Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục

Quyển 6 - Chương 413: Cứu giúp




Edit: Ngôn Ngôn
Beta: Tiểu Tuyền

Hướng Tây Bắc, hình như là  hướng cây đại thụ Già La đổ xuống. Nàng chỉ vẫy vẫy tay, bảy tên luyện đan sư ở sau lưng nàng đều cùng bay vút đi qua. Vừa vặn lúc này Lâm vệ duỗi dây leo ra, đem cây đại thụ kéo lên, dời đi, để cho bọn hắn cứu giúp Linh Dược bị giày vò đè ép ở dưới. Nhóm luyện Đan sư: đám bọn họ đang muốn tiến lên, bị nàng đưa tay ra bảo ngừng lại. Tất cả mọi người đều dùng ánh mắt nghi hoặc nhìn nàng, nàng dùng Thần Niệm quét mắt qua lại mấy lần tình hình ở bên trong, sau đó mới duỗi ngón tay lần lượt chỉ điểm từng người nói:

“Ngươi, chăm sóc Thanh Minh thảo.”

“Ngươi, phụ trách Tử Kim lưu hồng.”

“Phía đông có hơn mười gốc Tam diệp bị nát rồi, ngươi đi đem hạt giống của chúng đều thu thập lại đây…, chỉ cần hạt giống màu tím là đã trưởng thành.”

...

Nàng mồm miệng lanh lợi, trong mấy hơi thở đã phân công công việc hoàn tất, sau đó vỗ vỗ tay: “Đều động thủ, nhanh!”

Bọn hắn có một ít người mà phụ trách Phương Viên đại khái là tầm 70 trượng, căn bản là cây Già La đổ xuống tạo thành tai họa nghiêm trọng. Mọi người đều biết, đa số thảo dược đều theo chủng loại mà trồng chung một chỗ, nàng phất một ngón tay phân phát như vậy,đem cả chính mình tính ở bên trong tám người phân chia đến tám vị trí khác nhau, mỗi người phụ trách một khu vực, không sợ mọi người bị trùng lặp đan xen lên khu vực của nhau, mỗi người chịu trách nhiệm chỗ được phân công cho đến khi xong chỗ đó.

Chúng đan sư không nghĩ tới nàng có phần nhanh trí, đều kinh ngạc mà nhìn nàng một cái, sau đó mỗi người đều có vị trí và cương vị riêng phụ trách lu bù công việc của riêng mình. Nói chung là linh thảo, sinh mệnh lực của nó cũng sẽ không ngoan cường giống như cỏ dại, chỉ nhìn chất nước của cây lúa mạch phiền phức đến cỡ nào là sẽ biết, lại còn phải phòng sâu bệnh, lại phải phòng đổ, gặp úng gặp hạn còn có thể mất mùa, thất thu, có ai nghe nói lúc cỏ dại sinh trưởng  gặp qua những vấn đề này không? Linh dược ở đây cũng giống như vậy, cây Già La khẽ đổ, thân thể nặng mấy tấn nện xuống, đè chết, làm tổn thương vô số kể dược thảo bình thường được bên trên coi trọng, chúng lệch ra cong quẹo thân thể là một bộ dáng sau khi trải qua sự tàn phá ghê gớm, làm cho chúng đan sư đau đớn run rẩy. Tất cả đều là kết tinh tâm huyết của mọi người a!

Hết lần này tới lần khác cứu chữa  những bảo bối này còn là một việc yêu cầu  kỹ thuật cao, chỉ có đan sư cùng yêu đồng tử làm được thôi. Hộ vệ Ẩn Lưu ở chạy đến bên trong vô số kể, đều bị Hạc trưởng lão mặt đen lên gầm lên đuổi ra: các ngươi hiểu cái khỉ gì, các ngươi làm được cái khỉ gì? Đều cút ra ngoài, đừng ở chỗ này giẫm lên Linh Dược bảo bối của ta thêm phiền!

Lúc này, trận pháp phòng ngự trong Tiên Thực viên đã bắt đầu hoạt động, mưa  nhẹ nhàng từ trên trời rơi  xuống. Đem lửa giội tắt; nhóm yêu quái tinh thông thần lực hệ thủy đứng dậy, đem nước từ dược điền đưa nó ngoan ngoãn chảy ngược lại như bầy cừu, một lần nữa chảy về hồ ở giữa, sau đó điều khiển đất xây dựng bờ vây, một lần nữa đem bờ hồ tu bổ lên. Chiêu thuật pháp này ngược lại rất mới lạ. Ninh Tiểu Nhàn nhìn không chớp mắt.

