Phàm Nhân Tu Tiên

Chương 2175: Linh Triều




Hàn Lập hơi trầm ngâm rồi phất tay áo lên cao. Trên đỉnh đầu hắn bỗng lóe hào quang, sau đó là ba ngọn núi lớn cỡ hơn trượng bất ngờ hiện ra.

Dưới sự thúc giục của pháp quyết, các ngọn núi bay thẳng tới bốn phía bên ngoài tòa đài.

"Oành", "oành", "oành".

Ba ngọn núi nặng trịch rơi xuống mặt đất rồi tỏa hào quang lấp lóe. Trong khoảnh khắc chúng phóng lớn lên đến cả trăm trượng, thoạt nhìn thật giống hệt như những ngọn núi trong tự nhiên, rồi bao bọc chặt chẽ tòa đài trong suốt vào bên trong.

Làm xong những chuyện này Hàn Lập không bày thêm hành động nào khác nữa, hắn chỉ ngồi xếp bằng rồi nhắm mắt điều dưỡng lại tinh thần và thân thể.

Lần điều dưỡng này kéo dài từ giữa trưa đến khi lờ mờ tối, rồi lại tiếp tục đến tận rạng sáng ngày hôm sau.

Ở hai ngọn núi phía xa có Ngân Nguyệt và Giải Đạo Nhân đang lặng yên chăm chú quan sát từng cử chỉ của Hàn Lập. Có điều biểu hiện của hai người bọn họ rất khác nhau.

Giải Đạo Nhân vẫn giữ vẻ mặt bình tĩnh đến lạnh băng. Mà ánh mắt của Ngân Nguyệt lại có vẻ đang ẩn chứa đôi chút lo lắng nào đó.

Thêm hai canh giờ nữa trôi qua, lúc này mặt trời đã nhú lên những tia sáng đầu tiên trên đỉnh ngọn núi ở gần đó. Hai mắt của Hàn Lập mở to rồi chắp tay bấm niệm pháp quyết. Theo đó là một cỗ khí tức khổng lồ trên cơ thể phóng lên cao vút. Hào quang chói mắt màu vàng chợt lóe, sau lưng hắn bất ngờ hiện ra pháp tướng Phạm Thánh cao đến mấy trượng.

Hàn Lập quát khẽ, pháp tướng Phạm Thánh sau lưng liền tỏa hào quang chói mắt, sau đó lại biến lớn đến trăm trượng. Đồng thời sáu mắt nó trợn to, sáu cánh tay múa lên cùng lúc bắt những loại pháp quyết khác nhau.

Từng trận tiếng sấm trầm trầm xé rách không gian, gió lớn kéo đến cuồn cuộn, khắp bầu trời bị mấy đen che kín.

Ở trên bệ dài trong suốt, Hàn Lập tỏ vẻ chẳng hay biết gì với hết thảy các loại cảnh tượng này mà chỉ chúi tay đánh một đạo pháp quyết xuống phía dưới.

Trong phút chốc, cả tòa đài rung lên ông ông. Những linh văn được vẽ trên bề mặt bắt đầu di chuyển như vật sống rồi tụ lại tạo thành một trăm cái pháp trận bằng văn tự có độ lớn nhỏ khác nhau. Chúng đang không ngừng nhấp nháy, lúc sáng lúc tối.

Thiên địa nguyên khí ở gần đó bị chấn động kịch liệt. Trong không trung cũng hiện lên chi chít những điểm sáng năm màu. Từ xa nhìn lại chỉ thấy những điểm sáng che phủ kín bầu trời, không thấy đâu là điểm đầu điểm cuối. Cảnh tượng thật là dọa người!

Mà trong khi bày ra một chuỗi các hành động liên tiếp, khuôn mặt của Hàn Lập thủy chung vẫn không thay đổi chút nào. Ngoài ra đến lúc này hắn lại bất đầu thiền định.

Nhưng theo sự nhấp nháy của những pháp trận được tạo bởi văn tự trên tòa đài trong suốt, khí tức tỏa ra từ cơ thể của Hàn Lập cũng không ngừng tăng lên. Tuy rằng tốc độ tăng thực sự rất thong thả, thậm chí nếu không chú ý kỹ lưỡng thì chẳng thể nào nhận thấy. Nhưng cứ mỗi khoảng thời gian trôi qua thì biến độ tăng lên lại thực sự rất kinh người.

