Nữ Phụ Muốn Làm Lão Đại

Chương 404




Tần Du Phàm xem tin tức trên mạng và đọc các bình luận, trên mặt nở một nụ cười mỉa mai.

Cô đã mang chiến đội cùng thành tích vang dội mà cô đã dành thời gian và sức lực để gây dựng đến trước mặt anh ấy, mà anh ấy lại không cần.

Quay đầu lại đi cùng cô bé nhà họ Giản mua một danh ngạch để đùa giỡn, đây là cái gì?

Tất nhiên Tần Du Phàm không tức giận vì việc mua danh ngạch tham dự, nhưng Địch Quân Thịnh sẵn sàng đồng hành cùng cô gái nhỏ đó lại như một trò đùa vậy.

Địch gia chưa từng làm như vậy với ai, đây là điều mà Tần Du Phàm tức giận nhất và không thể hiểu được.

Tần Du Phàm không biết ai đã đưa tin tức lên mạng, hay ai đã trả tiền để tìm kiếm tin tức trong một khoảng thời gian ngắn như vậy.

Nhưng có thể thấy người đăng tin vẫn khá thông minh, biết không thể làm mất lòng Địch gia, cho nên Địch gia đã bị cắt khỏi các bức ảnh được tung ra.

Nhìn theo hướng dư luận, mũi nhọn trong việc này nên nhắm vào Giản Nhất Lăng.

Nói cách khác, chuyện này chủ yếu được thực hiện bởi người có mâu thuẫn với Giản Nhất Lăng.

Tần Du Phàm chỉ xem như một trò đùa, chỉ cần Địch Quân Thịnh không dính vào, chuyện đó sẽ không liên quan nhiều đến cô.

Đối với loại tin tức như thế này, Tần Vu Phàm đều khinh thường.

Nếu không đem Địch Quân Thịnh dính vào thì thế nào, Địch gia vẫn ở trong chiến đội đó, mắng cả chiến đội trên mạng, còn không phải là mắng cả Địch gia sao?

Tần Du Phàm cũng không muốn bất cứ thứ gì từ Giản Nhất Lăng, cái cô ấy muốn chính là con người và trái tim của Địch gia.

Cô ấy không có lợi gì khi làm ra loại chuyện như vậy, bởi vì trong chuyện này, Giản Nhất Lăng và Địch Quân Thịnh là đang ở trên cùng một con thuyền.

###

Những tin đồn trên mạng không ảnh hưởng đến Giản Nhất Lăng và Địch Quân Thịnh.

Không có bằng chứng thực tế nào, chỉ dựa vào hình tượng và thân phạn của Giản Nhất Lăng, liền đưa ra các kết luận như vậy.

Muốn chiến đội của Giản Nhất Lăng mất tư cách tham gia trận đấu, ít nhất bọn họ phải đưa ra được bằng chứng rằng họ đã mua cái danh ngạch này.

Khi đến thời điểm diễn ra trận đấu offline, Giản Nhất Lăng và những người khác sẽ có mặt trên sàn đấu, có thực tài hay chỉ là giả bộ, cũng không cần đợi các phỏng đoán có địch ý cũng nhìn thấy được.

Sau khi xem tin tức trên mạng, An Dương đã gọi điện cho Giản Nhất Lăng, "Đại tỷ, mấy tên khốn nạn trên mạng lão tử đã giúp tỷ mắng trở về, tỷ đừng để bọn họ ảnh hưởng đến tâm tình!"

An Dương còn cao hứng hơn Giản Nhất Lăng.

Biết rằng Giản Nhất Lăng sẽ tham gia trận đấu offline, An Dương đã kích động không chỉ một lần.

Nếu không phải gia đình không cho phép cậu được nghỉ học, cậu cũng đã muốn đến thành phố Thông Hải để xem truyền hình trực tiếp và cổ vũ cho đại tỷ của mình ngay tại chỗ.

Bây giờ cậu nói chuyện với Giản Nhất Lăng một cái đại tỷ hai cái đại tỷ rất êm tai, không còn bất kỳ rào cản tâm lý nào.

"Không sao đâu." Giọng của Giản Nhất Lăng nhẹ nhàng, nhưng giọng điệu của cô đủ bình tĩnh và điềm đạm.

"Mấy cái lời phun chết người đó, không có chứng cứ, cứ để chúng nó sủa." An Dương tức giận chửi bới.

Tiểu đệ bên cạnh thì thào, "Dương ca, hình như anh cũng chỉ vừa nghe người ta nói mấy câu liền tìm đại tỷ hạ chiến thư.."

An Dương đá mạnh vào người tên tiểu đệ, sau đó tiếp tục nói với Giản Nhất Lăng:

"Đại tỷ, nếu tỷ có chuyện cần tôi, hãy nhớ nói cho tôi biết, luận về đánh đấm thì mấy tiểu đệ này không có sợ cái gì."

"Được."

An Dương lảm nhảm như mẹ già, nói với Giản Nhất Lăng nào cần chú ý đến cơ thể rồi đến chế độ ăn uống của mình, Giản Nhất Lăng đừng quá lo lắng, đừng hoảng sợ, đừng khẩn trương và hãy bình tĩnh khi lên thi đấu.

Những người không biết đều nghĩ rằng cậu ấy là một người cha chứ không phải một tiểu đệ.