Nuôi Dưỡng Nhân Vật Phản Diện

Chương 102




Editor: Thương Thù

Beta: Nguyệt Ảnh Vô Sương

- ------------------------------------------

Diệc Văn cũng không có ở lại lâu, lấy được lọ muối xong liền khách khí vài câu rồi rời đi.

Tiễn Ý Ý xoa xoa đầu Lương Nguyệt Ninh, chậm rãi hỏi qua một lần mới biết được là người hàng xóm này chỉ là ngẫu nhiên gặp được, cũng không phải hắn cố tình tìm tới, lúc này mới thởi dài nhẹ nhõm một hơi.

Diệc Văn này, trong nguyên tác cùng Lương Nguyệt Ninh... có một mối quan hệ không thể hình dung tốt được. Lương Nguyệt Ninh bị cha Diêu dùng thủ đoạn đưa đến trong tay Diệc Văn, mà khi đó, Diệc Văn đã là một người bị tàn tật ngoài ý muốn, tính tình cực kì cổ quái, thô bạo. Cô bé ở trong tay hắn như một món đồ riêng tư, bị hắn siết chặt trong lòng bàn tay. Ngay cả đến Lương Quyết Thành cũng không làm cách nào mang cô bé đi được.

Hiện tại Diệc Văn còn chưa gặp phải chuyện gì ngoài ý muốn, hắn gặp gỡ qua Lương Nguyệt Ninh vài lần, nhìn thế nào cũng thấy như một người bình thường.

Hơn nữa Tiễn Ý Ý còn có một loại ý niệm, Diệc Văn này có phải đối với cô bé có một chút ít tâm tư?

Lương Nguyệt Ninh mới 16 tuổi, Diệc Văn sẽ không biết xấu hổ như vậy đi?

Tiễn Ý Ý dặn dò cô bé vài câu, khi chỉ có một mình thì tận lực không để người khác tiến vào nhà, cho dù là hàng xóm cũng vậy, cần phải có một chút đề phòng đối với đối phương.

Lương Nguyệt Ninh biết Tiễn Ý Ý là vì muốn tốt cho mình, liền gật đầu đáp ứng.

Dù sao người hàng xóm kia hẳn là cũng sẽ không trở lại. Qua hết hè Lương Nguyệt Ninh sẽ lên cấp ba, về sau sẽ ngày càng bận rộn hơn, nói không chừng cũng sẽ không gặp lại.

Tháng 7 có một sự kiện quan trọng nhất, đó chính là sinh nhật 18 tuổi của Tiễn Ý Ý.

Lão gia tử muốn tổ chức buổi tiệc sinh nhật mừng Tiễn Ý Ý trưởng thành, tiểu thúc cũng muốn như vậy, thế nhưng Tiễn Ý Ý lại có chút không được tự nhiên. Nếu Tiễn gia tổ chức buổi tiệc này thì cô cùng với Tiễn Mân Văn có cùng ngày sinh, nhất định sẽ được tổ chức cùng nhau. Nói vậy thì một nhà ba người Tiễn gia khẳng định cũng sẽ tham dự.

Trước kia chỉ cần là nơi có mặt Tiễn Mân Văn, cuối cùng đều sẽ nháo đến không thoải mái, và rồi sẽ làm cho ông nội Tiễn phải buồn phiền. Tiễn Ý Ý không nghĩ sẽ gây ra chuyện gì một lần nữa, biến tiệc sinh nhật trưởng thành này trở nên không vui vẻ gì.

Phương thức cự tuyệt của cô cũng rất đơn giản, nói thẳng ra là không muốn nháo đến không thoải mái.

Một bữa tiệc sinh nhật, hai nhân vật chính, làm tốt thì sẽ trở thành bữa tiệc hoàn hảo, làm không tốt thì chính là trò cười cho thiên hạ.

Lo lắng của Tiễn Ý Ý, ông nội Tiễn hiểu rất rõ, ông trầm mặc hồi lâu, cuối cùng vẫn là đồng ý với yêu cầu của cô.

Sinh nhật 18 tuổi của Tiễn Ý Ý, chỉ đơn giản là cùng ông nội và tiểu thúc ăn một bữa cơm, sau đó cô muốn đi chơi đâu thì đi.