Cái gọi là phân công càng tỉ mỉ, hiệu suất càng cao, đây cũng là điều mà mọi người hoạt động trong công nghiệp xã hội hiện đại đều hiểu rõ và khen ngợi. Cũng bởi vì như thế, sau một canh giờ, các tổ đội khác mà Hạc trưởng lão phân chia ra còn đang thời điểm loay hoay, lung túng, công việc ở đây của nàng cơ bản đã kết thúc rồi. Các linh thảo còn thừa lại một hơi, đều được chiếu cố thích đáng —— lấy luyện đan sư chuyên chiếu cố Thanh Minh thảo mà nói, hắn liên tiếp chăm sóc hơn chín mươi gốc Thanh Minh thảo trọng thương, thu thập đến sau này càng ngày càng thuận tay, tay chân càng lúc càng nhanh nhẹn. Thường thường cảm giác có công việc liên tục lặp lại, hiệu suất như thế nào lại không cao? —— Những linh thảo đã bị đập chết tại chỗ, tất nhiên được nhóm luyện đan sư nhổ lên, phân loại mà để ở trước mặt nàng xem xét. Trong Tiên Thực viên không trồng loại linh thảo tầm thường, những… thảo dược chết mất này thu thập xong phơi khô. Đều là đồ dự trữ trân quý.

Ở trong khu vực đội của nàng phụ trách, tổng cộng trồng mười hai loại thảo dược. Nàng thò tay đến bên trên mỗi một cây thảo dược được  thu thập phẩy tới, trong miệng lẩm bẩm từ gì đó, phảng phất như đang đếm tổng số. Động tác này, lập tức làm cho những người trong lòng có quỷ có chút lo sợ bất an: “Nàng tính toán như vậy là có ý gì, hẳn là nàng biết rõ bên trên khu vực này có bao nhiêu gốc linh thảo chết đi? Điều này sao có thể?”

Không nghĩ tới trong chốc lát, nàng quả nhiên cười lạnh một cái. Thò tay đối với tên đan sư phụ trách Tử Kim lưu hồng nói: “Lấy ra.”

Tên này ngẩn ra nói: “Cái gì?”

” Trong túi trữ vật của ngươi có dấu ba gốc Tử Kim lưu hồng đã chết, hơn nữa trên đường đi tới, ta còn chứng kiến ngươi thuận tay thu một nhánh rễ cây Cát Đằng một trăm năm vào trong ngực.” Nàng thản nhiên nói, “Nếu như tất cả dược sư chăm sóc dược liệu đều bỏ túi riêng giống như ngươi, như vậy Tiên Thực viên lần này gặp phải không chỉ có là tổn thất, mà còn có người nhân lúc cháy nhà hôi của rồi.”

Lời này vừa nói ra. Ánh mắt các đan sư khác lập tức rơi vào trên thân người này, có tức giận, có khinh thường, có chút hả hê. Luyện đan sư chuyên trách của Tiên Thực viên cũng không có quyền lợi tùy ý chọn dùng Linh Dược, bình thường đều phải dùng sự cống hiến để đổi lấy. Hành động của người này tương đương thừa dịp loạn đào góc tường tổ chức, hành vi xấu hổ không sao, mấu chốt là còn bị người ta nhìn thấy! Thanh Loan phân tổ đám đông làm việc. Mà không phải để cho bọn hắn như ong vỡ tổ không tổ chức không kỷ luật đi cứu tai họa, ngoại trừ muốn đề cao hiệu suất ra, cũng muốn tất cả thành viên cùng nhau giám sát việc chăm sóc, cứu chữa, giúp giảm bớt xảy ra chuyện bỏ đá xuống giếng này. Mặt người này lập tức đỏ bừng lên, phản bác nói: “Nói hươu nói vượn, ngươi lấy gì để chỉ chứng là ta trộm đồ rồi hả?”

