Ôm Ba Ba Tí Hon Đi Gặp Cha

Chương 46: Cường cường liên thủ




Nguyên nhân gì sao?

Đàm Minh Triết híp mắt một cái, bỗng nhiên nở nụ cười: “Cũng không có gì, đơn giản là bọn họ đánh chủ ý tới em, để em làm chuột bạch giúp cho nghiên cứu của bọn họ, sau đó còn coi em làm lễ vật đưa cho một số vị thiếu gia công tử thích đàn ông... Nói cách khác, muốn em trở thành công cụ sinh con.”

Bây giờ phụ nữ muốn sinh con hay không đều sẽ suy nghĩ tỉ mỉ, nam nữ bình đẳng, không có người nào so với người nào cao quý hơn.

Đàm Minh Triết thân là đàn ông có khả năng đặc biệt đã đủ đau đầu, còn muốn để cho cậu đi hầu hạ thiếu gia công tử vốn không quen biết! Đàm Minh Triết quả thực không chịu được!

Tuy rằng cậu là gay, cũng có đầy đủ công năng sinh con. Nhưng cậu tình nguyện tự mình trộm t*ng trùng của người khác, tự sinh một đứa con, còn hơn là thành đồ cúng đi cung phụng người khác!

Thẩm Đường Cửu vừa nghe lời này sắc mặt không khỏi âm trầm, tay nắm thành quyền, nếu như chỗ này có bao cát, hắn khẳng định đã đập lên.

Khác với Đàm Minh Triết Thẩm Đường Cửu vẫn trưởng thành trong một gia đình mẫu mực, coi như tiếp nhận sự nghiệp Thẩm gia trở thành vệ sĩ quốc tế hàng đầu, cũng từng tiếp xúc đến một mặt của thế giới hắc ám, nhưng dù sao hắn cũng không giống như Đàm Minh Triết, trải qua cuộc sống tối tăm như vậy.

Bây giờ Đàm Minh Triết là người hắn quan tâm! Biết đến trước đây cậu bị đối xử như vậy, Thẩm Đường Cửu hết sức tức giận, lửa giận không ngừng tăng lên. Nếu như có thể phát tác, e rằng hắn đã đốt cháy cả căn phòng.

Đàm Minh Triết từ lòng bàn tay Thẩm Đường Cửu nhảy xuống, đi tới một bên, đưa tay vuốt ve cái tay nắm thành quyền của Thẩm Đường Cửu cười nói: “Không sao đâu, tính cách của em không thích ăn thiệt thòi, bọn họ cũng không làm gì em. Sau khi em nhận ra ý đồ của bọn họ, liền rời khỏi tổ chức.”

Chuyện sau đó liền thuận lý thành chương.

Đàm Minh Triết ở ẩn một quãng thời gian, kết quả vẫn bị đối phương tìm tới, đồng thời phát hiện cậu thật sự sinh hạ một đứa con, bởi vậy có thể thấy được đàn ông sinh con là chuyện có thể xảy ra, mà loại gien này hiếm thấy như vậy, rất khó tìm được ví dụ thực tế... Vì vậy tổ chức đưa mắt nhìn sang đứa trẻ vừa ra đời không lâu...

Nghiên cứu từ đứa nhỏ càng thêm dễ dàng hơn. Có thể ghi chép quãng thời gian phát triển từ nhỏ đến lớn.. Còn có thể từ từ dạy dỗ... Dù sao cũng hơn Đàm Minh Triết đã hiểu chuyện.

Đàm Minh Triết đương nhiên sẽ không để cho con trai bảo bối rơi vào tình cảnh nguy hiểm như vậy, cậu liền tìm cách đối phó bọn họ, dùng sức lực của một người khiến đối phương gà bay chó sủa.