Mà Tiễn Mân Văn tự nhiên là vẫn muốn tổ chức tiệc sinh nhật 18 tuổi, Tiễn gia cũng đã bắt tay vào chuẩn bị. Không có quan hệ với Tiễn Ý Ý, địa điểm của buổi tiệc này tự nhiên cũng không phải nhà của lão gia tử. Cha mẹ Tiễn vì việc này thậm chí còn nghĩ tới để Tiễn Ý Ý với Tiễn Mân Văn cùng nhau tổ chức, đem địa phương rời đến nhà lão gia tử, như vậy càng có mặt mũi hơn.

Chung quy thì vào một năm trước, ông nội vì Tiễn Ý Ý mà chuẩn bị một buổi yến tiệc ra mắt vòng ngọc, ở ngay trong nhà quang minh chính đại giới thiệu cô. Không thể đến phiên Tiễn Mân Văn, lại còn là sinh nhật 18 tuổi mà vẫn phải giấu đi không cho người khác gặp mặt được.

"Ý Ý, sinh nhật 18 tuổi quan trọng như vậy, làm sao có thể qua loa chứ?"

Mẹ Tiễn ở trước mặt cha Tiễn và Tiễn Mân Văn mở loa ngoài, gọi điện cho Tiễn Ý Ý. Hiện tại bà ta đã có kinh nghiệm rồi, qua nhiều lần như vậy, thời điểm nói chuyện với Tiễn Ý Ý đều tự giác đem thân phận của mình biến thành một người dì thân thiết. Thân phận này làm mẹ Tiễn không còn cảm thấy phiền muộn ở trong lòng, lúc nói chuyện với Tiễn Ý Ý cũng tâm bình khí hòa hơn một chút ít.

Dù sao thì hơn nửa năm cũng chưa từng gặp qua cô, nói là quan hệ mẹ con, trên thực tế thì so với thân thích còn không bằng.

Chỉ cần cô không làm gì chướng mắt thì giọng điệu tốt một chút cũng không sao.

Hơn nữa bây giờ là lúc nào chứ, là sinh nhật trưởng thành 18 tuổi của Tiễn Mân Văn đó! Sau này con bé sẽ là tôn bối duy nhất của Tiễn gia, sinh nhật của Tiễn Mân Văn nhất định phải tổ chức ở chỗ của lão gia tử, như vậy mới có thể có mặt mũi.

Nhưng là ngay cả mẹ Tiễn không muốn thừa nhận cũng không được, Tiễn Mân Văn ở chỗ của lão gia tử, vô cùng mất mặt.

Nếu như quả thực muốn tổ chức tiệc sinh nhật cho Tiễn Mân Văn ở chỗ lão gia tử thì việc tất yếu là phải làm cùng Tiễn Ý Ý mới được.

Thế nhưng bọn họ nghe nói, Tiễn Ý Ý từ chối yêu cầu tổ chức sinh nhật 18 tuổi ở nhà, cô muốn tự mình tổ chức riêng.

Một mặt, cha mẹ Tiễn ngược lại là rất cao hứng, Tiễn Ý Ý không tổ chức sinh nhật ở chỗ lão gia tử, ít nhất sẽ không áp đảo Tiễn Mân Văn. Thế nhưng đồng dạng là Tiễn Mân Văn cũng không có lý do để tổ chức sinh nhật ở chỗ lão gia tử.

Hai đứa con gái cùng nhau sinh nhật, chỉ cần Tiễn Ý Ý tổ chức ở nhà ông nội vậy thì tự nhiên hai chị em "sinh đôi" trên danh nghĩa này không thể nào tách rời hai buổi sinh nhật ra được. Tiễn Ý Ý tổ chức ở chỗ của lão gia tử, Tiễn Mân Văn khẳng định cũng có thể tổ chức ở đó.

Hiện tại Tiễn Ý Ý lại không đi, lão gia tử cũng không lo chuyện này nữa, ngay cả đến một lý do Tiễn Mân Văn cũng không có. Cha mẹ Tiễn rất bất đắc dĩ, chỉ có thể tính toán trước tổ chức sinh nhật cho Tiễn Ý Ý, sau đó để Tiễn Mân Văn tới buổi tiệc sinh nhật đó, đâu ai biết được hôm đó là tổ chức riêng cho ai chứ.

Giọng điệu mẹ Tiễn khách khí, Tiễn Ý Ý vẫn duy trì lễ phép cơ bản, uyển chuyển từ chối.

Cơ hồ là cô chẳng cần nghĩ cũng biết, mẹ Tiễn để cô cùng tổ chức sinh nhật khẳng định không phải thật tâm chúc mừng cô mà là vì để Tiễn Mân Văn có lí do đi tới chỗ của lão gia tử.

