Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 737: Đây là pháp bảo gì?




Vẫn chưa chấm dứt, bốn người còn như thế, càng không cần nói đám đại sư không phòng hộ gì, tuy bọn họ đứng ngoài đình viện nhưng không thể thoát khỏi uy lực vụ nổ, bọn họ vẫn bị khí lãng vụ nổ ảnh hưởng, đám đại sư kêu thảm thiết, thân thể bị khí lãng đẩy đi thật xa.

Cả đám phun máu tươi, thần hồn bất ổn, toàn thân không còn chỗ nào lành lặn.

Ngay cả mặt đất cũng chấn động rất mạnh, không ít kiến trúc chung quanh sụp đổ, uy lực tạc lô vượt xa tưởng tượng của mọi người.

- Không có khả năng!

- Trời ạ, đây... Đây là tạc lô sao, đây là tạc lô sao?

- Tại sao có thể như vậy, Bạch Tiểu Thuần luyện chế đan dược gì? Lão phu luyện đan cả đời nhưng chưa bao giờ nhìn thấy có vụ tạc lô nào như thế, đây không phải tạc lô, đây là giết người!

Lúc tiếng kêu la thảm thiết vang lên, cả Công Giáp Các oanh động, rất nhiều tu sĩ bay ra nhìn về phía đình viện Bạch Tiểu Thuần, Bạch Tiểu Thuần cũng sợ hãi kêu to, lúc trước hắn đã lui ra xa, hơn nữa da dày thịt béo, trong nội tâm có chuẩn bị cho nên dùng hàn khí hình thành phòng ngự.

Hắn cũng không nghĩ tới phương thuốc mình nghĩ ra, ngay cả tạc lô cũng có uy lực lớn như thế này, vụ nổ có thể so sánh với một kích của Nguyên Anh.

Nhất là dược lực Tụ Hồn Đan ẩn chứa bên trong, đây mới là điểm chết người nhất, chúng có thể hấp xả linh hồn con người, hắn khẩn trương nhìn chung quanh, lập tức nhìn thấy không ít người bị ảnh hưởng, nội tâm thất thần.

Vẫn còn ba lò đan chưa nổ, có thể tưởng tượng nếu lò đan cùng nổ, sợ rằng những người nơi đây không bị nổ chết cũng bị hút linh hồn mà chết.

- Ta... Ta...

Bạch Tiểu Thuần há hốc mồm, hắn nhìn thấy ba lò đan còn lại xuất hiện nhiều khe hở, khí tức khủng bố bên trong đan lan tràn ra ngoài, dường như chúng sắp sụp đổ, Bạch Tiểu Thuần vừa phát hiện đã sợ hãi lui ra xa.

Lúc hắn lui ra sau đã nghe tiếng gào to vang lên.

- Bạch Tiểu Thuần!!!

Tiếng gào thét như thiên lôi, oanh động thiên địa, lỗ tai mọi người mất thông, thậm chí có người còn chảy máu, trên bầu trời xa xa có một thân ảnh màu đen thuấn di tới nơi này.

Người tới chính là quân chủ Bác Bì Quân Bạch Lân!

- Không nên oán ta, lúc trước ta đã nhắc nhở mọi người rồi.

Bạch Tiểu Thuần ủy khuất, hắn cũng phiền muộn, hắn đã sớm nói chuyện tạc lô, thậm chí vừa rồi đã nhắc nhở nhưng không có ai tin hắn.

Bạch Lân gào thét tới gần, hắn vốn đứng trên tường thành, tự mình áp trận, mấy ngày hôm trước đám thổ dân đã vận chuyển Minh Hà tới nơi đây, hằng hà oan hồn tràn ngập thiên địa, áp lực của năm quân đoàn vô cùng lớn, thậm chí còn có thân ảnh Luyện Hồn Sư xuất hiện, cho nên hắn mới không thể không tự mình đốc chiến tọa trấn.

Không thể chờ Luyện Hồn Sư xuất hiện, lại chờ được vụ nổ kinh thiên trong Công Giáp Các, khí lãng khuếch tán ảnh hưởng quá rộng, cho dù là Bạch Lân cũng giật mình, sau khi tới đây phát hiện mọi thứ bừa bộn, nhìn thấy nhiều người phun máu tươi và ba lò đan sắp nổ.

Trong lúc lửa giận thiêu đốt, Bạch Lân không kịp nghĩ nhiều, hắn hét lớn tới gần ba lò đan, hắn nâng tay phải cuốn lấy ba lò đan sắp nổ tung thuấn di xuất hiện trên tường thành, trực tiếp ném ra bên ngoài.

Bên ngoài tường thành có vô số oan hồn ngưng tụ cùng một chỗ, càng có nhiều cự nhân gào rú hung ác, chúng không quan tâm sinh tử tấn công trường thành, tu sĩ năm quân đoàn chém giết đỏ mắt, thậm chí rất nhiều pháp khí bắn ra từng cột sáng kinh thiên, bởi vò oan hồn quá nhiều, trong thời gian ngắn khó có thể đẩy lùi thế công.

