Nữ Phụ Ác Độc Cười Với Ta

Chương 1: Nữ tổng tài bá đạo ①




Nữ phụ ác độc bị nhốt vào ngục giam, nam nữ chính hữu tình nhân cuối cùng thành quyến thuộc, bọn họ kịch liệt ôm hôn...

Đào Nhiên thối lui ra khỏi giao diện Tấn Giang, kết cục này làm cho lòng nàng buồn bực muốn chết. Với tư cách là độc giả thâm niên, Đào Nhiên có thể nói là đọc vô số truyện. Từ tốt nghiệp tiểu học năm ấy đã bắt đầu đọc tiểu thuyết ngôn tình, sau đó mê mệt mấy cuốn truyện cao phú soái bá đạo tổng tài không cách nào tự kiềm chế, về sau thì đơn thuần chỉ là yêu đọc tiểu thuyết. Không khiêm tốn mà nói, chỉ cần là tiểu thuyết Trung Quốc, chưa có thể loại nào nàng chưa xem qua.

Nhiều năm về sau nàng bắt đầu công tác, khẩu vị lại trở về thể loại ngôn tình năm đó. Đều nói mốt thịnh hành có vòng luân hồi, không ngờ ngay cả khẩu vị hứng thú cũng vậy. Nhưng mà một vòng quay trở về, nội dung tiểu thuyết vẫn mùi vị như xưa.

Nam chính vĩnh viễn bỏ qua nữ phụ hoàn mỹ xem như không thấy, có mắt như mù chạy đuổi theo nữ chính đủ loại khuyết điểm. Đối với điểm này Đào Nhiên kỳ thực không có ý kiến gì, dẫu sao củ quả rau xanh mỗi loại đều có người thích. Nhưng mà nữ phụ thiên chi kiêu nữ giàu sang xinh đẹp có mị lực tại sao cứ nhất định không phải nam chính không thể chứ?

Ví dụ như quyển tiểu thuyết này, nữ phụ chính là một mỹ nữ kim tiền địa vị mọi thứ không thiếu, chỉ bởi vì ở trong đám người nhìn thấy nam chính một lần, liền yêu hắn yêu đến không cách nào tự kiềm chế. Sau đó nam chính thích nữ chính tiểu bạch*, nữ phụ càng là sử hết đủ loại thủ đoạn đi hãm hại nữ chính, cuối cùng thành công đem bản thân lăn lộn vào ngục.

(*) tiểu bạch: ngây thơ ngu ngơ trắng như tờ giấy.

Phạm pháp vào ngục là chuyện đương nhiên, thứ Đào Nhiên không hiểu là, tại sao nữ phụ cứ nhất quyết không phải nam chính không thể đây? Lấy điều kiện của nàng nam nhân chất lượng tốt loại nào mà không có, hết lần này tới lần khác cứ treo cổ chết trên thân cây nam chính này. Được rồi, cho dù muốn tranh nam chính với nữ chính, ngươi đi câu dẫn hắn a. Hết lần này tới lần khác không hạ thủ trên người nam chính, ngược lại dùng mọi cách hãm hại nữ chính, cũng không biết đầu óc úng nước hay gì.

Loại suy nghĩ này Đào Nhiên không hiểu được, nàng thầm nghĩ nếu như bản thân là nữ phụ, có điều kiện như nữ phụ, bất kể nam chính có ưu tú bao nhiêu, nàng cũng sẽ không phản ứng hắn.

"Đào Nhiên, cùng nhau ăn cơm đi."

Đồng nghiệp lôi Đào Nhiên ra khỏi thế giới nội tâm, Đào Nhiên thấy đã tan việc, nàng cười nói: "Ngày khác đi, hôm nay muốn nghỉ ngơi sớm một chút."

"Vậy cũng được, ngày mai gặp." Đồng nghiệp mang giày cao gót phong tình vạn chủng rời đi.

Sinh hoạt chính là bình thản như vậy, Đào Nhiên chuẩn bị tắt máy vi tính về nhà. Điện thoại di động đột nhiên reo lên, nàng lấy ra nhìn, liền thấy trên màn ảnh xuất hiện mấy chữ to xanh biếc.

"Suy nghĩ ra ý nghĩa của sinh mệnh chưa, nghĩ muốn chân chính tồn tại không?"

