Nhặt Tổng Tài Sinh Bánh Bao

Chương 85




Edit+Beta: Minh Miu

Chu An Bằng đoán được lời An Trình muốn nói, lớn tiếng dọa người: “Tôi là bị người vu oan. Tôi muốn kiện tiện nữ Vương Hiểu Linh kia. Phá hủy danh dự, phỉ báng tôi.”

An Trình gật gật đầu, nói: “Ok, là phải kiện cô ta, không riêng gì cá nhân anh danh dự bị hao tổn, liên lụy công ty của chúng ta cũng bị kéo xuống nước. Lúc này đây sự tình trên mạng ảnh hưởng vô cùng xấu, lời nói bên ngoài nói rất khó nghe.”

Lúc mới bắt đầu trên mạng tức giận mắng vẫn chỉ là nhằm vào một mình Chu An Bằng, mắng gã loser, ngay cả nữ nhân cũng chơi không nổi, liền đối với búp bê phát tiết, số lần tích ra duy trì bao lâu, tình huống đời tư Chu An Bằng bị bới ra, mọi người liền biết gã chính là con trai trưởng của chủ tịch xí nghiệp Chu thị, xem như là thái tử gia, cũng đảm nhiệm chức vị trong nội bộ cao tầng công ty, liền càng ồn ào hơn, trên mạng từ trước đến nay đều có cảm xúc thù oán với người giàu, đã có đối tượng liền đương nhiên không nương tay, không riêng gì mắng Chu An Bằng mắng đến thương tích đầy mình, thậm chí còn hướng xí nghiệp Chu thị hắt nước bẩn, nói cái gì “một ổ gấu”, có Chu An Bằng loser như vậy làm người cầm đầu công ty cũng không khác chỗ nào, là một đám loser tập hợp. Lại có người nói, Chu thị xây dựng “Happy World” không bằng đổi tên gọi “Em bé thế giới” là được.

Các loại chửi rủa không dứt, xí nghiệp Chu thị khổ tâm ở trước mặt đại chúng dựng lên hình hượng khỏe mạnh, hướng về phía trước, hăng hái, tươi mát cũng bị phá hư rồi.

An Trình lông mày nhướng lên, ngón tay thon dài gõ mặt bàn, nói: “Hiện tại không riêng gì anh, liên lụy công ty của chúng ta cũng bị ảnh hưởng, một giờ trước, tôi gọi điện thoại báo chuyện này cho cha, cha nói ông sẽ mua máy bay trở về, ngoại trừ kiện Vương Hiểu Linh tội phỉ báng, còn có tổ chức chiêu đãi kí giả làm sáng tỏ việc này, chỉ có điều, trước đó, cha cho anh tránh đi một chút, tạm thời không cần xuất hiện trong công ty, hoặc là, anh trở về H quốc, chờ chuyện này áp xuống lại nói sau.”

Chu An Bằng không khỏi phẫn nộ chất vấn: “Tôi là bị người vu oan. Ặc, các người không giúp tôi, liền đem tôi đẩy đi liền xong việc hả? Hơn nữa, cậu luôn ước gì tôi không ở chỗ này, phải hay không...chuyện này, chính là cậu sai sử Vương Hiểu Linh làm.”

An Trình trong mắt dâng lên lửa giận, nói: “Chu An Bằng, tôi nói cho anh biết, tôi là chán ghét anh, thích nhìn anh không may, nhưng, công đối công, tư đối tư, tôi tuyệt sẽ không vì làm loại chuyện này vì báo ân oán cá nhân liên lụy toàn bộ công ty.”

Chu An Bằng tự biết đuối lý, liền lập tức đổi giọng, nói: “Được, là tôi nói sai. Chỉ có điều, An Trình, chuyện này đều là tiện nhân Vương Hiểu Linh kia làm, tôi là người vô tội, cậu ngừng chức của tôi, không phải hướng công chúng thừa nhận tôi làm chuyện như vậy sao? Trong lúc mấu chốt này cậu phải giúp tôi.”

