Nữ Phụ Muốn Làm Lão Đại

Chương 187




Giản Nhất Lăng nghi ngờ nhìn hai người họ.

"Giản Nhất Lăng, thẳng thắn sẽ được khoan hồng, chống cự là trừng phạt nghiêm khắc."

Lưu Văn "ép hỏi" Giản Nhất Lăng, "Thành tích gần đây của cậu đã tiến bộ rất nhanh, cậu đã sử dụng độc môn bí pháp nào?"

"Đúng đúng, thẳng thắn sẽ được khoan hồng, chống cự là trừng phạt nghiêm khắc." Hồ Kiều Kiều hưởng ứng.

Đối mặt với hai người thẩm vấn "hung hãn", Giản Nhất Lăng suy tư trong hai giây, "Không có gì, đó là, nhớ kỹ, hiểu bài." Giản Nhất Lăng nói sự thật.

Câu trả lời này làm cho Hồ Kiều Kiều thật sự rất buồn, đối với những câu hỏi đơn giản nhất, cô nhìn thấy cũng không nhớ ra, làm sao có thể hiểu? "

" Vậy còn người gia sư mà cậu thỉnh lúc trước thì sao? Có phải hay không rất lợi hại? Có phải hay không đã dạy cậu rất nhiều? "

Lưu Văn hỏi lại.

" Lợi hại. "Giản Nhất Lăng rất nhận thức năng lực của Tần Xuyên.

Dù chưa nghe kỹ bài giảng của anh nhưng cô không thể phủ nhận trình độ của anh.

" Đó thực sự là công lao của việc học bổ túc! "Hồ Kiều Kiều chỉ có thể nghĩ như vậy.

Lưu Văn vội vàng hỏi Giản Nhất Lăng về thông tin của gia sư," Giản Nhất Lăng, gia sư của cậu tên là gì? Làm gì? Mình có thể tìm ở đâu? "

Giản Nhất Lăng thành thật nói với Lưu Văn về thông tin của Tần Xuyên," Tần Xuyên, sinh viên đại học, Đại học Hằng Viễn. "

Sau khi Giản Nhất Lăng nói xong, Lưu Văn và Hồ Kiều Kiều đồng loạt nhìn cô.

Đây không phải là anh chàng đẹp trai vừa đến trường của họ để diễn thuyết sao?

" Thảo nào cậu tiến bộ nhanh như vậy, cậu học bổ túc với gia sư lợi hại như vậy mà. "Lưu Văn thở dài.

Hồ Kiều Kiều trợn mắt," Nhất Lăng, gia sư của cậu thật sự là anh chàng đẹp trai Tần Xuyên, a, mình thật ghen tị! Thảo nào khi anh ấy đến trường chúng ta ngày hôm đó, cậu không có hứng thú một chút nào, nguyên lai là bình thường đã nhìn đủ rồi. "

Hồ Kiều Kiều và Lưu Văn đang hâm mộ gia sư của Giản Nhất Lăng.

Vương Hướng Trọng bước đến," Các cậu thực sự nghĩ rằng cậu ấy sẽ lợi hại sau khi học bổ túc? Vừa có người vừa phản đối nhà tổ chức và yêu cầu xem xét lại kết quả của Giản Nhất Lăng. "

Mặc dù Vương Hướng Trọng không tham gia cuộc thi hóa học này, nhưng cậu ấy đã nghe thấy rằng rất khó để vượt qua cuộc thi hóa học này.

Ngay cả những siêu cấp đại học bá của trường họ cũng chỉ chiếm vị trí thứ 10.

Tại sao Giản Nhất Lăng lại có thể là người ở vị trí đầu tiên?

" Vương Hướng Trọng, cậu nói vậy là không tốt lắm đâu? Giản Nhất Lăng là bạn học của lớp chúng ta, giải thưởng của cậu ấy cũng mang về vinh dự cho lớp của chúng ta. "

Lưu Văn trịnh trọng giải thích điều này với Vương Hướng Trọng.

" Danh dự có được bằng thủ đoạn không phải là danh dự, mà là sự sỉ nhục. "

Giọng Vương Hướng Trọng lớn và tự tin.

" Vương Hướng Trọng, cậu không có căn cứ, đừng nói nhảm.. "

Hoa Kiều Kiều một lần nữa bị Vương Hướng Trọng chọc giận.

" Có bằng chứng hay không thì đợi khi nào kết quả khảo sát được công bố là sẽ biết có phải không? Còn có hay không có vấn đề, thì trong lòng người đó không phải là rõ ràng nhất sao? Ồ, mình chỉ nói vậy thôi, các cậu cũng không cần dò sẵn chỗ ngồi. "

Vương Hướng Trọng nói xong rồi rời đi.

Nhìn thấy cậu ta như vậy, Hồ Kiều Kiều mặt đầy bất mãn nói nhỏ," Sao lại coi thường người ta như vậy, thành tích kém liền không tiến bộ được sao.. Chúng ta được gọi là tiềm lực tiềm tàng!"

###

Đại học Hằng Viễn, Văn phòng khoa Hóa học.

Trưởng ban tổ chức cuộc thi hóa học này đang ở trong văn phòng mà họ mượn.

Người phụ trách là một người đàn ông trung niên ngoài bốn mươi, mặc vest chỉnh tề.

Trước mặt người đàn ông trung niên là một tờ giấy thi môn hóa học, tên tờ giấy đó ghi: Giản Nhất Lăng.

Cuộc thi hóa học lần này bọn họ tổ chức là siêu khó, học sinh cao trung bình thường khó có điểm cao.