Nữ Phụ Trùng Sinh: Chí Tôn Y Tiên

Chương 74: Sao có thể để cho ngươi thoải mái




Kỳ thật Mộc Phong đối với cái này cũng nghĩ không thông, không ai có thể cho gã một cái đáp án: “Anh làm sao biết? Dương Lam Nhi từ trước đều biết rõ chính mình muốn cái gì, Dương Lam Nhi nếu là không muốn, cũng sẽ không quay đầu lại.”

Nghe vậy, Đông Phương Y cùng Văn Khiết Nghi đều cảm thấy có chút không thoải mái.

Nam nhân Dương Lam Nhi không cần, lại trở thành bảo của các nàng? Này có ý gì?

Chỉ có thể nói, hai đóa hoa khôi của trường này nghĩ nhiều, Mộc Phong không có ý tứ này, Dương Lam Nhi càng sẽ không, lúc trước, không phải là hai người bọn họ đoạt sao? Hiện tại lại quái lạ Dương Lam Nhi không cần? Này đều là cái logic gì?

“Vậy muốn làm sao bây giờ? Ảo Ảnh Đèn anh muốn dường như ở trên tay nàng, còn có rất nhiều cái khác, đều bị nàng mua đi, nếu là dùng tiền đi mua, trừ phi nàng không biết giá trị của Ảo Ảnh Đèn, nếu không, chúng ta ra không nổi cái giá kia.” Văn Khiết Nghi khẽ nhíu mày, nàng ta mặc dù không biết rõ Mộc Phong vì cái gì muốn Ảo Ảnh Đèn như vậy, cái này cùng tu luyện có quan hệ như thế nào?

“Tạm thời liền dạng này, nghĩ kỹ biện pháp rồi nói sau, muốn Dương Lam Nhi đối với anh giống như trước, trừ phi tất cả các em đều rời đi.” Mộc Phong u ám nói ra, có đôi khi gã cũng hoài nghi Dương Lam Nhi có phải biết cái gì hay không, vì cái gì đột nhiên thích đồ cổ? Còn có tiền mua những thứ đó? Quan trọng nhất là, rất nhiều thứ đều là đồ gã cần.

Bất quá cẩn thận ngẫm lại, Mộc Phong lại cảm giác mình đa tâm, bởi vì Dương Lam Nhi không chỉ mua đồ cổ gã cần, cũng mua cái khác, hẳn chỉ là một loại trùng hợp. Huống chi, dựa theo những thứ đồ cổ nàng mua kia, phần lớn đều là thật, chỉ sợ sang tay cũng có thể lợi nhuận đến không ít tiền, khó trách nàng cũng không thiếu tiền.

Vốn là Mộc Phong còn nghĩ, nếu Dương Lam Nhi thiếu tiền, tự nhiên sẽ đến tìm gã, đến thời điểm đó gã có thể nói một chút yêu cầu khác.

Nhưng mà, hiện tại ngoài ý muốn nhất chính là, Dương Lam Nhi có nhãn lực đối với đồ cổ, không biết rõ khi nào lại có dạng bản lĩnh này.

“Phong, vì một mình Dương Lam Nhi, anh có thật không muốn chúng em hay không?” Vẻ mặt Đông Phương Y bi thương, nàng ta vì Mộc Phong cũng đã trả giá rất nhiều.

Tập đoàn Thiệu thị đã phản bội Đông Phương gia, trong gia tộc nàng ta đã không còn là thiên tài được sủng ái, quan trọng nhất là, bị Dương Lam Nhi chụp ảnh chụp coi như đồ cầm tay vậy, quả thực không có một chuyện là thuận lợi.

Hiện thời, cũng không phải tình cảm của Đông Phương Y đối với Mộc Phong đã sâu đến cỡ không thể dứt bỏ, mà là không có biện pháp quay đầu lại.

Mộc Phong cầm tay Đông Phương Y, an ủi nói: “Tự nhiên không thể nào, anh cùng Dương Lam Nhi, đã sớm không có vấn đề gì.”

Nghe nói như thế, Văn Khiết Nghi cũng thật cao hứng, duỗi tay khoác tay kia của Mộc Phong, ba người hòa thuận cười cười nói nói đi xa.

Chờ không nghe tiếp được thanh âm gì nữa, nhìn không thấy bóng dáng, Dương Lam Nhi từ góc tối đi ra, khóe miệng thoáng ánh lên nụ cười nhẹ châm chọc.

Thì ra là như vậy, nàng liền nói Mộc Phong vì cái gì đột nhiên đến sắm vai tình thánh với nàng, nguyên lai là vừa ý những đồ vật tăng cao tích lũy kia a!

Dương Lam Nhi vốn không nghĩ có thể lừa gạt bao lâu, một khi nàng mua nhiều thứ, đám người Mộc Phong tự nhiên có thể nghe được. Hơn nữa có hệ thống có thể nghe lén một chút tin tức ở tầm xa, bị phát hiện là chuyện sớm muộn, có thể kiên trì đến bây giờ, đã ngoài dự liệu của nàng.

Bất quá, chủ ý này đến cùng là tự Mộc Phong nghĩ ra? Hay là nữ nhân của gã ra? Muốn đem nàng cũng thu hoạch thành một trong những nữ nhân của Mộc Phong?

Dương Lam Nhi chỉ là ngẫm lại, liền cảm giác mình chán ghét đến.

Nếu như là do Mộc Phong tự mình nghĩ, kia chỉ có thể nói cặn bã nam đến đâu cũng đều cặn bã, thật cho mình là tình thánh vô địch sao?

Nếu như chủ ý này mà là nữ nhân của Mộc Phong ra, Dương Lam Nhi dám khẳng định, vài nữ nhân này tuyệt đối không có ý tốt, trừ để thỏa mãn yêu cầu của Mộc Phong, còn muốn mượn việc này để phá hủy nàng.

