Phàm Nhân Tu Tiên

Chương 2160: Đại Chiến Ở Mộc Tộc (4)




Tên Ma tộc có khuôn mặt hung ác không nói nhiều lời mà cầm chiếc gương đồng ném thẳng lên không trung. Tiếp đó hắn lại há miệng phun ra một ngụm máu, hóa thành một mảng sương máu chui thẳng vào chiếc gương.

Chiếc gương liền phát ra những âm thanh vù vù. Trong vầng hào quang đang bao bọc xung quanh, nó hơi mờ nhạt đi, rồi lại biến ảo thành một cái đầu quỷ dữ tợn to như cả căn nhà. Hai con mắt trên khuôn mặt quỷ nhắm nghiền, nó đang nhẹ nhàng lơ lửng trong không trung.

Tên Ma tộc mặt xanh hét lên, hắn phất tay về phía đầu lâu quỷ trong không trung.

Hai mắt trên mặt quỷ lập tức hé mở, bên trong cặp mắt tràn ra từng tia ánh sáng màu đen đến chói mắt, đồng thời từ miệng nó còn phát ra tiếng cười lạnh lẽo khiến người ta phải nổi gai ốc. Nhưng ngay sau đó cái miệng to tướng của nó đột nhiên há lớn, tiếp theo là một quầng lửa màu đen từ trong đó phun ra, che kín cả một vùng trời rộng lớn phía trước. Cả vệt hào quang màu xanh đang phóng tới cũng không kịp đề phòng, chỉ nháy mắt đã bị biển lửa báo kín vào trong đó.

"Đúng là muốn chết mà." Cho dù có Thông Thiên Linh Bảo để phòng vệ đi nữa, những khi bị thiêu trong Diêm Đô Ma Viêm này thì không ai có thể chịu noi quá nửa khắc đâu." Tên Ma tộc có khuôn mặt hung tợn vừa bấm niệm thần chú điều khiển ngọn lửa, hắn điên cuồng cười khinh miệt.

Lúc này tất cả những ngọn lửa quỷ quái màu đen đã ngưng tụ lại thành một đoàn, rồi bốc cháy vút lên cao như một cây cột bằng lửa vậy. Cả cột lửa đang không ngừng gắt gao bao lấy quầng hào quang màu xanh mà thiêu đốt.

"
Thật sao? Nếu những người khác bị ngọn lửa này bảo vây chỉ sợ sẽ không chịu đựng nổi bao lâu. Nhưng đối với ta, muốn thoát ra lại dễ như trở bàn tay thôi!"

Từ trong cột lửa truyền ra một âm thanh lạnh nhạt. Tiếp đó là tiếng chim hót trong trẻo vang tới, một quầng lửa màu bạc bùng lên. Dường như ngọn lửa màu bạc không xém cột lửa màu đen vào đầu, nó khẽ chớp lên đã xuất hiện trên đỉnh cây cột, rồi một tiếng "
phốc" vang lên, quầng lửa màu bạc liền biến thanh một con chim to đến mười trượng.

Con chim này tỏa ra ánh sáng màu bạc đến chói cả mắt, nó dang hai cánh ra, từng sợi lông vũ trên người khua lên làm không gian trở nên dao động kịch liệt. Nhiệt độ cũng mau chóng tăng theo, khắp nơi xung quanh cũng trở thành một lò lửa tỏa ra từng mảng sáng đỏ bừng.

Từ xa nhìn tới liền có thể thấy trên cột lửa đen bỗng chốc xuất hiện thêm một vầng mặt trời màu bạc.

"
Không ổn!"

Tên Ma tộc mặt xanh mét thấy cảnh này liền rùng mình. Hắn vội vàng bấm niệm pháp quyết để thi triển loại biến hóa khác nhưng đã quá muộn.

Chỉ thấy con chim lửa màu bạc vươn cổ gáy vang, sau đó bất ngờ nó mổ thẳng xuống.

Một màn không thể tin nổi!

Cột lửa bên dưới nhanh chóng nhỏ dần lại, nó hóa thành vô số sợi sáng màu đen lũ lượt kéo nhau bay vào miệng của con chim.

Khoảng vài nhịp thở trôi qua, cột sáng to lớn lúc này đã trở nên rất mỏng, ở bên trong cũng hiện ra một bóng người mau xanh mờ nhạt.

