Nước Mắt Sẽ Ngừng Rơi

Chương 68




Còn Quân từ khi tát nó và đuổi nó đi, cậu cảm thấy hối hận vì những gì mình làm vùi đầu vào rượu bia làm khổ cho BA, cô cũng đau lòng không kém. BA không có cách nào liên lạc với nó nhìn Quân đau khổ vậy cô không tránh khỏi đau lòng xót xa...

Lôi Quân từ bar wind’s về BA đã phải nhờ Key mới có thể mang Quân vào trong phòng. Cậu nôn ói khắp nhà làm BA phải dọn túi bụi, trong giấc mơ còn nói mớ

-Ji à anh xin lỗi

-tha lỗi cho anh

-Ji ơi

...

BA cầm tay Quân xót xa, nước mắt rơi lã chã rồi thiếp đi, ngày hôm nay cô đã quá mệt mỏi.

Nửa đêm tỉnh giấc Quân đã thấy BA nằm với tư thế không được thoải mái lắm ở bên giường cậu, nhẹ nhàng bế BA lên giường đắp chăn cẩn thận cho cô, dạo này cô xanh xao quá.

“anh xin lỗi em” thì thầm bên tai cô rồi cậu bỏ ra ngoài dặn lòng mình phải bình tĩnh giải quyết mọi chuyện, cậu đã nói dối ba cậu rằng “nó do quá sock nên đã chuyển đến nhà Jan ở” đã đến lúc phải nói sự thật. Ra ban công châm điếu thuốc, làn khói mỏng phả ra từ miệng cậu, mệt mỏi đúng cậu quá mệt mỏi rồi nhưng cậu là k.trai như những lời mẹ cậu đã viết trong bức thư

“Lúc con đọc được bức thư này chắc ta đã ở bên Mĩ, ta xin lỗi vì đã không thể ở lại bên mấy ba con. con hãy thay ta chăm sóc ba và em gái con Ji nhé! Ta có lỗi với con bé nhưng giờ ta không thể đứng vững khi đối diện với con bé nữa, có lẽ nó rất hận ta Quân à.

Có lẽ con đã từng rất hận ta và ba con vì đã lạnh nhạt với con mà chỉ lo cho mình Ji phải không? Con biết không từ nhỏ con đã là 1 đứa hiếu động và khỏe mạnh điều đó làm ta rất tự hào về con, con trai ta!!! Nhưng không phải vì thế mà ta sẽ yêu thương che chở con quá nhiều, như vậy con sẽ sống tự lập và có chí hướng vươn lên hơn. Ta không giống như những người mẹ khác yêu thương con mình hết mực và thể hiện ra bên ngoài...ta xin lỗi vì đã để con bên vú nuôi từ bé tới lớn, ta đã không hoàn thành trách nhiệm của 1 người mẹ đối với con!

*cười* Đọc đến đây chắc con lại tự hỏi 1 lần nữa tại sao ta và ba con lại thương yêu Ji nhiều đến thế, những tình cảm đáng ra con phải nhận được phải không? Ta hiểu ta hiểu tất cả, đúng Ji không phải là con ruột ta nó đến nhà ta ở từ bé ba mẹ nó rất thiếu thốn không thể cho Ji được những thứ nó thích, những thứ mà nó muốn và Ji thiếu tất cả thiếu tất cả những gì mà con có. Con bé rất dễ thương trong sáng và hồn nhiên, đôi mắt sáng như cuốn người ta nhìn vào mắt nó không rời, ta bị cuốn hút vì đôi mắt đó chắc là con cũng vậy.

Nếu con hỏi vì thấy con bé tội nghiệp mà yêu thương nó mặc kệ con thì ta cũng sẽ trả lời. Điều đó không phải con bé rất giống với đứa em đã mất của con, từ khi con bé mới sinh ra ta đã rất bất ngờ giống như trời định vậy, ta giường như đã tưởng nó là món qà mà thượng đế đã ban tặng ta một lần nữa. Đến khi ba mẹ nó không thể nuôi nó ta đã nhận nó làm con nhưng lại bắt họ phải đổi họ của con bé sang họ Vũ mà không phải họ Triệu nữa, vì vậy mà ta đã yêu thương nó như con ruột mình quên đi việc nó chỉ là con nuôi...

Ta xin lỗi vì đã quá ích kỉ bỏ lại tất cả mà ra đi, nhưng ta đã suy nghĩ rất nhiều ta ở lại chỉ làm khổ cho mọi người...

Còn nữa bí mật về cái chết của ba mẹ Ji nhất quyết con phải ngăn chặn lại, coi như ta cầu xin con!!!

Vũ Hoàng Anh Quân ta yêu con rất nhiều, kể cả trước đây và bây giờ ta vẫn yêu con rất rất nhiều, con yêu”

Nhưng bà đã không thể ở bên Mĩ nữa, mà giờ bà đã đến 1 nơi rất xa...rất xa khác, nơi mà không có gia đình cậu. Bức thư này đã không thể trở thành sự thật nhưng điều bà nói chắc chắn cậu sẽ thực hiện.

Nghĩ đến khóe mắt cậu lại cay cay, nhưng cái bí mật mà bà đã nhắc tới là gì? tại sao lại phải dấu đi...đó vẫn là 1 câu hỏi mà vẫn chưa có câu trả lời