Sau đó đại khái là bị Đàm Minh Triết quấy phá khiến bọn họ rơi vào thế tiến thoái lưỡng nan, dù sao Đàm Minh Triết rất thông minh, thỉnh thoảng lại xuất hiện quấy nhiễu bọn họ, ví dụ như ăn cắp thiết bị nghiên cứu khoa học, bất kể là cái gì, vẫn là bị Đàm Minh Triết nhanh chân đến trước!

Cứ thế, hai phe thù hận tự nhiên càng ngày càng sâu.

Chỉ có điều Đàm Minh Triết dù sao cũng là nhân vật nhỏ, lại giống như hồ ly giảo hoạt, nếu như Đàm Minh Triết còn ở tổ chức mà nói, danh hiệu của 'Bạch Hồ' sẽ đổi chủ.Tổ chức không thể tập trung quá nhiều vào Đàm Minh Triết, không thể làm gì khác hơn là đem cây gai này giấu đi tạm thời quên mất, tình cờ nhàn rỗi trở lại xem có thể bắt được hay không, bắt được đương nhiên tốt, bắt không được cũng quen rồi...

“Được, đừng để Tiểu Duệ nhìn thấy bộ dạng của anh lúc này, nếu không nó sẽ sợ hãi.” Đàm Minh Triết dùng mặt mình chạm vào mu bàn tay của Thẩm Đường Cửu, “Em thông minh như vậy, lại biết xem thời thế, với lại không phải em đã trốn ra ngoài rồi sao! Hơn nữa còn trải qua hạnh phúc mỹ mãn như thế.”

“Nói lời này có chút sớm đi?” Thẩm Đường Cửu mở bàn tay ra, lấy đầu ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve hai má Đàm Minh Triết, ánh mắt có chút âm u.

Hạnh phúc mỹ mãn? Mới vừa cùng nhau lăn giường lại bị biến nhỏ, giờ còn ở đây mà nói hạnh phúc!

Đương nhiên đây là nội tâm Thẩm thiếu gia rít gào, mặt ngoài vẫn là bất động thanh sắc.

Đàm Minh Triết cho là hắn nghĩ cậu chưa triệt để thoát khỏi tổ chức, dù sao đối phương chưa chịu buông tha cậu, thỉnh thoảng còn xuất hiện cố tình gây phiền phức.

Nếu như không gây sự với cậu, thì cũng tạo phiền phức trong xã hội.

Vì vậy Đàm Minh Triết đề nghị: “Hiện tại gửi hy vọng vào Lục Dương đi, để anh ta hỗ trợ tìm ra phương pháp thích hợp giúp em khôi phục, chờ sau khi em khôi phục sẽ cùng anh liên thủ, chúng ta triệt để phá hủy tổ chức đó, thế nào?” Thời điểm Đàm Minh Triết nói lời này đôi mắt sáng lấp lánh, bộ dạng nhìn Thẩm Đường Cửu phảng phất vô cùng ỷ lại hắn sùng bái hắn.

Cái cảm giác này rất mới mẻ cũng rất ấm áp.

Thẩm Đường Cửu ừ một tiếng: “Kỳ thực không cần em ra tay, anh có thể tự làm.”

Đàm Minh Triết nghe vậy lộ ra nụ cười xán lạn: “Đương nhiên, Thẩm thiếu gia của em tài giỏi như vậy, dưới trướng của anh người tài vô số, anh ra lệnh một tiếng còn không khiến những tên bại hoại kia sợ đến tè ra quần!”

“... Tuy rằng em đây là đang khen tặng, thế nhưng anh thích nghe.” Thẩm Đường Cửu cười nói, thường ngày hắn không thích nở nụ cười, cho nên khiến cho người khác cảm giác hắn là một người hờ hững, vào lúc này bỗng nhiên nở nụ cười, giống như gió xuân ấm áp, còn mang theo vài phần đùa cợt, khiến Đàm Minh Triết cơ hồ nhìn đến sững sờ.

“Tiểu Duệ nửa ngày không có động tĩnh, không phải đang ngủ đi?” Đàm Minh Triết trước tiên nhìn sang hướng khác, thật là, Thẩm thiếu gia cũng theo người ta học xấu, đột nhiên phóng điện cho cậu.

