Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi

Chương 955: Đế Huyền đan (hai)




Edit: kaylee

Dưới ánh mặt trời, ánh chiều tà che kín toàn bộ quảng trường.

Lúc này, trung tâm quảng trường, Phong trưởng lão châm một đám lửa ở dưới dược đỉnh, không bao lâu, phía trên khuôn mặt già nua kia chính là che kín mồ hôi.

"Đại tiểu thư, Y thánh và Tông chủ Dược Tông kia không có tác dụng gì, mà chỉ dựa vào một mình Phong trưởng lão lại có chút nguy hiểm, không biết vì sao đại tiểu thư không cầm đan phương này lại Phong Cốc, làm cho tất cả Y Sư Phong Cốc cùng nhau tham thảo?"

Một lão giả sau lưng Phong Tiêu Tiêu khẽ nhíu mày, thật sự không rõ ý đồ của nàng! Lấy thực lực của Phong Cốc, chỉ cần nói một tiếng, thì có thể lấy đi đan phương này từ Dược Tông, Cao Lâm cũng không dám cự tuyệt bọn họ!

"Không," Phong Tiêu Tiêu lắc lắc đầu: "Nếu làm cho nhóm đại nhân Đệ Nhất thành biết được hành vi sau khi Phong Cốc rời đi Đệ Nhất thành, llêquyýđôn tất nhiên sẽ bất mãn đối với Phong Cốc, ta không thể mạo hiểm như vậy! Hơn nữa, ta tin tưởng thực lực của Phong trưởng lão, bằng vào năng lực của lão, cho dù là lần đầu tiên tiếp xúc đan dược, cũng khẳng định có thể thành công luyện chế ra!"

Khi nói lời này, đôi mắt đẹp thanh nhã kia của nàng nhìn về phía Phong trưởng lão đang mồ hôi như mưa kia, khuôn mặt tuyệt mỹ nâng lên một chút tươi cười.

"Phong trưởng lão, hi vọng ngươi đừng làm cho ta thất vọng! Cũng hi vọng Phong Cốc chúng ta tài bồi ngươi nhiều năm như vậy, có thể phát huy công dụng ở nơi này!"

Luyện Đan Sư, đối với bên ngoài mà nói, quả thật là nhân vật đã tuyệt tích vạn năm!

Nhưng mà, Đệ Nhất thành là chỗ nào? Đó là nơi các cường giả tụ tập! Mọi người đều biết, tu vi càng cao, cũng càng sống lâu, tới cảnh giới Võ Đế, là có thể sống lâu ba trăm năm!

Vậy Võ Thánh thì sao?

Tất nhiên có thể sống càng thêm lâu dài!

Huống chi, ở trong Đệ Nhất thành, Võ Thánh chỉ là một cái bắt đầu! Cũng là tồn tại dưới cùng!

Vì vậy trong Đệ Nhất thành rất nhiều cường giả đều là lão yêu quái sống mấy ngàn năm! Đối với lão yêu quái này mà nói, mấy ngàn năm quang âm cũng cũng đủ làm cho bọn họ nghiên cứu ra cách luyện chế đan dược! 

Đương nhiên, những thứ đó vốn không hề quan hệ với Phong Cốc, nhưng thật không khéo, trước đó không lâu một cái thế lực đối đầu với Phong Cốc may mắn luyện chế ra đan dược! Tuy rằng đan dược kia chỉ là đan dược khôi phục linh lực cực kì bình thường!

Nhưng mà, bên trong chiến đấu, hai đối thủ đẳng cấp tương đương, một phương hao hết linh lực, một phương khác lại có thể lấy ra một viên đan dược khôi phục, này cũng đã định ra kết cục chiến đấu!

Bởi vậy Phong Tiêu Tiêu mới sốt ruột muốn làm cho Phong trưởng lão thành công luyện chế đan dược như thế!

Tên lão giả kia muốn nói cái gì đó, lại nhìn thấy khuôn mặt kiên quyết của Phong Tiêu Tiêu, muốn nói cái gì đó nhưng cũng không nói ra miệng. Làm trưởng lão Phong Cốc, lqđ như thế nào bọn họ không biết hiện giờ Phong Tiêu Tiêu trong nội tâm rất cấp bách?

Nếu lại không cách nào luyện chế ra đan dược, sớm muộn gì Phong Cốc cũng bị cái thế lực đối địch kia thay thế, vậy thì thành quả nàng ta nỗ lực lâu như thế cũng sẽ bởi vậy mà biến mất!

.........

"Tỷ."

Hạ Lâm Ngọc không coi ai ra gì đi tới bên người Cố Nhược Vân, mày thanh tú nhẹ nhàng nhíu lại, giọng nói trong sáng hỏi: "Tỷ cảm thấy lão có luyện chế thành công hay không?"

Cố Nhược Vân lắc lắc đầu, lạnh nhạt nói: "Lão quả thật đã đụng đến cửa luyện đan thuật, đáng tiếc, cũng chỉ đụng đến cửa mà thôi, đương nhiên nếu qua hai ba năm nữa, nói không chừng lão có thể thành công."

Khi nói lời này, trong lòng Cố Nhược Vân cũng không thấy tràn ngập kinh ngạc.

Phải biết rằng, ở phía trên phiến đại lục này, luyện đan thuật đã tuyệt tích! Mình cũng chỉ là may mắn có được Thượng Cổ Thần Tháp, cũng bởi vậy chiếm được luyện đan thuật! Không nghĩ tới vẫn còn có người có thể tự mình đụng đến cửa này.