Ông Chủ Kiêu Ngạo

Chương 19




Một lúc lâu... Nàng ngây ngốc giơ nắm tay lên, trên tay có máu, tay kia của nàng đang cầm mảnh thủy tinh thấm máu. Tâm trạng rối bời mơ hồ khẽ lẩm bẩm: "Chảy máu..."

"Y Y... Cô đang làm cái gì thế!?" Tôn Lăng Tiêu hét lớn một tiếng, vội vàng chạy vụt tới nắm lấy tay nàng, ngăn cản nàng hành động ngu xuẩn – tự sát.

Vừa nhận được tin Vân Nhu Y tuyệt thực, Tề Ngạo Vũ lập tức từ công ty chạy về Hoài Viên, vậy mà khi mở cửa ra, chỉ thấy hình ảnh nàng đang dùng mảnh sứ bị vỡ cắt cổ tay tự sát, thật làm hắn sợ đến mức tim thiếu chút nữa ngừng đập.

"Vân Nhu Y, ngươi làm sao lại ngốc thế này, ngươi đang nghĩ cái gì vậy hả!!? Làm vậy có thể giải quyết tất cả sao?"

May quá, vừa đúng lúc lão đại từ Hồng Kông trở về, chứ nếu chờ lão đại về thì thật không biết ăn nói làm sao nữa!!? Vừa nghĩ đến cái tên Tề Ngạo Vũ. Tôn Lăng Tiêu lập tức biến sắc, ngay lập tức gọi điện thoại nội bộ vội tìm bác sĩ.

Trời ơi, trừng mắt nhìn cổ tay thon nhỏ của nàng máu chảy đầm đìa, Tôn Lăng Tiêu cúi xuống, nửa quỳ nửa ngồi trên tấm thảm, trên mặt lộ rõ vẽ kinh hãi, xong đời rồi, lão đại nhất định sẽ làm thịt hắn...

"Ngươi..." Ánh mắt nàng mê man mù mịt căn bản thấy không rõ người trước mặt là ai, cũng không muốn quan tâm, Nàng khẽ trở tay, nắm được cánh tay hắn, khẽ cầu xin: "Thả ta đi có được hay không? Van xin ngươi, ta không muốn ở chỗ này, ta thực sự chịu không nổi. Van xin ngươi..."

Khẽ nâng mái tóc đen nhánh kia lên, khuôn mặt mỹ lệ trắng nhợt của nàng hiện ra, ánh mắt bi thương thống khổ tận cùng, ngay cả người sắt cũng chịu không nổi. Ngực Tôn Lăng Tiêu khẽ chấn động, trực giác bảo hắn không nên nhìn nữa, "Người cô nên cầu xin không phải ta".

"Van xin ngươi..." Nàng dùng tay ôm lấy khuôn mặt đang cố gắng lẩn tránh của hắn.

"Ta..."

"Ta van ngươi..."

Hắn thở dài, ôn nhu mà lấy bàn tay nhỏ bé của nàng ra. "Với tình trạng trước mắt của cô, cô chưa thể..."

"Các ngươi đang làm cái gì?" Thanh âm lãnh khốc cắt ngang không gian.