Nhất Thế Thành Danh

Chương 1: Hà Tu Ý




Khi chuông điện thoại vang lên, Hà Tu Ý đang xem DVD ở phòng khách. Phim chiếu trên màn hình là một bộ phim năm ngoái Tả Nhiên đóng vai chính, được nhận xét rất tích cực, thu về năm giải thưởng lớn ở Liên hoan phim quốc tế Đông Kinh, Tả Nhiên cũng lại có thêm một danh hiệu Ảnh đế.
Lo rằng là có liên quan đến chuyện tìm việc, Hà Tu Ý ấn nút tạm dừng, vội bước đến bàn trà nhỏ, với tay cầm lấy điện thoại màu trắng ngà: "Alo?"
Giọng của bạn già Thẩm Hành lập tức truyền tới: "Anh đẹp trai của tôi ơi, cuối cùng tớ cũng nhét được cậu vào một đoàn phim tốt rồi!" Thẩm Hành là người đại diện, nhân mạch tương đối rộng, cũng là bạn học bốn năm Đại học của Hà Tu Ý.
"Hể?" ngữ khí Hà Tu Ý hơi gấp gáp, "Đoàn phim gì thế?"
Thẩm Hành hỏi lại: "Đạo diễn Lý Triều Ẩn, chắc là cậu cũng biết chứ?"
"Đương nhiên." Hà Tu Ý nói, "Lý đạo nổi tiếng thế mà." Lý Triều Ẩn, đạo diễn lớn, sau khi tốt nghiệp Học viện Điện ảnh nổi danh ở Mỹ thì ở lại Hollywood, quay phim đoạt được không ít giải thưởng quốc tế lớn, nghe nói lúc này đang ở trong nước quay một bộ điện ảnh, tuy nhiên người ngoài cũng không biết nội dung cụ thể của bộ phim.
"Hê hê, tớ nói với cậu, quả thật là vận cứt chó mà!" Thẩm Hành nói cực kì khoa trương, "Lý đạo ban đầu từ chối tớ, còn nói bởi vì tình huống đặc biệt cậu chả diễn được cái gì cả. Tớ cho rằng hết cách, thực sự bỏ qua ông ấy một thời gian. Ngày hôm qua ông ấy đột nhiên liên hệ với tớ nói rất mong cậu có thể diễn một vai, nhưng lại không tiện mở miệng lắm, bởi vì cảm thấy nhất định cậu sẽ không đồng ý."
"Ừ?" Hà Tu Ý cảm thấy sai sai, hỏi, "Rốt cuộc là vai gì thế?"
Thẩm Hành nói: "Chưa từng nghe qua... Lúc ấy tớ lại hơi nóng lòng. Cậu không phải cái gì cũng chịu diễn hay sao? Tớ trực tiếp bảo người liên hệ với đoàn phim cho cậu."
Hà Tu Ý gật gật đầu: "Đúng vậy." Thẩm Hành không tính sai, thật là cái gì anh cũng chịu diễn.
Khởi điểm của Hà Tu Ý kỳ thật rất cao. Anh diễn hai bộ đã nhận được giải thưởng Nam phụ xuất sắc nhất và Người mới xuất sắc nhất, ai cũng cho rằng anh tiền đồ vô lượng. Ai ngờ ngay khi sự nghiệp của anh chuẩn bị cất cánh, mẹ anh được bệnh viện chẩn đoán ra bệnh nặng. Vì thế, bước ra khỏi thế giới đóng phim đi sớm về trễ, Hà Tu Ý lựa chọn ở bên cạnh mẹ chăm sóc bà. Sự sống của mẹ anh vượt xa với thời gian trung bình, giãy giụa 6 năm, năm ngoái đã qua đời, còn anh thì bởi vì đưa mẹ đi khắp nơi tìm thầy hỏi thuốc, nợ họ hàng không ít tiền.
