Nữ Phụ Báo Thù

Chương 32: Đùa giỡn




Mạn Dao cúi đầu, giả vờ ra bộ dáng bình tĩnh nếm thử một miếng ly cà phê trên bàn, chờ đợi phản ứng của người đối diện. Ánh mắt của Trương Hạo Đình vẫn luôn không dời đi từ trên người của Mạn Dao.

Lại nói, trí nhớ đời trước của Mạn Dao thật ra khiến cô ngụy trang thoạt nhìn rất giống như thế. Ít nhất trong một lúc Trương Hạo Đình không nhìn ra khẩn trương phía dưới sự bình tĩnh của Mạn Dao, quan sát cô chốc lát, thấy đối phương nhàn nhã uống cà phê, ánh nắng chiều rải rác đến trên người đối diện, khiến trên người đối diện tăng thêm một vệt màu vàng kim.

Nhìn người đối diện, lòng của Trương Hạo Đình cũng dần dần trở lại yên tĩnh từ dưới sự kích thích tới mới vừa nãy, không mở miệng, mà là thân thể buông lỏng dựa vào trên chỗ tựa lưng của sô pha, hưởng thụ thời gian cùng một chỗ khó được này. Một phút hai phút, cà phê trong ly của Mạn Dao đã không thấy một phần ba, người đối diện vẫn không làm ra phản ứng đối với chất vấn vừa nãy của cô.

Nhưng loại ánh mắt dò xét vốn đặt ở trên người cô khiến cô đứng ngồi không yên đó bị đối phương thu về, đối phương hệt như đã hoàn toàn quên mất mình ngồi ở nơi đó. Len lén ngẩng đầu, không để lại dấu vết nhìn đối phương một cái, lại không nghĩ rằng bị đối phương tóm gọn. Trong nháy mắt va chạm với tầm mắt của đối phương, Mạn Dao vốn định dời tầm mắt sang hướng khác ngay, thế nhưng kiểu này thoạt nhìn hình như là hơi chột dạ, dứt khoát quang minh chính đại nhìn thẳng vào mắt của đối phương.

"Lại nói, tôi và Lý tiểu thư cũng đã gặp mặt rất nhiều, trên xưng hô cũng không cần lạnh nhạt như vậy. Lý Mạn Dao, sau này tôi sẽ gọi em là Mạn Dao nhé, em cũng có thể gọi thẳng tên của tôi, Hạo Đình. Dù sao hai nhà chúng ta cũng là thế giao (quan hệ nhiều đời). Hôm nay tôi mới biết thì ra là Mạn Dao còn là người ái mộ của tôi, không ngờ tôi lại có người ái mộ xinh đẹp như vậy, thật là vô cùng vinh hạnh."

Đối mặt với tầm mắt Mạn Dao một lát, Trương Hạo Đình sợ hai mắt Mạn Dao xinh đẹp như vậy sẽ biến thành mắt gà chọi, rất dứt khoát nhận thua, trước tiên dời tầm mắt đi, đặt ly cà phê trong tay xuống, vừa mở miệng đã thay đổi xưng hô hai bên.

"Trương Đổng nói đùa, chú cùng thế hệ với bác và cô của Mạn Dao, cho tới nay Mạn Dao đều xem chú làm thành bậc cha chú mà đối đãi, nếu như đột nhiên thay đổi xưng hô, đây chính là bất kính bề trên. Nếu để cho người ngoài nghe được, sẽ nói gia giáo của nhà họ Lý chúng tôi, có phải hay không nha, chú Trương."

Mạn Dao không có lãng phí miệng lưỡi ở trên vấn đề thần tượng kia, mà là trực tiếp kéo hai người bọn họ đến trên mặt hai vai vế, một chú Trương đã hoàn toàn cắt đứt khả năng tiếp tục với cô. Chú Trương, thấy Mạn Dao kêu lên xưng hô này khóe miệng hả hê thoáng nâng lên một nụ cười yếu ớt, trong lòng Trương Hạo Đình bị nụ cười này làm cả trái tim cũng hơi ngứa một chút, thật là một con cáo nhỏ giảo hoạt, mỗi câu đều giấu giếm huyền cơ, chỉ cần không cẩn thận một chút cũng sẽ rơi vào trong cạm bẫy.

