Ông Xã Bạc Tỷ Là Chủ Nợ

Chương 308




Chương 308

Không sớm không muộn, vừa đúng lúc Cố Mặc Ngôn đẩy xe lăn chạy tới, ngay lập tức đỡ được Tô Thư Nghi.

Nguy hiểm quát!

Tô Thư Nghỉ còn chưa hết sợ, trái tim nhỏ đập thình thịch, nhưng cô vẫn rất biết ơn Cố Mặc Ngôn kịp thời cứu giúp cô biết bao lần như vậy.

Cô nói: ‘Cố Mặc Ngôn, cảm ơn anh.”

Nhưng Cố Mặc Ngôn lại không đáp lại cô, chỉ đưa mắt nhìn nhau với người đàn ông phía trước, vẻ mặt nghiêm túc, ánh mắt hiện lên sự không thiện cảm.

Tô Thư Nghỉ ngạc nhiên.

Hai người này nhất định có ân oán tình thù gì đó, nếu không sao chỉ đứng nhìn nhau mà không nói câu nào, ngay cả câu chào cũng không nói luôn.

Tô Thư Nghỉ thử thăm dò: “Hai người quen nhau à?”

Lúc này Cố Mặc Ngôn mới thu lại ánh mắt.

Người đàn ông bên cạnh Tô Thư Nghi nhìn biểu hiện tình cảm của họ là biết mối quan hệ của hai người rất bền chặt, chỉ là không biết là thù hay là bạn.

Người đàn ông nói trước: “Cố Mặc Ngôn, đã lâu không gặp. Đúng là oan gia ngõ hẹp.

Cố Mặc Ngôn vẫn không nói gì.

Oan gia ngõ hẹp? Tô Thư Nghi thầm nghĩ, người đàn ông đẹp trai như vậy, cô nhìn thấy cũng không giống người xấu, sao lại nói là oan gia ngõ hẹp? Là một trong những đối thủ kinh doanh của tập đoàn Ngôn Diệu ư?

Người đàn ông cũng không để ý đến sự lạnh nhạt của Cố Mặc Ngôn, quay đầu giơ tay về phía Tô Thư Nghĩ: “Tôi tự giới thiệu trước. Tôi tên Trình Nam Quyền, không biết tên cô là gì?”

Hóa ra tên người đàn ông đẹp trai này tên Trình Nam Quyền à. Tô Thư Nghi nhìn anh †a không chớp mắt.

Tô Thư Nghỉ mỉm cười, đưa tay ra nhẹ nhàng bắt tay với người đàn ông rồi nói: “Xin chào. Tôi tên Tô Thư Nghĩ. Tôi là mợ 6 Cố Mặc Ngôn hắng giọng một tiếng, ngắt lời Tô Thư Nghỉ: ‘Được rồi, chúng ta đi thôi, buổi đấu giá sắp bắt đầu rồi.”

Tô Thư Nghi hoàn hồn, mỉm cười lịch sự rồi vãy tay chào Trình Nam Quyền.

Nhưng đúng lúc này, Trình Nam Quyền đột nhiên hỏi Cố Mặc Ngôn: “Cô ấy chính là người cậu lấy làm vợ phải không?”

Cố Mặc Ngôn và Tô Thư Nghỉ quay lại, Cố Mặc Ngôn trả lời với vẻ mặt thản nhiên: “Đúng, là cô ấy.”

Nói xong, anh quay người tiếp tục bước về phía trước.

Trình Nam Quyền khit mũi, dùng giọng trầm nhưng rõ ràng nói: ‘Cô ta so với Thu Uyển thì còn kém xa.”

Thu Uyển?

Trình Thu Uyển?

Tô Thư Nghi sững sờ.

Cố Mặc Ngôn không hề dừng bước, phớt lờ những lời của Trình Nam Quyền, dẫn Tô Thư Nghỉ rời đi.