Giây phút ấy cảm giác trong lòng Đào Nhiên là không cách nào hình dung, sau đó nàng không chút do dự nhấn NO. Màn ảnh dần tối xuống trong nháy mắt lại sáng lên, vẫn là mấy chữ to xanh biếc.

"Muốn thay đổi vận mệnh của nữ phụ ác độc không?"

Tâm tình Đào Nhiên bắt đầu phức tạp, quả nhiên người trong tiểu thuyết gặp nhiều kỳ ngộ, người đọc tiểu thuyết càng gặp nhiều kỳ ngộ hơn. Tâm tình nàng có chút kích động, sau đó một lần nữa nhấn NO, màn ảnh lại tối xuống.

Xã hội hiện nay người trẻ tuổi đều quá xung động, nữ tử bình tĩnh như bản thân chắc cũng sắp tuyệt chủng rồi đúng không?

"Đinh."

Màn ảnh một lần nữa sáng lên, Đào Nhiên nhìn phía hàng chữ xanh lá cây bi thảm trên kia, thầm nghĩ đầu năm nay virus thật cố chấp.

"Ngươi thật không suy tính một chút sao?"

Đào Nhiên không chút do dự cân nhắc, cũng không có ấn NO, nàng trực tiếp nhấn nút tắt máy. Sau đó trước mắt nàng tối sầm, cả người đều mất đi ý thức.

Sau khi thanh tỉnh, nàng đã bị một hệ thống tên là Tiểu Mỹ trói định rồi. Tiểu Mỹ bề ngoài là một con gấu trúc đầu đội lá cây, nó dùng thanh âm đáng yêu kiểu shota nói với Đào Nhiên, nhiệm vụ của nàng chính là đi giải cứu cảm hóa nữ phụ ác độc, bảo vệ an toàn cho sinh mạng và tài sản của quần chúng nhân dân.

"Chúc mừng ngươi, trở thành người được chọn. Chuẩn bị xong chưa? Chúng ta phải lên đường rồi."

"Đợi đã." Đào Nhiên nói: "Ta muốn biết tại sao ngươi lại trói định ta, hệ thống các ngươi ở thời điểm trói buộc ký chủ đều không cần ký chủ đồng ý sao?"

Đôi mắt ti hí bên trong vành mắt đen của gấu trúc Tiểu Mỹ nháy mấy cái, vô tội nói: "Ngươi đồng ý rồi mà."

"Ta không có." Đào Nhiên chìa ra một ngón tay nói: "Ban đầu điện thoại di động của ta xuất hiện câu đầu tiên, ta nhấn NO. Sau đó xuất hiện câu thứ hai, ta vẫn là nhấn NO. Sau đó vấn đề thứ ba ta trực tiếp tắt máy, từ đầu tới đuôi ta đều chưa từng đồng ý."

"Không, ngươi đồng ý rồi." Gấu trúc Tiểu Mỹ ôm thân thể tròn vo của mình nói: "Thủ tục của chúng ta là, tắt máy chính là ngầm thừa nhận đồng ý."

"..."

"Cường đạo, hệ thống cường đạo!" Đào Nhiên xông tới kéo da lông gấu trúc, "Ta muốn về nhà, ta mới vừa thanh toán tiền cọc, nhà còn chưa sửa xong..."

Gấu trúc Tiểu Mỹ mặt bất đắc dĩ nói: "Ta là hệ thống, không phải là gấu trúc thật, ngươi kéo lông ta có tác dụng gì đâu? Mọi người đều là người lớn, có chuyện gì không thể bình tĩnh lại ngồi chung một chỗ moi tim moi phổi ra trò chuyện một chút chứ? Người ta là hệ thống của ngươi, người ta sẽ tận lực giúp ngươi a."

Đào Nhiên buông lông Tiểu Mỹ ra, ngồi ở trước mặt nó nói: "Ta muốn về nhà."

"Nhà thì có thể trở về, nhưng không phải hiện tại." Gấu trúc Tiểu Mỹ không biết từ nơi nào móc ra một chồng giấy thật dày, vừa lật vừa nói: "Bởi vì ngươi đã đồng ý lời mời của hệ thống, cũng chính là cùng hệ thống ký hợp đồng. Nếu như ngươi không hoàn thành nhiệm vụ thì chính là vi phạm hiệp ước, tiền vi phạm hiệp ước rất đắt."