An Trình ngạo nghễ nhìn gã, nói: “Tôi đang giúp anh. Công chúng là mù quáng, một khi bị kích động lên, liền không giảng đạo lý, hiện tại tranh luận như thế nào cũng không được, chỉ biết càng tô càng đen, chỉ có thời gian mới có thể dẹp loạn hết thảy. Truy cứu trách nhiệm Vương Hiểu Linh nhất định sẽ truy, nhưng, trong lúc này anh tạm dừng chức vụ, tránh đi ánh mắt công chúng, kì thật cũng là vì tốt cho anh.”Chu An Bằng chính là cảm thấy quá uất ức quá mất mặt rồi, ngạnh cổ, ngoan cường nói: “Tôi tại sao phải tránh? Tôi lại không có làm chuyện như vậy.”

An Trình không khỏi cười gằn, ngôn ngữ sắc bén nói: “Cho dù anh vô tội, nhưng, đối với cấp dưới quản lý không khéo, tạo thành mẫu thuẫn thăng cấp, cuối cùng anh mang đến công ty ảnh hưởng xấu vô cùng nghiêm trọng, chẳng lẽ anh không nên tự nhận lỗi từ chức sao? Anh, anh cũng làm người quản lý nhiều năm rồi, vậy mà bị cấp dưới cắn ngược một ngụm lớn như vậy, nếu là tôi có thể quyết định, tôi lập tức sẽ đem anh miễn chức tại chỗ, anh năng lực quản lý như vậy, chỗ nào xứng ngồi ở vị trí này?”

Chu An Bằng kiêng kị nhất người khác nghi vấn năng lực công tác của mình, lời nói này từ trong miệng An Trình đi ra lại thực tế có sức tổn thương, gã không khỏi tức sùi bọt mép, ngạnh cổ, liền muốn cùng An Trình lý luận cãi lộn.

Bàn về mồm mép, An Trình cho tới bây giờ không có sợ ai, mỗi lần đều là toàn thắng, cho nên thấy ông anh toàn thân dựng lên toàn bộ gai nhím bộ dạng hùng hổ, An Trình chỉ là cười lạnh trong lòng: Cùng tôi cãi nhau? Tìm tai vạ sao?

Lúc Chu An Bằng miệng vừa mới mở ra, lời nói còn chưa nói ra miệng, bỗng nhiên sắc mặt cổ quái, rồi sau đó, gã đột nhiên đưa tay ra che bộ phận hầu kết.

An Trình không biết gã làm cái quỷ gì, An Trình ngồi trên ghế dù bận vẫn ung dung nhìn gã.

Chu An Bằng che miệng, muốn nhịn xuống, vẫn là không nhịn được, trong cổ họng phát ra một tiếng “ọe—”, lập tức xoay người cúi người, nôn một bãi nước chua ra khỏi miệng.

An Trình lắp bắp kinh hãi, vội vàng lanh tay lẹ mắt chuyển thùng rác cho gã, lại từ trên ghế đứng lên, nhìn kĩ tình hình của gã.

Chu An Bằng “ọe– ọe– ọe” cả buổi, ngoại trừ bắt đầu một ít nước chua nôn trên mặt đất thì cũng không có nôn ra được gì, chỉ là, hương vị chua tràn ngập toàn bộ không khí văn phòng, khiến người thích sạch sẽ như An Trình lông mày đều nhíu lại, đồng thời trong nội tâm có chút lo lắng: Ông anh cách nôn này, chẳng lẽ thật sự là...

Vốn An Trình thật sự là chờ mong thấy một màn như vậy, chỉ có điều, nghĩ đến hiện tại ông anh giống như chó rơi xuống nước mắt nhìn ước lượng bánh bao cũng được một tháng rồi, ngược lại là có chút đồng tình, thật sự là “phòng bị dột trời mưa cả đêm“.

Hơn nữa cha lập tức trở về rồi, nhìn An Bằng tình hình này khẳng định rất nhanh liền sẽ biết, tránh không được phải tức giận một trận. An Bằng lúc này đây, thật đúng là: “Không may mẹ nó mở cửa cho xui xẻo, xui xẻo vào đến nhà.”

