One Piece: Ta Là Yaki

Chương 151: 151: Hạ Gục Kẻ Địch






Ở cổng chính, Yaki đang quan sát bóng đen từ từ đến gần từ đường chân trời.

Bỗng nhiên quay phắt đầu lại, nhìn về phía bên trong đảo Enies Lobby nói.
-Hử!! Được đấy Luffy.

Cuối cùng cậu cũng bắt đầu khai phá năng lực trái ác quỷ của mình rồi.

Cậu đã tu luyện rất nhiều từ những lần thất bại trước.

Cũng trở nên mạnh mẽ nhưng không cách nào phát huy vì thân thể cao su của mình.

Bây giờ, cậu đã biết áp súc cao su và khí trong cơ thể.

Như vậy, cậu đã mạnh hơn mấy chục lần bình thường rồi.
Yaki quay đầu không quan sát Luffy nữa mà nhìn về bóng đen ngoài biển lẩm bẩm.
-Chỉ là cậu hãy cẩn thận đấy.

Cao su lúc kéo căng, bắn vào người sẽ rất đau nhưng kéo quá căng thì có thể khiến nó đứt đôi luôn đấy.

Dù là không đứt nhưng dùng lâu thì cái cơ thể cao su kia cũng chịu áp lực không nhẹ.

Lục phủ ngũ tạng có thể sẽ bị áp lực lớn mà để lại thương tổn vô pháp chữa trị.
-Mạnh mẽ…luôn luôn có cái giá của nó.
Yaki trầm ngâm nói.

Dù là ở cổng chính nhưng hắn vẫn luôn bám theo nhóm Luffy đang tấn công vào đảo chính bên kia.

Nếu đồng bọn cần giúp đỡ, hắn không ngại rời đi nơi này.
Sau đó, Yaki bắt đầu khởi động cơ thể…chuẩn bị đối đầu với kẻ địch mạnh nhất từ lúc hắn ra biển.

-Tới đi đô đốc Aokiji, hãy cho ta thấy…một trong bộ ba quái vật hải quân mạnh mẽ như thế nào.

Trên mái nhà phán xét,
-Ta rất vui được gặp các ngươi…bởi vì ta đã tìm được cách mạnh hơn.
-Gomu..Gomu..
Luffy cả người bốc khói trắng nhìn Blueno nói.

Sau đó hắn xuống tấn, tay trái đưa thẳng ra phía trước, tay phải kéo lùi ra sau, chuẩn bị xuất quyền.
-Ngươi đang nhắm vào ta đấy à! Ngươi làm thế chỉ vô ích thổi.

Khà..Khà..Khà.

Nếu nhắm thì nhắm chuẩn vào.
Blueno thấy thế đứng của Luffy thì cười lạnh.

Hắn nghĩ mình đã hiểu rõ sức mạnh của Luffy, hơn thế nữa, hắn tự tin với thực lực của chính mình.

Đặc biệt kỷ năng lục thức của hắn, tin chắc Luffy không thể vượt qua nó.
-Soru!
Blueno lạnh lùng thi triển Soru, chuẩn bị tránh đi đợt tấn công này của Luffy.

Trên môi Blueno lúc này vẫn nở nụ cười lạnh lùng và có chú khinh thường.

Chỉ là…
-Jet Pistol!!!
-Vút… Bốp!!!?
Một cú đấm cực tốc, nhanh đến mất mà mắt người khó có thể bắt kịp đánh thẳng vào bụng của Blueno.

Một quyền này vừa tiếp xúc thì Blueno liền giật mình khiếp sợ.

Hắn bị đánh bay ra sau, phun ra một búng máu lớn.
-Ầm!!
Blueno vừa ngã xuống đất thì vội đứng lên, nhưng ngay sau đó, chỉ một cái chớp mắt, thân ảnh của Luffy đã không còn ở đó.
-’Hắn đâu rồi?’
Một câu hỏi này vừa xuất hiện trong đầu Blueno thì sau lưng lại truyền đến tiếng gió.
-Vút… Bốp!!?
Tiếp tục, Blueno trúng một quyền trực tiếp vào lưng.

Lần này, hắn thậm chí không kịp phản ứng.

Hắn bị đánh bay gần một mét.

Ngay khi vừa ngã xuống, để tránh mất dấu vết của Luffy hắn vội vàng bật dậy từ dưới đất ngẩng đầu nhìn lên.

Chỉ là thứ hắn thấy được không phải là Luffy mà là..
-Stamp!
-Bốp!!
Một chiếc dép thái in thẳng vào mặt hắn.

