Nữ Giúp Việc Của Thái Tử Phúc Hắc

Chương 173: Tính toán của Thái Gia Tuyền




Hạ Cẩm Hiên nheo lại mắt, hung tợn nhìn chằm chằm cô: "Mới vừa rồi là người nói với anh phải nói chuyện thẳng thắng?"

"Được! Phải thẳng thắng đúng không?" Thái Gia Tuyền một bộ dạng anh dũng hy sinh: "Mới vừa rồi là tình thế bắt buộc! Em hoàn toàn là vì bận tâm mặt mũi của anh mới đồng ý, không thể tính được!" Nhưng bộ dáng cô hoàn toàn nói lên hiện tại cô chỉ là mạnh miệng thôi.

Hạ Cẩm Hiên có chút gấp gấp rồi, một phát bắt được tay của cô, nói: "Chiếc nhẫn này cũng đeo lên rồi, tại sao có thể không tính toán gì hết hả! ?"

"Chiếc nhẫn này thế nào? Đây là em nhặt về từ trong đống rác mà." Thái Gia Tuyền giả vờ ngây ngốc tuyệt đối là hạng nhất.

Hạ Cẩm Hiên lấy lại bình tĩnh, ý thức được cô là đang đùa dai rồi, khóe miệng nhếch lên, bàn tay vươn ra nắm lấy eo cô, cái trán chống đỡ đến giữa hàng lông mày của cô, nói: "Chuyện này nhưng cũng không phải là em có thể đổi ý, hiện tại mọi người trên thế giới ai cũng biết cả rồi."

Thái Gia Tuyền rụt về sau một cái, nháy mắt nói: "Đúng vậy, là em đồng ý lời cầu hôn của anh, nhưng là không có đáp ứng lập tức liền kết hôn nha."

Hạ Cẩm Hiên nhíu nhíu mày, do dự liên tục, cuối cùng bất đắc dĩ hỏi: "Vậy em muốn thế nào?"

Thái Gia Tuyền thở phào nhẹ nhõm, đắc ý cong cong khóe miệng, "Để xem tâm tình!" Tính toán trong lòng cô thật ra thì rất đơn giản, công việc ở Trác Gấm trong nữa năm nay, vì đuổi theo tổng giám đốc anh, cô cũng bị không ít người khác khinh bỉ, hôm nay coi như là hòa nhau một lần, nhưng là thế nào cũng phải để Hạ Cẩm Hiên ăn đau khổ nhiều một chút mới phải.

"Cái đó, không biết Tổng giám đốc đại nhân đối công việc của em có điều động gì?" Thái Gia Tuyền có bộ mặt phớt tỉnh đứng ở đối diện bàn làm việc, vẻ mặt thành thật mà hỏi.

Hạ Cẩm Hiên còn chưa có hết buồn bực, không hề nghĩ ngợi nói: "Về đây làm trợ lý cho anh!"

"Nhưng là, em làm không nỗi!" Thái Gia Tuyền liếc mắt "Em làm sao mà so với cái người Hà Vân toàn năng kia? !"

Hạ Cẩm Hiên ngẩn người, suy nghĩ một chút cũng thế, Thái Gia Tuyền mặc dù không đần, nhưng để cho cô giống như Hà Vân bận rộn trái phải như vậy là không có khả năng. "Vậy em làm trợ lý cho cậu ta đi."

"Trợ lý của trợ lý? Trác gấm không có biên chế như vậy chứ?" Thái Gia Tuyền dường như gây sự với anh thành nghiện rồi.

"Vậy em muốn đi nơi nào?" Hạ Cẩm Hiên vuốt vuốt mi tâm có chút phát đau.

"Đi bệnh viện!" Thái Gia Tuyền lẽ thẳng khí hùng nói: "Em vốn học ngành y, đi theo anh điên lâu như vậy, nên trở về nghề chính được rồi."

Bệnh viện? Bệnh viện nào? ! Cô muốn chạy đi theo Lâm Phong làm việc với nhau? ! Mặt của Hạ Cẩm Hiên trong nháy mắt đen xuống."Không cho phép!"

"Tại sao? !" Thái Gia Tuyền nóng nảy.

"Không cho phép chính là không cho phép! Em đã ký hợp đồng với Trác Gấm . . . Còn nừa đời sau của em cũng đã bán cho anh, coi như không cái hôn thú kia, nhưng cái hiệp ước giấy trắng mực đen ngược lại có một tờ đó!" Hạ Cẩm Hiên cũng bắt đầu chơi xỏ lá : "Gây nữa em đưa em về văn phòng hành chính đó!"

"Đi thì đi! Người nào sợ anh! Ở phí dưới làm chân chạy vặt so với nơi này của anh còn tốt hơn!" Thái Gia Tuyền cứng đầu như cũ, nhe răng trợn mắt nói: "Đừng nghĩ em lại tiếp tục làm người giúp việc cho anh!" Vừa nói vừa xoay người liền đi ra cửa, trực tiếp xuống văn phòng hành chính tìm Lý Giai Giai.

Hạ Cẩm Hiên nhìn cửa chính kia đã sớm đóng sửng sốt nửa ngày, cuối cùng vẫn là bất đắc dĩ lắc đầu, chỉ cần cô không làm khó đòi đi ra bên ngoài, ở trong công ty, sẽ theo ý cô đi.

_____________

Bên kia, Thái Gia Tuyền tức giận đằng đằng đi xuống lầu, đi tới trước văn phòng hành chính lại do dự. Cô nên lấy lấy thân phận gì đi vào trước mắt bọn họ đây? Là một tư thế người thắng, hay là khiêm tốn một chút tốt hơn? ?

"Tiểu Tuyền? Bà ra đây!" Đang lúc do dự, giọng nói Lý Giai Giai đột nhiên truyền tới."Mau nói cho tôi biết, kết quả hội chiêu đãi ký giả như thế nào? Thế nào mà Khang Hinh lại rời đi trước rồi?"

Khóe miệng Thái Gia Tuyền một hồi co quắp, thì ra là tin tức còn chưa có truyền tới đấy. Đang cảm thấy thấp thỏm tạm thời để xuống thì trong phòng làm việc đột nhiên truyền ra một hồi thét chói tai. . .