Ông Xã Tổng Tài Bá Đạo Sủng: Bảo Bối, Tiếp Tục

Chương 460: Bay qua với Lạc Dịch Bắc




Tô Nhiễm nhìn theo bóng lưng Lạc Dịch Bắc, nhíu mày.

Một mình buồn bực ăn tối, trở lại khách sạn đã hơn một giờ.

Hai người tự về phòng của mình.

Phòng Tô Nhiễm ở ngay bên cạnh phòng Lạc Dịch Bắc, Tô Nhiễm nằm trên giường, lẳng lặng nhìn bức tường, không ngủ được.

Lạc Dịch Bắc đối với cô, như hai căn phòng này, rõ ràng nhìn rất thân thiết, nhưng ở giữa hai người vĩnh viễn có một vách tường.

Tô Nhiễm biết rõ ràng, ở trong lòng Lạc Dịch Bắc không hề có cô!

Tô Nhiễm lật qua lật lại ngủ không được. Nghĩ đến Phương Trì Hạ càng ngủ không được.

Tô Nhiễm tốn nhiều năm cố gắng đến gần Lạc Dịch Bắc cũng không thể thành công, cô gái kia dựa vào cái gì đến sau lại có được?

Ở trong nước.

Mấy ngày nay Phương Trì Hạ vội vàng sứt đầu mẻ trán giải quyết công việc ở Dung Hi.

Lạc Dịch Bắc đi công tác rất nhiều chuyện đều ném hết cho Phương Trì Hạ, cô lại không quen tìm người chia sẻ công việc, chỉ có thể tự mình làm.

Nhưng Phương Trì Hạ chỉ là trợ lý, rất nhiều chuyện Phương Trì Hạ không có kinh nghiệm để giải quyết, muốn tất cả thuận buồm xuôi gió phải cố gắng hết sức.

Thi Cận Dương nhiều lần thấy Phương Trì Hạ tăng ca, vốn định hỗ trợ, nhưng thấy thời gian đã quá muộn, không muốn bị người khác hiểu lầm, cuối cùng lại nhịn xuống.

Phương Trì Hạ vất vả giải quyết xong mọi chuyện, đã là chuyện năm ngày sau.

Phương Trì Hạ nhớ đến việc nhiều ngày chưa gọi điện thoại cho Lạc Dịch Bắc, không biết Lạc Dịch Bắc có tức giận hay không.

Lạc Dịch Bắc cũng không gọi điện thoại cho cô.

Phương Trì Hạ cảm giác Lạc Dịch Bắc cũng rất bận rộn nên không để việc gọi điện thoại vào trong lòng.

Ngày thứ năm, lúc Phương Trì Hạ đang ôm con mèo ngồi trong nhà bỗng nhiên tâm huyết dâng trào, muốn biết Lạc Dịch Bắc gần đây đang làm gì, nên mua vé máy bay tới bắc Ireland.

Đến nơi đã là nửa đêm.

Phương Trì Hạ biết lịch trình của Lạc Dịch Bắc, nên biết Lạc Dịch Bắc đang ở khác sạn nào, thậm chí ngay cả số phòng cũng biết.

Phương Trì Hạ không quen thuộc bắc Ireland, cũng không gọi điện thoại để Lạc Dịch Bắc tới đón.

Phương Trì Hạ xuống sân bay, tìm xe taxi, đọc địa chỉ khách sạn.

Trong khách sạn, Tô Nhiễm ôm gối thử chìm vào giấc ngủ nhiều lần nhưng không được, dứt khoát đứng lên.

Ra ba công, nghiêng đầu nhìn căn phòng bên cạnh hỏi " Lạc Dịch Bắc, anh đang làm gì đó?"

Đèn vẫn sáng, nhưng không có tiếng đáp lại.

Tô Nhiễm giật mình, lẳng lặng nghe động tĩnh, nhưng không nghe thấy gì, mở cửa phòng đi ra ngoài.

Tô Nhiễm có thẻ dự phòng của gian phòng Lạc Dịch Bắc, lúc trước ra ngoài dùng cơm, Lạc Dịch Bắc đi tay không nên thẻ để trong túi Tô Nhiễm.

Trong phòng rất yên tĩnh, chỉ có tiếng nước từ trong phòng tắm truyền ra.

" Lạc Dịch Bắc, em ngủ không được, qua đây ngồi một lát, anh không phiền chứ?" Tô Nhiễm đẩy cửa phòng ra, nói rõ một câu, tự mình đi vào.

Giọng Tô Nhiễm rất nhỏ, trong phòng tắm lại có tiếng nước, Lạc Dịch Bắc căn bản không nghe thấy.

Tô Nhiễm lẳng lặng đứng giữa phòng, nhìn chằm chằm gian phòng dò xét.