Nhất Sinh Nhất Thế: Tiếu Thương Khung

Chương 117: Nếu như người y muốn chính là ta thì ta cho (1)




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Hắn ta đưa tay lên che mắt theo bản năng, có một loại dự cảm không hay là Vương sẽ đánh bay Thái tử! Nhưng chỉ chớp mắt sau đó hắn ta liền bỏ tay xuống, lúc này hai người kia đang đánh nhau, Lạc Tử Dạ cứ nhào lên như vậy, chuyện này...

Doanh Tần thấy thế, mày cũng hơi nhíu lại. Nhìn bóng dáng màu đỏ của Lạc Tử Dạ chạy như bay về phía Phượng Vô Trù, cơ thể vốn đang cố gắng chống chọi sự phản phệ của nội lực, giờ phút này đột nhiên cảm thấy lục phủ ngũ tạng co thắt lại, phun ra một ngụm máu tươi!

Thanh Thành sững sờ, đôi lông mày nhíu chặt! Gã muốn tiến lên nhưng tự2biết rằng với tình huống hiện tại, mình chẳng thể xen vào! Mà Phượng Vô Trù cũng bởi vì sự thất thần trong chốc lát này, sát chiêu ngưng lại, nội lực vốn đang lan ra cũng mất đi sự khống chế. Hai nguồn nội lực va chạm, bỗng nhiên mất kiểm soát! Mà lúc này đây Lạc Tử Dạ đang nhào thẳng về phía lồng ngực của hắn, nếu như hắn giơ tay đỡ lấy luồng sức mạnh này thì Lạc Tử Dạ sẽ bị hai nguồn nội lực kẹp lại, mà không đỡ, thì hai nguồn lực này sẽ đập vào người nàng! Kiểu gì nàng cũng chết! Mà mọi chuyện chỉ xảy ra trong chớp mắt, cho dù Phượng Vô Trù có xoay người8che chở hay đỡ hộ nàng thì cũng đều không kịp!

Mà Doanh Tần lúc này đây, cũng chỉ có thể trợn mắt đứng nhìn, có muốn hành động gì cũng chẳng thể nào kịp! Lạc Tử Dạ cứ nhào vào ngực hắn như vậy, sau đó trong lòng bỗng nhiên có dự cảm chẳng lành, liền quay đầu nhìn lại. Cái nhìn này khiến khóe miệng nàng hơi run lên. Chỉ thấy một nguồn nội lực giống như một con rồng điên, gào thét ập về phía nàng, sắp đánh tới mặt nàng! Tình huống này giống như nàng nhào vào lồng ngực của Phượng Vô Trù để đỡ cho hắn một chiêu vậy! Tình hình bết bát như thể khiến nàng không nhịn được gào lên6một câu chửi thề: “Ta fuck your mother nhé!”

Chuyện này quá máu cún rồi! Tất cả là tại tên Diêm Liệt kia!

Diêm Liệt bây giờ cũng cực kỳ bó tay... Nhưng mà trong lúc nội lực đang trên đường ập đến, Phượng Vô Trù đột nhiên cúi đầu nhìn nàng một cái! Tuy rằng cảm thấy tên nhóc này rất đáng chết, dám thân mật với tên Doanh Tần kia như thế nhưng cuối cùng hắn vẫn không nỡ bỏ mặc! Trong khoảnh khắc khi luồng nội lực chuẩn bị đánh úp lên người nàng, hắn bỗng nhiên giơ tay ra, sắc mặt trở nên căng thẳng, lông mày cũng nhíu chặt lại, cô rút lại nội lực của mình về!

Hai luồng sức mạnh đối chọi nhau,3dưới hành động của hắn đã bị cưỡng ép hút ra một nửa!

“Hóa!” Hắn hét lên một tiếng, nội lực bị hút ra, cũng trong nháy mắt đó dung hợp vào lực đạo Doanh Tần đang tản ra!

Hai luồng gió đen và trắng trên không trung, từ va chạm nhau biến thành hòa tan lẫn nhau! Sắc mặt của Phượng Vô Trù trong nháy mắt cũng biến đổi! Nhưng cũng chỉ trong nháy mắt, mọi sự khác lạ đều bị che giấu đi! Cảnh tượng này vừa xuất hiện, Diễm Liệt ở bên cạnh nhìn thấy đã tái xanh cả mặt. Nếu sớm biết cuối cùng mọi chuyện lại biến thành như vậy thì nhất định hắn sẽ không để cho Lạc Tử Dạ đi lên ngăn5cản! Dùng cách như thế để rút chân lực ra thì phản phệ phải nhận còn nghiêm trọng hơn gấp ba lần thương tích nếu lãnh trọn nội lực đó, nghiêm trọng hơn là hàn độc của Vương vẫn chưa khỏi, phản phệ như vậy đủ để giết chết ngài ấy rồi!

Bởi vì không thể kịp đỡ cho Thái tử, nên ngay cả mạng của mình Vương cũng không quan tâm nữa ư? Sau khi Phượng Vô Trù vừa hét tiếng “hóa” kia xong, hai luồng sức mạnh màu đen và trắng hòa tan lẫn nhau giữa không trung, cuối cùng hóa thành hư vô! Vì bị phản phệ nên nội tức trong cơ thể hắn vô cùng hỗn loạn, đối chọi lẫn nhau. Ngụm máu đã trào lên đến môi bị hắn cắn răng nuốt xuống, tay ôm Lạc Tử Dạ cũng không động đậy, cả người giống như núi cao, đứng thẳng ở đó!