Nhục Thân Thành Thánh

Chương 157: 157: Bách Hoa Tông - Kết Thúc





Chương 157: Bách Hoa Tông - Kết thúc
Tác giả: Nhất Minh Kinh Nhân
Huyết Kỳ Phong nhìn thấy Huyết Thuật của mình toàn bộ bị phá, hắn cũng không còn cách nào, toàn lực đuổi theo ba người, thậm chí, hắn ẩn ẩn có xúc động thiêu đốt một chút tinh huyết trong người.

Nếu không, với tốc độ ngang bằng thế này, hắn không có cách nào đuổi kịp a!
“Không lẽ phải vận dụng thứ đó sao!” Huyết Kỳ Phong ánh mắt lấp lóe, từ trong nhẫn trữ vật xuất ra một thứ.

Cái này trông giống như một con chim bằng đất sét, toàn thân màu xám không có một chút sinh cơ nào.

Nhưng ngay khi Huyết Kỳ Phong đem huyết dịch của mình truyền vào bên trong thời điểm, huyết quang từ bên trong con chim tỏa ra ánh sáng, cùng lúc đó, Huyết Kỳ Phong mang con chim ném về phía trước.

Huyết quang dần dần lắng lại, con chim bằng đất sét bỗng chốc hóa thành một con chim lớn, hai cánh ngay lập tức xòe ra hai bên lớn chừng mấy trượng, toàn thân đều tỏa ra một loại khí tức vô cùng dọa người, hai mắt chứa đầy huyết sắc, lợi trảo đen kịt, kêu lên một tiếng vang vọng tứ phương tựa như vật sống đồng dạng.

Huyết Kỳ Phong không nói hai lời lập tức đứng trên lưng con chim này, hai cánh vỗ một cái, sau khi huyết quang chớp động, huyết cầm trong nháy mắt đã biến mất tại chỗ.

Tốc độ phá không bay đi vang lên từng tiếng xé nứt thanh âm, chỉ trong chốc lát liền đã xuất hiện phía sau ba người không đầy ba mươi trượng khoảng cách.

Ba người còn chưa kịp phát hiện chuyện gì, từ lúc tên kia chậm lại, ba người bọn hắn tưởng đâu tên kia từ bỏ rồi chứ, nhưng bọn hắn cũng không có khinh địch ý tứ, vẫn luôn toàn lực phi hành.

Nhưng chưa đầy nửa chén trà, ba người đều cảm nhận được một loại cảm giác bị người nhằm vào, loại cảm giác này vô cùng nguy hiểm!

Xoay người nhìn lại thì mới phát hiện, tên đeo mặt nạ kia vẫn chưa chịu từ bỏ, mà giờ khắc này, hắn đang cưỡi trên lưng một con Huyết Cầm tốc độ phải nói nhanh như chó!
“Con mẹ nó! hắn thế mà có phi hành pháp bảo!” Tam trưởng lão sắc mặt giờ khắc này tái nhợt không còn một mảnh, tức giận đến toàn thân phát run!
Một tiếng kêu the thé của Huyết Cầm vang lên, thân thể con chim này bỗng chốc hóa thành một đạo lưu quang cấp tốc hướng về phía ba người hạ xuống.

Huyết Kỳ Phong cũng không có chần chờ cái gì, chân nguyên lực lượng tụ tập trên lòng bàn tay, một chưởng vỗ ra.

Tốc độ di chuyển của con chim này nhanh như vậy, cộng thêm sức mạnh từ trong một chưởng này phát ra, khiến cho Khang đầu to không kịp suy nghĩ nhiều nâng kiếm lên.

Tiếng kiếm reo bỗng nhiên ngân vang khắp nơi, hơn vạn đạo kiếm cương từ xung quanh bay múa hóa thành kim sắc kiếm quang hướng lên không trung nghênh đón, mang toàn bộ chưởng ẩn bao phủ vào bên trong.

Toàn bộ huyết sắc chưởng ấn ầm vang va chạm với vạn thanh kim sắc kiếm quang, lực lượng ba động phát tán mà ra, khiến toàn bộ một ngọn núi nhỏ bên dưới đại địa đều san bằng không còn.