Đào Nhiên nghĩ một chút, hỏi: "Bao nhiêu tiền?"

Gấu trúc Tiểu Mỹ đem xấp giấy kia lật đến trang cuối cùng cho Đào Nhiên nhìn, "Tiền vi phạm hiệp ước là 99999999998, ký chủ muốn chọn trả sao?"

"..."

"Tại sao không dứt khoát là một cái số chẵn, nếu có thể trả nổi nhiều tiền như vậy còn cần tiếc hai khối đơn vị sao? Các ngươi quả thực chính là bá chiếm điều khoản, dưới tình huống ta không hay biết gì lại dám gạt ta ký loại hợp đồng bất bình đẳng này..."

Đào Nhiên không ngừng điên cuồng chửi rủa, gấu trúc Tiểu Mỹ sâu xa nói: "Nếu như ngươi hoàn thành toàn bộ nhiệm vụ, hệ thống sẽ đem số lượng nhân dân tệ giống như vậy gửi vào tài khoản của ngươi ở thực tế..."

"Được." Đào Nhiên thân thiết nắm móng tay gấu trúc Tiểu Mỹ, "Muốn ta làm gì cứ việc nói, cảm hóa nữ phụ ác độc bảo vệ an toàn cho sinh mạng tài sản của quần chúng nhân dân đúng không? Hoàn toàn không thành vấn đề, chúng ta lên đường thôi."

Với tư cách một hệ thống kiến thức rộng rãi, người vô sỉ mặt dày như vậy Tiểu Mỹ vẫn là lần đầu tiên thấy.

"Được, vậy chúng ta liền lên đường thôi."

Trước mắt Đào Nhiên xuất hiện một mảnh trời tuyết, bên tai đều là tiếng dòng điện kêu xoẹt xoẹt. Nàng đã nghĩ kỹ rồi, đợi sau khi nàng trở thành nữ phụ ác độc nhất định sẽ không thèm nhìn nam chủ một lần, nàng phải dùng thân phận nữ phụ ác độc sống vui vẻ sống xuất sắc sống đúng bản chất.

Bông tuyết biến mất, Đào Nhiên dần dần thấy rõ cảnh tượng trước mắt. Giờ phút này nàng đang ở trong một không gian thu hẹp, bốn phía đều là tường, cái mông đang ngồi trên một vật hình vòng, nói chính xác thì nàng chính đang đi nhà cầu.

Nàng mặc quần vào, đẩy cửa ra ngoài, một người nam nhân liền xuất hiện ở trước mặt.

Nam nhân này dáng dấp coi như đẹp trai, nhưng không phải loại hình Đào Nhiên thích, vì vậy nàng rất bình tĩnh nói: "Tiên sinh, nơi này là toilet nữ, ngài ở chỗ này làm gì?"

Người nọ ngây ngẩn nhìn chòng chọc Đào Nhiên mấy giây, mắng một câu bệnh thần kinh, sau đó đẩy cửa vào nhà xí. Đào Nhiên mặt chán ghét nói: "Người nào đây thật là, xông vào toilet nữ còn nói năng hùng hồn như vậy?"

"Ách, ký chủ. Tiểu Mỹ thân yêu của ngươi thân thiện nhắc nhở ngươi, trước vẫn là tiếp nhận trí nhớ nguyên chủ thì thỏa đáng hơn."

Vì vậy Đào Nhiên bắt đầu tiếp nhận trí nhớ nguyên chủ, một lát sau liền không xong rồi. Ngươi nói là vì sao? Bởi vì nơi này thật sự là toilet nam.

Thế giới Đào Nhiên đang ở chính là thế giới của quyển tiểu thuyết nàng xem sau cùng, trong tiểu thuyết này nam chính tên Bạch Thiếu Huy, nữ chính tên Thôi Hiểu, nữ phụ ác độc kia tên Long Thu, là CEO của công ty giải trí Tinh Huy lớn nhất cả nước.

