Nhất Thế Tôn Sư (Nhất Thế Chi Tôn)

Quyển 7 - Chương 127: Cửu thiên tái hiện




Dịch: Tiểu Băng

Cây thanh mộc xuyên qua Cửu U sinh cơ mạnh mẽ, hư thực khó phân, vừa mang vẻ hư ảo chân không diệu hữu lại có cả đạo pháp đương nhiên chi đức chân thật, nơi nó lướt đến, vạn vật sinh sôi, ma khí tan biến, ô uế trở nên thanh tịnh, không còn là Cửu U, mà chuyển thành phật thổ Tiên Giới, khiến Hàn Quảng không né tránh đi đâu được, cảm giác như vận mệnh đã chú định, Ngũ Hành trong cơ thể hỗn loạn, nội cảnh nháo nhào, sinh cơ trôi qua, Trường Sinh bị diệt, trở nên vô cùng nhỏ yếu.

Đây chính là sức mạnh khủng khiếp của Bỉ Ngạn đại nhân vật, nếu không phải y đã ở trong Cửu U nhiều năm, bao năm qua được đại nhân vật che giấu, thì hẳn đã sớm bị Thanh Đế đánh vào dòng sông thời gian hư ảo của Chân Thật giới, tiêu diệt y trước khi kịp độn vào Cửu U, không còn một cơ hội nào!

Chỉ có Bỉ Ngạn giả, mới có thể chống lại Bỉ Ngạn giả.

May mà nơi này là Cửu U.

“Quả thật coi Cửu U ta không có ai à?” Huyền Minh Quỷ Đế rống lên giận dữ, quỷ trảo khổng lồ từ dưới Cửu U thò lên, băng hàn lan rộng, tử khí dày đặc, hủy diệt sinh cơ, đóng băng tất cả, vỗ một cái vào thanh mộc.

Hư ảnh ác quỷ thi nhau xuất hiện, dọc theo một dòng sông thời gian hư ảo vừa đột ngột hiện ra là lướt lên trên, trở ngược lại thời gian mấy hơi trước khi thanh mộc va chạm.

Cửu U chấn động, tử khí ảm đạm hẳn đi, Huyền Minh Quỷ Đế đã phải cố hết sức, mà vẫn không giữ nổi thanh mộc kia, lúc nào cũng có khả năng để nó thoát ra được.

Trong khi đa phần ý chí của Thanh Đế vẫn còn đang dồn vào kềm chế Thiên Đạo quái vật cơ đấy!

Hắc Thiên Đế ra tay, hai ngón dựng song song thành kiếm, từ trong hư vô điểm một cái, ở trong dòng sông thời gian hư ảo phối hợp với những hư ảnh ác quỷ, chặn kín các lối biến hóa của thanh mộc.

Mấy hơi thời gian trước đó, khi Cửu U còn chưa xảy ra động tĩnh, Thanh Mộc, quỷ ảnh và chỉ kiếm không ngừng khuấy động thời không, không ngừng va chạm.

Mấy canh giờ trước, khi các tà ma tà thần vẫn còn chưa có cảm nhận gì về kì hạn nửa năm đã tới, Thanh Mộc xẹt qua, quỷ ảnh bay lên, chỉ kiếm dẫn đường tận thế, khiến chúng đều bị giết chết ở quá khứ, biến mất ở ngay lúc này.

Mấy ngày trước, mấy tháng trước, mấy năm trước, Bỉ Ngạn giả và hai ngụy Bỉ Ngạn va chạm đã làm thay đổi không ít chuyện ở trong quá khứ, khiến hôm nay có nhiều biến đổi xảy ra, nhưng đều không ảnh hưởng gì tới Hàn Quảng!

Nếu ngụy Bỉ Ngạn không có loại năng lực này thì từ những năm Thượng Cổ, Cửu U đã sớm bị san bằng!

Hàn Quảng lập tức túm lấy thời cơ, dùng chữ vạn vàng trên trán làm tan rã xá lợi bảy màu, dùng nghịch phật huyết quang hấp thu biến hóa thành ma Bồ Đề tử.

Lập tức, phật quang đại lượng, ma khí tối đen, hai thứ rõ ràng khác biệt hẳn với nhau, lại như trọn vẹn là một khối, âm dương cân bằng.

