Nợ Âm Khó Thoát

Chương 188: Mười hai bộ xương khô




Sau khi lùi ra sau, tôi nhìn thấy cánh cửa đá trước mặt rung lắc rất mạnh.

Bên trên có nhất nhiều bụi đá đang không ngừng rơi xuống dưới đất, cánh cửa đóng chặt cũng bắt đầu từ từ mở ra.

Sau khi cửa được mở, đập vào mắt chúng tôi là một mảng tối đen như mực.

Một tiếng “ầm ầm” vang lên, hai cánh cửa đá hình như đã mở ra hoàn toàn, âm thanh kịch liệt lúc đầu bỗng ngưng lại, lúc này, tôi cũng nhấc chân tiến vào trong.

Nhưng tôi cảm nhận được, Phương Trình Chu đã vượt lên trước tôi, đồng thời còn dặn tôi đi chậm lại chút, hắn đi trước thăm dò tình hình bên trong.

Tôi và Liêu béo đi theo sau, tốc độ của chúng tôi rất chậm, bỗng lúc này, Liêu béo trực tiếp ném một cây đèn huỳnh quanh về phía bóng tối đen kịt đằng trước.

Cảnh vật cũng chầm chậm hiện ra trước mắt chúng tôi, có điều chỉ là một mặt đất bằng phẳng, căn bản cũng chẳng thế nhìn thấy những thứ khác.

Nhưng đại khái có thể biết được, nơi này dường như rộng hơn những tầng bên trên rất nhiều, từ khi chúng tôi bước vào trong cửa đá, Phương Trình Chu đều chưa truyền ra tín hiệu có nguy hiểm nào.

Chúng tôi yên tâm đi vào trong cửa đá, tôi cũng cảm nhận thấy, khi huyết sát khủng bố đang từ từ bao trùm lấy cả cơ thể tôi.

Trong tay Liêu béo không ngừng ném ra mấy cây đèn huỳnh quang, mỗi góc một cây, chúng tôi cũng đại khái có thể nhìn thấy khung cảnh bên trong căn phòng đá này.

Thứ đầu tiên đập vào mắt chúng tôi là rất nhiều bệ đá, đếm kỹ một lượt, tổng cộng mười hai bệ đá, quan trọng nhất là, bên trên mười hai bệ đá, còn có mười thân hình mặc áo choàng đen ngồi bên trên.

Khí huyết sát nồng nặc kia, chính là truyền ra từ trên mười hai thân hình này.

- Cẩn thận!

Cả người tôi khựng lại, vội vàng hô lên một tiếng với Liêu béo bên cạnh, tiện cũng nhắc nhở luôn Phương Trình Chu, tôi thực sự chưa từng nghĩ tới, bên dưới này sẽ có mười hai người?

Thực ra tôi cũng hiểu rõ, hơn mười người này căn bản không phải là con người, nhưng nếu không phải người, ngược lại còn khó đối phó hơn.

Nhưng khi tôi vừa nói xong, từ phía trên đã truyền tới tiếng của Phương Trình Chu:

- Đây hình như là mười hai bộ xương khô.

Tiếng Phương Trình Chu vừa dứt, Liêu béo bên cạnh đã dùng đèn pin trong tay soi vào một thân người mặc áo choàng đen.

Quả nhiên, thông qua những khẽ hở trên bộ áo choàng, tôi nhìn thấy một bộ xương trắng hếu bên trong, không còn lại chút máu thịt nào, bộ xương khô đang trong trạng thái ngồi khoanh chân, cứ như vậy mà ngồi bên trên bệ đá, nhìn có chút kỳ dị.

Trên mười hai bệ đá, đều có những hàng phù văn rất kỳ lạ, giống hệt với phù văn chúng tôi nhìn thấy ở trên tế đàn phía bên trên, đây rõ ràng là mười hai tế đàn.

Nhưng mười hai người này, là tế phẩm sao? Hai là nói, mười ba người này là những người chủ trì của lễ tế?

Lúc này, Liêu béo tiếp tục đi lên trước, dùng đèn pin soi vào mười hai bộ xương khô.

- Không đúng, mọi người nhìn đỉnh đầu của bọn họ kia.

Đột nhiên, Liêu béo hô lên một tiếng, tôi vội vàng đưa mắt nhìn lên phần đầu của mười hai bộ xương khô, vừa nhìn, đã thấy có mười hai ống dẫn cực kỳ nhỏ, đang ở trên phần đầu của mười hai bộ xương khô.

Nối thẳng vào đầu của mười hai bộ xương khô đó.

- Cả trước mặt của họ nữa!

Là tiếng nói của Phương Trình Chu, tôi cũng di chuyển ánh mắt, nhìn lên trước mặt của mười ba bộ xương, trong đó cũng có một ống dẫn sắt, nối liền với ống dẫn sắt lớn ở giữa.

Quả nhiên, xem ra mười ba bộ xương khô này, cũng là tế phẩm, có điều vẫn có khác biệt với những tế phẩm khác, bởi vì ở lễ đàn bên trên, chúng tôi không thấy bất kỳ tàn dư nào.

Nhưng lễ đàn phía dưới, lại vẫn còn...

- Không đúng, nhìn quần áo của bọn họ đi!

