham lam.

Trong nháy mắt, thân ảnh của hắn rốt cuộc dừng lại. Những con trùng cát phía sau, mắt thấy đã sắp đuổi kịp. Thoáng một cái, hắn duy trì tốc độ lại có thể lao thẳng đến chỗ của Bạch Tiểu Thuần!

Rõ ràng hắn là muốn dẫn dụ vô số những con trùng cát ở phía sau hắn tới chỗ Bạch Tiểu Thuần!

Gần như trong nháy mắt, khi Vân Lôi Tử vừa xuất hiện, Bạch Tiểu Thuần đã lập tức chú ý tới người này. Nhất là đàn trùng cát khủng khiếp ở phía sau đối phương kia, càng làm cho đồng tử của Bạch Tiểu Thuần co lại.

- Vân Lôi Tử này… lại muốn tới hãm hại ta!

Bạch Tiểu Thuần trừng mắt. Hắn cảm nhận được ác ý thật sâu của Vân Lôi Tử này đồng thời, cũng chú ý tới ánh mắt đối phương đảo qua con trùng cát đỉnh đầu có vòng sáng màu đỏ kia.

- Hắn vốn không phải muốn tới chỗ của ta. Mà sau khi nhìn thấy được con trùng cát này, hắn mới thay đổi phương hướng...

Bạch Tiểu Thuần lập tức hiểu ra. Lúc ra tay, hắn làm ra vẻ lao thẳng đến con trùng cát đỉnh đầu có vòng sáng màu đỏ kia.

- Thấy ta tới, Bạch Tiểu Thuần này lại còn không đi? Đó chính là ngươi muốn chết!

Lôi Nguyên Tử tận mắt nhìn thấy như vậy, trong mắt có hàn quang lóe lên. Tốc độ của hắn nhanh hơn. Trong phút chốc, hắn lại thẳng đến chỗ của Bạch Tiểu Thuần. Những con trùng cát ở phía sau hắn đều đang gào thét, đuổi sát theo sau.

Ở thời điểm Lôi Nguyên Tử tới gần, Bạch Tiểu Thuần chợt xoay người người, cuối cùng trong phút chốc thay đổi phương hướng, không tiếp tục nhằm về phía con trùng cát đỉnh đầu có vòng sáng màu đỏ nữa, Mà hắn cất bước, lao thẳng đến chỗ của Vân Lôi Tử.

Khóe miệng Vân Lôi Tử lộ ra một sự châm chọc, giống như nhìn thấu thủ đoạn của Bạch Tiểu Thuần. Gần như trong một khắc khi nhìn thấy Bạch Tiểu Thuần xoay người lại, thân thể hắn lại chợt trở nên mơ hồ. Sự mơ hồ này chẳng những dùng mắt thường không thể nhìn thấy, thậm chí ngay cả trên phương diện thần thức, cũng mơ hồ giống như không cảm giác được sự tồn tại của Vân Lôi Tử.

Đồng tử Bạch Tiểu Thuần co lại. Cũng chính là vào lúc này, rất nhiều trùng cát bị Vân Lôi Tử dẫn tới, đều giống như không phát hiện được Vân Lôi Tử, rốt cuộc trực tiếp tập trung vào Bạch Tiểu Thuần, mang theo tiếng rít gào xông thẳng lên trời cao. Chúng mở cái miệng lớn, từ bốn phương tám hướng đồng thời lao tới, giống như muốn bao vây xung quanh Bạch Tiểu Thuần.

Sắc mặt Bạch Tiểu Thuần nhất thời có chút khó coi. Vân Lôi Tử vừa rồi triển khai thần thông, lập tức khiến hắn ở đây rơi vào thế cực kỳ bị động. Lúc này ở bốn phía xung quanh có hơn vạn con trùng cát, đông nghịt. Mặc dù phần lớn đều chì là những con trùng cát có thể so sánh với Nguyên Anh. Chỉ có phần nhỏ là tương đương với Thiên Nhân, nhưng vẫn khiến cho Bạch Tiểu Thuần cảm thấy khó chơi.

Nhất là... Phía xa còn có Vân Lôi Tử đang nhìn chằm chằm vào hắn.

Sau một tiếng nổ lớn, bóng dáng của Vân Lôi Tử trong sự mơ hồ chớp mắt đã lui về phía sau. Trong mắt hắn càng lộ rõ sự khinh miệt.

- Chỉ là một kẻ mới tiến vào Thiên Nhân, cho dù là có chiến lực kinh người theo như đồn đại, nhưng phần lớn cũng chỉ là lời đồn mà thôi. Nếu như hắn vừa nhìn thấy ta lại lập tức rời đi còn tốt. Nhưng hắn lại ngu dốt như vậy, cũng chỉ có thể là hắn xui xẻo.

Vân Lôi Tử cười lạnh. Hắn nheo mắt lại, từ phía xa đưa mắt nhìn Bạch Tiểu Thuần bị vô số trùng cát vây quanh.

Tức giận trong lòng Bạch Tiểu Thuần dần dần dâng lên. Ác ý của Vân Lôi Tử này thật sự quá mức mãnh liệt. Giữa hai người không có mối thù truyền kiếp. Chỉ là vì con trùng cát này, đối phương lại có thể tàn nhẫn như vậy. Điều này khiến cho lửa giận của Bạch Tiểu Thuần hừng hực thiêu đốt.