Những Bí Ẩn Của Lãnh Đạo Thú Tính

Chương 156: Gà tre




Kể cả khi Lạc Mộ Thâm cười, trong lòng bọn họ vẫn cứ run, cho nên, gặp phải tình huống này, vẫn nên trốn tránh là tốt nhất.

Lạc Mộ Thâm cũng không giữ lại, thế là, trong phòng chỉ còn lại hai người Lạc Mộ Thâm và tôi.

Đồ ăn trên bàn thật là thịnh soạn! Có mùi thơm ngào ngạt của canh gà hầm nấm, còn có các món ăn địa phương hết sức tương ngon, còn đắt hơn cả thịt trong thành phố, còn có cả thịt ba chỉ nướng nấm kim châm.....Mỗi món ăn, đều toả ra mùi thơm hấp dẫn, đặc biệt là canh gà đậm đặc, đâu giống như canh gà tự hầm nước nhạt nhẽo trong veo chứ?

Nếu như bình thường có thể ăn được những con gà tre như thế này thì tốt biết mấy?

Tôi cầm đũa, chăm chú nhìn con gà đó trong nồi canh hấp dẫn, không kìm được lòng mình nữa rồi.

“ Ăn nóng mới ngon,” Lạc Mộ Thâm nhẹ nhàng nói, “ Ăn nhanh không đói quá rồi.”

“ Ưhm, uhm, Lạc Tổng,” Tôi lấy hết dũng khí nói, “ có thể giúp tôi mua vài con gà ngon ở nhà nông được không, tôi sẽ trả tiền.”

“ Ưh?” Lạc Mộ Thâm hơi sững sờ một chút, nhìn tôi.

Tôi vội vàng giải thích: “ Tôi rất thích ăn giống gà này, tôi thấy loại gà tre này thật sự rất thơm, trong chợ thành phố rất khó mua được. Cho nên......”

Lạc Mộ Thâm chớp chớp mắt: “ Cho nên, thư ký của tôi nhờ tôi giúp, đương nhiên, có thể giúp, nhưng......” Anh ta cố ý kéo dài giọng nói.

Tôi lập tức căng tai ra nghe: “ Cái gì.......”

“ Tôi từ trước không giúp không người khác bao giờ,” Lạc Mộ Thâm bình thản nói, “ Nhất định phải có báo đáp mới được, như thế, tôi mới ra tay được.”

Thật đúng là kiểu thương nhân buôn bán, như một con hồ li vậy.

“ Báo đáp gì vậy?” Tôi lập tức nói.

Lạc Mộ Thâm nhìn những món ăn thơm ngon đó, ung dung nói: “ Ngủ một lần nhé?”

Nhìn mặt tôi lúc đó sắp xanh rồi, Lạc Mộ Thâm đột nhiên cười phá lên.

Tôi biết, tôi lại bị hắn ta đùa rồi.

“ Ưhm, ưhm.....tôi chỉ là muốn mua mấy con gà tre đó......” Tôi lắp bắp nói, thật hận không thể đổ bát canh gà đó lên đầu Lạc Mộ Thâm.

Nhìn thái độ không tự nhiên của tôi, Lạc Mộ Thâm cười nói: “ Được rồi, đùa với cô một chút, cô ăn đi, buổi chiều sẽ giúp cô mua gà.”

“ Thật sao thật sao?” Mặt của tôi lập tức giãn ra, “ Thật sự giúp tôi mua gà sao, mà không cần tôi phải lên giường với anh à?”

Lạc Mộ Thâm lạnh lùng nói: “ Cô mau ăn đi, còn lắm chuyện như thế, cô có lên giường 10 lần với tôi tôi cũng không mua giúp cô!”

Thằng cha này đúng là kiểu người sáng nắng chiều mưa.

Có điều trong lòng tôi cảm thấy rất vui, tôi vui vẻ cầm đũa và thìa ăn đã đời, uống canh gà, ôi, canh gà hầm thật là ngon, còn có nấm cũng rất ngon, rau dại cũng rất ngon.

Nhìn tôi ăn với dáng vẻ thích thú, khẩu vị của Lạc Mộ Thâm cũng bị tôi cuốn theo rồi, vốn dĩ anh ta đối với đồ ăn chẳng có khẩu vị gì, nhưng, mỗi lần ngồi ăn với tôi, khẩu vị anh ta như được lấy lại, ăn rất nhiều.

Cả bàn đầy đồ ăn bị hai người chúng tôi ăn sạch sẽ.

Nhìn bàn ăn đầy những đĩa không, Lạc Mộ Thâm nhìn tôi nói: “ Cô rốt cuộc có phải con gái không? Cô là Trư Bát Giới tái sinh à? Những người con gái mà tôi quen biết, cô là ăn giỏi nhất.”

Mặt của tôi lại đỏ lên: “ Anh Đại Thâm cũng ăn mà, tôi chỉ là phối hợp một chút mà thôi, cả bàn đầy thức ăn này, anh Đại Thâm ăn hai phần ba, tôi chỉ ăn một phần ba mà thôi!”

Lạc Mộ Thâm cố ý trùng mặt xuống: “ Nói dối, tôi ăn ở đâu mà nhiều thế, tôi chỉ là dè dặt ăn có chút ít thôi.”

“ Được thôi được thôi, cả bàn thức ăn này đều là tôi ăn được chưa?” Tôi đành phải nói như thế, ai bảo người ta là sếp chứ?