Ông nội làm cho ai hay không làm cho ai, Tiễn Ý Ý đều tôn trọng ông ấy. Cái này cùng cô không có quan hệ, càng không có việc cô vì Tiễn Mân Văn mà lui mình tổ chức sinh nhật.

Không thể, cũng đừng suy nghĩ.

Mẹ Tiễn mới hòa khí nói hai câu, bị Tiễn Ý Ý lập tức cự tuyệt, lập tức lộ ra bộ mặt thật.

"Tiễn Ý Ý, tôi còn là mẹ cô đấy! Nói chuyện chú ý thân phận một chút đi! Tôi muốn cô làm thế nào, cô không có tư cách cự tuyệt."

Tiễn Ý Ý liền biết, ăn không được liền đạp đổ.

Cô không nói hai lời, trực tiếp cúp điện thoại.

Mẹ Tiễn khách khí cô còn có thể khách khí theo, bà ta không khách khí, tại sao cô phải cho bà ta sắc mặt tốt.

Lại một lần nữa bị cúp điện thoại, mẹ Tiễn tức giận đến nỗi mặt trắng bệch.

"Em nói chuyện tốt với nó, nó lại không nghe lời! Không có tý lễ phép nào!"

Mẹ Tiễn tức giận không nhẹ.

Tiễn Mân Văn an ủi bà ta.

"Không sao, em ấy không đến cũng được. Mẹ, mẹ nghe con nói, tiệc sinh nhật lần này, tổ chức ở nhà cũng được mà."

Tiễn Mân Văn nói nhỏ hai câu.

Sắc mặt của mẹ Tiễn không tốt lắm, nghe xong liền do dự: "... Con xác định?"

"Vâng." Tiễn Mân Văn mỉm cười.

Mẹ Tiễn không nói thêm gì, chỉ cần con gái của bà ta có thể an bài hoàn mỹ là được rồi.

Sinh nhật 18 tuổi của Tiễn Ý Ý, bạn bè của cô từ một tuần trước đã bàn luận sôi nổi. Nói là muốn mang cô ra ngoài chơi, vốn là một đám người, sau đó nói qua nói lại thế nào mà chuyến du lịch này biến thành chỉ có hai người Tiễn Ý Ý và Lương Quyết Thành.

Ngày hè nắng gắt, Lương Quyết Thành cũng Tiễn Ý Ý tới một cổ trấn, chung quanh đều gần mặt nước, cũng không có nóng bức như ở thành thị.

Tiễn Ý Ý xuống máy bay liền đổi xe, cùng Lương Quyết Thành mặc áo tình nhân tới khách sạn.

Ra ngoài chơi? Chỉ có hai người bọn họ?

Hai người như như vậy... đi du lịch?

Khách sạn chỉ thuê có một phòng, cũng là ý của Tiễn Ý Ý với Lương Quyết Thành. Thế nhưng không biết vì cái gì mà lúc cô tiếp nhận thẻ phòng lại có một loại cảm giác không quá tự tại.

Trước kia lúc hai người ra ngoài chơi, đừng nói là một căn hộ, một phòng cũng từng chung rồi, ngay tới cả ngủ chung giường cũng đều có thể.

Thế nhưng là từ sau khi hai người xác định quan hệ yêu đương thì đừng nói là một cái giường, đến thời gian ở cùng dưới một cái mái hiên cũng ít đến đáng thương.

Quan hệ khác biệt, suy nghĩ cũng trở nên khác biệt.

Thời điểm còn là quan hệ kim chủ, bao nuôi, cô tuyệt đối có thể hô lên là cái gì cũng không sợ. Lúc ở chung với Lương Quyết Thành, cô chưa từng có cảm giác nguy hiểm, thậm chí là còn cảm thấy an tâm.

Thế như bây giờ...

Tiễn Ý Ý buông vali trong tay xuống, Lương Quyết Thành phía sau đã "cạch" một tiếng khóa trái cửa phòng, đưa tay mở mấy nút áo sơ mi.

Thiếu niên 18 tuổi đã toát ra một loại cảm giác của nam nhân trưởng thành.

Loại cảm giác này, có chút xâm lược.

Nhất là khi anh dừng ánh mắt trên người Tiễn Ý Ý, tầm mắt đi đến chỗ nào đều giống như con thú hoang dã trên thảo nguyên.