Hắn bị đạp gục xuống đất, đầu cắm thẳng vào sàn nhà, tạo thành một cái lỗ lớn.
May mắn, dù sao hắn cũng là kẻ luyện lục thức đến cảnh giới khá cao.


Sức chịu đòn cũng không kém, dù là bị đánh liên tục nhưng hắn vẫn không bất tỉnh tại chỗ.
-’Không thể nào!! Điều này không thể xảy ra.

Hắc đã học cách sử dụng ‘Soru’ và có thể di chuyển linh hoạt.

Phải tránh..!’
-Air Door!!
Nghĩ thế, Blueno liền mở ra một cánh cửa trong không khí, nhảy vào bên trong, trốn đi.

Từ bên trong, hắn có thể thấy rõ hoàn cảnh bên ngoài dù không quá rõ ràng.

Hắn vội thở lấy hơi nhưng trong đầu vẫn không thể tin được chuyện vừa xảy ra.

Bình thường, một kẻ sử dụng lục thức như bọn hắn không thể một lúc thi triển cả hai loại cùng một lúc.

Nếu sử dụng khối sắc thì không thể di chuyển nhanh, ngược lại…Nhưng Luffy bây giờ thì tên này lại có thể kích hoạt cả hai cùng một lúc.

Thật sự đến bây giờ hắn đã bắt đầu cảm thấy sợ hãi.
-Hắn biến mất rồi.
Bên ngoài, Luffy lúc này nhìn quanh lại không phát hiện thân ảnh của Blueno thì lẩm bẩm.

Hắn đứng yên tại chỗ, không di chuyển, không phòng thủ, chờ đợi…
-Mở cửa…
Mấy phút sau, thấy Luffy vẫn đứng yên thì Blueno liền từ ngay trong hư không, phía sau ở trên đầu Luffy mở ra một cánh cửa.

Lần này hắn không sử dụng Lục thức tấn công mà vọt đến, muốn ôm lấy Luffy, sử dụng năng lực trái ác quỷ.
-Quá chậm!!
Luffy nhếch mép cười, hắn biến mất tại chỗ khiến Blueno vồ hụt.

Lần nữa hắn xuất hiện đã là cách mấy mét phía sau Blueno.
-Gomu..Gomu…Jet Bazooka!!!
Lợi dụng cơ hội Blueno đang mất thăng bằng vì vồ hụt.

Luffy liền kéo giãn tay ra phía sau.

Chuẩn bị một đòn Bazooka kết thúc chiến đấu này.
-Thiết Khối.
Blueno thấy Luffy đánh đến thì biết mình không thể tránh được, hắn vội vàng thi triển Thiết Khối, đón lấy đòn tấn công này.

-BỐP!!?
Blueno bị đánh bay ra sau, đôi chân kéo lê trên đất mấy mét mới dừng lại.

Nhưng ngay khi vừa dừng lại, hắn ngẩng đầu lên, cười lạnh nhìn Luffy như đòn tấn công vừa rồi không xi-nhê gì đối với hắn.
-Ồ! Cũng lì lợm đấy…Thú vị, vậy tiếp theo ta sẽ khiến ngươi…
Luffy thấy nụ cười kia thì cũng kinh ngạc, sau đó thì cười tươi.

Đưa một ngón tay vào miệng, chuẩn bị thi triển gì đó, chỉ là...ngay đúng lúc này…
-Rầm!!
Blueno ngã gục trên đất, hai mắt đã trắng dã, bất tỉnh.
-Phù!!!
Luffy thấy kẻ địch đã gục thì thở phào, sau đó thì cơ thể đang có chút hơi đỏ của hắn bỗng dịu đi, giống như Gear đã hết dụng.

Tay và chân hắn có chút hơi run lên nhè nhẹ, cảm nhận tình hình thân thể của mình thì Luffy thở ra một hơi dài…tự nói một mình.
-Mệt quá!! Có vẻ như cơ thể vẫn chưa đủ mạnh để thích ứng với ‘Gear’.

Giống như Yaki nói, sức mạnh càng lớn, cái giá phải trả càng lớn…Haizz!! Nhưng không sao.

Minh vẫn còn đánh được.

Tên này giữ chân mình quá lâu rồi…Phải nhanh cứu Robin thôi.
-Ầm!!
Ngay khi Luffy đang cảm thán với sức mạnh mới của mình.

Sàn nhà phía sau hắn bị đánh sập.

Hắn quay đầu liếc mắt một cái, thấy một cái đầu màu xanh lò ra thì cười, sau đó không để ý nữa mà nhìn tòa tháp bên kia vực hét lớn.
-ROBIN…BỌN TỚ ĐẾN ĐÓN CẬU Đ Y!!! HU-YAHHHHHHHHHHHHH!!!