An Trình chuyển một ly nước tinh khiết đưa cho Chu An Bằng, nói: “Anh không sao chớ? Ăn đồ hỏng bụng rồi hay là bị làm sao?”

Chỉ có điều, nghĩ đến những việc Chu An Bằng làm đối với mình, An Trình lại cảm thấy không có gì để đồng tình, lúc gã phái sát thủ đuổi giết chính mình còn có nhớ tới tình anh em? Huống chi chính mình khi đó trong bụng còn mang Bảo Bảo? Hiện tại nhớ tới thật sự là hung hiểm vô cùng. Gã gặp chút trắc trở này tính là cái gì?Chu An Bằng rốt cục lắng xuống, cũng không cùng An Trình tranh chấp nữa, sắc mặt tái nhợt, ánh mắt ngốc trệ, bộ dạng giống như sinh bệnh.

An Trình nghĩ nghĩ, nói: “Thân thể không thoải mái liền về nhà nghỉ ngơi trước, ăn ít đồ ăn dầu mỡ. Đợi cha trở về, tôi thông báo cho anh tới.”

An Bằng tuy không cam lòng, nhưng, sự việc đến trình độ này, cùng An Trình nói cũng vô dụng, không bằng đợi cha về lại van cầu cha, thỉnh cầu tha thứ nhiều vào, nhận sai, cũng sẽ không lớn chuyện nữa. Đến lúc phong ba qua, vẫn là đến công ty làm, không có gì cực kì khủng khiếp.

Chu An Bằng trở về nhà trọ chính mình thuê, trước ngủ một giấc, cho đến bảy tám giờ tối mới tỉnh dậy, ngồi ở trên giường phát ngốc một lát, bụng “xì xào” vang lên thanh âm, mới kịp phản ứng chính mình hai bữa cơm đều không ăn, liền đứng dậy, lừ đừ ra ngoài kiếm ăn.

Bởi vì hôm nay là một ngày không may, Chu An Bằng quyết tâm che kín mình, đi một nhà hàng hải sản giá cao, chọn tôm hùm lớn úc châu nặng 2kg.

Gã cho tới bây giờ chính là không chịu ủy khuất chính mình mà phải tận hưởng lạc thú trước mắt trong kiếp người.

Nhưng, hôm nay cũng là kì lạ, tôm hùm bưng lên được chế biến sáng hồng mê người, Chu An Bằng mới cầm lấy dao nĩa, chuẩn bị hưởng dụng mĩ vị, lại lần nữa trong dạ dày chua chua, trong miệng đắng chát, trong cổ họng giống như là bị gì chắn lấy.

Rốt cục vẫn là nhịn không được vứt bỏ dao nĩa, liều mạng mà chạy về phía toilet.

Ói ra trận này, Chu An Bằng cũng không có hào hừng ăn cơm, mất hứng nhìn bàn tôm hùm này, một miếng cũng không ăn, không công ném đi thật đáng tiếc. Đóng gói? Ha ha, mình Chu đại thiếu gia há có thể làm chuyện hạ giá giống như tiểu thị dân như vậy?

Nhớ tới lời nói của An Trình, không cần ăn đồ đầu dầu mỡ, Chu An Bằng liền thực cho là tràng dạ dày tác quái, chỉ phải tự than thở xui xẻo mà sờ túi tiền tính tiền, trong nội tâm vì cái kia không công mà bị hố tôm hùm không thể rơi vào bụng mà mặc niệm ba giây.

Rất không may, rất không may...

Ngày hôm sau, Chu Nguyên Dịch cùng Phó Tu Nhiên đuổi trở về, trước gặp An Trình, sau khi hiểu được tình huống, Chu Nguyên Dịch chỉ thị làm một ít việc áp chế việc này, An Trình lĩnh mệnh mà đi.

Chu An Bằng nhận được điện thoại chạy đến sào huyệt ân ái của cha cùng Phó Tu Nhiên, ở trong thư phòng một mình gặp cha.