Người này vẫn chưa sử dụng thêm bất kỳ loại bảo vật gì, hắn chỉ thả ra một quầng sáng bảo vệ xung quanh rồi đứng lẳng lặng trong không trung. Dù vậy nhưng đám lửa quỷ quái màu đen còn sót lại cũng không cách nao xâm nhập vào quầng sáng được.

Gã Ma tộc có khuôn mặt xanh ngắt thấy vậy liền như hít phải một ngụm khí lạnh, hắn không dám tin vào mắt mình nữa.

Không ai có thể hiểu nổi sự lợi hại của loại ma diễm này bằng hắn. Mà người trước mặt chỉ cần thả ra một màn hào quang bảo vệ đã có thể ngăn cản được ngọn lửa. Trong đầu hắn không khỏi băn khoăn liệu kẻ đứng trước mặt mình có phải là một gã Đại Thừa nào đó không.

Sợ rằng chỉ có những tên quái vật sống đã không biết bao vạn năm mới có được thần thông kinh khủng đến mức này.

"
Chẳng nhẽ đối phương đúng là một lão quái vật như vậy? Mà mình cũng thật xui xẻo khi gặp phải loại này. Cho dù hắn không phải là tu sĩ Đai Thừa Kỳ, nhưng mình tuyệt đối không thể ngăn cản được." Gã Ma tộc nghĩ đến đây vẻ mặt liền trở nên càng tái nhợt, toàn thân ướt đầm mồ hôi.

Hắn nhảy đựng lên, ngón tay điểm một cái về phái đầu quỷ, trong miệng cũng hét lên một chữ: "
Bạo!" Sau đó thân hình của hắn nhoáng lên, hai tay lật ngược về phía sau một cách rất quỷ quái rồi phát ra hai tiếng "phốc phốc". Tiếp đó, một màng sương mau hiện ra bao lấy toàn thân gã Ma tộc vào trong đó.

Lúc này trên mặt quỷ giữa không trung bỗng nhiên xuất hiện rất nhiều vết rách. Khuôn mặt ở trong làn hào quang màu đen nhanh chóng vỡ nát, từ trong đó bắn ra vô số sợi ti màu đen. Chúng chít chít kéo nhau lao tới phía trước, nhìn lại thật giống như một tấm lưới che kín bầu trời đang lao đến vậy.

Mà bóng người màu xanh vừa đuổi đến chính là Hàn Lập.

"
Huyết Ảnh Độn!"

Hắn vừa thấy gã Ma tộc hành động như vậy hai mắt liền nhíu lại, trong miệng cũng thì thào một tiếng. Một tay của hắn phất nhẹ lên trời, còn cánh tay kia lại hướng về phía xa mà rung lên.

Bóng ảnh một bàn tay màu vàng lớn khoảng một mẫu hiện ra trong không trung. Nó xòe rộng năm ngón đón lấy tấm võng đang lao xuống.

"
Soạt!" Vô số sợ ti màu đen bị bàn tay hất văng ra xa mà đứt vụn.

Tấm võng lớn cũng lập tức bị xé rách một cách dễ dàng như vậy.

Mà từ trong cổ áo bên tay còn lại của Hàn Lập lại phát ra tiếng sấm nhỏ. Tiếp đó là một tia chớp màu vàng rực phun ra, nó lóe lên rồi biến mất.

Ngay sau đó, chỉ còn chốc lát nữa thôi là tên Ma tộc đang được bao bọc trong màng sương máu sẽ bay vọt đi. Nhưng lại có tiếng sét vang lên, một tia chớp màu vàng bất thình lình hiện ra ngay trên màn sương, tia chớp lập tức bổ xuống với tốc độ không thể tin nổi.

Tên Ma tộc mặt xanh chỉ cảm thấy trước mặt vàng rực, màn sương máu trên đầu cũng rung lên, ánh sáng màu vàng không chút nể nang đập thẳng xuống đỉnh đầu hắn. 

Gã Ma tộc không có thi triển Huyết Độn Thuật nữa, thân hình hắn mờ đi rồi vội vàng bắn vọt về phía sau. Chẳng những vậy hắn còn há miệng phun ra một cây phi đao vàng chói mắt chém thẳng vào tia chớp.

