Những Bí Ẩn Của Lãnh Đạo Thú Tính

Chương 535: Phúc lớn mệnh lớn tạo hóa lớn




Tôi cố gắng lật người mình lại, muốn đẩy cửa xe ra, nhưng phát hiện cửa của chiếc xe sang này bị kẹt đến nỗi biến dạng rồi, không thể mở ra được. Đúng lúc này, tôi phát hiện thấy tiếng rên rỉ phát ra từ người Lâm Sảnh Di, mặt cô ta cũng đầy máu, cô ta nhìn thấy, trong ánh mắt mang đầy bi thương.

Tôi cứ nhìn thấy Lâm Sảnh Di, quả thật tức chỉ muốn đánh cho cô ta một trận, người đàn bà thối này, muốn chết thì tự mà đi chết một mình đi. Lại còn muốn lôi tôi theo làm gì, cô ta chết cũng đáng đời.

Tôi còn lâu mới quan tâm đến cô ta!

“ Hừ, Lâm Sảnh Di, cô không phải muốn tôi chết sao? thế mà tôi vẫn sống đấy, tôi phải sống thật tốt, cho tức chết cô đi!” Tôi xù lông lên nói.

Tức điên lên nói mấy câu đó, tôi lấy lại tinh thần, nhấc chân lên, tôi phát hiện chân của tôi cũng không bị gãy xương, thật may có trời phật phù hộ! Tôi bình tĩnh lại, bò ra ngoài từ khoang cửa sổ xe bị vỡ đó.

Khi cơ thể tôi lăn được ra đất, tôi cảm thấy có cảm giác an tâm trong lòng.

Xem ra, tôi không dễ chết đến thế?

Tôi phải tránh xa chiếc xe sắp phát nổ này ra.

Tôi loạng choạng đứng lên, phát hiện chiếc xe Porsche đó bắt đầu bén lửa rồi.

Có lẽ sắp nổ thật rồi, tôi lập tức muốn chạy ra xa.

Nhưng......khi tôi muốn rời đi, tôi đột nhiên nhìn thấy ánh mắt tuyệt vọng của Lâm Sảnh Di nhìn tôi。

Trên mặt cô ta chảy rất nhiều máu tươi, trên mặt có rất nhiều vết thương, hiện rõ vẻ đáng thương, nhưng đôi mắt đen long lanh xinh đẹp đó vẫn cứ nhìn tôi.......

Tôi cố gắng nhẫn nhịn nỗi bực tức trong lòng và đau đớn toàn thân, cũng trừng mắt nhìn cô ta, tôi nhìn thấy cô ta khẽ thở dài, mắt nhắm lại.

Tôi đã từng nói, con người tôi thích ăn mềm chứ không thích ăn cứng.

Tôi cứ nhìn thấy bộ dang này của Lâm Sảnh Di, tôi thật sự không biết phải làm thế nào mới được.

Tôi nhìn người phụ nữ đáng thương này chết trước mặt tôi sao?

Lúc này, trong đầu tôi, có hai người đang tranh cãi kich liệt.

Một hình nhân thiên sứ mũm mĩm đầu có vòng nguyệt quang, mông trần truồng, trên lưng có mang đôi cánh thiên thần nói với tôi: “ Nhụy Tử, không thể làm như thế, nếu như cô đi, người phụ nữ đáng thương đó chết chắc rồi.”

Còn một hình nhân chân dài, ở mông còn mọc chiếc đuôi dài, trên lưng có đôi cánh màu đen nham hiểm nói với tôi: “ nhụy Tử, cứu cô ta làm gì chứ? Để cô ta chết đi, cô ta không phải người tốt, còn hại cô và đứa con nữa, dù cho cô nhìn thấy cô ta chết, cô cũng không phải chịu trách nhiệm.”

“ Không thể làm như thế được? Nhụy Tử?” Hình nhân thiên sứ lớn tiếng nói.

“ Tại sao không thể làm như thế? Cô ta chính là có tội phải báo ứng.” Hình nhân mặt nham hiểm bực tức nói.

Thế là, hình nhân mũm mĩm và hình nhân nham hiểm đánh nhau, nhưng kết quả cuối cùng, hình nhân thiên sứ vẫn đánh thắng, anh ta che mắt của hình nhân độc ác mà nói với tôi: “ Nhụy Tử, mau đi cứu cô ta, muộn là cô ta sẽ chết.”

Được rồi, tôi thừa nhận đây là cái cớ mà tôi đưa râ, có lẽ tôi vẫn là một người tương đối lương thiện, tôi thật sự không thể giương mắt mà nhìn một người chết trước mặt tôi, mặc dù người phụ nữ này cực kỳ đáng hận.

Tôi lập tức lao lên, gần như quên mất mình cũng là một người bị thương nặng.

“ Lâm Sảnh Di, cô đừng giả chết, mẹ nhà cô mau ra đây.” Tôi tức mình nói ra lời thô lỗ.

Cửa xe ở phía cô ta có thể mở được, tôi kéo cửa xe ra, nỗ lực lôi cô ta ra ngoài.

Nhưng tôi không lôi cô ta ra được, tôi cảm thấy trước mắt mình tối tăm, trời đất âm u.

Đau quá, đau quá, nhưng chính xác là đau chỗ nào, tôi không còn cảm giác được nữa rồi.