"Nói đến tuổi của tôi, em cũng có thể gọi tôi là chú, em đấy trẻ con lớn như thế hình như đều thích xem phim Hàn gì đó, gần đây tập đoàn chúng tôi đầu tư một bộ phim thần tượng, chính là nói về chuyện xưa giữa ông chú lớn như tôi đây với học sinh cấp 3 thanh xuân vô địch như em vậy. Tôi vốn là còn cảm thấy có chút kỳ quái đối với câu chuyện này, nhưng hôm nay nghe được lời của em, xem ra phim truyền hình này không hề giống như truyện nhi đồng, vẫn là rất phù hợp thực tế."

Dưới cờ nhà họ Trương quả thật có một công ty giải trí, mấy ngày gần đây đang bận rộn quay phim truyền hình. Theo đạo lý mà nói loại quay phim truyền hình này, Trương Hạo Đình cũng không cần sự xét duyệt của chủ tịch, nhưng vừa vặn đoàn phim của bộ phim truyền hình này ầm ĩ rất nhiều chuyện, bị người chọt đến chỗ Trương Hạo Đình, lúc anh xử lý chuyện này, cũng đại khái hiểu được nội dung đoàn phim này quay chụp. Không ngờ hành động trong lúc vô tình, vào lúc này cũng đưa đến một cơ hội đùa giỡn đối phương.

Ông chú, học sinh cấp 3, trong đầu Mạn Dao nhớ tới một bộ phim thần tượng rất hot lúc đời trước, dường như tên yêu ông chú gì đó, hay là ông chú chết chắc rồi. Thứ phim thần tượng ngu ngốc này, dù đời trước hay là đời này thì cô cũng không có hứng thú gì, thế nhưng bộ phim thần tượng này quá hot, ròng rã thời gian cả một năm, cả đầu đường cuối ngõ đều đang bàn luận về bộ phim truyền hình này, dù trên ti vi hay là trong máy vi tính, chỉ cần vừa mở ra chính là về nội dung bộ phim truyền hình này, cho dù không chú ý, Mạn Dao cũng không thể tránh khỏi hiểu rõ một chút đối với bộ phim truyền hình này. Có điều, không ngờ bộ phim truyền hình này lại là công ty Trương Hạo Đình quay.

Tuy nói gả cho Trương Hạo Đình, nhưng dưới cờ tập đoàn Trương thị có bao nhiêu công ty, phụ trách cái gì, Mạn Dao chỉ biết sơ sơ, cô cũng không truy tìm kỹ, tự nhiên không để ý đến công ty giải trí dưới cờ Trương thị chính là cái công ty bị cô âm thầm ra sức chửi bới trước kia. Lại nói, có lẽ là khí thế quá xung khắc, mỗi một bộ phim công ty này quay đều không hợp sở thích của Mạn Dao, mà mấy bộ phim này cũng không biết là xảy ra chuyện gì, chính là hot khắp thế giới.

Khi đó, Mạn Dao từng bùi ngùi không biết là nhà tuyên truyền này quá lợi hại, hay là cô đã không theo kịp tiết tấu thế giới, dù nghĩ thế nào cũng không làm rõ được tại sao tất cả những thứ cô ghét đều là sản phẩm của công ty này.

"Chú Trương, tuy nói một bộ phim thần tượng, theo giá trị bản thân của chú là không lọt mắt, nhưng theo tuổi của cháu đến xem, bộ phim truyền hình này rất khó trở nên hot, công ty của các chú không cần thiết lãng phí quá nhiều tinh lực ở trên đó. Dù sao đề tài này hoàn toàn không thể gợi nên sự tò mò của người ta, phim truyền hình quan trọng nhất chính là kịch bản, kịch bản không hay, cho dù mời tới minh tinh lớn hơn nữa, cũng sẽ không có hiệu quả gì."

Mạn Dao nhân cơ hội đả kích đối phương, nếu đối phương tin lời của cô, thay đổi kịch bản, vậy tương lai phim truyền hình này tự nhiên sẽ không có huy hoàng sau này. Nếu những người khác nói việc này, Trương Hạo Đình có lẽ sẽ để ở trong lòng, nếu như có thời gian cũng sẽ phái người nghiên cứu một chút, những năm gần đây công ty họ đều không nóng không lạnh, tuy nói dưới cờ có mấy siêu sao tuyến một, nhưng diễn viên tuyến hai ba lại vẫn không có quá nhiều cơ hội. Lần này đẩy ra bộ phim thần tượng này chính là vì nâng những người mới kia một chút.