Sau khi mẹ qua đời, vì anh thích nghiệp diễn, đồng thời vì trả nợ, Hà Tu Ý lựa chọn tái xuất. Anh nhờ những bạn bè quen biết từ trước "giật dây", lại không nghĩ rằng việc này không dễ dàng như vậy —— anh đã 29 tuổi, chỉ diễn hai bộ, nửa vời, lúng ta lúng túng. Bây giờ, đa số tiểu thịt tươi sinh năm 99 được chọn diễn nam chính, mặt phúng phính đến có thể véo ra nước, hơn nữa đều là minh tinh thần tượng, có cơ sở là lượng fans lớn. Thậm chí là nam hai nam ba, cũng là người mới công ty nâng đỡ, hoặc là để lại cho nhà đầu tư dỗ tình nhân, chẳng ai nghĩ tới mời một người không đóng phim suốt sáu năm, không fans, không hậu trường, tuổi cũng không còn trẻ, mà lại là nhân vật ít tên tuổi, đoàn phim nào cũng ngại giao vai cho Nam phụ xuất sắc nhất năm đó. Đương nhiên, cũng có khả năng tất cả chỉ bởi vì vận may của anh quá kém —— từ khi mẹ bị bệnh, anh vẫn luôn không được trời cao để mắt, có khi không tin mấy cái này cũng không được. Các bạn cũ giúp anh tìm đã hơn hai tháng, vẫn không nhận được vai nào.
Hà Tu Ý cảm ơn Thẩm Hành, cúp máy, add Wechat của diễn viên, phó đạo diễn của đoàn phim Lý Triều Ẩn. Đối phương bùm bùm nhắn qua, kỳ thật đã bắt đầu quay, rất cần cảnh quay của nhân vật này, bảo Hà Tu Ý càng sớm qua gặp mặt nói chuyện càng tốt. Bản thân Hà Tu Ý cũng muốn quyết định nhanh, vì thế hẹn đối phương ngay ngày mai gặp mặt đoàn phim ở phim trường.
Lăn lộn một vòng, Hà Tu Ý xem tiếp bộ phim điện ảnh kia của Tả Nhiên —— phim thật sự ưu tú, cho dù có xảy ra chuyện gì, Hà Tu Ý cũng không thể làm được chuyện bỏ dở giữa chừng.
Anh nhìn Tả Nhiên giữa màn hình, sâu sắc cảm nhận được đây là người được ông trời thưởng cơm. Tả Nhiên có gương mặt hoàn mỹ, dáng người hoàn mỹ, kỹ thuật diễn hoàn mỹ, hết thảy hoàn mỹ, nhưng mà lại không phải xuất thân chính quy. Tả Nhiên tốt nghiệp trường có khoa khoa học và công nghệ danh giá, có ánh sáng của "thần học", lại không biết vì sao đi chọn con đường diễn kịch này. Mà làm người giận sôi nhất là, Tả Nhiên đã cầm giải Gấu bạc ở Liên hoan phim Berlin.
Nói đến tính cách của vị Tả ảnh đế này, Hà Tu Ý nghe nói —— lạnh lùng. Tả Nhiên anh tuấn, lãnh đạm, có một loại cảm giác cấm dục, không có hứng thú với bất kì thứ gì, giống như là cách xa người khác một ngàn dặm, cảm giác như thể không hợp với trần gian, phóng viên luôn khó phỏng vấn cậu ta.
Ngẫm lại cũng đúng, Tả Nhiên một đường đi đến đây tựa hồ không cần tốn nhiều sức —— nhẹ nhàng thi đậu trường nổi tiếng, lại lấy thân phận tốt nghiệp xuất sắc ra trường, đổi nghề trở thành diễn viên thì lại có tất cả, danh tiếng, tiền tài, địa vị không ít, làm những người khác theo không kịp. Hẳn là không có gì là cậu ta không có cách nào làm được mà, dần dà tất nhiên là "Cái gì cũng không có hứng thú", "Cách xa người khác một ngàn dặm"... Hà Tu Ý não bổ lung tung.
Hà Tu Ý kỳ thật là hâm mộ. Sau khi xuất phát lần nữa anh vẫn luôn nhiệt huyết hăng hái, đồng thời cảm giác mình tùy thời có khả năng trắng tay mà về. Thứ mà 6 năm trước anh giơ tay là có thể chạm tới giờ lại mờ mịt xa xôi, anh cảm thấy mờ mịt vô thố.
.......
Qua một đêm nghỉ ngơi, Hà Tu Ý đúng hẹn chạy tới đoàn phim.
Anh không nghĩ tới là, đạo diễn Lý Triều Ẩn thế mà lại tự mình tiếp đón anh.