"
Ầm ầm!"

Tia chớp chợt lóe lên rồi tan biến. Nhưng ngọn đao màu vàng sau khi gào thét lên cũng mờ nhạt đi rồi bật ngược lại.

Lấy tu vi hiện giờ của Hàn Lập thì khả năng khắc chế ma khí của Ích Tà Thần Lôi đã được phát huy hoàn toàn.

Mà tâm thần của gã Ma tộc mặt xanh có liên hệ với lưỡi phi đao. Lúc này đã mặt của hắn đã chuyển sang tái nhợt, miệng hắn cũng phun ra một ngụm máu tươi. Nhưng dù vậy thì màn hào quang màu đen quanh thân lại sáng chói. Hắn liền hóa thành một đạo cầu vồng tiếp tục bay vọt về phía sau, ngay cả cây đao đang rơi xuống kia cũng không dám để ý.

"
Khá lắm, xem ra người cũng rất quyết đoán! Nhưng chỉ với phương pháp trẻ con này thì không thể trốn thoát khỏi tay ta được." Hai mắt của Hàn Lập sáng lên, vẻ mặt vẫn lạnh băng không chút biểu cảm, bàn chân cũng khẽ nhón về phía trước.

Chân còn chưa đặt xuống, phía dưới đã vang lên từng tràng sấm. Vô số tia chớp màu bạc lấy chân hắn làm trung tâm lan ra bốn phía, đan kín vào nhau. Trong nháy đã hình thành một pháp trận màu bạc lớn khoảng một trượng.

Bàn chân vừa giẫm xuống pháp trận bằng sấm sét, ngay lập tức thân hình của Hàn Lập đã biến mất không thấy đâu nữa.

Vệt cầu vồng phía xa trong nháy mắt đã bay ra ngoài mấy trăm trượng.

Gã Ma tộc mặt xanh trong vầng hào quang vừa kịp thở một hơi, sắc mặt cũng đang dần khôi phục lại. Nhưng đúng lúc này lại có một tiếng sấm vang lên, không hiểu từ đâu phía trước lại xuất hiện thêm một tòa pháp trận bằng những tia chớp màu bạc.

Dường như cùng lúc với tòa pháp trận, thân hình của Hàn Lập cũng nhoáng lên rồi hiện ra ngay trong trung tâm.

"
Không tốt!"

Gã Ma tộc mặt xanh trở nên sợ hãi, hào quang quanh thân lại lóe lên, hắn muốn quay đầu bay qua hướng khác.

Nhưng lúc này sau lưng của Hắn Lập lại vang lên từng tiếng vù vù, tiếp đó là pháp tướng ba đầu sáu tay hiện ra.

Sáu con mắt trên ba cái đầu cùng lúc mở lớn, sáu cánh tay của nó cũng khua lên.

Sáu thanh kiếm dài đến cả trượng tỏa ra ánh sáng màu vàng rực rỡ hiện lên trên cánh tay, rồi nhắm về phía đạo hào quang đang bay đằng trước chém tới.

Sáu đạo sáng màu vàng mênh mông chợt lóe, chúng liền hóa thành một đạo tơ vàng rực xuất hiện ngay bên cạnh đạo hào quang đang bay.

Một tiếng hét thảm thiết vang lên!

Dù gã Ma tộc đã thả ra vài kiện bảo vật phòng hộ trong màn hào quang nhưng cơ thể hắn vẫn bị kiếm khí màu vàng chém làm hai đoạn. Từ đoạn thân thể đứt rời của hắn bay ra một đoàn hào quang màu vàng, trong đó mơ hồ có thể nhìn thấy một người tí hon toàn thân tối đen.

Nhưng không đợi cho Ma Ảnh này kịp thời bay đi, sáu đạo kiếm khí lại nhanh chóng xoay lại rồi quấn đến.

Vô số đạo hào quang vàng rực chi chít lóe lên. Nguyên anh của gã Ma tộc đã bị kiếm khí chém giập nát, từ này sẽ vĩnh viễn không còn xuất hiện trên thế gian.

Hàn Lập đứng mỉm cười mà không có hành động gì thêm. Pháp tướng màu vàng chói mắt sau lững cũng lóe lên rồi biến mất không thấy đâu nữa.