Những tên tuổi lớn kia thành danh quá lâu, đã có chút không bị công ty khống chế, hơn nữa hợp đồng của bọn họ cũng sắp đến kỳ hạn, qua một khoảng thời gian nữa, nếu bọn họ bị những công ty khác đào đi, hoặc là trực tiếp mở phòng làm việc, vậy công ty giải trí của bọn họ sẽ có thể rơi vào tình cảnh thời kì giáp hạt. Cũng là như thế, Trương Hạo Đình ôm hi vọng rất lớn với bộ phim truyền hình này, dù cho không thể để diễn viên trong bộ phim này một lần là nổi tiếng, cũng tuyệt đối không thể lại là kết thúc chán nản.

Nhưng hôm nay phim truyền hình này so với ban đầu vốn thêm một loại ý nghĩa khác, cho dù tương lai bọn họ không thu tiền vốn trở về, Trương Hạo Đình cũng sẽ không thay đổi giả thiết lúc đầu, mấy đề tài ông chú và Lolita lại giống như là hai người bọn họ. Mạn Dao thấy Trương Hạo Đình chẳng ừ hử gì cả gật đầu một cái, cũng không tiếp tục hỏi thăm nữa, nếu bởi vì câu nói đầu tiên của mình bắt đầu tương lai của một đám diễn viên, chuyện như vậy cũng không phải là Mạn Dao mong muốn thấy.

Quay bộ phim truyền hình này ngoại trừ mấy vai phụ là người cũ ra, còn lại tất cả diễn viên chính đều là người mới, chính là dựa vào bộ phim này mà bọn họ mới bắt đầu nếm được may mắn, chính thức trở thành một minh tinh. Mạn Dao nhớ tới phỏng vấn đã từng xem mấy lần, là một người nam phụ trong đó si tình thanh mai trúc mã với nữ chính, nhớ lại cảnh ngộ không có gặp may trước đó. dieenddafnleequysddoon Có lẽ những khả năng kia đều là công ty đại diện sắp xếp bản thảo thông báo xuống, rất nhiều chuyện đều là hư cấu. Nhưng nghĩ tới chàng trai nhớ lại trải qua kia, có chút đỏ mắt lên, rốt cuộc Mạn Dao không nói ra lời kế tiếp.

"Chú Trương, thời gian đã không còn sớm, cháu cũng nên rời đi, nếu không người trong nhà sẽ lo lắng." Mạn Dao không muốn ở lại chỗ này, đối phó đùa giỡn như có như không của Trương Hạo Đình. Đối diện dù cho đùa giỡn, vào lúc Trương Hạo Đình mở miệng, Mạn Dao hiểu rõ ý trong lời nói của đối phương. Có lẽ ở cái nhìn của những người khác, Trương Hạo Đình là rể rùa vàng khó được, tuổi trẻ tài cao, anh tuấn tiêu sái, có thể được anh nhìn trúng là chuyện cực kỳ may mắn. Nhưng trong những người này cũng không bao gồm Mạn Dao, đời này Mạn Dao đã từng suy nghĩ đối tượng hôn nhân tương lai là dạng gì.

Có lẽ giữa bọn họ cũng không có cảm giác tim đập thình thịch, có thể bình thản như nước, nhưng cũng sẽ cho người ta cảm thấy yên tâm không nói ra được. Vĩnh viễn cũng sẽ không giống như đời trước làm cho cô Đại Hỉ Đại Bi (xúc động tột cùng). Đời trước sau khi chết thảm như vậy, đời này lại muốn trả thù kẻ thù đời trước, đợi đến khi tất cả mọi chuyện kết thúc, có thể trải qua cuộc sống thuộc về cô, Mạn Dao càng hy vọng là một loại cuộc sống yên ổn lặng lẽ.

Công việc trong suy nghĩ của cô là giảng viên đại học, trong tháp ngà sẽ không có nhiều lục đục đấu đá như vậy, mà cô cũng không để ý chức danh, không gian lên cao, cũng sẽ không có xung đột lợi ích với những đồng nghiệp khác, cuộc sống của cô như vậy sẽ vững vàng vượt qua cả đời giống với trong tưởng tượng của cô. 

"Thời gian vẫn còn sớm, đến lúc đó tôi bảo tài xế đưa em trở về, Mạn Dao thông minh như vậy, nếu có thể đi ra, thì nhất định nghĩ xong kết quả thỏa đáng, ngay cả trở về muộn, Mạn Dao cũng sẽ có cớ thỏa đáng sẽ không để cho những người khác hiểu lầm. Lại nói dù bị những người khác thấy cũng không có gì, chúng ta lại là thế giao, thần tượng và người ái mộ gặp mặt không phải là chuyện rất bình thường?"