Thấy cha đen mặt, Chu An Bằng lập tức lộ ra vẻ mặt ủy khuất, giải thích nói: “Cha, con là bị người oan uổng. Làm sao có thể à? Con nghĩ muốn dạng phụ nữ gì, vẫy tay sẽ chạy tới một đám, chỗ nào khát khao mà đi chới em bé cái gì...”

“Câm miệng.” Chu Nguyên Dịch không kiên nhẫn nói: “Con làm qua hay chưa làm không phải mấu chốt, mấu chốt là chuyện bịa đặt này ầm ĩ lớn như vậy, hiện tại không riêng gì chuyện của con nữa, liên lụy toàn bộ công ty đều bị kéo xuống nước, con dám nói con một chút cũng không có trách nhiệm? Con nhìn người khác xem, ai mà không làm được phong sinh thủy khởi( tức là gió đi khắp nơi để mọi vật sinh ra, nước đến đâu thì mọi vật ở đó đâm chồi nảy lộc)? Nhìn lại con, mới đến bao lâu, liền gây ra sự việc mất mặt như vậy. Hiện tại mọi người đều nói con không đáng tin cậy, con còn lại không đi, không xấu hổ sao? Còn không nhanh trở về?”Chu An Bằng không phục nói: “Cha, con đem đồ vật bên H quốc đều đóng gói gởi tới đây, hiện tại hậu cần cũng chưa đưa đến, cha muốn con lập tức đi, con lúc này đi cũng là một chút mặt mũi cũng không có, còn không bằng liền ở chỗ này.”

Chu Nguyên Dịch tức giận muốn đánh người, đã thấy Chu An Bằng sắc mặt bỗng nhiên thay đổi, sau đó cúi eo xuống, “ọe – ọe – ọe – “ phát ra thanh âm khô khốc ọe một hồi, lại không có nôn ra cái gì.

Chu Nguyên Dịch hồ nghi nhìn gã, trong đầu hiện lên một dự cảm không tốt.

Chu An Bằng sau khi dừng lại, chính mình buồn bực nói: “Hai ngày này không biết làm sao vậy, liên tục nôn mửa, nôn lại không phun ra, khiến cho khó chịu muốn chết, cơm cũng không ăn được, vừa nghe mùi vị liền muốn ói. Xem ra con phải đi bệnh viện một chuyến, khám khoa tràng dạ dày.”

Chu Nguyên Dịch trong nội tâm càng ngày càng cảm thấy không tốt, nhìn chằm chằm Chu An Bằng biểu lộ vô tri vô giác, hỏi: “Hai ngày này con nôn mấy lần?”

Chu An Bằng nhíu lông mày, nói: “Ba lần. Lần thứ nhất tại văn phòng An Trình, lần thứ hai ở bên trong nhà hàng, đây là lần thứ ba rồi, hơn hai mươi mấy giờ mà thôi. An Trình hỏi con phải hay không là ăn hỏng bụng, con cảm thấy con giống như không có, cũng không có cảm lạnh, không biết tại sao lại như vậy, hay là đi khám bác sĩ.”

Chu Nguyên Dịch nghe gã miêu tả những bệnh trạng này, cơ bản có kết luận rồi, trầm mặt hỏi: “An Bằng, con thành thực nói cho ta biết, con có phải hay không cùng đàn ông cùng một chỗ?”

Chu An Bằng bị dọa đến mặt mũi trắng bệch, nghĩ thầm, cha như thế nào đột nhiên hỏi cái này? Này cũng không thể nói, cha trước kia thống hận nhất hai anh em họ cùng đàn ông, khi đó Chu An Bằng nhìn An Trình cùng Tạ Đạt Mẫn yêu nhau bị cha mắng chửi, trong lòng là có chút hả hê, về sau ở trước mặt cha sỉ nhục An Trình nhiều lần, mà bây giờ, mình cũng bị người ta hái cúc, như thế nào nói cho cha biết?

Chu An Bằng không ngớt lời phủ nhận, nói: “Không có. Cha người nghĩ chỗ nào vậy? Làm sao có thể? Con luôn thích mỹ nữ chân dài ngực to, như thế nào sẽ cùng đàn ông càn rỡ? Không có. Cam đoan không có.”