Từ khi hắn xuất hiện đến khi tên Ma tộc mặt xanh này đem các loại bảo vật cùng với hai cánh tay kích nổ để tìm đường bỏ chạy tưởng như có vẻ rất dài nhưng mọi chuyện lại diễn ra rất nhanh. Chỉ trong giây lất hắn đã đem một gã Ma Tôn có tu vi Hợp Thể Trung Kỳ chém chết.

Mà tên Ma Tôn này còn có thêm nhiều loại phương pháp phòng thân khác, thực lực của hắn cũng không thấp hơn qua nhiều so với tu sĩ Hợp Thể Hậu Kỳ. Nhưng thật đáng tiếc cho hắn đi gặp phải một tên quái vật có thể đánh gần ngang ngửa với tu sĩ Đại Thừa, cuối cùng cũng đành phải đi đời nhà ma.

Phía trên một mảng rừng rậm có từng trận hào quang năm màu mờ mờ che phủ. Bốn gã Ma tộc lông lá rậm rạp như những con tinh tinh đang đứng lơ lửng trong không trung. Bên ngoài thân bọn chúng tỏa ra hào quang mau đỏ nhàn nhạt, hơn nữa còn phảng phất mùi máu tanh truyền đến.

Mà xung quanh bốn gã Ma tộc này còn có thêm hơn mười người Mộc tộc làn da xanh biếc bao vây. Ai nấy cũng đều mang vẻ mặt lo lắng.

Bên trên vòng vây của mười người Mộc tộc là một cô gái với vẻ mặt lạnh lùng. Cô ả đang khoanh hai tay trước ngực, sau lưng là một đôi cánh bằng thịt màu hồng đang mở rộng, thi thoảng mặt ngoài của nó còn chớp động lên những ký hiệu màu bạc.

Đúng là Phi Tiểu Tịch của tộc Dạ Xoa.

Dù cô ả này có tu vi là Hợp Thể Kỳ, nhưng lúc này ả đang nhìn bốn gã Luyện Hư bên phe Ma tộc với ánh mắt cực kỳ ngưng trọng.

"
Huyết Kha Vô Lượng Ma Công. Ta cứ tưởng ma công này đã sớm thất truyền ở Ma giới, không còn ai đi tu luyện loại công pháp vừa hại mình, vừa hại người này. Thật không ngờ ngày hôm nay lại có thể tận mắt nhìn thấy. Nếu như vậy thì việc ta tự mình đến để tiếp đón các ngươi là quyết định chính xác rồi." Phi Tiểu Tịch lạnh lùng nói.

"
Một khi đã biết bốn chúng ta có Huyết Kha Vô Lượng Công sao còn không bảo đám rác rưởi nay lui ra. Bắt bọn chúng ra tay với bọn ta chẳng khác nào đem máu tươi thịt ngon đến tặng bọn ta vậy." Một trong bốn gã Ma tộc nói với giọng trầm trầm.

"
Ha ha, nếu các ngươi có tu vi là Hợp Thể Kỳ, cho dù có là sơ kỳ đi nữa, khi đó không chỉ riêng bọn họ mà ngay cả ta cũng liền quay đầu bỏ đi. Nhưng hiện giờ thì sao? Giỏi lắm cung chỉ là Luyện Hư mà thôi, cho dù các ngươi có tu luyện Huyết Kha Vô Lượng Công, nhưng ta không tin cùng một lúc các ngươi có thể đấu với mười người ngang mình mà không lộ sơ hở nào. Tấn công đi! Chỉ cần có cơ hội là ta sẽ lập tức đánh gục bốn tên này!" Phi Tiểu Tịch cười lạnh lùng rồi không chút do dự ra lệnh cho mấy tên tu sĩ Luyện Hư Kỳ của Mộc tộc.

Tuy mấy người Mộc tộc này hơi e dè bốn gã Ma tộc, nhưng khi nghe Phí Tiểu Tịch ra lệnh như vậy, họ liền mạnh mẽ ra đồng loạt ra tay.

Chỉ thấy vài người Mộc tộc giơ tay lên, ngay lập tức có vô số dải sáng màu xanh bay ra. Còn những tên khác cung há miệng phun ra từng đạo linh khí đậm đặc, những đạo linh khí này liền hóa thành từng sợi dây thừng lao đến mấy tên Ma tộc.