Đạo diễn Lý Triều Ẩn giống như trên TV, bề ngoài cực kỳ hung ác, hốc mắt hình tam giác, tròng mắt hơi hơi lồi ra, đồng tử chỉ lộ một nửa, chỉ ở phần trên, lộ ra lòng trắng ở phía dưới, thoạt nhìn cực kì ác độc, nhưng mà trong lời đồn nhân phẩm của đối phương vô cùng tốt.
"Chuyện là......." Lý đạo mang theo chờ mong hỏi Hà Tu Ý, "Cậu biết là diễn gì chưa?"
Hà Tu Ý cười cười nói: "Tôi không rõ lắm, chưa ai nói cho tôi." phó đạo diễn chưa bao giờ cẩn thận đề cập đến chi tiết.
Lý đạo giơ hai ngón tay, có chút khó có thể mở miệng: "Bộ phim này ấy à, tên Trung là "Gia tộc", hai vai chính là đồng tính luyến ái."
Hà Tu Ý ngẩn người, nói: "À..." Lạ ghê... Anh không cảm thấy hai vai chính có liên quan gì với mình. Đạo diễn nổi danh như người ta, sẽ không mời anh liều mình một phen.
Lý Triều Ẩn nói: "Diễn viên chính thứ nhất là Liễu Dương Đình. Liễu Dương Đình, cậu có biết không?"
Hà Tu Ý gật đầu: "Dạ có." anh biết Liễu Dương Đình, tiểu thịt tươi đang hồng(*), lớn lên khá xinh đẹp, kỹ thuật diễn xem như cũng không tồi.
(hồng: nổi tiếng)
Lý Triều Ẩn nói tiếp: "Trong phim có mấy cảnh nóng. Liễu Dương Đình ấy à, khả năng chắc là vẫn quá nhỏ, người rất thanh thuần, đặc biệt thẹn thùng, trước mặt mọi người cởi...... hết vẫn là khá mâu thuẫn, không quá nguyện ý diễn mấy cảnh giường chiếu, khỏa thân. Quan điểm của tôi luôn là, nếu diễn viên không diễn được, vậy dứt khoát không cần, tuyệt đối diễn không ra cái gì hay cả."
Hà Tu Ý lại ngẩn người nói: "Vâng." Liễu Dương Đình, từ khi debut tới nay đi theo con đường thanh thuần, thẹn thùng, phỏng vấn bị hỏi đến hôn cũng cúi đầu không đáp, nếu mạo hiểm diễn cảnh này ở trong phim, đích xác không giống với hình tượng được xây dựng —— đối với tiểu thịt tươi như cậu ta, chuyển đổi hình tượng vẫn còn quá sớm, không cần thiết phải mạo hiểm đánh mất fans. Nhưng cái này thì có liên quan gì với vai mình diễn? Trong lòng Hà Tu Ý dâng lên dự cảm không tốt.
"Cậu..." Lý Triều Ẩn muốn nói lại thôi, "Cậu và Liễu Dương Đình, khá giống nhau. Mấy cảnh giường chiếu đặc biệt quan trọng, hơn nữa chỉ có mười lăm phút, là tình tiết quan trọng thể hiện nội tâm của nhân vật, cũng không phải ai thay Liễu Dương Đình cũng được. Mấy năm trước tôi đã từng xem phim cậu diễn, kỹ thuật diễn khẳng định là không thành vấn đề, tương đối thích hợp........ cái đó." Lời nói đến đây, bị nhân viên cắt ngang.
Hà Tu Ý nghĩ: Quả nhiên. Trong lòng anh rất rõ ràng, khi Liễu Dương Đình debut luôn có người nói hai người họ lớn lên giống nhau, còn có người trộn hình ảnh hai người lại, thậm chí có người làm một series, tưởng là Hà Tu Ý mà không phải Hà Tu Ý, tưởng là Liễu Dương Đình mà không phải Liễu Dương Đình, không trả lời đúng thì sai, không ít người nói khó đến cấp S, là trò chơi khó nhất lịch sử. Nhưng mà, Hà Tu Ý yêu nghiệt hơn một chút, da trắng nõn, có một đôi mắt đào hoa điển hình, đuôi mắt hơi xếch lên, ngập nước, có khi ánh mắt hơi mông lung, thoạt nhìn như say mà lại không say, mà Liễu Dương Đình lại rất đơn thuần, giống như động vật nhỏ nhu nhược, chưa bị thế tục lây nhiễm.