Chu Nguyên Dịch nổi giận đùng đùng nhìn chằm chằm Chu An Bằng, cuối cùng từ trong ánh mắt của gã thấy được dao động sợ hãi, không khỏi càng tức giận, giơ tay liền quăng gã một bàn tay, nói: “Chuyện cho tới bây giờ, con còn muốn mạnh miệng? Không thừa nhận đúng không, ta lập tức gọi bác sĩ tới kiểm tra, tra liền biết.”

Chu An Bằng trúng một tát, trong nội tâm bực bội cùng không phục, nghĩ thầm, mông của mình bị thượng lại không có màng nam, gọi bác sĩ tới kiểm tra cái quỷ à? Cha thật đúng là hồ đồ rồi.

Chu Nguyên Dịch gọi bác sĩ tới vẫn là vị bác sĩ lần trước đỡ đẻ cho An Trình, thông thạo mà kiểm tra cho Chu An Bằng, rất bình tĩnh mà nói ra mà đối với Chu An Bằng giống như bão cấp 12: “Mang thai sáu tuần.”

An Bằng không khỏi thở gấp nói: “Cái này là cái gì? Bác sĩ Mông Cổ? Quả thực là nói hưu nói vượn, đàn ông làm sao có thể mang thai?”

Bác sĩ liếc mắt nhìn gã, không chút hoang mang nói: “Nếu không tin y thuật của tôi, có thể đi khoa phụ sản bệnh viện lớn, lại lần nữa nghiệm chứng.”

Chu Nguyên Dịch đưa bác sĩ tới cửa, quay trở về, nhìn hằm hằm Chu An Bằng, nói: “Hiện tại con còn có lời gì để nói? Con còn nói dối ta, nói không có cùng đàn ông làm.”

Chu An Bằng thấy cha tích cực như thế, đành phải thấp đầu, nhỏ giọng nói: “Được rồi, cha con sai rồi, con là cùng đàn ông làm. Chỉ có điều, muốn nói liền bởi như vậy mà mang thai, không khỏi quá làm người nghe kinh sợ đi à nha?”

“Cho nên nói vừa rồi con còn đần độn cùng bác sĩ người ta tranh chấp cái gì? Con đi bệnh viện à? Con đi à? Sự tình em bé kia còn chưa có ổn đâu, con lại đi bệnh viện lở ra chuyện mang thai, đến lúc đó con lại có thể lên mạng nêu cao tên tuổi, muốn thành hồng nhân trên mạng.”

Chu An Bằng quả thực sắp điên rồi, cha đây là làm sao vậy, lão niên si ngốc hay là phát tác chứng vọng tưởng? Còn có bác sĩ kia nói hưu nói vượn, nói giống như thật vậy, chính là tràng dạ dày không khỏe vẫn cứ nói cho bọn họ thành mang thai, đàn ông như thế nào mang thai, cầm chỗ nào đến mang thai? Chính là gã muốn, cũng không có công năng cùng khí quan kia.

Chu Nguyên Dịch nhìn con trai cả thần sắc vẻ mặt không tin, rốt cục thở dài một hơi, nói: “Thế giớ này còn có rất nhiều chuyện chưa hiểu được, ví dụ như, đàn ông mang thai, cho dù làm cho người nghe kinh sợ, nhưng, bây giờ là có. Ví dụ như ta, An Trình là ta sinh, lại ví dụ như An Trình, Bảo Bảo là An Trình sinh. Hiện tại xem ra con cũng có thể chất như vậy. An Bằng, con bây giờ phải biết nguyên nhân vì sao hai anh em con lúc nhỏ ta đặc biệt chú ý các con kết bạn rồi đi? Ta không hy vọng các con nếm qua đau khổ như ta, nhưng, hết thảy đều là ý trời đã định, trốn đều trốn không thoát, con đúng là vẫn đi trên con đường này.”

Chu An Bằng thoáng cái ngây ra như phỗng.