Tôi chỉ ra sức mà xách cánh tay của Lâm Sảnh Di mà kéo tôi ta hướng ra phía ngoài.

Lâm Sảnh Di rất ngạc nhiên, cô ta không ngờ tôi vẫn còn quay lại cứu cô ta.

Cô ta đơ người ra mất mấy giây, sau đó, tôi nhìn thấy nước mắt cô ta chảy ra.

Tôi cố gắng kéo cô ta, cô ta đau đớn rên lên.

Trên mặt Lâm Sảnh Di hiện ra nét đau đớn, cô ta rên rỉ nói: “ Tô Tư Nhụy, cô chạy đi, đừng lo cho tôi, chân của tôi bị kẹt lại rồi, cô đừng cứu tôi nữa, đi đi. Nếu như cô cứu tôi, cô sẽ gặp nguy hiểm.”

Uhm?

Tôi nhìn kỹ, quả nhiên nhìn thấy chân cô ta bị kẹt phía dưới vô lăng.

Mặt cô ta nhăn nhó đau đớn, máu và nước mắt hòa lẫn vào nhau, mắt dường như không mở nổi nữa rồi.

“ Tôi không động đậy được. Cô không cứu được tôi đâu, cô đi đi.” Cô ta khẽ nói.

“ Lâm Sảnh Di, mẹ kiếp, cô chính là một người cực kỳ ích kỷ, cô không nên sống trên thế giới này, cô lúc nào cũng chỉ nghĩ cho mình, cô đã bao giờ nghĩ, nếu như cô chết, bố mẹ cô sẽ thế nào không? Bố mẹ cô có đau lòng không? Cô được học hành bao nhiêu năm, chỉ để học thói ích kỷ ngu ngốc này sao?” Tôi tức điên lên, dồn sức lực mà mắng chửi cô ta.

Cô ta ngạc nhiên nhìn tôi. Có lẽ lời của tôi thật sự chạm đến tim của cô ta, cô ta mở to mắt, cũng bắt đầu cố gắng lê ra phía ngoài.

Mỗi lần động đậy, Lâm Sảnh Di đều cảm thấy cơ thể mình giống như bị dao cứa vậy, nhưng cố ta vẫn cố dồn toàn sức lực mà vùng vẫy, còn tôi cũng ra sức kéo cô ta ra ngoài.

Dầu vẫn chảy từng giọt xuống, máu cũng từng giọt chảy xuống, khiến tim tôi cũng hoảng loạn theo.

Có lẽ lúc này, mấy thanh niên lái những chiếc xe conterner đó cũng nhìn thấy cảnh thảm thương qua gương chiếu hậu, bọn họ cũng giật mình sững sốt, sau khi qua những giây phút ngạc nhiên ngắn ngủi đó, bọn họ vội vàng dừng xe, nhảy xuống xe, vừa báo cảnh sát, vừa chạy về phía hiện trường chiếc xe bị tai nạn.

Nhìn hai chúng tôi trên người đầy máu và Lâm Sảnh Di còn kẹt trong xe, mấy lái xe conterner cũng đành phải bó tay.

“ Nhanh lên, nếu không chiếc xe thật sự sẽ phát nổ, đằng sau xe đã bén lửa rồi.” một lái xe vừa hét lên, vừa cầm bình cứu hỏa ra sức phịt.

“ Tô Tư Nhụy......cô mau đi đi, tôi cầu xin cô đấy, tôi sai rồi.” Lâm Sảnh Di nhìn tôi, nước mắt không ngừng chảy ra, ánh mắt cô ấy đã không còn điên dại nữa, mà là một thứ gì đó ấm áp khó tả.

Tôi không nói gì, dồn sức vào hai tay và vai, không biết tôi lấy sức mạnh từ đâu, mà có thể kéo được hai chân bị kẹt của Lâm Sảnh Di ra ngoài.

Lúc này, tôi thật sự cảm thấy mình sắp đi đời nhà ma rồi, trước mắt chỉ là sao vàng nhảy nhót lung tung.

Tôi dồn toàn bộ sức lực đẩy phần mõm của xe khi bị va chạm, ra sức lôi hai chân bị trật của Lâm Sảnh Di ra ngoài, mấy người lái xe đó cũng vội giúp đỡ; Lâm Sảnh Di dần dần được lôi ra.

Mấy người thanh niên lái xe đó ra sức dìu tôi và Lâm Sảnh Di chạy dạt sang bên đường, tôi và Lâm Sảnh Di còn chưa kịp nói gì, quay đầu lại, phát hiện lửa đã bén vào chỗ dầu rỉ đó, lửa bén hết chỗ này đến chỗ khác.

“ Sắp nổ rồi, mau chạy!” Bọn họ hét lớn lên, tách ra chạy tản ra các chỗ, ba giây sau, chiếc xe Porsche màu trắng đó của Lâm Sảnh Di, “ầm” Một tiếng nổ lớn.

Tiếng nổ cực mạnh khiến trời đất như rung chuyển, lửa đã bốc lên ngùn ngụt.

Mấy người chúng ta đều ngã sõng soài trên đất.

Tôi quay đầu nhìn thấy cảnh tượng giống như một cảnh quay kỹ thuật mạo hiểm trên phim, tôi mỉm cười, sau đó, sức lực toàn thân tôi dường như cạn kiệt, mắt tôi mơ hồ, ngất đi.

.........