Bỗng tư duy của tôi bị tiếng kinh hô của Liêu béo làm đứt đoạn, tôi lập tức quay đầu lại nhìn về nơi Liêu béo chỉ.

Những gì ở trước mắt tôi, đã khiến lòng tôi cả kinh, bởi vì Liêu béo đang chỉ lên trên bộ áo choàng màu đen.

Trong những bộ áo choàng đen, chính là một hình chân dung rất hung tợn, hình chân dung này chính là bức tranh ghép mà chúng tôi thấy trên tế đàn cũng là bức tranh trên tảng đá.

Không sai, ba hình chân dung đều giống hệt sau, mười ba bộ xương khô mặc quần áo có họa tiết như vậy, nói vậy thì, mười hai người này, chính là người trong đây, còn về việc vì sao bọn họ biến thành những bộ xương khô, có lẽ là bởi vì bị nhốt mãi dưới đất.

Cũng coi như là một loại biến tướng của tế phẩm! Nhưng còn có thể nói, bọn họ cũng là người chủ trì lễ tế cho vật ở phía dưới.

- Tôi cảm nhận được, khí huyết sát, đang phát ra từ trên những bộ xương khô.

Chính vào lúc này, Phương Trình Chu đi đến bên tôi, cất tiếng nói, tôi gật đầu, bởi vì tôi cũng cảm nhận được rồi, khí huyết sát trong đây, đích thực là truyền ra từ trên mười hai bộ xương khô.

Nghĩ đến đây, tôi vội vàng giơ đèn huỳnh quang trong tay lên, sau đó lật bộ áo choàng đen ra, chính vào lúc lật bỏ bộ áo choàng đen, cả người tôi đã đơ cứng ngay tại chỗ.

Bởi vì tôi nhìn thấy một viên trân châu màu đỏ mái to bằng nắm đấm trẻ sơ sinh đang nằm trong phần bụng của bộ xương khô.

Không sai, cũng chính là vị trí của khí hải, trong khí hải của bộ xương khô, có một viên trân châu màu đỏ như máu vẫn đang xoay tròn, bên trên tỏa ra một tầng sương màu đỏ lòm, nhìn thôi cũng khiến da gà tôi nổi hết lên.

Thứ này, chúng là nguồn gốc của khí huyết sát?

Nghĩ đến đây, tôi nhanh chóng di chuyển sang bộ xương thứ hai, cũng phát hiện ra một viên trân châu huyết sát trong khí hải.

Tôi vội vã xem hết khí hải của mười hai bộ xương khô, phát hiện, trong đây có đủ mười hai viên trân châu huyết sát.

Ngưng tụ được thành mười hai viên chân trâu huyết sát khủng bố đến mức này, rốt cuộc cần bao nhiêu máu thịt của sinh linh?

Điều này khiến tôi không dám tin nổi vào mắt mình, bởi vì muốn nhưng tụ khí huyết sát không đơn giản, ít nhất cũng phải cần rất nhiều máu thịt của sinh linh, mới có thể ngưng tụ thành khí huyết sát.

Chứ đừng nói đến một viên trân châu huyết sát to đến thế này.

- Đây là đồ tôi cần!

Chính vào lúc này, Phương Trình Chu bỗng thò một tay về phía viên chân trâu huyết sát, nhưng khi tay Phương Trình Chu vừa tiếp xúc với viên trân châu, tôi cũng nhìn thấy, một luồng khí huyết sát nồng nặc trực tiếp truyền ra từ trên viên trân châu ấy.

Tức khắc, cả người Phương Trình Chu bay văng ra sau.

Đồng thời, tôi cũng cảm thấy khí mùi trên quỷ hồn của Phương Trình Chu yếu đi rất nhiều, cảm nhận được tình hình này tôi vội vã đỡ hắn dậy.

Sau đó, dặn hắn không được kích động, mặc dù trân châu huyết sát là thứ tốt cho hắn, nhưng không có nghĩa là lúc nào cũng có thể đạt được.

Muốn đạt được trân châu huyết sát, còn cần phải mệt nhọc một hồi.

Phương Trình Chu mặt mày kinh hãi, lúc này mới từ từ định thần lại,gật gật đầu, sau đó tôi cũng đi tới trước viên trân châu huyết sát.

Bởi vì đây là thứ Phương Trình Chu cần tôi nhất định phải tìm cách đạt được nó.

Đến trước trân châu huyết sát, tôi hít sâu một hơi, linh khí trong người lập tức vận hành, tay tôi từ từ tiến lại gần viên trân châu.

Khi tay tôi chạm vào viên trân châu huyết sát, cả người tôi kinh hãi, bởi vì tôi phát hiện, một luồng khí huyết sát cực kỳ khủng bố đang chui vào trong người tôi.

Luồng năng lượng này phân bố khắp người, đồng thời, cả người tôi lập tức bay văng ra, thân hình rơi mạnh xuống dưới đất.

Trước ngực tức đến khó thở, hoảng sợ nhìn viên trân châu huyết sát, lúc tôi đang bò dậy, Liêu béo cũng chạy đến bên tôi.

- Xem ra, cho dù có tìm được thứ này, muốn đạt được cũng không phải là chuyện dễ dàng.

Nghe vậy tôi hơi buồn bực, đúng vậy, nhưng đã đến đây rồi, lẽ nào cứ như thế mà bỏ cuộc sao?