Trong áng sáng lưu ly, Thiên Đế chân thân đứng đó, tay chắp sau lưng đầu ngẩng cao. Trong uế khí đen thui, Lục Diệt Diêm Ma thân ngồi xếp bằng, mỗi một ngón tay đại diện cho một loại hủy diệt, một loại đọa lạc. Hai thân ảnh ấy và bản tôn của Hàn Quảng dùng phật quang ma khí dung hợp dần dần trùng vào làm một, không còn xung đột và bài xích, cộng minh với hư ảnh tiên giới, đồ án cửu u trên trời, đã sắp đạt tới khả năng ảnh hưởng tới Cửu Trọng Thiên thật sự.

Khác với Ma Thánh trốn vào Cửu U chứng Truyền Thuyết khiến ở Chân Thật giới không hiện ra dị tượng, Hàn Quảng bởi vì muốn cướp một phần quyền lực của Thiên Đế, nên nhất định phải kết nối với Tiên Giới, cho nên đất trời mới tối tăm, trên có trọng thiên, dưới có Uyên Hải, thanh khí nổi lên, trọc khí trầm xuống, vô cùng đồ sộ.

Đúng lúc này, một thân ảnh kim thân hạ xuống Cửu U, như một ngọn núi rơi vào trong biển, tạo ra sóng cuồn cuộn dạt dào.

Đó là một con khỉ vàng, đầu đội Phượng Sí tử kim quan, thân mặc Hoàng Kim tỏa tử giáp, chân đạp Ngẫu Ti Bộ Vân lí, tay cầm Như Ý Kim Cô bổng, khí tức mạnh mẽ đến khủng bố, thế như quét ngang cả cửu u, chính là Tề Thiên Đại Thánh Tôn Ngộ Không!

Nó vừa mới vào Cửu U, liền lập tức biến hóa, lông vàng hóa xám, mặt có ánh xanh, khiếu huyệt toàn thân mở ra, phụt ra những làn ma khí lượn lờ, khí tức mạnh mẽ khủng bố lại càng tăng thêm, cộng minh hòa hợp với Cửu U, một gậy đánh vào dòng sông thời gian hư ảo, lại kích khởi gợn sóng, khiến Hàn Quảng đang dung hợp tam thân bị cố định lại, tiến trình tự chứng đình trệ.

Ở trong Cửu U, Lão Tôn ta cũng là Bỉ Ngạn!

Khí cơ khiên dẫn, Cửu Loạn Thiên Tôn đánh tới, hủy diệt như những cuộn sóng xông về phía Tề Thiên Đại Thánh, cùng lúc đó, Cửu U Huyết Ma hóa thành một thân ảnh đỏ rực như thật như giả, như có như không, hợp thân liền đánh tới, lướt qua dòng sông thời gian hư ảo.

Không phải bọn nó muốn đấu đến sống chết vậy đâu, nhưng đây là ý chí của Cửu U!

Tam giả quấn vào nhau thành một cục, ngay cả Đại Thánh chi uy cũng không áp chế nổi hai ngụy Bỉ Ngạn liên thủ.

Hàn Quảng lại thoát được kiếp nạn, thở phào. Trên thế gian, ngoài Thanh Nguyên Diệu Đạo chân quân, e là không có ai tiến vào Cửu U mà liền trở thành cường giả ngụy Bỉ Ngạn, giờ Thanh Đế bị vướng Thiên Đạo quái vật giữ chân, Hắc Thiên Đế vẫn còn dư lực, còn ai dám đến thử?

Bùm bùm, Pháp Thân đang dung hợp phát ra âm thanh giòn vang, như những quan ải đang không ngừng được đả thông, trở thành một thể.

Quang mang đại thịnh, “gợn sóng” chảy ra, như trắng như đen, có khả năng thanh trọc, pháp thể của Hàn Quảng hiện ra, vô cùng nguy nga cao vợi, uy nghiêm đế giả, đầu đội đế quan, dòng sông thời gian hư ảo vòng quanh thân, dưới chân đạp lên hai con ma long khủng bố, ánh mắt sâu xa, phật ý và tà tính ẩn sâu.

Trên ngự chư thiên, dưới tề Cửu U, “Chủ Tể Đạo Thể” trước nay chưa từng có!

Ông!

Hư không vang lên tiếng nổ, khiếu huyệt Hàn Quảng Đạo Thể đều mở ra, trong mỗi cái đều có quang mang ngưng tụ thành nhân hình.