Yêu chúng Ẩn Lưu tính phục tùng rất mạnh, hơn hẳn yêu tông bình thường. Nhưng mà đan sư chuyên trách được hưởng đặc quyền càng nhiều vô hình chung tính tự cao rất cao. Huống chi bối cảnh của Ninh Tiểu Nhàn, mấy ngày nay đã truyền khắp toàn bộ Tiên Thực viên, mỗi người đều biết trong Đạo Viện có một đan sư mới tới đã nghiên cứu chế tạo ra giải dược ôn dịch. Nhưng mà chưa từng gặp mặt, ai nhìn thấy một cái tiểu cô nương tuổi còn nhỏ như nàng, trong nội tâm cũng sẽ không chịu phục, chẳng qua Hạc trưởng lão bảo nàng đến dẫn đội, mọi người cũng đành nghe theo mà thôi.

Bây giờ nghe nàng chỉ trích chính mình như vậy, người đan sư này làm sao chịu phục?

Ninh Tiểu Nhàn cười cười nói: “Tốt, ta sẽ cho ngươi tâm phục khẩu phục. Ngươi phụ trách khu vực Tử Kim lưu hồng, sau đó là nấm U Linh. Tử Kim lưu hồng tổng cộng là ba trăm mười bảy gốc, may mắn còn sống sót là chín mươi gốc, ngươi cứu sống một trăm mười gốc tiên thảo bị tổn thương, tay nghề quả nhiên là không tệ, nhưng mà nếu không nhanh tay, sao có thể nào vụng trộm nhổ rồi cất dấu? Ừ, thảo dược tại chỗ bị đè chết, là một trăm mười bảy gốc. Như vậy hiện tại, Tử Kim lưu hồng ngươi bày ở trước mặt ta là một trăm mười bốn gốc, còn có ba gốc, chạy đi đâu rồi hả?” Nàng lạnh lùng nói, “Ngươi nói xem nếu như ta điều tra túi trữ vật của ngươi, có thể phát hiện ba gốc Tử Kim lưu hồng đã chết hay không?”

Tất cả mọi người ở đây thiếu chút nữa bị chấn kinh. Hóa ra vừa rồi lúc khiêng cây Già La đi vị đại tiểu thư này không để cho mình động thủ, là muốn kiểm kê lại số lượng những thảo dược…này sao? Nhưng mà ở đây một mảnh rối rắm lộn xộn, cái Phương Viên này phạm vi tới hơn mười trượng nói lớn không lớn, nói nhỏ thực sự cũng không nhỏ rồi, nàng dùng thần thức đảo qua hai lần, có thể nhớ được tình trạng mỗi một cây thảo dược ở nơi này?

Cái trí nhớ này đáng sợ đến bực nào? Cái lực khống chế này lại để cho người ta hâm mộ bực nào? Thân là đan sư, bọn họ cũng đều biết loại năng lực này đối với luyện đan hữu dụng cỡ nào Lúc này đã có người cảm thấy mờ mịt, khó trách nàng có thể luyện ra giải dược ôn dịch, chỉ bằng thiên phú như vậy, khởi điểm của nàng so với người khác đã cao hơn rất nhiều. Chỉ là bọn hắn cũng không biết, căn bản không liên quan đến thiên phú của nàng, cũng không phải bởi vì thần trí của nàng mạnh đến cỡ nào, mà là nàng tu luyện tâm pháp Thấy Mầm Biết Cây đã đến cảnh giới “Hợp cách”, cơ hồ trong đầu nàng có thể một lần nữa hiện lên toàn bộ thảo dược được phân bố trên phạm vi ở góc Tây Bắc. Phát hiện mấy cây thảo dược bị thiếu, lại có gì đặc biệt hơn người?

Sắc mặt người đan sư này, lập tức thay đổi từ màu đỏ thẫm lập tức biến thành tái nhợt. Thời gian Ninh Tiểu Nhàn ở chỗ này dù sao vẫn quá ngắn, nào biết đâu Ẩn Lưu muốn xử trí một người ở đây cần gì chứng cớ? Huống chi trong túi trữ vật của hắn, thật đúng là có ba gốc Tử Kim lưu hồng kia!

Ninh Tiểu Nhàn không để ý tới hắn đau khổ cầu khẩn, thò tay gọi hộ vệ, chỉ nói “Trộm cắp luận tội xử”,sau lại để cho hộ vệ đem người đan sư này kéo đi ra ngoài, trên đường đi không biết làm cho  bao nhiêu đan sư lộ ra ánh mắt giật mình cùng sợ hãi, hiển nhiên số lượng đám người nhân lúc cháy nhà mà hôi cũng không ít.