Biết rõ hiện tại cậu không có cách nào đáp lại còn nở nụ cười đẹp trai như vậy, phạm quy, phạm quy!

Thẩm Đường Cửu cũng thu hồi tầm mắt có chút nóng bỏng lại, khôi phục phong cách quân tử thường ngày, hắn đứng dậy mở cửa đi đến phòng khách.

Đàm Minh Triết phối hợp hết sức ăn ý, xoay chuyển, dùng dây thừng ôm lấy nút tay áo của Thẩm Đường Cửu, sau đó lấy đà leo lên vai của Thẩm Đường Cửu -- không cần Thẩm Đường Cửu đem cậu cầm lên.Thẩm Đường Cửu nhận ra được Đàm Minh Triết đang ngồi trên bả vai hắn, hơi nghiêng đầu nhìn, hết cách rồi, đối với cao thủ lại thường rơi vào hoàn cảnh nguy hiểm bất kỳ động tác nhỏ bé nào đều làm cho bọn họ vô cùng mẫn cảm, đây là theo bản năng mà phản ứng.

Đàm Minh Triết dựa vào bên tai hắn, nghịch ngợm thổi một hơi: “Kỹ thuật của em thế nào?”

“Rất tốt, càng ngày càng thành thục.” Thẩm Đường Cửu không để ý Đàm Minh Triết trêu chọc, nghiêm túc đáp, “Không hổ là thần trộm. Nha, không, phải nói hiệp trộm, em yêu thích xưng hô như vậy đúng không?”

Đàm Minh Triết vui vẻ mà vỗ tay độp một cái, thở dài nói:

“Tất nhiên rồi!”

Hai người đi tới phòng khách, trong ti vi còn chiếu phim hoạt hình. Đây là môt kênh chuyên môn phát phim hoạt hình dành cho trẻ con, Thẩm Duệ rất thích xem.

Quả nhiên Thẩm Duệ đang ngủ gật trên ghế sa lon, cũng không đắp chăn, may là nhiệt độ ở phòng khách không thấp, sức khoẻ đứa nhỏ tương đối tốt, không cần lo lắng bé bị cảm lạnh.

Thẩm Đường Cửu ôm lấy đứa nhỏ đang ngủ say, hôn một cái trên gương mặt nhỏ hồng nhuận của bé, ôm bé về phòng ngủ sắp xếp cẩn thận, sau đó liền đi ra đóng lại TV, lần thứ hai lại trở về phòng ngủ.

Hắn quyết định ngủ cùng Thẩm Duệ.

Đương nhiên Đàm Minh Triết cũng ngủ chung.

Lúc này Thẩm Đường Cửu vẫn nằm bên cạnh Đàm Minh Triết, chỉ có điều khác với tối hôm qua, Đàm Minh Triết ở chính giữa, Thẩm Duệ và Thẩm Đường Cửu ở bên cạnh.

Người tí hon cũng không chiếm được bao nhiêu chỗ.

Giường rất lớn, không cần lo lắng đứa nhỏ sẽ ngã xuống, nếu như ngã xuống, trên sàn nhà cũng có thảm trải sàn dày dặn.

Trong bóng tối, Đàm Minh Triết cảm thán: “Đây là lần đầu quang minh chính đại được ngủ chung với anh. Em là nói buổi tối, ngày hôm qua ban ngày không tính.”

“...” Thẩm Đường Cửu suy nghĩ một chút, mở miệng nói, “Tối hôm qua thì sao?”

“A...” Đàm Minh Triết nghẹn lời, “Em sốt đến mơ hồ không biết rõ, cho nên... Cũng không tính.”

“Được rồi. Đàm tiên sinh, không biết em đối với việc có thể cùng anh quang minh chính đại ngủ cùng giường cùng gối có cảm tưởng gì?” Âm thanh Thẩm Đường Cửu tận lực giảm thấp xuống, cho nên lộ ra mấy phần trầm thấp, mê hoặc.