Huyết Kỳ Phong thấy vậy hung quang chợt lóe, thân hình điều khiển Huyết Cầm hai cánh rung lên, thanh âm xé gió lại lần nữa tiếp cận ba người.

Hai tay kết hợp phát quyết, vòng sáng sau lưng lóe lên từng vầng huyết quang, vô số huyết nhận màu đỏ lòm từ vòng sáng bắn ra, hướng về phía kim sắc kiếm quang đánh tới.

“Ầm ầm ầm ầm ầm” thanh âm bạo liệt giữa không trung, kim quang cùng huyết quang đan xen vào nhau.

Huyết nhận uy lực không phải bình thường Chân Nguyên cảnh có thể tiếp được, nhưng ba người đang kết thành trận thế, hơn nữa còn thiêu đốt tinh huyết mới miễn cưỡng ngăn lại hàng vạn huyết nhận này.

Mặc dù một thanh kim sắc kiếm quang không đủ lực phá hủy một thanh huyết nhận này, nhưng cũng đủ để huyết nhận xuất hiện vết nứt, kiếm quang cùng huyết nhận vang chạm trong chốc lát.


Kim sắc kiếm quang lấy tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được dần dần tiêu tán không thấy, hiển nhiên là Khang đầu to ba người đã đến cực hạn!
Nhìn thấy cảnh này, Huyết Kỳ Phong cười một tiếng quái dị: “Khặc khặc khặc, ba người các ngươi thời điểm tử vong đã tới, còn vùng vẫy làm cái gì nữa, nhanh chóng bó tay chịu trói, ta sẽ cho các ngươi toàn thây.


Khang đầu to liên tục huy kiếm ngăn chặn huyết nhận hướng về phía ba người bay đến, nhưng lực lượng trên người lấy tốc độ kinh người mà suy giảm xuống.

Dần dần, tốc độ ba người chậm lại.

“Phốc!”
Khang đầu to liền phun ra một ngụm máu tươi!
Cắn răng một cái, dùng toàn lực quét ngang một kiếm, mảnh huyết nhận cuối cùng liền bị hắn cho trảm phá.

“Phốc phốc phốc!”
Ba người đều liên tiếp phun máu, thần sắc tái nhợt không thôi, khí lực trên người giờ khắc này mười không còn một.

“Hahahaha, chạy đi, chạy nữa đi, sao không chạy nữa đi?” Huyết Kỳ Phong cười to một tiếng, ngữ khí sảng khoái vô cùng nhìn lấy ba người từ giữa không trung dần dần rơi xuống!
Huyết Kỳ Phong điều khiển Huyết Cầm bay trên đầu ba người, ánh mắt bễ nghễ nhìn xuống phía dưới.

Hai vị trưởng lão giờ khắc này không còn khí lực đứng vững, thân hình té ngã trên mặt đất, sắc mặt không còn một chút huyết sắc nào, khí tức trên người đang suy giảm đến cực hạn.


Nếu không nhanh chóng phục dụng đan dược bổ sung khí huyết mà nói, không cần Huyết Kỳ Phong ra tay, hai người hẳn là phải bỏ mạng tại đây.

Khang đầu to tuy sắc mặt tái nhợt, nhưng thân hình vẫn còn đứng vững trên mặt đất, nhưng khí tức trên người của hắn cũng đã chập chờn, tựa như ngọn lửa nhỏ bé phiêu dật trong gió, bất cứ lúc nào cũng có thể tắt đi đồng dạng.

Thi triển Diệt Kiếm Thức đã khiến thân thể của hắn chịu áp lực cực lớn rồi, hiện tại còn thiêu đốt tinh huyết, giờ khắc này đại trưởng lão đến khí lực nói chuyện cũng không lên tiếng nổi.