Long Thu trong một lần yến hội thấy được Bạch Thiếu Huy, đối với hắn vừa gặp đã yêu. Nhưng Bạch Thiếu Huy lại thích nữ nghệ sĩ Thôi Hiểu trong công ty giải trí Tinh Huy, lại còn đầu tư một khoản tiền lớn cho Tinh Huy muốn lăng xê Thôi Hiểu nổi tiếng. Long Thu dưới cơn ghen tị oán hận liền để cho nam nghệ sĩ Đào Nhiên của công ty đi câu dẫn Thôi Hiểu, kết quả Đào Nhiên này lại thật yêu Thôi Hiểu, dưới cơn thịnh nộ của Long Thu ra tay bảo vệ Thôi Hiểu mà bị Long Thu thất thủ đẩy xuống cao ốc té chết, sau đó đại kết cục là Long Thu ở tù.

Khác với tưởng tượng của Đào Nhiên chính là, nàng không xuyên thành nữ phụ ác độc Long Thu, mà là xuyên thành tên pháo hôi(*) trùng tên trùng họ với nàng, Đào Nhiên.

(*) pháo hôi: con chốt thí, bia đỡ đạn.

"Hệ thống." Đào Nhiên nhìn thanh niên dung mạo xuất sắc trong gương, thiếu chút nữa khóc lên nói: "Ta không muốn làm nam nhân."

"Ký chủ xin hãy kiên cường, ngươi là giỏi nhất, ngoan. Nghĩ đến 99999999998 kia đi, ngươi có năng lực ngươi có thể làm được."

Đào Nhiên vịn tường, thở dài một tiếng nói: "Được rồi, ta tận lực. Nhưng mà ngươi phải nói cho ta, thân phận pháo hôi như ta, nên làm sao cảm hóa Long Thu?"

"Là vầy, nhóm nữ phụ ác độc chỉ là bởi vì yêu nam chủ cầu mà không được nên mới hắc hóa, cho nên theo lý thuyết mà nói chỉ cần các nàng không thích nam chủ nữa, vậy thì sẽ không cần hắc hóa."

"Biết rồi." Đào Nhiên hạ quyết tâm, nàng mở vòi nước rửa mặt, nói với bản thân nhất định phải cố chịu, hết thảy vì kim tiền.

"Rào..." Thanh âm bồn cầu bơm nước vang lên, nam nhân trước đó đi ra thấy Đào Nhiên đang rửa mặt, biểu tình có chút vi diệu nói: "Cậu cũng tới Tinh Huy phỏng vấn sao?"

Đào Nhiên xoay người, lộ ra nụ cười tự nhận là nam nhân nhất nói: "Phải, anh cũng vậy sao?"

"Phải." Người kia nói: "Cậu... rửa trôi hết trang điểm trên mặt rồi, là muốn đem mặt mộc đi phỏng vấn sao?"

"..." Đào Nhiên vẫn duy trì nụ cười, "Phải, tôi cảm thấy mặt mộc của tôi đã rất tuấn tú, trang điểm thêm liền có hơi sắc dụ, như vậy không công bằng với thí sinh khác."

"..."

Không sai, hôm nay chính là ngày Đào Nhiên tới Tinh Huy phỏng vấn, sau đó hắn dựa vào vẻ ngoài cùng diễn xuất xuất sắc thành công ký hợp đồng vào Tinh Huy. Sau đó bị Long Thu nhìn trúng, bộ phim đầu tiên chính là nam chính. Nữ chính là Thôi Hiểu, nhiệm vụ chân chính của Đào Nhiên là câu dẫn Thôi Hiểu, hư hại tình cảm của nàng và Bạch Thiếu Huy.

Bên ngoài sảnh phỏng vấn tuấn nam mỹ nữ xếp thành một hàng dài, mọi người đều ăn mặc khéo léo trang điểm tinh xảo. Để mặt mộc giống như Đào Nhiên, kiểu tóc cũng bởi vì dính nước mà bị làm hỏng, quả thực có chút đặc biệt. Hắn vừa xuất hiện, liền hấp dẫn không ít ánh mắt.

┬┴┬┴┤炎炎炎├┬┴┬┴

(*) Chú thích: ở trên có ghi Đào Nhiên trang điểm, không sai, chính là trang điểm, nam nghệ sĩ trang điểm là chuyện bình thường, idol trẻ của HQ TQ ra trước công chúng đều có trang điểm nhẹ, son môi đắp phấn đều có, chỉ là không đậm như nữ, mà nhân vật chính hiện tại chính là đi phỏng vấn cho công ty giải trí quản lý nghệ sĩ.