Trương Hạo Đình cũng không đồng ý Mạn Dao cứ như vậy mà rời khỏi, bắt đầu bàn bạc với Mạn Dao ca kịch từng xem lần trước. Đối phương không đồng ý, Mạn Dao cũng không tiện cứ trực tiếp rời đi, vốn là phụ họa lời của đối phương, nhưng Trương Hạo Đình thật sự rất có kỹ xảo nói chuyện, sau mấy câu nói, Mạn Dao dần dần bị nội dung anh bàn tán hấp dẫn. Trương Hạo Đình lợi hại nhất chính là lời nói khách sáo, ở trong rất nhiều lúc lơ đãng Mạn Dao giống như giao quyền mấy vấn đề chi tiết không liên quan sẽ không khiến cho người ta cẩn thận liền bị anh moi ra từ trong miệng Mạn Dao.

"Em nói thiết kế đó nghe có chút thú vị, không bằng em nói tỉ mỉ chút, chúng ta cùng nhau phân tích một chút." Lúc đối thoại với Trương Hạo Đình, không thể tránh khỏi nói tới chuyện trên giới thương mại, có kinh nghiệm đời trước, ngược lại Mạn Dao cũng có thể phát biểu ý kiến của mình đối với một ít chuyện hiện nay, những ý kiến này khiến hai mắt Hạo Đình tỏa sáng, căn bản đều tâm linh tương thông (đồng cảm, kết nối) với mình. 

Mà bây giờ, Mạn Dao nhắc tới chính là một mảnh đất trống mà gần đây rất nhiều công ty địa ốc đều đánh giá cao, mặc dù vị trí mảnh đất trống này tương đối vắng vẻ, nhưng hiện nay sản nghiệp bất động sản phát triển nhanh như vậy, mấy năm tiếp theo bên kia sẽ trở thành khu vực sầm uất. Tiềm lực tăng tỉ giá đồng bạc của mảnh đất trống này vô cùng to lớn, công ty có chút thực lực đều muốn ăn miếng thịt béo này, đương nhiên Hạo Đình cũng không muốn bỏ qua nơi này. Lần này ở phòng sách, chuyện Lý Vạn Sơn bàn bạc với anh chính là về mảnh đất trống này, hi vọng hai công ty cùng hợp tác, ăn miếng thịt béo này đừng cho những công ty khác cơ hội.

Nhà họ Lý và nhà họ Trương đều không phải là tập đoàn làm giàu bằng bất động sản, mặc dù mấy năm nay đầu tư rất nhiều ở trên bất động sản, nhưng lần này rất nhiều công ty uy tín lâu năm cạnh tranh mảnh đất trống này, chỉ dựa vào bọn họ bất kỳ một cái nào cũng không thể có được miếng thịt béo này, chẳng bằng hai nhà cùng hợp tác, nhân cơ hội nắm chắc công trình này.

Mạn Dao cũng không biết lần này Lý Vạn Sơn và Trương Hạo Đình bàn bạc là công trình này, đời trước cuối cùng mảnh đất trống này không biết Lý Vạn Sơn dùng phương pháp gì đã nuốt xuống tất cả, vốn định chờ đợi lúc đất tăng giá trị hoặc là mình bán lầu, hoặc là trực tiếp bán qua tay, dốc sức kiếm được một khoản tiền. Nhưng ai biết phía dưới mảnh đất trống kia lại phát hiện một ngôi mộ cổ triều Hán.

Cho tới nay tuy rằng thành phố S phồn hoa nhưng ở cái nhìn của rất nhiều người lại là thiếu hụt văn hóa bên trong, lần này phát hiện cổ mộ, chấn động cả thành phố S, mảnh đất trống này của Lý Vạn Sơn lập tức bị chính quyền thành phố hoạch định thành địa phương bảo vệ trọng điểm, sau khảo sát ngôi mộ cổ, tạm thời không thể khai quật, nên khu vực này cũng không còn có khả năng phát triển.

Giao thiệp với chính phủ, cho dù chính phủ nhìn ở mặt mũi nhà họ Lý, bồi thường thêm một chút tiền, nhưng đối với tổn thất của nhà họ Lý thì có thể nói là như muối bỏ bể. Sau lần đả kích này, đến mấy năm nhà họ Lý cũng chưa khôi phục nguyên khí (sức sống), đây cũng là nguyên nhân sau đó cô bị gả cho Trương Hạo Đình.