Nhìn thấy ba người không còn sức lực phản kháng nào, Huyết Kỳ Phong cười ha hả nói ra: “Thế nào, lời của ta nói không sai chứ? Ngươi cho dù chạy cỡ nào cũng phải nằm lại trên tay của ta, hahahaha!
Chậc chậc chậc chậc!
Chân nguyên hậu kỳ cùng hai chân nguyên sơ kỳ, một khi hấp thu toàn bộ tinh huyết trên người các ngươi, thực lực của ta sẽ tăng thêm một cấp bậc mới.

Mặc dù ba người các ngươi không đủ để ta đột phá Thần cảnh, nhưng cũng đủ để đồng giai vô địch, hahaha!”
“Nói… nhảm… nh… nhiều… quá.

M… muốn… giết… cứ… giết!”
Khang đầu to gắng hết toàn lực nói ra, thanh âm khàn khàn, trong miệng còn đang dính đầy máu tươi, hai mắt xích hồng nhìn lấy tên đeo mặt nạ trước mắt.

“Được! Nếu ngươi đã muốn chết như vậy thì ta cũng không khách khí nữa a!” Huyết Kỳ Phong gật đầu một tiếng, cười cười nói.

Dứt lời,
Huyết Kỳ Phong giơ ra một cánh tay, một đoàn huyết quang từ trong cánh tay từ từ hướng về phía Khang đầu to bay đến.

Nhìn thấy đoàn huyết quang này chuẩn bị va chạm vào chính mình, Khang đầu to biết đây là Huyết Thuật thôn phệ huyết dịch trong người mình a!
Hắn nhắm mắt lại đứng thẳng tại nguyên chỗ, bản thân hít một hơi thật sâu, thân thể không một chút sức lực nào, từ từ mở mắt ra nhìn về trung niên phía trước.


Hắn cũng không còn gì hối tiếc, mặc dù hắn rất muốn tiếp tục chiến đấu, có lẽ như là không còn cơ hội nữa a!
Tam trưởng lão cùng Tứ trưởng lão nhìn thấy cảnh này trong lòng thầm hô "không tốt!", bọn hắn rất muốn ngồi dậy giúp đỡ, nhưng hoàn toàn không còn một chút sức lực nào a!
Ngay khi huyết quang chuẩn bị va chạm với Khang đầu to thời điểm, một đạo thông thiên kiếm cương rạch phá không trung, hướng thẳng về ngay vị trí Huyết Kỳ Phong ầm ầm bay đến!
Thanh âm xé rách không trung tựa như tiếng sấm nổ đồng dạng, mỗi nơi đi qua đều để lại một đạo như có như không lôi điện kéo dài gần năm mươi trượng hiện rõ trên không.

Tưởng chừng như có thể thôn phệ huyết nhục của tên đại trưởng lão này, Huyết Kỳ Phong còn đang vui vẻ trong lòng thì bỗng dưng toàn thân lông tơ dựng đứng!
Một cảm giác tử vong đang cách hắn vô cùng gần dâng lên!
“Không tốt!”
Huyết Kỳ Phong vừa kịp hô lên hai tiếng, thân hình bộc phát ra toàn bộ huyết quang bao trùm toàn thân, cơ thể liền biến mất tại nguyên chỗ trốn ra một đoạn hơn ba mươi trượng khoảng cách.

Một đạo kiếm khí mang theo lôi đình chi thế bỗng chốc chuyển hướng về phía Huyết Kỳ Phong xuất hiện bay đến.

Ngay khi Huyết Kỳ Phong vừa hiện thân thời điểm, hắn hai mắt tỏ vẻ không thể tin thần sắc, nhìn lấy một đạo lôi kiếm hướng về chính mình lao đến.

Hắn vừa kịp cắn răng một cái.

Oanh!
Lôi đình kiếm khí xuyên thẳng vào lòng đất.

Thanh âm nổ tung xốc lên từng trận đất đá tung bay khắp nơi, bụi mù phát tán ra toàn bộ phạm vi xung quanh, một chiếc lỗ to gần năm mươi trượng in sâu vào lòng đất, thân hình Huyết Kỳ Phong đã biến mất không còn tăm hơi!
Cảm tạ các sư huynh đệ rất nhiều a!
Các vị huynh đệ có yêu thích hãy đề cử, tặng quà ah, hắc hắc!