Nói giỡn sao, bởi vì lấy quan hệ của Trường Thiên, từ sơn mạch Ba Xà tính cả toàn bộ Ẩn Lưu, sớm đã bị nàng vô thức mà xem trở thành cứ điểm của mình, có người ở trong vườn của mình trộm đồ, giống như ăn trộm đem tay chạm vào hầu bao của nàng, cái này bảo nàng làm sao có thể chịu được? Chẳng qua vấn đề này các đan sư cũng không biết ah, chỉ nói nàng tâm địa lạnh nhạt, đối với Ẩn Lưu trung thành và tận tâm, ánh mắt nhìn nàng rốt cục cũng mang theo ý kính sợ.

“Làm tốt lắm!” Sau lưng vang lên hai tiếng vỗ tay. Mọi người lắp bắp kinh hãi, xoay người sang chỗ đó, mới nhìn thấy Hạc trưởng lão không biết từ lúc nào đã đứng ở sau lưng mọi người, trong ánh mắt nhìn về phía nàng tràn đầy khen ngợi, chỉ là trên mặt vẫn hiện vẻ sầu khổ. Ninh Tiểu Nhàn cười cười, đem thảo dược đều giao lên, lúc này mới nói: “Trong tất cả mọi thứ, ngược lại nơi này có chút ít cổ quái.”

Đầu ngón tay nàng chỉ chỗ đó, chính là vị trí rễ cây Già La. Ai cũng có thể nhìn ra, ở đây vốn có một cái sinh vật hình người đang ngồi, chỉ là người đó ở quá gần vụ nổ, lên đã thân bị nổ nát, chỉ có bộ hắc y bao vây lấy tất cả huyết nhục bị vẩy ra tung tóe. Nàng chỉ chính là một mảnh vị trí, gần một khối vải đen lớn cùng da thịt, bên trong chảy ra một dòng máu nóng, nhưng lại màu xanh lá đấy.

“Chết chính là một yêu đồng tử, chỉ có máu của bọn nó là màu xanh lá.” Một đan sư thấp giọng nói. Yêu đồng tử xuất thân là tinh quái, máu có màu không giống với yêu quái bình thường.

Nhãn lực tốt, giờ phút này đã nhìn ra sự khác thường trong da thịt của người đó. Ánh mắt Hạc trưởng lão chăm chú nhìn, không có tự mình động thủ, mà là đưa tay gọi mấy yêu binh Ẩn Lưu vẻ mặt lãnh đạm lại, để cho bọn hắn tiến lên nghiệm thi. Ninh Tiểu Nhàn nhận ra, đây là phòng bụi gai bên trong Ẩn Lưu, những người này là người chuyên phụ trách truy tung, tra tấn cùng thẩm tra.

Mấy gia hỏa này tay chân rất nhanh, lấy thứ gì đó bỏ vào rồi rời đi. Nhưng mà nàng nhanh mắt, đã thấy rõ đồ vật đâm ở bên trong da thịt của yêu đồng tử là cái gì —— một khối nhỏ hình móng tay trong suốt, hình vòng tròn khuyết, ở trên còn có điểm nhỏ lấm tấm. Cái đồ vật này rõ ràng không phải là đồ vật mà tiên thảo trong vườn nên có, có lẽ sẽ có chút liên quan đến vụ nổ lớn lần này, cho nên Trường Thiên và Cùng Kỳ liếc nhìn lẫn nhau dò xét, đều cau mày nói: “Đây là cái gì?”

Nàng nhìn thẳng thứ này, trong nội tâm như có điều suy nghĩ.

Thời gian trôi qua. Chừng nửa canh giờ, tất cả tình huống phát sinh đột phát đều đã được ngăn chặn, công tác cứu giúp thảo dược cũng tiến hành đâu vào đấy, chính thức tổn thất có lẽ so với nguyên bản dự tính không lớn lắm, Ẩn Lưu đã bắt đầu hành động với hiệu suất cao, dù cho là ở xã hội hiện đại cũng đáng được khen ngợi. Nhưng mà nhìn qua mảnh Dược Viên hoàn toàn thay đổi này,  trên mặt mọi người không có lộ ra vẻ nhẹ nhàng. Sự việc ngoài ý muốn lớn  như vậy, mấy ngàn năm qua sơn mạch Ba Xà chưa từng gặp qua, đối với từng người trong Ẩn Lưu mà nói, cái này thật sự là —— vô cùng nhục nhã!