Mà pháp tướng Phạm Thánh sau lưng Hàn Lập cùng hòa nhịp với biến độ của khí tức trên cơ thể đang chậm rãi lớn lên. Cứ mỗi một canh giờ trôi qua, thân hình của pháp tướng lại cao thêm một trượng. Theo đà này thì mỗi một ngày pháp tướng sẽ lại cao thêm vài chục trượng. Hơn nữa ban đầu pháp tướng chỉ đơn thuần là ảo ảnh, nhưng càng lúc thân thể nó càng thêm đậm đặc.

Thời gian trôi qua từng chút một!

Hàn Lập vẫn ngồi lặng im trên bệ đài trong suốt. Kỳ lạ là sự gia tăng của khí tức trên cơ thể hắn vẫn không hề dừng lại mà còn có su hướng kéo dài mãi mãi.

Nửa tháng sau, lúc này khí tức tỏa ra từ cơ thể của Hàn Lập đã mạnh tới mức làm cho các tu sĩ Hợp Thể Kỳ phải kinh hồn bạt vía. Mà pháp tướng Phạm Thánh ở sau lưng đã lớn tới ba trăm trượng, thân hình nó lấp lóe ánh sáng và cũng đậm đặc giống như là một thân thể chính thức vậy.

Trên vòm trời, mây đen đặc xịt giống như một chiếc nồi úp ngược che kín toàn bộ nơi này. Ngay đến cả một tia ánh sáng của mặt trời hay trăng sao cũng không cách nào lọt qua được.

Toàn bộ mảnh đất trũng lúc này trở nên ảm đạm vô cùng làm cho người ta cảm thấy rất lạnh lẽo.

Thế nhưng những đốm sáng năm màu do nguyên khí trong trời đất tích tụ lại vẫn đang lơ lửng trong không trung. Chỉ khác biệt là ban đầu chúng bé như những hạt đậu, vậy mà giờ đây đã to như quả trứng gà. Từ xa nhìn lại như một biển không biết bao nhiêu là đom đóm, chúng đang trôi nổi tản ra nhưng tia sáng nhẹ nhàng.

Mãi đến lúc này Hàn Lập mới chịu mở to đôi mắt. Hai con ngươi của hắn chiếu ra tia sáng mau lam chớp động, nhìn kỹ thật giống như có hai tia chớp điện từ trong hốc mắt tràn ra vậy. Hàn Lập khang nói lời nào, đưa táy vỗ nhẹ lên đỉnh đầu. Anh sáng màu vàng lóe lên, một cái nguyên anh vàng rực bất ngờ hiện ra.

Nguyên anh có thân hình nhỏ nhắn xinh đẹp nhưng khuôn mặt lại rất căng thẳng. Nó vừa mới hiện ra đã nhấc tay chỉ thẳng lên trời cao.

Một tiếng sấm rền vang!

Anh sáng màu bạc lóe lên ngay giữa màn mây đen đày đặc, một tia chớp to cỡ một trượng từ không trung bổ thẳng xuống.

Nguyên anh màu vàng khẽ nhíu mày, nó không hề tránh nè mà há cai miệng nhỏ xíu thôi ra một mảnh sáng màu xanh.

"Phốc bụp"

Tia chớp to lớn không hề bị ngăn cản đánh xuống, nhưng mới vừa lóe lên đã bị hút tọt vào miệng của nguyên anh giống như cảnh tượng cá voi uống nước vậy.

Tiếp theo hai tay mũm mĩm của nó chà sát nhè nhẹ, trên người bỗng vang lên một tiếng sấm. Vô số tia chớp bắn ra từ trong cơ thể của nguyên anh, sau do ngưng tụ thành những khối cầu có các ký tự được viết bằng lôi điện, rồi xé gió bay về khắp bốn phương tám hướng.

Từng tràng tiếng nổ liên miên vang lên, những khối lôi văn liền biến mất hút vào trong không trung. Ngay sau đó, một luồng năng lượng vô hình từ khắp nơi trong không gian quanh đó tràn ra, làm những khối cầu sáng năm màu dao động xôn xao. 