Dương Lam Nhi xác định, nếu nàng “Hồi tâm chuyển ý”, chờ Mộc Phong có được thứ gã muốn, những nữ nhân này liền sẽ liên thủ làm cho Mộc Phong chán ghét nàng, cuối cùng hoàn toàn vứt bỏ nàng.

“Chia sẻ? Phốc, quả thực quá buồn cười.” Dương Lam Nhi cảm thấy buổi trưa hôm nay hoàn toàn không có khẩu vị: “Cho ta và các ngươi là cùng một cái phẩm vị sao? Nguyên chủ cũng có thể thà làm ngọc vỡ, không làm ngói lành, huống chi là ta?”

Đừng nói tới tình huống hiện tại này, chính là Mộc Phong thật sự buông tha cho những nữ nhân bên cạnh để đến tìm nàng, cũng không có một chút xíu khả năng, nam nhân dơ bẩn như vậy, còn muốn cho nàng tiếp tục ăn mỹ thực hay không?

Đang nghĩ ngợi, Âm Tử Mạt gọi điện thoại đến nói cùng nhau ăn cơm, Dương Lam Nhi lập tức châm chọc: “Mạt Mạt, ta bị cặn bã nam nào đó làm cho chán ghét, không đói bụng.”

“Ai?” Âm Tử Mạt mờ mịt.

“Mộc Phong!” Dương Lam Nhi hung hăng nói, những thứ đồ cổ trong tay kia, có nát cũng không để cho Mộc Phong giữ.

Âm Tử Mạt dừng một chút, tựa hồ rất nghi hoặc: “Đó là ai?”

“...” Dương Lam Nhi lặng yên một hồi lâu, trong nháy mắt bộc phát vui vẻ: “Ha ha, Mạt Mạt, ngươi thật sự là quá đáng yêu, được rồi, ta lại có khẩu vị, chúng ta đi đến chỗ đường dành riêng cho người đi bộ gọi một nồi lẩu như thế nào? Gọi suất ba trăm cho một người nhé!”

Khẩu vị đại nhân ăn tiệc đứng tối có yêu.

“...” Âm Tử Mạt từ đầu tới đuôi đều không hiểu ra sao, không hiểu Dương Lam Nhi vì cái gì lại thay đổi nhanh như thế, bất quá có ăn liền tốt, cái khác vẫn là đừng quản.

Gặp mặt, Dương Lam Nhi mới dám xác định, Âm Tử Mạt là thật đem cái Mộc Phong này quên mất không còn một mảnh, căn bản không biết rõ nàng đang nói tới ai, nhịn không được tâm tình tốt hơn hai phần.

Cho nên nói, bên trong sân trường này không phải là còn có người không quan tâm đến sự tồn tại của bát quái sao? Bạch Hân cùng Mộ Đình Đình quả nhiên ngạc nhiên.

Sau sự kiện hôm đó, Dương Lam Nhi ghi nhớ một khoản ở trong lòng trước, về sau lại tính sổ, Mộc Phong cũng không có đến phiền nàng, mấy ngày sau, liền bắt đầu kiểm tra cuối kỳ.

Trong lúc kiểm tra, Dương Lam Nhi đã quyết định xong hành trình nghỉ hè, dùng thân phận Thẻ Hợp Kim ở Chợ Đen, giải quyết thị thực ở đa quốc gia.

Này là chỗ tiện lợi ở Thế Giới Ngầm, bởi vì quan hệ với nhiệm vụ, có rất nhiều việc đều là vượt quốc gia, nên có đường tắt giải quyết thị thực, căn bản không cần chờ trình tự lâu như bình thường.

Sở dĩ đưa ánh mắt nhắm ra nước ngoài, đó là bởi vì nàng trong lúc vô tình nghe được, Mộc Phong muốn xuất ngoại để chơi đùa tích lũy lợi nhuận.

Này vốn nên là sự tình của một hai năm sau, nhưng bởi vì Mộc Phong thực sự thiếu quá nhiều tích lũy, rất nhiều thứ lại lúc nào cũng bị Dương Lam Nhi vượt lên trước một bước, nên mới động tâm tư ra ngoại quốc.

Dương Lam Nhi tự nhiên sẽ không để cho gã thoải mái như vậy, vội vàng làm xong thị thực, cũng chuẩn bị xuất ngoại chơi đùa.

Hết thảy đã chuẩn bị sẵn sàng, Dương Lam Nhi cũng không vội, an tâm thi xong, còn thoải mái nhàn nhã liên hoan cùng bạn học cùng lớp.

Mộc Phong muốn xuất ngoại, nữ nhân của gã sao sẽ buông tha cho loại cơ hội chơi đùa này? Huống chi, hiện thời quan hệ của Mộc Phong ở nước ngoài có thể đùa trò trẻ con gì, nói như thế nào cũng cần các nữ nhân ủng hộ một chút.

Mặt khác, nữ nhân của gã cũng không phải là tất cả đều là người trong Thế Giới Ngầm, không có thẻ chứng minh cá nhân mà nói, thị thực chỉ có thể đi trình tự bình thường, huống chi, loại chuyện như nữ nhân xuất hành, thu thập cũng sẽ thật phiền toái.

Cho nên, Dương Lam Nhi kết luận, Mộc Phong ở trong khoảng thời gian ngắn căn bản không ra cửa được, nàng tự nhiên cũng không cần quá nhanh.

“Uy, Lam Nhi, lần nghỉ hè này bạn lại muốn đi đâu?” Đã thành thói quen ngày nghỉ liền không gặp bóng người của Dương Lam Nhi, Mộ Đình Đình vô cùng hâm mộ ghen ghét nói ra.