Cảm tưởng gì?

Đàm Minh Triết nở nụ cười: “Sảng khoái thôi! Nhưng mà chỉ có thể xem không thể ăn...”

Thật sự thắt tâm.

Một đêm ngủ ngon.

Thẩm Đường Cửu rời giường rửa mặt xong xuôi, Thẩm Duệ mới từ trên giường bò dậy, cúi đầu dùng ngón tay đâm Đâm Minh Triết còn đang ngủ, để ba ba bé lăn tới lăn đi, chờ sau khi Đàm Minh Triết tỉnh dậy, đứa nhỏ mới cười xấu xa chạy xuống giường đi tiểu.

Đàm Minh Triết xoa tóc rối bới trên đỉnh đầu, còn buồn ngủ mà ngáp một cái, thằng nhóc thúi này, càng ngày càng càn rỡ!

Có cha bảo hộ tốt quá a!

Bởi vì ngày hôm nay là chủ nhật, bên ngoài tuyết vẫn rơi xuống, so với hôm qua giảm xuốnh rất nhiều, nhưng vẫn rơi liên tục, cho nên ba người ăn sáng xong vẫn tiếp tục ở nhà.

Thẩm Duệ ngoan ngoãn đi làm bài tập, Thẩm Đường Cửu xử lý sự vụ công ty, Đàm Minh Triết cùng Lục Dương gọi điện thoại tán gẫu.

Đàm Minh Triết đến cùng cũng là nhân tài nghiên cứu khoa học lợi hại, cùng Lục Dương trò chuyện đều là đề tài thâm ảo.

Thẩm Đường Cửu nghe thấy lập tức bị phần tử ly tử hạt nhân màng tế bào DNA nhiễm sắc thể vân vân làm cho đau đầu, cuối cùng quyết định lên mạng, mua chút đồ vật.

-- không sai, chính là thuốc thuốc mỡ bôi trơn, còn có mỹ phẩm bảo dưỡng. Khụ khụ, thời điểm hắn xem trên mạng có nhìn thấy khuyến cáo nói nơi đó cũng cần bảo dưỡng.

Thân là người yêu của Đàm Minh Triết, Thẩm Đường Cửu quyết định hắn cũng phải làm chu toàn việc này.

Tốt xấu là vệ sĩ quốc tế, tiếng anh của Thẩm Đường Cửu rất tốt, hắn sợ bị người khác phát hiện hoặc là nhìn thấy lúng túng, cho nên cố ý mua nhãn hiệu nước ngoài, còn là tiếng Pháp.

Đúng, nếu như ba mẹ ngày nào đó chạy tới nhìn thấy cũng sẽ không thấy rõ.

Dĩ nhiên, ba mẹ sẽ không nhìn trộm đồ vật của hắn...

“Anh thật sự...rất tốt.” Đàm Minh Triết cùng Lục Dương tán gẫu xong đề tài thâm ảo liền thuận ghế sô pha bò đến vị trí vai Thẩm Đường Cửu, cậu thấy Thẩm Đường Cửu chuyên chú như vậy, còn tưởng rằng lại phát hiện video hoặc là tin tức người biến dị. Cho nên không lên tiếng quấy rối, thời điểm leo lên còn vô cùng cẩn thận.

Kết quả thời điểm ngưng mắt nhìn lại mới phát hiện Thẩm Đường Cửu cư nhiên mua... đồ dùng của người lớn!

Sau khi Thẩm Đường Cửu bị bắt gặp vẫn bảo trì một mặt bình tĩnh: “Đa tạ khích lệ. Đúng rồi, em thích khẩu vị gì?”

Đàm Minh Triết: “...”

Cái vấn đề này có thể không cần trả lời không?

Hết chương 46.

*Edit có lời muốn nói: Bạn Cửu, mặt càng ngày càng dày.