Giữa những khối cầu sáng chợt hiện ra một vòng xoáy đang từ từ hình thành.

Không chỉ có vậy, nguyên anh màu vàng liền ngồi xếp bằng xuống trong không trung rồi bấm niệm pháp quyết. Khí tức kinh người đang tỏa ra từ thân thể bên dưới bỗng chốc tuôn ra, giống như một cỗ linh áp có thể cuốn sạch tất cả tràn ngập khắp vùng đất trũng, rồi bắt đầu xoay tròn.

Lấy bệ đài làm trung tâm, trong không gian bỗng hiện ra một cơn lốc xoáy vô hình rất lớn, đem tất cả các khối quang cầu ở khắp nơi điên cuồng hút vào, rồi ép thành một dòng sông bằng linh khí chảy thẳng xuống phía dưới.

Nguyên anh và thân thể của Hàn Lập tỏa ra hào quang rực rỡ, đồng thời còn có thêm những đốm linh văn màu bạc sáng lập lòe

Linh văn màu bạc trở nên sáng chói, dòng sông ánh sáng năm màu vừa tiếp xúc với da thịt của nguyên anh và cơ thể Hàn Lập đã nhập thẳng vào bên trong không một tiếng động.

Cơn lốc không ngừng hút những khối cầu năm màu trên không trung dải đất trũng. Rồi giống như một cái phễu lớn, nó xoáy tít đem dải sáng này liên tục phun xuống dưới, cuồn cuộn không ngừng trút vào cơ thể và nguyên anh của Hàn Lập.

Thời gian trôi qua, nguyên anh của Hàn Lập dần tỏa ra anh sáng rực rỡ. Mà tấm thân thể bên dưới cũng đang trở nên trong suốt, bóng loáng một cách chậm rãi. Nhưng cùng lắm là khoảng một bữa cơm sau, cả thân thể lẫn nguyên anh đều được bao phủ trong màn hào quang màu vàng rực đã hoàn toàn trong suốt giống như ngọc vậy.

Có điều các khối quang cầu năm màu trên không trung dải đất trũng đã biến mất hết thảy. Hiện giờ trên bầu trời chỉ còn lại một mảng trống rỗng sạch sẽ.

Nguyên anh vừa thấy cơn lốc xoáy tan đi, khuôn mặt nhỏ nhắn của nó không khỏi trầm xuống. Pháp tướng màu vàng phía sau lưng bất ngờ ngâm nga nhè nhẹ. Tiếp đó sáu cánh tay đồng loạt bắt quyết, ánh sáng vàng rực lóe lên, trong lòng mỗi bàn tay lại hiện ra một khối quang cầu màu vàng có độ lớn khác nhau đang xoay tít. Pháp tướng đồng loạt vung những khối quang cầu lên bầu trời cao.

Sáu khối cầu bắn vọt ra, rồi chúng hội tụ lại với nhau ở giữa không trung hóa thành một khối cầu khổng lồ rực rỡ.

Nguyên anh giơ cánh tay bé xíu của nó điểm lên không trung. Khối quang cầu chợt chớp nháy vài lần, sau đó nó nổ tung rồi phát ra một âm thanh đinh tai.

Vô số ký hiệu màu vàng tuôn ra, xoay tít thành vòng tròn rồi hóa thành một cơn lốc xoáy màu vàng rực. Trong phút chốc, cơn lốc xoáy này hòa nhập làm một thể với cơn lốc khi nãy.

Pháp tướng ba đầu sáu tay vẫn không ngừng lẩm nhẩm, sáu cánh tay lại nhoáng lên, đánh ra sáu cột sáng to như cái lu đựng nước. Những cột sáng này hùng hổ lao đi, vừa vặn đánh trúng cơn lốc xoáy rồi chìm nghỉm vào trong đó.

Cơn lốc màu vàng phát ra những tiếng vù vù, thể tích của nó chợt phóng lớn lên rất nhanh, cùng lắm chỉ sau vài nhịp thở ngắn ngủi, cơn lốc màu vàng đã phình lên như một con quái vật, hầu như một phần ba vùng đất trũng này đã bị nó chiếm lấy.

Nguyên anh của Hàn Lập thấy vậy liền tỏ vẻ vui mừng, cánh tay bé xíu bụ bẫm của nó lại niệm thần chú vào cơn lốc.