Hà Tu Ý cũng hiểu rõ nguyên nhân ban đầu Lý đạo từ chối Thẩm Hành —— mình và Liễu Dương Đình gặp mặt, tự nhiên là cái gì cũng diễn không xong, mà lý do đồng ý Thẩm Hành lại là, sắp đến lúc công chiếu, Liễu Dương Đình lại biệt nữu, những cảnh nóng vẫn chưa quay xong.
Thấy Hà Tu Ý trầm mặc không nói, Lý Triều Ẩn hạ mình hỏi: "Cậu có nguyện ý lõa thế(*) cho Liễu Dương Đình không? Đoàn phim nhất định sẽ nghiêm túc bảo mật cho cậu. Đây là vì nghệ thuật, đừng nghĩ quá nhiều. Cảnh quay trên phim cũng chỉ có mười lăm phút, kỳ thật cũng không nhiều."
(lõa thế: diễn thay cảnh khỏa thân, cảnh nóng)
"Lõa thế..." Hà Tu Ý nói, "Tôi không..." anh không có hứng thú với lõa thế gì gì đó.
Mắt thấy người ta lắc đầu, Lý Triều Ẩn sốt ruột: "Tôi cho cậu 20 vạn thù lao đóng phim, năm ngày."(*)
(20 vạn: khoảng hơn 650 triệu VND)
Hà Tu Ý: "..." 20 vạn năm ngày, đối với lõa thế mà nói, thật sự là giá trên trời. Nói lại, một ngày nhiều nhất cũng chỉ có hai vạn mà thôi.
Nghĩ đến mình vẫn nợ tiền như trước, Hà Tu Ý lập tức bị viên đạn bọc đường ăn mòn. Anh miễn cưỡng sửa lời: "Được, tôi nhận."
Lý Triều Ẩn thở dài một hơi: "Vất vả cho cậu." Ông chỉ muốn quay một bộ phim hay, không băn khoăn quá nhiều chuyện.
Khóe môi Hà Tu Ý nhếch lên một tia cười kiều mị yêu nghiệt: "Không sao, cậu ấy không muốn cởi, tôi cởi."
Sau đó, Lý Triều Ẩn đưa Hà Tu Ý tới trước mặt một diễn viên khác. Hà Tu Ý kinh ngạc phát hiện, diễn viên chính còn lại, thế mà lại là ảnh đế Tả Nhiên! Trước đó một ngày, anh còn vọng tưởng, nếu có thể diễn cùng Tả Nhiên nhất định phi thường đã ghiền, kết quả nháy mắt cơ hội thật tiện lợi đã đến, tuy rằng mình chỉ là thế thân.
Lý Triều Ẩn giải thích qua với Tả Nhiên xong, nói: "Hà Tu Ý sẽ diễn cảnh nóng cùng cháu."
Tả Nhiên liếc mắt, lạnh nhạt nhìn Hà Tu Ý một cái. Đôi mắt hắn rất đẹp, giống như sông băng thuần tịnh nhất hai cực Nam Bắc. Lạnh thì lạnh, lại có loại cảm giác trầm tích nhiều năm mà thành thâm thúy.
Lý Triều Ẩn hỏi Tả Nhiên: "Không có vấn đề gì chứ?"
"Tùy chú là được." Tả Nhiên trả lời, "Ai cũng được, cháu không sao hết."
Sau khi Hà Tu Ý lui giới Tả Nhiên cũng trở thành ảnh đế, trong thời gian ở trong giới giải trí ngắn ngủi của Hà Tu Ý, hai người chưa bao giờ có giao lưu gì, bởi vậy họ căn bản không quen biết. Hà Tu Ý cảm thấy Tả Nhiên làm ảnh đế chướng mắt mình cũng là bình thường.
Mà Liễu Dương Đình, lại bụm mặt nói: "Đây không phải là Nam phụ xuất sắc nhất sao? Lõa thế cho tôi... Thật xin lỗi anh... Tôi rất lo sợ... Tôi đây là được cái vận gì đây? Tôi kém như vậy, có tài đức gì, có thể mời tiền bối làm thế thân... Tôi sẽ học tập tiền bối, tuyệt đối không xem tiền bối là thế thân."
Giác quan thứ sáu của Hà Tu Ý làm anh thấy vụ này quái quái.