**

Ăn cơm xong, tôi nhìn Lạc Mộ Thâm mong đợi: “ Lạc Tổng, anh đã nói rồi, giúp tôi đi mua mấy con gà nhé.”

Tôi sợ Lạc Mộ Thâm quên mất, nhẹ nhàng nhắc nhở.

Đợi mua gà mang về rồi, tôi về nhà sẽ hầm canh gà gọi Châu Đình và Trần An An đến ăn.

Tôi nghĩ như thế.

“ Biết rồi, tôi còn chưa già mà mắc bệnh đãng trí. Không cần cô nhắc tôi nhiều lần.” Lạc Mộ Thâm bình thản nói, anh ta quay người đi ra ngoài, tôi lập tức chạy theo.

“ Lạc Tổng anh đi đâu thế?” Tôi hỏi.

“ Không phải đi mua gà sao?” Lạc Mộ Thâm mất kiên nhẫn nói.

“ Đúng rồi đúng rồi.” Tôi vội vàng ngoan ngoãn đi theo phía sau.

Vùng nông thôn thật là thích, khắp nơi đều là chim hót hoa thơm, xuống sườn núi, nhìn thấy dưới núi có rất nhiều nhà, toả ra mùi thơm của gỗ, bên ngoài còn bao quanh những hàng rào dễ thương.

Nếu như có thể, tôi thật mong muốn bố mẹ mình có thể sống ở đây cả đơi.

“ Ở đây thật giống như một thế giới khác vậy.” Tôi nhẹ nhàng nói.

Nghe thấy lời tôi nói, Lạc Mộ Thâm quay đầu lại, nhìn tôi, tôi biết lúc này mặt của tôi chắc chắn mang đầy vẻ khao khát.

“ Thật đúng là đồ nhà quê chưa được ra ngoài bao giờ!” Lạc Mộ Thâm nhẹ lắc đầu.

Mấy luồng điện từ trên đầu tôi trượt xống, được thôi, thằng cha này không nói tôi là đồ nhà quê thì không chịu được sao?

Chúng tôi đến bên ngoài của một nhà nông, trong vườn nuôi mấy con gà to lông sặc sỡ các màu, mỗi một con phải cao bằng một đứa trẻ 4,5 tuổi.

“ Loại gà này đẹp quá!” Tôi không kìm được nói.

Khoé miệng Lạc Mộ Thâm nhếch nhẹ lên, anh ta lớn tiếng nói vọng vào vườn: “ Có ai ở nhà không?”

Một người đàn ông nông dân khoảng hơn 40 tuổi chạy ra, nhìn thấy chúng tôi đứng ngoài hàng rào, có vẻ bất ngờ.

“ Có việc gì không?” Bác nông dân vốn dĩ không biết Lạc Mộ Thâm là ai.

“ Ồ, chúng cháu đi ngang qua, nhìn thấy chú ở đây có nhiều gà đi bộ, muốn mua vài con.” Lạc Mộ Thâm rất lễ phép nói.

“ Cậu thanh niên này cậu thật biết nhìn, gà này của tôi, đều là nuôi tự nhiên, rất sạch, rất nhiều người thành phố đều tìm đến tôi mua gà!” bác nông dân vừa nhắc đến gà của mình, hiện rõ dáng vẻ hả hê.

“ Cháu cũng thấy gà của chú nhìn rất ngon, bao nhiêu tiền một con ạ?” Lạc Mộ Thâm hỏi.

“ Gà nhà tôi thịt chắc tươi ngon, không giống như gà công nghiệp dùng thức ăn tăng trọng trong thành phố, cho nên giá cả đắt hơn một chút, chúng tôi bình tường bán cho bạn bè trong thành phố khoảng 100 tệ một con, mỗi con, mỗi con tầm khoảng gần 2 kg.” Bác nông dân nói.

“ Sao lại đắt thế?” tôi không nhịn được kêu lên, một con gà 100 tệ, bốn con gà là bốn trăm tệ, gà sạch thật sự có giá mà, tôi bắt đầu nghĩ xem sau này có nên về nông thôn nuôi gà nuôi vịt không.

Nhìn thấy vẻ mặt tôi thay đổi, Lạc Mộ Thâm cưới nói: “ Bán cho cháu bốn con nhé.”

“ Lạc Tổng, tôi chỉ cần một con là được rồi.” Tôi vội vàng nói, tiền trong ví chỉ đủ mua một con, tôi chưa đi rút tiền, ở đây không thể quẹt thẻ được, “ Tôi không đủ tiền.”

Lạc Mộ Thâm bình tĩnh nói: “ 4 con!”

“ Thế thì, Lạc Tổng cho tôi vay 300 tệ nhé.” Tôi hết sức khó xử nói.

“ được rồi, thanh niên, tôi sẽ chọn nhanh cho cậu.” Bác nông dân hết sức vui mừng, đến nỗi cậu thanh niên này cũng chẳng mặc cả giá.

Lạc Mộ Thâm gật gật đầu, hất hàm sang phía tôi: “ Đi chọn 4 con gà cô thích nhất.”

Tôi hào hứng đi vào trong vườn, một lúc sau chọn ra được bốn con gà đẹp lại to béo, màu lông đẹp nhất.

“ Cháu trả thêm chú 100 tệ, giúp cháu giết bốn con gà này, vặt lông, làm sạch cho cháu nhé.” Lạc Mộ Thâm nói.

“ Tại sao?” Tôi kinh ngạc hỏi.

“ Không làm sạch, lẽ nào cô về nhà dám giết gà sao?” Lạc Mộ Thâm mất kiên nhẫn nói.