Nữ Chủ Giá Lâm, Nữ Phụ Mau Lui Tán! (Xuyên Nhanh: Nữ Chính Giá Lâm, Nữ Phụ Mau Lui!)

Chương 251: Thánh Nữ giáo đình Ánh Sáng VS Thị nữ muốn thượng vị (17)




「Edit: Tư Nghiên.」

「Beta: Tiểu Hy Hy.」

***



Thần". Cố Thịnh Nhân đột nhiên nhớ tới gì đó, mặt biến sắc, “Lúc trước ta có một đồng bạn, là người cùng ta đi Khốn Ách Chi Địa, hắn hiện giờ thế nào rồi?”

Khe hở thời không cực kỳ không ổn định, Carlos hiện giờ cũng không biết như thế nào.

Thần Ánh Sáng chần chừ một chút.

Thần sắc Cố Thịnh Nhân khẩn trương hẳn lên. Thần Ánh Sáng lúc đầu còn muốn trêu chọc nàng một chút, nhưng nhìn đến sắc mặt Cố Thịnh Nhân trắng bệch, lại không đành lòng làm nàng thương tâm.

Thân hình hắn đột nhiên biến hóa, mái tóc dài đến mắt cá chân bị rút ngắn đến eo, con ngươi kim sắc chuyển thành màu xanh thẳm, khuôn mặt cũng dần biến hóa thành bộ dáng Cố Thịnh Nhân quen thuộc.


“Ta ở đây, Thánh Nữ.”

“Carlos” mỉm cười nhìn nàng.

Cố Thịnh Nhân chứng kiến toàn bộ quá trình biến hóa, lúc này nàng còn không biết chuyện gì xảy ra mới là lạ, ngay từ đầu căn bản không có Carlos nào cả, hắn chính là thần Ánh Sáng biến hóa thành.

“Carlos, là.. chính là ngài?” Cố Thịnh Nhân hỏi.

“Như ngươi chứng kiến.” Thần Ánh Sáng hơi mỉm cười, khôi phục lại bộ dáng nguyên bản.

Nhìn Cố Thịnh Nhân kinh ngạc không thôi, thần Ánh Sáng lại ném cho nàng một quả bom.

“Carlos ái mộ Hathaway, chuyện này, ngươi có biết hay không?”

Sắc mặt Cố Thịnh Nhân đột nhiên đỏ lên, chuyện này nàng đương nhiên biết rõ, chỉ là, nếu chỉ là Carlos, nàng nhất định không do dự cự tuyệt, nhưng mà, Carlos lại là thần Ánh Sáng…


Nàng không biết nói thế nào. Thần Ánh Sáng cũng không cho nàng cơ hội trả lời, hắn lại một lần nữa mở miệng: “ Ta, thần Ánh Sáng, Ollie Sith, tâm duyệt nàng, nàng có bằng lòng, tiếp thu tâm ý của ta?”

Thế giới của Thần chính là thô bạo và đơn giản như thế, đối với thứ họ muốn, họ chưa bao giờ giữ lại cái gì.

Đối với thần Ánh Sáng, con dân đại lục Auci, bất kể là ai đều sẽ không cự tuyệt, làm một Thánh Nữ toàn tâm phụng dưỡng thần Ánh Sáng, Hathaway đương nhiên cũng vậy.

Đối với Cố Thịnh Nhân mà nói, được người yêu nhà mình thổ lộ, nàng đã sớm tiếp thu vô số lần.

Hết thảy thuận thế nước chảy thành sông.

Thời điểm Cố Thịnh Nhân bị thần Ánh Sáng đang vui sướng không thôi ôm lấy, nàng còn đang ngẩn ngơ suy nghĩ, chuyện này, phát triển quá nhanh đi.


Lúc sau, đối mặt với lão xử năm vạn năm liên tục đốt lửa trên người nàng, nàng không còn tâm trí để nghĩ đến chuyện khác.

Tinh lực của Thần quả nhiên không giống người phàm, đây là cảm giác đầu tiên của Cố Thịnh Nhân sau khi tỉnh lại.

Nàng hoàn toàn không biết mình ngủ bao lâu.

Toàn thân vẫn còn bủn rủn, không cần nghĩ cũng biết, trên người nàng chắc hẳn có không ít dấu vết.

Giờ phút này nàng nằm trong lồng ngực quen thuộc, da thịt hai người dán vào nhau, độ ấm giao hòa. Cố Thịnh Nhân thực lưu luyến cảm giác này.

Nàng mở to mất, chống lại một đôi mắt kim sắc nhìn chằm chằm nàng.

“Thần…” Nàng bị con ngươi mỹ lệ dị thường kia thu hút, không tự chủ được duỗi tay ra muốn chạm vào.

Thần Quang Minh để tay nàng tùy ý tác quái trên mặt hắn; “Kêu ta Ollie Sith”.
Cố Thịnh Nhân sắc mặt đỏ lên một chút, vẫn ngoan ngoãn kêu một tiếng: “Ollie Sith.”

Thần Quang Minh mỉm cười, xuất phát từ tôn kính, phàm nhân trước đây đều tôn xưng hắn là thần, không dám xưng hô tên của hắn.

Nhưng mà giờ phút này, nghe được tên hắn phát ra từ miệng Cố Thịnh Nhân, hắn cảm thấy thư thái không thôi.

Hai người mặc lại quần áo, thần Ánh Sáng mang theo Cố Thịnh Nhân đi loanh quanh trong Thiên Cảnh.

Các tiểu thiên sứ đều tò mò nhìn phàm nhân được thần của họ ôn nhu dắt tay.

Ở bên trong Thiên Cảnh của bọn họ, chưa từng xuất hiện phàm nhân.

Cố Thịnh Nhân cười cười với họ. Nàng hoàn toàn có thể cảm nhận được trong ánh mắt của họ không có ác ý. Các thiên sứ thiên chân vô tà, rất khó làm người dâng lên ác cảm.
Thiên sứ đối với thiện ác đặc biệt nhạy cảm, bọn họ có thể thấy được Cố Thịnh Nhân có thiện ý đối với bọn họ.

Rất nhanh, các thiên sứ tặng Cố Thịnh Nhân các loại lễ vật trái cây, lãng hoa, mật hoa…

Nhìn Cố Thịnh Nhân cùng những tiểu gia hỏa mình sáng tạo ở chung vui vẻ mà quên mất mình ở bên cạnh, vị thần nào đó sắc mặt lại khó coi lên.