Ông Xã Tổng Tài Bá Đạo Sủng: Bảo Bối, Tiếp Tục

Chương 107: Có đồng ý hay không cô cũng phải đi




Phương Trì Hạ, ngâm mình trong nước, tóc ướt dầm dề, người bị cánh hoa che lấp, trên tóc còn vài cánh hoa.

Cứ như vậy nhìn anh, có chút không tin anh thật sự đi vào.

Tầm mắt Lạc Dịch Bắc từ trên cổ cô dời xuống, cuối cùng bị mặt nước phủ đầy cánh hoa hồng ngăn chặn.

Tầm mắt bị ngăn cản, anh chướng mắt nhìn cánh hoa kia, vài bước đi qua chỗ cô.

Xoay người muốn ôm cô đi ra ngoài, lại bị Phương Trì Hạ bối rối giơ tay lên ngăn cản “ Khoan đã, chờ một chút!”

Ánh mắt Lạc Dịch Bắc quét lên người cô một vòng, đứng đắn chế nhạo một câu “ Như thế nào, lần này cũng muốn là em tới sao?”

Phương Trị Hạ bị anh trêu chọc cũng không phải chỉ một hai lần, trên mặt rất không được tự nhiên, nhưng cũng không để ý.

Cô biết đêm nay mình tránh không được, cũng không làm việc giãy dụa vô vị.

Nhưng cô không muốn hai người làm không chuyện này.

Nghĩ đến chuyện mình phải đi Italy, cô nói “ Mấy ngày sau có khả năng em sẽ không về nơi này.”

Cô nói xong cẩn thận quan sát sắc mặt anh, chỉ nói một chút như vậy.

“Không đồng ý.” Lạc Dịch Bắc mặt không biểu tình mà phản bác.

“Em không phải hỏi ý kiến của anh, em chỉ đang thông báo cho anh mà thôi.” Dù sao đêm nay cũng không chạy thoát, Phương Trì Hạ lúc này đặc biệt can đảm.

Cô nói chậm rãi, khẩu khí kia giống như khinh thường anh.

Ý của cô rất đơn giản, anh không đồng ý cô cũng sẽ đi!

Hai người trước khi kết hôn đã nói rõ không can thiệp vào chuyện của nhau, đây là chuyện của cô, anh không có quyền cản, giống như cô không nhúng tay vào bất cứ chuyện gì của anh.

Lạc Dịch Bắc cũng không ngờ cô nói như vậy, biểu tình vặn vẹo một chút.

Cô gần đây càng ngày càng can đảm phải không?

Phương Trì Hạ nghĩ đến, cơ hội lần này, đối với người mà nói là cơ hội rất tốt.

Hơn nữa cô với anh đăng kí, cũng không phải tất cả tự do đều đem cho anh, ý kiến của anh với cô không quan trọng lắm.

Nói cho anh biết vì để vợ chồng sống chung hòa bình, không muốn dẫn đến hiểu lầm a.

Nên nói đã nói xong, không để ý sắc mặt anh âm trầm, cả người ngưỡng ngưỡng, bộ dáng thư thái, cánh tay thon dài trắng noãn nhẹ nâng, đối với anh ta mở hai tay “Em đã xong.” Đây là động tác hùa theo anh.

Trong phòng tắm hương thơm nhàn nhạt, hoa hồng diễm lệ, khiến cho khuôn mặt xinh đẹp của cô càng thêm động lòng người.

Phương Trì Hạ động tác gì cũng không biết nhưng một động tác lơ đãng lại khiến cho Lạc Dịch Bắc miệng đắng lưỡi khô.

Nếu như không phải biểu tình trên mặt cô là không tình nguyện, anh thực sự đã bị cô dụ hoặc.

Phương Trì Hạ căn bản không biết mình làm động tác gì, thấy anh như cũ không có hành động, nghiêng người nhìn anh một cái.

“Không muốn sao? Vậy em ra ngoài đây.”Kéo khăn tắm bao quanh người mình, một chân từ trong bồn tắm bước ra, muốn thừa cơ lướt qua anh, nhưng vừa mới động đã bị anh ta kéo lại.