Ngay lập tức những tiếp gió vù vù trong cơn lốc dần nhỏ lại, thay vào do là từng tràng tiếng Phạn vang lên như reo vui. Đồng thời nó tỏa ra một cổ áp lực khủng khiếp đến mức có thể xé rách cả trời xanh, hóa thành một trận sóng quét đi khắp bốn phương tám hướng.

Ngay sau đó cỗ áp lực gào rít lên trên cao, rồi ầm ầm cuốn đến bốn phía chân trời. Chỉ một lát sau, ở bốn phía chân trời truyền đến từng trận gầm rú điên cuồng. Thoạt nghe như có sóng to gió lớn từ khắp nơi đang tràn về.

Anh sáng chợt lóe, phía chân trời trước mặt hiện lên một cảnh tượng cực kỳ xinh đẹp, kéo theo tiếng gầm rú là vô biên vô hạn linh khí đang cuốn đến như thủy triều.

Nguyên anh của Hàn Lập thấy vậy liền rất vui mừng, vẻ mặt khẽ động, ánh sáng màu lam trong mi mắt của nó tỏa ra. Ngay lập tức, cảnh tượng của cơn linh triều phía xa được nó nhìn ngắm rất rõ ràng. Đó là vô số khối quang cầu nam màu hội hợp lại với nhau mới hình thành lên cảnh tượng kinh người đến như vậy.

Nét vui mừng hiện lên trên khuôn mặt nhỏ nhắn của nguyên anh. Nó hít một hơi thật đài, pháp tướng phía sau lưng cũng trợn to sáu con mắt. Tiếp đó lại có thêm hơn mười cột sáng to như vại nước đánh vào cơn lốc màu vàng, làm cho cơn lốc phình lớn thêm rồi tỏa ra một cỗ lực hút khổng lồ.

Dưới lực hút lớn như vậy, thủy triều ở bốn phương tám hướng mau chóng kéo nhanh đến không trung dải đất trũng, rồi bị cuốn thẳng vào trong cơn lốc khổng lồ đang xoay tít.

Ngay lập tức, từ không trung phía trên đài cao có một cột sáng đặc sánh hơn lúc trước đến mấy lần cuốn xuống.

Linh văn màu bạc bên ngoài cơ thể và nguyên anh của Hàn Lập lại dao động loạn lên, rồi không hề khách khí hút sạch dòng sông linh khí đang cuồn cuộn đổ tới.

Mà hầu hết linh khí trong trời đất xung quanh đây mấy vạn dặm đang không ngừng bị cơn lốc trên cao hút về, khiến cho cơn thủy triều bằng linh khí ở bốn phía chân trời liên miên không dứt, tạo cho người ta cảm giác như nó sẽ không bao giờ suy cạn vậy. Có điều mặc dù nguyên anh và cơ thể của Hàn Lập mạnh mẽ hơn rất nhiều lần so với tu sĩ ngang cấp, nhưng dưới tình huống hấp thụ linh khí một cách điên cuồng như thế này thì chẳng mấy chốc sau vẫn chạm đến trạng thái bão hòa. Nếu cứ tiếp tục hút vào nữa, không những không làm cho nguyên anh hay thân thể mạnh mẽ hơn mà ngược lại khiến cho cả hai cung nổ tung mà chết.

Vì vậy sau khi nguyên anh kêu lên một tiếng đau đớn, những đạo linh văn xung quanh nó hay như cơ thể đang ngồi bên dưới đồng loạt tan đi.

Nãy giờ pháp tướng Phạm Thánh vẫn đang ngồi yên lặng bỗng dưng lại há to ba cái miệng có sức hút lấy dòng linh khí cuồn cuộn rồi nuốt vào bụng. Trên thân pháp tướng thỉnh thoảng lại lấp lánh hào quang màu vàng, cơ thể của nó cũng bất ngờ lớn thêm một phần.

Kể từ đó, thân thể và nguyên anh của Hàn Lập không hấp thu thêm thiên địa linh khí nữa những pháp tướng Phạm Thánh lại tiếp tục nhận lấy công việc này. Nó đang đem dòng sông linh khí cuồn cuộn kia nuốt hết vào bụng không để sót bất cứ giọt nào.