Cũng có không ít thổ dân dựa vào thân thể cường hãn xen lẫn vào trong hồn triều ra tay tàn nhẫn, một khi gặp nguy cơ không do dự tự bạo, tu sĩ năm quân đoàn chết tổn thương thảm trọng.

Đúng lúc này ba lò đan sắp nổ bay tới... Ba lò đan đỏ rực nhìn từ xa giống mặt trời nhỏ, thế như chẻ tre, chúng rơi xuống ba hướng khác nhau.

Vào lúc rơi xuống khe hở trên lò đan nhiều hơn, khí lãng cường đại trùng kích và nổ tung.

Dùng lò đan làm thủ đoạn tấn công, đám thổ dân không ngừng sững sờ, bọn chúng chưa từng thấy vật như vậy, trong đó một cự nhân thân cao vài trượng hừ lạnh, hắn bay về phía một lò đan, hắn nâng tay lên đấm ra một quyền.

Vào lúc nắm đấm của hắn chạm vào lò đan, lò đan bị giáp công trong ngoài đx không thể thừa nhận, vụ nổ kinh thiên động địa sinh ra, vô số mảnh vỡ hóa thành sao băng bay khắp chiến trường, khí lãng khuếch tán ra bốn phía, những nơi đi qua mặt đất run rẩy, vô số oan hồn kêu gào thảm thiết, còn có những thú dữ không tránh được, chúng bị khí lãng thiêu đốt.

Tên thổ dân tấn công lò đan càng thê thảm, vào lúc lò đan nổ tung, khí lãng lập tức cắn nuốt thân thể hắn, khí lãng bao phủ xé nát nửa thân thể hắn.

Uy lực của những lò đan chưa bày ra hoàn toàn, uy lực của nó chủ yếu năm ở dược lực Tụ Hồn Đan, sau khi lò đan sụp đổ, tất cả oan hồn trong phạm vi ngàn trượng chung quanh lồ đan rung động, chúng bị hấp lực kéo vào vụ nổ, bị khí lãng xoắn nát ngay sau đó!

Mọi chuyện xảy ra quá nhanh, không đợi đám oan hồn và thổ dân kịp phản ứng, hai lò đan khác cũng nổ tung ngay sau đó, cả chiến trường chỉ còn lại tiếng kêu la thảm thiết.

Thổ dân thương vong không ít, đám oan hồn và hung thú vô cùng thê thảm, biển lửa thiêu đốt khắp nơi, trên mặt đất đầy hố lớn nhìn mà giật mình.

Huyết nhục mơ hồ, đám thổ dân vô cùng hoảng sợ, cho dù đám oan hồn không có ý thức cũng hoảng hốt...

- Đây là pháp bảo gì?

- Tại sao trước giờ chưa từng gặp qua?

Đám thổ dân bàng hoàng nhìn nhau, ánh mắt hoảng sợ khi nhìn lên tường thành.

Trên thực tế không chỉ có bọn chúng hoảng sợ, ngay cả tu sĩ trên tường thành cũng sợ hãi không nhỏ, không chỉ là Bác Bì Quân, thậm chí người bốn quân đoàn khác cũng khiếp sợ.

- Đó là vật gì?

- Là lò đan đúng không?

- Làm sao có thể, tạc lô không có uy lực lớn như vậy!

- Hình như quân chủ Bác Bì Quân tự mình ném ra, chẳng lẽ là pháp bảo thiên lôi mới sáng tạo?

Vào lúc mọi người rung động thất thần, bản thân Bạch Lân cũng quên tức giận lúc trước, hắn ngây người, hắn nhìn những hố sâu bên ngoài tường thành, nhìn vô số oan hồn bị xé nát và đám thổ dân hoảng loạn, Bạch Lân hít thở dồn dập, trong mắt hắn sinh ra hào quang cực sáng và một ít vui mừng như điên.

- Tạc lô chỉ là thứ yếu, chủ yếu là dược lực ẩn chứa bên trong, một kích khi nó nổ tung còn lớn hơn cả tạc lô ban đầu...

Hai mắt Bạch Lân càng ngày càng sáng, đến cuối cùng hắn cười lớn, lập tức quay người bay về Công Giáp Các.

Trong Công Giáp Các, tâm thần Bạch Tiểu Thuần bất định, nội tâm vô cùng ủy khuất nhìn năm lò đan trước mặt, những thứ chung quanh hắn vị hai lò đan nổ tung không có thứ gì lành lặn, đám tu sĩ chạy tới đều khiếp sợ nhìn tình cảnh bên trong đình viện.

Mặc dù đình viện chưa biến thành phế tích nhưng sụp đổ không ít, nhất là bốn thanh niên thủ hộ bị thương, trừ một tên bay mất tích không nói, sắc mặt ba người còn lại tái nhợt, ba người kiêng kị khi nhìn về phía Bạch Tiểu Thuần.

---------------