Trong Chân Thật giới, giữa không trung đột nhiên hiện ra những thần linh uy nghiêm, có Tử Vi Tinh Chủ thùy chiếu, có cổ thần chấp chưởng lôi đình, có Huyền Nữ binh quay vòng quanh thân, có nguyên quân vạn tinh vây quanh, hầu như tất cả hình chiếu lạc ấn chư thần Thượng Cổ Thiên Đình đều hiện ra, ngoài ra bên dưới còn có cả các Tà Thần, Quỷ Vương, Diêm Ma Tu La đông đảo, vô cùng khủng bố.

Dị tượng Truyền Thuyết thứ hai, “Thần ma đến triều”!

Loại dị tượng trước nay mới chỉ có ở trong thôi diễn, chưa có chân thật bao giờ!

Hàn Quảng nhiều năm trước đã sáng tỏ ta này là ta, tích lũy sâu dày đến hôm nay, bước ra Truyền Thuyết trông vô cùng nhẹ nhàng dễ dàng, còn có dư lực nhìn Phong Thiên đài, nhìn Cao Lãm, làm tiến trình hòa hợp Phong Thần bảng và Phong Thiên đài hơi bị chậm lại.

Ánh mắt sâu xa, không vui không buồn.

Từ trong ánh mắt Cao Lãm, Hàn Quảng chợt nhận ra trong mình cũng có một thứ tương tự: dã tâm bừng bừng!

Nếu y không thể khống chế được nó, không chống nổi nó, vậy thì hãy để phương thứ ba làm vai trò kiềm chế và cân bằng đi.

Trong ánh sáng rực rỡ, Phong Thần bảng biến mất trên Phong Thiên đài, xung quanh tế đàn chìm trong ánh sáng vàng, ngưng tụ ra hư ảnh các thần linh, từng cái tên thần linh thi nhau được khắc ra, hướng dần lên trên, cho đến cấp độ Tử Vi Tinh Chủ, Cửu Thiên Lôi Thần mới dừng lại, hàng này ánh sáng khá là ảm đạm, như không đủ sức, hàng trên nữa gồm ngũ phương ngũ đế, tầng trên cùng Tam Thanh Đạo Tổ hoàn toàn không có biến hóa gì, vì chúng đã vượt qua khả năng với tới của Phong Thần bảng và Phong Thiên đài.

Chỉ dựa vào sắc phong, làm sao có khả năng xuất hiện Bỉ Ngạn đại nhân vật hoặc tới gần Bỉ Ngạn giả!

Ngay cả cấp độ Tử Vi Tinh Chủ, mà không có thực lực Truyền Thuyết để thừa nhận thì cũng không được tinh quang và thần lực gia trì, phàm nhân dù một bước lên trời thì cũng phải có cực hạn, chỉ tới mức tinh quan mà thôi.

Phong Thiên đài và Phong Thần bảng hoàn toàn dung hợp, và dị tượng “Thần ma đến triều” xuất hiện, làm đất trời rung chuyển, cửu trọng Tiên Giới bị tàn phá rung lắc kịch liệt, tựa hồ muốn từ hư ảnh biến thành chân thật.

Oanh!

Trời cao vang lên tiếng nổ, hư ảnh Cửu Trọng Thiên từ tầng dưới cùng hướng lên bắt đầu sáng lên, khiến người ta nhìn rõ được sự tàn phá của mình.

Quang mang tràn đến tầng thứ ba, đại điện đá xám đã được chiếu sáng.

Quyền lực sửa đổi, đều có đoạt được, cộng minh là sinh!

Côn Luân sơn Ngọc Hư cung, hai mắt Mạnh Kỳ bắn ra ánh sáng đen trắng, thân ảnh quỷ dị biến mất, xuyên qua vách ngăn loạn lưu, bước vào tầng thứ ba của Cửu Trọng Thiên, tầng có Bàn Đào viên đó.

Cùng lúc đó, Cửu Tiên sơn, Tam Tiêu đảo, dưới đất Phật quốc, Chân Không gia hương vân vân cũng có những độn quang cắt qua hư ảo, xông vào giới này, chính là những kẻ đại thần thông Quảng Thành tử, Văn Thù Thiên Tôn, Di Lặc Phật Tổ!

Mạnh Kỳ cảm ứng được điều ấy, trong lòng không thể không cảm khái.

Họ đều là những người sống sót được qua Thiên Đình đại kiếp, là đương sự của việc Cửu Trọng Thiên bị tàn phá năm xưa, hôm nay thi nhau trở về, quay lại nơi này, vậy bí ẩn năm đó có khi nào được vén ra không?

Hơn ba mươi vạn năm trước, khi Thiên Đình gặp đại kiếp, mỗi người họ đã đóng vai gì?