Da đầu Tiễn Ý Ý lập tức run lên, không nói hai lời liền ném lại câu "đi tắm", sau đó cầm quần áo chạy biến vào bên trong.

Bình tĩnh, bình tĩnh, sao không nhìn thấy anh nữa vẫn không bình tĩnh được thế này?

Tiễn Ý Ý chống gương, tự trấn an mình.

Lúc ở nhà cũng không thường xuyên như vậy phải không?

Sao tự dự đổi từ nhà ra khách sạn liền có loại cảm giác khẩn trương như thế chứ?

Không nên không nên, phải bình tĩnh lại.

Tiễn Ý Ý hít sâu một hơi, đứng thẳng dậy.

Khách sạn du lịch cổ trấn, kỳ thật ở một số phương diện làm cũng không tệ. Tiễn Ý Ý vừa tắm vừa hát, lúc thay quần áo thì nghĩ nghĩ một lúc, cuối cùng vẫn đem chính mình bọc kín lại.

Cô lau tóc, gọi Lương Quyết Thành đi vào tắm rửa.

Lương Quyết Thành đã thu dọn giường chiếu gọn gàng trong thời gian ngắn. Tiễn Ý Ý ở khách sạn bên ngoài đều không khích dùng đồ của khách sạn chuẩn bị sẵn, toàn bộ đều phải mang theo. Lương Quyết Thành thậm chí còn mang một con gấu bông tới đặt bên gối đầu của cô.

Luận về độ tri kỷ, anh nói mình đứng thứ hai thì không ai dám đứng thứ nhất ở trong lòng Tiễn Ý Ý.

Lương Quyết Thành cầm quần áo lên đi vào phòng tắm.

Tiễn Ý Ý nhìn nhìn, căn phòng này có hai phòng ngủ, vừa vặn có thể tách ra.

Tiễn Ý Ý lau khô tóc, cùng Tô Á Na trò chuyện qua WeChat.

Tô Á Na phát tới không ít tin nhắn, lúc nói đến chuyện này, giọng nói cũng mờ ám hơn không ít.

"Hi hi hi, Ý Ý, ngày lành tháng tốt, cảnh vật xinh tươi, hai con người đã trưởng thành, thật sự không tĩnh toán... làm chút gì đó sao?"

Tiễn Ý Ý một đầu đầy hắc tuyết: "Bà cô của tôi, tư tưởng thuần khiết một chút đi."

"Thuần khiết cái gì? Dù sao hai người yêu nhau, lại còn trưởng thành rồi, có vài chuyện cũng nên thuận lý thành chương chứ."

Thanh âm Tô Á Na nhỏ lại.

"Bất quá tớ nói này, cậu thật sự có thể nhịn sao? Cái gương mặt kia của chàng trai nhà cậu... hí hí hí."

Tiễn Ý Ý vốn dĩ là rất thuần khiết, thế nhưng Tô Á Na lại vô cùng đen tối, cô không tự chủ được liền liên tưởng theo.

Sau khi phát hiện ra mình đang suy nghĩ cái gì, vẻ mặt của Tiễn Ý Ý không đành lòng nhìn thẳng.

"Cậu đừng có bôi đem tâm hồn trong trắng của tớ, tớ là một người chính trực, tuyệt đối không bao giờ bị sắc đẹp quyến rũ đâu!"

Tiễn Ý Ý nghiêm trang nói.

Lúc nói chuyện, cửa phòng tắm được mở ra.

Thiếu niên mang theo hơi nước từ trong phòng tắm đi ra, bên hông còn quấn một vòng chiếc khăn tắm lỏng lẻo, cầm một cái khăn mặt lau lau tóc còn đang ướt sũng.

Giọt nước trên những sợi tóc mềm mại nhỏ xuống xương quai xanh của anh, sau đó liền một đường trôi xuống vị trí bên dưới, quy tụ lại cùng một chỗ dưới bụng.

Anh ngước mắt, cách một cánh cửa chớp mắt nhìn Tiễn Ý Ý, lông mi thon dài ướt đẫm một tầng thủy ý, tựa hồ còn mang theo một loại kỹ năng hấp dẫn lòng người.

Tiễn Ý Ý ngây ngốc nhìn hai giây, kích động cúi đầu xuống.

Không xong, có khả năng cô sắp bị vả mặt.

Mới nãy cô vừa nói cái gì cơ? Tuyệt đối không bị sắc đẹp quyến rũ?

Không! Cô đặc biệt bị sắc đẹp quyến rũ đến mê muội!

Ai cũng không ngăn được!